“Tốt, A Miên, chúng ta vẫn nên tắm gội nghỉ ngơi thôi.” Hồng Đậu hào phóng vỗ vỗ bả vai A Miên, nàng đẩy A Miên đang ghé trên người mình ra, từ trên giường ngồi dậy, lại xuống giường, đẩy cửa ra gọi Lục Y đang ở phòng khác chuẩn bị nước ấm.
A Miên vốn còn đang mất hứng cũng ngồi dậy từ trên giường, nàng một tay chống cằm, lại đầy hứng thú nhìn Hồng Đậu thu thập quần áo.
Lục Y rất nhanh chóng để người hầu của Võ Lâm Minh đổ nước ấm vào trong chậu tắm, nàng biết khi Hồng Đậu tắm gội vẫn luôn không thích những người khác hầu hạ, sau khi đổ nước ấm vào xong, nàng ấy cũng rời khỏi phòng, còn tri kỷ mà đóng cửa cẩn thận.
Hồng Đậu vừa cởi quần áo, vừa quay đầu lại hỏi A Miên, “A Miên, ngươi thật sự không tắm gội cùng với ta sao? Chậu tắm rất lớn đó.”
“Nô gia không thích tắm gội ban ngày, chỉ cần xem tiểu cô nương tắm gội là được.” A Miên nở nụ cười chân thành, trước kia nàng nếu không cười đa tình, thì cũng là cười yêu mị, có thể cười chân thành như vậy, vẫn là lần đầu tiên.
Hồng Đậu đã cởi áo ngoài, nàng tiếp tục cởi đai lưng trung y* (áo trong, mặc ngay dưới lớp áo ngoài), tiếc nuối nói: “Chỉ là ta bận việc trong phòng bếp từ sáng sớm, vẫn luôn cảm thấy trên người có mùi củi lửa, đã nói muốn cùng tắm gội với A Miên, A Miên lại không tới thì thật đúng là khiến người ta tiếc nuối.”
“Không sao cả.” A Miên nhẹ nhàng cười, khóe mắt nàng hơi cong, như mây bay gió nhẹ xa tận chân trời không thể với tới, cũng cảm thấy có chút hư vô mờ mịt, “Nô gia xem tiểu cô nương tắm gội, cũng giống nhau mà.”
Nàng nói ra bằng giọng điệu hưởng thụ, không sai, có thể nhìn Hồng Đậu tắm gội, đây thật đúng là một loại hưởng thụ, hưởng thụ tốt cực kỳ.
Cuối cùng khi cởi hết chỉ còn lại một cái yếm màu đỏ, Hồng Đậu liền đá rơi giày vớ, nàng bước vào bên trong thau tắm, trước khi hoàn toàn ngồi vào trong nước, nàng cũng cởi chiếc khăn cuối cùng che trên người mình ra, làn nước ấm áp khiến nàng nhịn không được mà thả lỏng toàn thân, sự nhẹ nhõm đó của nàng, lại khiến A Miên đang ngồi trên giường trợn trắng mắt.
Vừa thấy vậy, nàng liền nghi hoặc chớp chớp mắt, “A Miên, sắc mặt ngươi hình như có chút không ổn…… Bị phát sốt sao?”
“Chắc là…… Là độ ấm trong phòng có chút cao.” A Miên thần sắc thong dong cười một cái, mỹ diễm không gì sánh được, ngay cả chính bản thân nàng cũng cảm nhận được, cái mũi nàng có chút nóng……
“A! A Miên, ngươi chảy máu mũi!” Hồng Đậu đột nhiên đứng lên khỏi thau tắm, thân thể lả lướt hấp dẫn liền cứ như vậy mà hoàn toàn bại lộ trước mắt một người khác.
A Miên rất nhanh móc ra một cái khăn tay che mũi lại, nàng vẫn mỉm cười, “Đừng khẩn trương, nô gia gần đây có chút nóng trong người…… Rất nhanh sẽ ổn, tiểu cô nương tiếp tục tắm gội đi.”
“Thật sự không có việc gì sao?” Tóc Hồng Đậu đã xõa ra, lại có vài lọn tóc bị ướt ngoan ngoãn rũ trước ngực nàng, màu da trắng nõn cùng màu tóc đen tuyền, tạo nên một loại đối lập đánh sâu vào thị giác người ta, có lẽ là do nước ấm, nên da thịt nàng dường như đều hiện lên màu hồng nhạt ngon miệng, hơi nước lượn lờ, nàng trên người không một mảnh vải chính là đang quyến rũ người ta âu yếm…… Nên gọi là nữ thần sao?
Bởi vì đáy mắt màu nâu của nàng không hề pha tạp bất cứ vẻ sắc tình nào, sạch sẽ, quá mức sạch sẽ.
Cho nên, liền có thêm một lực hấp dẫn trí mạng.
“Nô gia thật sự không sao.” Giọng A Miên vẫn nhu mị tận xương trước sau như một, nghe không ra có chút khác biệt nào, ngoại trừ việc sau tai nàng đã xuất hiện màu đỏ khả nghi.
Hồng Đậu chần chờ ngồi lại trong nước, nàng ghé vào cạnh thùng tắm, nhìn A Miên trong chốc lát, mới kỳ quái hỏi: “Hay là…… A Miên ngươi trước nay đều chưa từng thấy thân thể nữ nhân khác?”
A Miên vốn còn đang mất hứng cũng ngồi dậy từ trên giường, nàng một tay chống cằm, lại đầy hứng thú nhìn Hồng Đậu thu thập quần áo.
Lục Y rất nhanh chóng để người hầu của Võ Lâm Minh đổ nước ấm vào trong chậu tắm, nàng biết khi Hồng Đậu tắm gội vẫn luôn không thích những người khác hầu hạ, sau khi đổ nước ấm vào xong, nàng ấy cũng rời khỏi phòng, còn tri kỷ mà đóng cửa cẩn thận.
Hồng Đậu vừa cởi quần áo, vừa quay đầu lại hỏi A Miên, “A Miên, ngươi thật sự không tắm gội cùng với ta sao? Chậu tắm rất lớn đó.”
“Nô gia không thích tắm gội ban ngày, chỉ cần xem tiểu cô nương tắm gội là được.” A Miên nở nụ cười chân thành, trước kia nàng nếu không cười đa tình, thì cũng là cười yêu mị, có thể cười chân thành như vậy, vẫn là lần đầu tiên.
Hồng Đậu đã cởi áo ngoài, nàng tiếp tục cởi đai lưng trung y* (áo trong, mặc ngay dưới lớp áo ngoài), tiếc nuối nói: “Chỉ là ta bận việc trong phòng bếp từ sáng sớm, vẫn luôn cảm thấy trên người có mùi củi lửa, đã nói muốn cùng tắm gội với A Miên, A Miên lại không tới thì thật đúng là khiến người ta tiếc nuối.”
“Không sao cả.” A Miên nhẹ nhàng cười, khóe mắt nàng hơi cong, như mây bay gió nhẹ xa tận chân trời không thể với tới, cũng cảm thấy có chút hư vô mờ mịt, “Nô gia xem tiểu cô nương tắm gội, cũng giống nhau mà.”
Nàng nói ra bằng giọng điệu hưởng thụ, không sai, có thể nhìn Hồng Đậu tắm gội, đây thật đúng là một loại hưởng thụ, hưởng thụ tốt cực kỳ.
Cuối cùng khi cởi hết chỉ còn lại một cái yếm màu đỏ, Hồng Đậu liền đá rơi giày vớ, nàng bước vào bên trong thau tắm, trước khi hoàn toàn ngồi vào trong nước, nàng cũng cởi chiếc khăn cuối cùng che trên người mình ra, làn nước ấm áp khiến nàng nhịn không được mà thả lỏng toàn thân, sự nhẹ nhõm đó của nàng, lại khiến A Miên đang ngồi trên giường trợn trắng mắt.
Vừa thấy vậy, nàng liền nghi hoặc chớp chớp mắt, “A Miên, sắc mặt ngươi hình như có chút không ổn…… Bị phát sốt sao?”
“Chắc là…… Là độ ấm trong phòng có chút cao.” A Miên thần sắc thong dong cười một cái, mỹ diễm không gì sánh được, ngay cả chính bản thân nàng cũng cảm nhận được, cái mũi nàng có chút nóng……
“A! A Miên, ngươi chảy máu mũi!” Hồng Đậu đột nhiên đứng lên khỏi thau tắm, thân thể lả lướt hấp dẫn liền cứ như vậy mà hoàn toàn bại lộ trước mắt một người khác.
A Miên rất nhanh móc ra một cái khăn tay che mũi lại, nàng vẫn mỉm cười, “Đừng khẩn trương, nô gia gần đây có chút nóng trong người…… Rất nhanh sẽ ổn, tiểu cô nương tiếp tục tắm gội đi.”
“Thật sự không có việc gì sao?” Tóc Hồng Đậu đã xõa ra, lại có vài lọn tóc bị ướt ngoan ngoãn rũ trước ngực nàng, màu da trắng nõn cùng màu tóc đen tuyền, tạo nên một loại đối lập đánh sâu vào thị giác người ta, có lẽ là do nước ấm, nên da thịt nàng dường như đều hiện lên màu hồng nhạt ngon miệng, hơi nước lượn lờ, nàng trên người không một mảnh vải chính là đang quyến rũ người ta âu yếm…… Nên gọi là nữ thần sao?
Bởi vì đáy mắt màu nâu của nàng không hề pha tạp bất cứ vẻ sắc tình nào, sạch sẽ, quá mức sạch sẽ.
Cho nên, liền có thêm một lực hấp dẫn trí mạng.
“Nô gia thật sự không sao.” Giọng A Miên vẫn nhu mị tận xương trước sau như một, nghe không ra có chút khác biệt nào, ngoại trừ việc sau tai nàng đã xuất hiện màu đỏ khả nghi.
Hồng Đậu chần chờ ngồi lại trong nước, nàng ghé vào cạnh thùng tắm, nhìn A Miên trong chốc lát, mới kỳ quái hỏi: “Hay là…… A Miên ngươi trước nay đều chưa từng thấy thân thể nữ nhân khác?”
Danh sách chương