Edit: Kiri
Tốt…. tốt cái quỷ gì? Diệp Tử lại bị thần kinh không bình thường của Kì Tích làm bị thương rồi, hắn có biết đùa giỡn có nghĩa là gì không?
Ác bá: Cô bé, bộ dạng được đó, có hứng thú… với gia không?
Cô gái: Tốt. (Khuôn mặt nghiêm túc)
Cảm giác thật sự là đấm vào bông, rất nghẹn khuất.
Diệp Tử còn chưa nhắn lại, Kì Tích bên kia đã gửi sang một tệp đính kèm, cô tải về xem xong gần như sợ đến vỡ mật, sau đó thấy Kì Tích tùy ý ném sang một câu.
Kì Tích: “Viết hồi trung học, chưa từng đăng, cầm sửa đi.”
Bố Tương Tư: “(⊙o⊙) hả? Anh anh anh bảo tôi thêm tình cảm à?”
Kì Tích: “Không phải tôi nói, là cậu nói mà.”
Ngữ khí của anh cực kỳ vô tội, Diệp Tử lại như thấy một con cún con vẫy vẫy đuôi chớp chớp mắt nhìn mình, tâm tình không biết là bất đắc dĩ hay vui sướng nhiều hơn?
Bố Tương Tư: “(^_^) tôi đang có một cảm giác rất hưng phấn, tôi biết rồi, sửa xong thì sao, dùng tài khoản của ai đăng đây?”
Kì Tích: “Hả? Ai cũng được.”
Diệp Tử liền cực kỳ sung sướng tự diễn thuyết.
Bố Tương Tư: “Dùng tài khoản của Tích Đại đi, dù sao tôi cũng chỉ là người vô danh, đăng lên không ai xem chẳng phải là cô phụ tài hoa của Tích Đại sao.”
Kì Tích: “Ừ, được.”
Đúng là, còn không biết xấu hổ mà nhận nữa, bình thường không phải nên khiêm tốn một chút sao?
Anh nhanh chóng gửi lại hai tin nhắn, “qiji0811, qizijizuishuai0811”.
Bố Tương Tư: “Này, đây là……..”
Kì Tích: “Tài khoản và mật mã đấy, mật mã khu tác giả là 0316.”
Bố Tương Tư: “Không phải, ý tôi là…….”
Kì Tích: “Sao?”
Diệp Tử ấn ấn thái dương, thở dài một tiếng, sau đó gửi đi. “Không sao.”
Sói xám: “Thỏ con, mày xem mày trông rất ngon đấy, tao có thể……..”
Thỏ con: “Này cho.” (giơ chân vẻ mặt rất thản nhiên!)
Sao cô lại cảm thấy có một loại tâm tình trẻ con phải trông giữ nghiêm ngặt nếu không sẽ bị kẻ xấu lừa mất.
Kì Tích thần kinh thô ném cho cô một quyển tiểu thuyết mấy trăm vạn chữ, rồi còn gửi cả tài khoản và mật mã cho cô, nghĩ thế nào cũng thấy đặc biệt huyền ảo. Diệp Tử gần như bắt đầu hoài nghi mình, không phải là cô đã đoạt hào quang của nữ chính rồi đấy chứ? Nhưng trong tiểu thuyết gốc Kì Tích cũng không hề đưa tài khoản và mật mã cho nữ chính mà.
Diệp Tử hơi hơi nhíu nhíu mày, rồi lại bất đắc dĩ cười nhẹ. Chuyện đã đến giờ còn phải nghĩ nhiều thế làm gì?
Anh nổi điên xong liền biến mất không thấy mặt mũi, để lại Diệp Tử kinh ngạc nhìn chằm chằm tài khoản và mật mã kia rồi phân tích theo bản năng.
qiji0811
Kì Tích 0811? Tỷ lệ số này là sinh nhật anh cao đến bảy phần mười. Đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng là sinh nhật người quan trọng nào đó nhưng nữ chính còn chưa xuất hiện, trong tiểu thuyết cũng không nhắc đến người nhà nam chính….. Nếu đây là sinh nhật anh thì vài ngày nữa là đến ròi.
Diệp Tử vừa âm thầm cân nhắc ngày quan trọng như thế nên lợi dụng như thế nào vừa nhìn sang bên cạnh.
qizijizuishuai0811
“Tề Tử Kỷ đẹp trai nhất.” Diệp Tử đọc thành tiếng, dừng lại hai giây rồi phì cười. Tên thật của Kì Tích quả thật là Tề Tử Kỷ, chuyện này tiểu thuyết đã nói đến nhưng trong tiểu thuyết cũng không nói anh vô sỉ thế này nha!
Cô cười cười nhìn đồng hồ máy tính, đứng lên duỗi người rồi xuống bếp nấu cơm.
Mở tủ lạnh ra nhìn xong Diệp Tử lập tức nhíu mày, còn ba bốn ngày nữa mới đến cuối tháng, cô gần như đã cạn lương thực, tiết kiệm thế nào đi nữa trong tay cũng chỉ còn hơn mười tệ, tủ lạnh gần như chẳng còn gì.
Cô lấy trứng ra rang cơm ăn tạm rồi ra ngoài tản bộ hơn nửa giờ như thường ngày, sau đó mới về lại bật máy tính lên, mở truyện Kì Tích gửi lúc nãy.
Tuy rằng Diệp Tử đăng cả hai bên Chung Điểm và Lục Giang, nhưng tính ra mỗi ngày cũng chỉ mất ba tiếng đánh máy, nên giờ cô cũng có đủ thời gian để vượt qua cửa ải tự mình xây này.
Vì thế, độc giả đã sớm quen Kì Tích sẽ đăng chương mới vào ngày thứ ba đến ngày thứ sáu lại đột nhiên phát hiện —— Tích Đại nhà bọn họ, đăng hai truyện song song!
Tuy văn án là phong cách nhất quán của Kì Tích nhưng ai cũng không thể bỏ qua hàng chữ nhỏ dưới cùng, tuy rằng nó rất không nổi bật.
“1vs1, bằng hữu thích xem truyện ngựa đực mời đi đường vòng.”
Độc giả thích truyện ngựa đực mời đi đường vòng? Cái này không phải thả rắm à? Còn ngựa đực ở đâu ra? Nam chính của Tích Đại có đoạn tay áo chi phích không còn chưa biết đâu? Nhưng, 1vs1 là sao?
Hai tiếng sau, Diệp Tử mở <Thiên đạo vô tình> ra thì phát hiện vị fan nãy đứng thứ mười giờ đã vươn lên đầu bảng.
Cô xem khu bình luận tặng thưởng liên miên không dứt liền đau lòng, khẽ thở dài: “Đám nhà giàu vung tiền như rác này!”
Bản thân đang đói sắp chết ở nhà nên tâm tình cô đặc biệt nghiêm trọng.
“Này này, Tích Đại, tôi muốn hỏi một tý, 1vs1 có phải là điều tôi đang nghĩ không?”
Lời bình luận này được đẩy lên cao nhất.
Lầu 1: “Tích Đại không bị trộm tài khoản chứ.”
Lầu 2: “1vs1 có phải ý là có nữ chính không?”
Lầu 3: “Đổ năm đồng, có nữ chính, không thì còn phải viết sao?”
Lầu 4: “Tôi giống lầu trên, nếu không nữ chính thì Tích Đại viết câu đấy làm gì.”
Lầu 5: “Tôi thuộc đảng bị trộm tài khoản.”
Lầu 6: “Một đám phàm nhân quá ngu xuẩn, quá ngây thơ rồi, 1vs1 này rõ ràng là chỉ nam chính vs thiên đạo.”
Lầu 7: “2333333333, cược năm đồng giống lầu trên.”
Diệp Tử nhướn mày, để lại mấy chữ.
Lầu 24 – Kì Tích: “Có nữ chính manh manh nha! ~(≧▽≦)/~”
Chờ cô đi dạo một vòng rồi quay lại thì đám độc giả đã phát điên rồi.
Lầu 25: “Kháo, lầu trên là Tích Đại sao? Aizz, quả nhiên là bị trộm tài khoản.”
Lầu 26: “Trộm tài khoản +1.”
Lầu 27: “Trộm tài khoản +2.”
Lầu 28: “Quả nhiên là bị trộm tài khoản.”
Lầu 29: “Tích Đại mà không bị trộm tài khoản, lão tử đi cào tường.”
Bình luận cuối cùng này được nhiều người like nhất, được đẩy lên trên cùng, nhưng điều đó Diệp Tử không biết, cô chỉ biết hôm sau Kì Tích bình thản ung dung đăng một trạng thái lên weibo.
Kì Tích: “Không bị trộm tài khoản, cảm ơn.”
Một Bầu Trời Sao Yên Tĩnh: “Tích Đại, hôm qua anh bị trộm tài khoản sao? Hay là…. truyện mới này thật sự có nữ chính?”
Quả thật là không hề bị trộm tài khoản vì chính anh tự đưa tài khoản cho người khác mà! Diệp Tử ngồi cười đắc ý sao đó nhắn QQ cho Kì Tích.
Bố Tương Tư: “Tích Đại, đại gia, cầu ôm đùi!”
Kì Tích: “Hả?”
Bố Tương Tư: “Ý tôi là có thể cho tôi mượn ít tiền không?”
Kì Tích: “Cậu không có tiền à?”
Tuy rằng <Thánh chủ bất bại> còn chưa đến mức truyện top nhưng nhớ không nhầm thì lần trước anh đã thưởng một vạn nhân dân tệ mà.
Bố Tương Tư: ” – Ảnh -, anh xem xem, aizz aizz aizz, còn hai ngày nữa là hết tháng, tôi sắp vặt cả hoa ngoài ban công xuống nấu canh rồi, cách mạng quá mức gian nan, tôi sắp chết trên con đường lý tưởng.”
Lần này anh nhắn lại rất nhanh.
Kì Tích: “Tài khoản?”
Diệp Tử đã sớm đoán được là anh sẽ như thế nên nhanh chóng gửi số tài khoản cho anh. Hai phút sau, tài khoản của cô nhận được tiền Tề Tử Kỷ chuyển khoản.
Bố Tương Tư: “5000!”
Kì Tích: “Thiếu?”
Bố Tương Tư: “Không không không, thật ra hai trăm là được, để tôi sống nốt hai ngày này là được rồi. Cám ơn Tích Đại, nhận được tiền nhuận bút tôi sẽ trả lại cho anh.”
Nhưng lúc này Tề Tử Kỷ không hề chú ý đến lời cô nói, anh đang nhìn bức thêu trên weibo của Lạc Cận, vẻ mặt rất suy ngẫm, một lát sau anh mở QQ của Bố Tương Tư ra, mở ảnh lên rồi phóng to.
“Ừm…” Anh hơi nhíu nhíu mày, dường như phát hiện ra điều gì đó khiến anh khó hiểu.
Anh lên tìm Lạc Cận rồi vào trang đăng <Như hoa mỹ quyến>, anh nhanh chóng phát hiện, quyển truyện này được đăng cùng ngày với <Thánh chủ bất bại>.
Hôm sau, Diệp Tử vừa lên weibo đã bị dọa giật nảy mình, cô nghi hoặc thầm nghĩ: “Chẳng lẽ bị lag?”
Cô đến Lục Giang không lâu, cũng chưa gây nên chuyện tày trời gì nha, cô hoang mang xem một lượt thì thấy một cái tên bất ngờ vừa chuyển phát weibo của cô.
Kì Tích: “Muốn, nhưng không muốn bức này, có thể thêu tặng tôi một bức hoa lan tử la không?”
Đây…. đây là gì thế?
Diệp Tử trợn tròn mắt nhìn, xác định chắc chắn không phải là mình hoa mắt, đầu óc cô hỗn loạn, rối như tơ vò.
Kì Tích là một trong số ít các tác giả viết truyện không nữ chính của Chung Điểm, hơn nữa văn phong mạch lạc lại kịch tính, có thể coi như là viết hay nhất nên fans nữ của anh nhiều hơn những tác giả khác rất nhiều.
Vì thế, Diệp Tử thấy rất nhiều bình luận đại khái như thế này.
“Kháo, nam thần anh đang làm gì thế? Sao lại thông đồng với nữ thần mới của tôi?”
“Tác giả Lục……. Lục Giang? Tích Đại có chuyện gì thế?”
“Nói cho mọi người một tin không tốt, mọi người đi xem truyện đứng đầu tháng này của Lục Giang đi.”
“Kháo, là đồng nhân <Lăng thiên bá thần> của Tích Đại!”
“Cứ cảm thấy có chuyện kỳ diệu gì đó đang xảy ra!”
Tốt…. tốt cái quỷ gì? Diệp Tử lại bị thần kinh không bình thường của Kì Tích làm bị thương rồi, hắn có biết đùa giỡn có nghĩa là gì không?
Ác bá: Cô bé, bộ dạng được đó, có hứng thú… với gia không?
Cô gái: Tốt. (Khuôn mặt nghiêm túc)
Cảm giác thật sự là đấm vào bông, rất nghẹn khuất.
Diệp Tử còn chưa nhắn lại, Kì Tích bên kia đã gửi sang một tệp đính kèm, cô tải về xem xong gần như sợ đến vỡ mật, sau đó thấy Kì Tích tùy ý ném sang một câu.
Kì Tích: “Viết hồi trung học, chưa từng đăng, cầm sửa đi.”
Bố Tương Tư: “(⊙o⊙) hả? Anh anh anh bảo tôi thêm tình cảm à?”
Kì Tích: “Không phải tôi nói, là cậu nói mà.”
Ngữ khí của anh cực kỳ vô tội, Diệp Tử lại như thấy một con cún con vẫy vẫy đuôi chớp chớp mắt nhìn mình, tâm tình không biết là bất đắc dĩ hay vui sướng nhiều hơn?
Bố Tương Tư: “(^_^) tôi đang có một cảm giác rất hưng phấn, tôi biết rồi, sửa xong thì sao, dùng tài khoản của ai đăng đây?”
Kì Tích: “Hả? Ai cũng được.”
Diệp Tử liền cực kỳ sung sướng tự diễn thuyết.
Bố Tương Tư: “Dùng tài khoản của Tích Đại đi, dù sao tôi cũng chỉ là người vô danh, đăng lên không ai xem chẳng phải là cô phụ tài hoa của Tích Đại sao.”
Kì Tích: “Ừ, được.”
Đúng là, còn không biết xấu hổ mà nhận nữa, bình thường không phải nên khiêm tốn một chút sao?
Anh nhanh chóng gửi lại hai tin nhắn, “qiji0811, qizijizuishuai0811”.
Bố Tương Tư: “Này, đây là……..”
Kì Tích: “Tài khoản và mật mã đấy, mật mã khu tác giả là 0316.”
Bố Tương Tư: “Không phải, ý tôi là…….”
Kì Tích: “Sao?”
Diệp Tử ấn ấn thái dương, thở dài một tiếng, sau đó gửi đi. “Không sao.”
Sói xám: “Thỏ con, mày xem mày trông rất ngon đấy, tao có thể……..”
Thỏ con: “Này cho.” (giơ chân vẻ mặt rất thản nhiên!)
Sao cô lại cảm thấy có một loại tâm tình trẻ con phải trông giữ nghiêm ngặt nếu không sẽ bị kẻ xấu lừa mất.
Kì Tích thần kinh thô ném cho cô một quyển tiểu thuyết mấy trăm vạn chữ, rồi còn gửi cả tài khoản và mật mã cho cô, nghĩ thế nào cũng thấy đặc biệt huyền ảo. Diệp Tử gần như bắt đầu hoài nghi mình, không phải là cô đã đoạt hào quang của nữ chính rồi đấy chứ? Nhưng trong tiểu thuyết gốc Kì Tích cũng không hề đưa tài khoản và mật mã cho nữ chính mà.
Diệp Tử hơi hơi nhíu nhíu mày, rồi lại bất đắc dĩ cười nhẹ. Chuyện đã đến giờ còn phải nghĩ nhiều thế làm gì?
Anh nổi điên xong liền biến mất không thấy mặt mũi, để lại Diệp Tử kinh ngạc nhìn chằm chằm tài khoản và mật mã kia rồi phân tích theo bản năng.
qiji0811
Kì Tích 0811? Tỷ lệ số này là sinh nhật anh cao đến bảy phần mười. Đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng là sinh nhật người quan trọng nào đó nhưng nữ chính còn chưa xuất hiện, trong tiểu thuyết cũng không nhắc đến người nhà nam chính….. Nếu đây là sinh nhật anh thì vài ngày nữa là đến ròi.
Diệp Tử vừa âm thầm cân nhắc ngày quan trọng như thế nên lợi dụng như thế nào vừa nhìn sang bên cạnh.
qizijizuishuai0811
“Tề Tử Kỷ đẹp trai nhất.” Diệp Tử đọc thành tiếng, dừng lại hai giây rồi phì cười. Tên thật của Kì Tích quả thật là Tề Tử Kỷ, chuyện này tiểu thuyết đã nói đến nhưng trong tiểu thuyết cũng không nói anh vô sỉ thế này nha!
Cô cười cười nhìn đồng hồ máy tính, đứng lên duỗi người rồi xuống bếp nấu cơm.
Mở tủ lạnh ra nhìn xong Diệp Tử lập tức nhíu mày, còn ba bốn ngày nữa mới đến cuối tháng, cô gần như đã cạn lương thực, tiết kiệm thế nào đi nữa trong tay cũng chỉ còn hơn mười tệ, tủ lạnh gần như chẳng còn gì.
Cô lấy trứng ra rang cơm ăn tạm rồi ra ngoài tản bộ hơn nửa giờ như thường ngày, sau đó mới về lại bật máy tính lên, mở truyện Kì Tích gửi lúc nãy.
Tuy rằng Diệp Tử đăng cả hai bên Chung Điểm và Lục Giang, nhưng tính ra mỗi ngày cũng chỉ mất ba tiếng đánh máy, nên giờ cô cũng có đủ thời gian để vượt qua cửa ải tự mình xây này.
Vì thế, độc giả đã sớm quen Kì Tích sẽ đăng chương mới vào ngày thứ ba đến ngày thứ sáu lại đột nhiên phát hiện —— Tích Đại nhà bọn họ, đăng hai truyện song song!
Tuy văn án là phong cách nhất quán của Kì Tích nhưng ai cũng không thể bỏ qua hàng chữ nhỏ dưới cùng, tuy rằng nó rất không nổi bật.
“1vs1, bằng hữu thích xem truyện ngựa đực mời đi đường vòng.”
Độc giả thích truyện ngựa đực mời đi đường vòng? Cái này không phải thả rắm à? Còn ngựa đực ở đâu ra? Nam chính của Tích Đại có đoạn tay áo chi phích không còn chưa biết đâu? Nhưng, 1vs1 là sao?
Hai tiếng sau, Diệp Tử mở <Thiên đạo vô tình> ra thì phát hiện vị fan nãy đứng thứ mười giờ đã vươn lên đầu bảng.
Cô xem khu bình luận tặng thưởng liên miên không dứt liền đau lòng, khẽ thở dài: “Đám nhà giàu vung tiền như rác này!”
Bản thân đang đói sắp chết ở nhà nên tâm tình cô đặc biệt nghiêm trọng.
“Này này, Tích Đại, tôi muốn hỏi một tý, 1vs1 có phải là điều tôi đang nghĩ không?”
Lời bình luận này được đẩy lên cao nhất.
Lầu 1: “Tích Đại không bị trộm tài khoản chứ.”
Lầu 2: “1vs1 có phải ý là có nữ chính không?”
Lầu 3: “Đổ năm đồng, có nữ chính, không thì còn phải viết sao?”
Lầu 4: “Tôi giống lầu trên, nếu không nữ chính thì Tích Đại viết câu đấy làm gì.”
Lầu 5: “Tôi thuộc đảng bị trộm tài khoản.”
Lầu 6: “Một đám phàm nhân quá ngu xuẩn, quá ngây thơ rồi, 1vs1 này rõ ràng là chỉ nam chính vs thiên đạo.”
Lầu 7: “2333333333, cược năm đồng giống lầu trên.”
Diệp Tử nhướn mày, để lại mấy chữ.
Lầu 24 – Kì Tích: “Có nữ chính manh manh nha! ~(≧▽≦)/~”
Chờ cô đi dạo một vòng rồi quay lại thì đám độc giả đã phát điên rồi.
Lầu 25: “Kháo, lầu trên là Tích Đại sao? Aizz, quả nhiên là bị trộm tài khoản.”
Lầu 26: “Trộm tài khoản +1.”
Lầu 27: “Trộm tài khoản +2.”
Lầu 28: “Quả nhiên là bị trộm tài khoản.”
Lầu 29: “Tích Đại mà không bị trộm tài khoản, lão tử đi cào tường.”
Bình luận cuối cùng này được nhiều người like nhất, được đẩy lên trên cùng, nhưng điều đó Diệp Tử không biết, cô chỉ biết hôm sau Kì Tích bình thản ung dung đăng một trạng thái lên weibo.
Kì Tích: “Không bị trộm tài khoản, cảm ơn.”
Một Bầu Trời Sao Yên Tĩnh: “Tích Đại, hôm qua anh bị trộm tài khoản sao? Hay là…. truyện mới này thật sự có nữ chính?”
Quả thật là không hề bị trộm tài khoản vì chính anh tự đưa tài khoản cho người khác mà! Diệp Tử ngồi cười đắc ý sao đó nhắn QQ cho Kì Tích.
Bố Tương Tư: “Tích Đại, đại gia, cầu ôm đùi!”
Kì Tích: “Hả?”
Bố Tương Tư: “Ý tôi là có thể cho tôi mượn ít tiền không?”
Kì Tích: “Cậu không có tiền à?”
Tuy rằng <Thánh chủ bất bại> còn chưa đến mức truyện top nhưng nhớ không nhầm thì lần trước anh đã thưởng một vạn nhân dân tệ mà.
Bố Tương Tư: ” – Ảnh -, anh xem xem, aizz aizz aizz, còn hai ngày nữa là hết tháng, tôi sắp vặt cả hoa ngoài ban công xuống nấu canh rồi, cách mạng quá mức gian nan, tôi sắp chết trên con đường lý tưởng.”
Lần này anh nhắn lại rất nhanh.
Kì Tích: “Tài khoản?”
Diệp Tử đã sớm đoán được là anh sẽ như thế nên nhanh chóng gửi số tài khoản cho anh. Hai phút sau, tài khoản của cô nhận được tiền Tề Tử Kỷ chuyển khoản.
Bố Tương Tư: “5000!”
Kì Tích: “Thiếu?”
Bố Tương Tư: “Không không không, thật ra hai trăm là được, để tôi sống nốt hai ngày này là được rồi. Cám ơn Tích Đại, nhận được tiền nhuận bút tôi sẽ trả lại cho anh.”
Nhưng lúc này Tề Tử Kỷ không hề chú ý đến lời cô nói, anh đang nhìn bức thêu trên weibo của Lạc Cận, vẻ mặt rất suy ngẫm, một lát sau anh mở QQ của Bố Tương Tư ra, mở ảnh lên rồi phóng to.
“Ừm…” Anh hơi nhíu nhíu mày, dường như phát hiện ra điều gì đó khiến anh khó hiểu.
Anh lên tìm Lạc Cận rồi vào trang đăng <Như hoa mỹ quyến>, anh nhanh chóng phát hiện, quyển truyện này được đăng cùng ngày với <Thánh chủ bất bại>.
Hôm sau, Diệp Tử vừa lên weibo đã bị dọa giật nảy mình, cô nghi hoặc thầm nghĩ: “Chẳng lẽ bị lag?”
Cô đến Lục Giang không lâu, cũng chưa gây nên chuyện tày trời gì nha, cô hoang mang xem một lượt thì thấy một cái tên bất ngờ vừa chuyển phát weibo của cô.
Kì Tích: “Muốn, nhưng không muốn bức này, có thể thêu tặng tôi một bức hoa lan tử la không?”
Đây…. đây là gì thế?
Diệp Tử trợn tròn mắt nhìn, xác định chắc chắn không phải là mình hoa mắt, đầu óc cô hỗn loạn, rối như tơ vò.
Kì Tích là một trong số ít các tác giả viết truyện không nữ chính của Chung Điểm, hơn nữa văn phong mạch lạc lại kịch tính, có thể coi như là viết hay nhất nên fans nữ của anh nhiều hơn những tác giả khác rất nhiều.
Vì thế, Diệp Tử thấy rất nhiều bình luận đại khái như thế này.
“Kháo, nam thần anh đang làm gì thế? Sao lại thông đồng với nữ thần mới của tôi?”
“Tác giả Lục……. Lục Giang? Tích Đại có chuyện gì thế?”
“Nói cho mọi người một tin không tốt, mọi người đi xem truyện đứng đầu tháng này của Lục Giang đi.”
“Kháo, là đồng nhân <Lăng thiên bá thần> của Tích Đại!”
“Cứ cảm thấy có chuyện kỳ diệu gì đó đang xảy ra!”
Danh sách chương