Đến Bạch Ngọc cuộc sống của cô bị thay đổi đến không ngờ. Trần Quốc Anh không dùng cực hình tra tấn mà thãn nhiên cho cô từ thân phận thiên kim tiểu thư xuống mấy chục bậc thành người hầu. Chỉ là anh lại quá đề cao cô rồi làm người hầu cũng cần phải có thực lực đi, mà cô thì không thể nào đạt tiêu chuẩn. Lúc đầu anh ra lệnh tàn khốc bắt cô một mình dọn dẹp cả căn biệt thự không được để sót hạt bụi nào dù lòng không phục nhưng thân bất do kỹ cô đành ấm ức tuân theo kết quả là sau một tiếng đồng hồ cô ôm máy hút bụi cực lực từ lầu trên đến dưới tầng toàn bộ chậu hoa, bình sứ, thủy tinh trưng bày đặc biệt là ngọc thạch sư tử anh tâm đắc nhất đều vỡ tan tành. Ánh mắt anh lúc đó hận không thể nghiền cô ra làm bửa sáng cho cá mặp. Thề với trời là cô không phải cố tình.

Tiếp theo cô được giao cho nhiệm vụ nhẹ nhàn hơn phạm vi cũng nhỏ hơn để hạn chế sức hủy diệt của cô đó là lau sàn ở sảnh lớn. Mà lần này không biết là rút kinh nghiệm hay Trần Quốc Anh cố tình hành hạ anh chàng quản gia lại không cho cô dùng cây lau buột phải lau bằng khăn nên Hà My đành bò nằm trên sàn đủ kiểu. Vẫn tưởng chuyện này vô hại nhưng không ngờ Quốc Anh một thân áo choàng nhung đen cao ngạo đến "thị sát" công việc cô làm một chân vừa bước vào đã xoạt tiếng té lăn mấy vòng không kịp phản ứng. Anh khẽ rít lên tay chống lên sàn muốn đứng dậy nhưng lại trơn trượt một lần nữa ụp mặt xuống. Anh chàng quản gia vốn sợ run giờ lại sắp nghẹn chết vì nhịn cười. Trần Quốc Anh phóng tia lửa về phía người con gái vai không ngừng run lên vì cười mắt lại thấy bình nước lau nhà 5 lít chỉ còn vài giọt màu xanh đậm. Cô không phải là đổ hết nguyên chai đó chỉ để lau cái sàn này chứ? Tay chạm xuống sàn nhà nhầy nhụa đặc quánh anh có thể khẳng định điều vừa nghi vấn thậm chí nghi nghờ cô còn không biết nó phải pha với nước để lau.

- Nguyễn Hà My!!!!!

Tiếng thét kinh thiên động địa nhất trong lịch sử cả căn biệt thự rộng lớn đến không tưởng ai ai cũng nghe thấy.

Hà My bị đẩy xuống phòng bếp. Đương nhiên Trần Quốc Anh không ngốc mà để cô nấu ăn nên phân phó quản gia giao cho cô nhiệm vụ vinh quang là rửa chén. Lần này rút kinh nghiệm từ hai thãm họa trước nên cô được đào tạo kỹ càng trước khi thực tập. Rửa chén cũng không khó khăn gì, anh chàng quản gia thở phào nhìn cô đang chuyên chú nhún nước hai từng cái chén đĩa. Chỉ là 30 phút sau anh ta lại khóc ròng nhìn đống gốm sứ đắt tiền kia choang đồng loạt vỡ vụn.

- Cô mang cái này đến thư phòng cho ông chủ đi.

Anh quản gia nhìn cô vẻ ái ngại. Chuyện vặt này cô có thể gây ra tai họa gì không đây? - Anh đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi. Tôi cũng không phải vô dụng như vậy.

Anh ta miễn cưỡng mĩm cười gật đầu. Có quỷ mới tin cô.

Vừa đẩy cánh cửa gỗ lớn màu nâu xẫm đã thấy bên trong đang diễn phim tình cảm cấm trẻ em. Trần Quốc Anh vòng tay ôm chặt chiếc eo mãnh khãnh của cô gái xinh đẹp. Mà cô gái kia Hà My nhận ra nhất là cặp mắt đó. Amy tay quàng qua cổ Quốc Anh thân như rắn không xương quấn chặt anh. Họ thấy cô nhưng vẫn xem là không khí tiếp tục ôm chặt nhau cử chỉ sắp hôn nhau.

Hà My tuy biết thừa vở kịch này là cố tình diễn cho cô xem nhưng lửa nóng trong lòng không cách nào kìm xuống. Cô đặt tách cà phê lên bàn rồi xoay đi. Anh muốn diễn thì cũng tự mình xem đi.

Trần Quốc Anh nhìn đến thái độ của cô càng thêm tức giận. Cô thế nào một chút cũng không thấy ghen?

Anh dường như quên rằng đây không phải lần đầu tiên anh chơi trò trẻ con này còn Hà My chưa lần nào mắc bẫy.

- Đứng lại.

Bước chân dừng lại ánh mắt kiên cường chống lại con ngươi lạnh nhạt của anh.

- Còn chuyện gì?

- Đến kia lấy cho tôi chai rượu.

Qua bã vai gầy của Amy anh hất cầm ra lệnh. Hà My cầm lấy chai rượu vang trắng đặt mạnh xuống bàn. Lúc cô tới gần bàn tay to của anh cũng đã lần xuống lớp váy mà giở trò lưu manh với cặp đùi thon mịn của Amy mà cô ta còn ra bộ rất thõa mãn cố ý phát ra tiếng rên khẽ mê tình.

- Không có chuyện gì nữa tôi ra ngoài đây.

- Nguyễn Hà My!

Quốc Anh đẩy Amy ra đứng dậy gầm lớn. Cô mở to mắt nhìn anh ý cười nhàn nhạt. Muốn chọc tức cô còn phải xem anh có đủ bản lĩnh không đã.

- Có chuyện gì?

Mặt anh bừng lên vì tức giận xô mạnh cánh cửa đập vào tường rời đi.

Hà My cũng không còn việc gì xoay lưng muốn ra ngoài.

- Cô xem ra không phải loại phụ nữ tầm thường.

Amy vòng tay trước ngực dáng đi thướt tha nhưng rất nhanh gọn đứng chắn ở cửa.

- Không tầm thường như cô là được.

- Cô...haha đến lúc này vẫn còn mạnh miệng. Cô có muốn biết lúc ở khách sạn là ai đã đẩy cô xuống hồ và mang đến ly thuốc độc đó hay không?

Hà My không đáp thật muốn xem cô ta giở trò gì tiếp theo. Nhưng điều cô muốn biết nhất ở Amy là cô ta đã ly gián gì giữa cô và Trần Quốc Anh. Phán đoán của cô trước giờ chưa bao giờ sai kẻ gây nên đống hỗn độn này khởi nguồn là tên đầu heo Nam Tuấn Kỳ nhưng chăm dầu phóng ngòi lửa lại là người khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện