Một đứa trẻ nhỏ như vậy mà từ khi sinh ra đến bây giờ, hầu như không hề ra ngoài để ngắm trời xanh mây trắng.

Chỉ nằm đếm ngày trôi, chẳng biết đến khi nào bệnh tật mới quật ngã cậu.

Cô không muốn để cho Diêm Vọng phải chịu đựng dù chỉ một ngày trong quãng thời gian sợ hãi đau khổ như thế nữa!Trước bàn y tá.

Y tá trực đêm Trân Trân ôm sổ ghi chép chạy tới, vô cùng thần bí nói: "Chị Lý, chị đoán xem em vừa đi kiểm tra thì gặp được ai?"Chị Lý đang đếm tư liệu, không ngẩng đầu lên: "Ai thế?""Diêm Nguyệt Thanh!" Trân Trân rất phấn khích, sợ chị Lý không biết nên nói kỹ hơn: "Chính là mẹ của Diêm Vọng trong phòng VIP!"Chị Lý dừng tay lại, như nhớ tới điều gì đó, nhìn thoáng qua màn hình giám sát.


Trân Trân chỉ vào màn hình: "Chị nhìn kìa, cô ấy đang ngồi bên ngoài phòng bệnh xem bệnh án của Vọng Vọng, em chào nhưng cô ấy không nghe thấy.

"Chị Lý lạnh nhạt ồ một tiếng.

Trân Trân chưa bao giờ gặp một ngôi sao ngoài đời thật nên phấn khích: "Đúng là ngôi sao có khác! Đẹp hơn hotgirl mạng nhiều! Em cứ tưởng rằng cô ấy đã mở filter trong livestream, ai ngờ cô ấy lại đẹp như vậy? Cũng đúng, con trai đẹp trai như vậy thì sao mẹ có thể xấu được? Nhưng không biết mẹ Vọng Vọng là ai, em chưa từng gặp.

"Chị Lý nghe xong, mỉm cười, không muốn tiếp lời.

Gần đây Trân Trân được bạn thân đề cử xem livestream mùa thứ tư của "Cha mẹ quốc dân", trong đó cảnh Diêm Nguyệt Thanh dẫn Đường Đường xuống núi đã hút rất nhiều fans.

Cô nàng ngưỡng mộ nói: "Chị Lý, em nói cho chị nghe nè, Diêm Nguyệt Thanh không giống những nghệ sĩ khác! Cô ấy dịu dàng dẫn theo đứa bé trong chương trình, còn chủ động công khai sự tồn tại của Diêm Vọng! Sinh con cũng dám công khai, tốt hơn những ngôi sao lén lút yêu đương không thừa nhận nhiều lắm luôn.

""Vậy à?" Chị Lý có ý tốt nhắc nhở: "Nói không chừng là cố ý đó?""Cố ý?" Trân Trân phát hiện tâm trạng của chị Lý không đúng: "Sao vậy ạ?"Chị Lý cũng có con, nghĩ đến hành động của Diêm Nguyệt Thanh, thở dài: "Em vào bệnh viện được một năm, gặp cô ta được mấy lần?"Trân Trân: "Ơ! Chỉ một lần thôi ạ?""Vậy là không được, thân là một người mẹ mà không quan tâm đ ến con của mình một chút nào, loại người này thì có gì tốt?""Có lẽ làm nghệ sĩ quá bận rộn chăng? Gần đây em đang đu chương trình truyền hình thực tế, xem cô ấy…"Chị Lý cười lạnh ngắt lời: "Bận đến mức một năm không đến thăm con trai lần nào ư?"Trân Trân ngậm miệng, không thể trả lời được.


Nếu không phải cô ấy bắt đầu xem từ mùa thứ nhất, thì cái cô Diêm Nguyệt Thanh chỉ biết nịnh hót kia chắc chắn sẽ làm cô ấy cảm thấy ghét chết được!Diêm Nguyệt Thanh của mùa thứ tư thay đổi quá nhiều, đến nỗi rất nhiều fans mới đến đều có thiện cảm với cô ấy.

Mọi người đều như vậy, đối với những người đã gây được ấn tượng tốt ngay từ đầu thì họ sẽ bảo vệ, còn đối với người có ấn tượng xấu từ đầu, thì sẽ không có phản ứng gì.

Bây giờ nghe được chị Lý nhắc nhở như vậy, dường như Trân Trân đã coi Diêm Nguyệt Thanh đang xem bệnh án và người mẹ không thấy bóng dáng của Diêm Vọng kia là hai người khác nhau.

Đột nhiên cô ấy lại cảm thấy thất vọng.

Đúng vậy…Trong chương trình thì đối xử dịu dàng cẩn thận với đứa nhỏ nhà người khác, ở ngoài đời thì lại không quan tâm gì tới con trai mình.


"Ờm… Nhắc mới nhớ, Diêm Nguyệt Thanh còn không nhiệt tình bằng người nhà cô ấy đâu.

" Trân Trân bĩu môi: "Ông cụ bảy mươi tuổi, cứ cách hai ba tháng đều phải chống nạng đến thăm cháu trai! ""Chị còn chưa kể tới chuyện tàn nhẫn hơn đâu!" Chị Lý trầm mặt: "Em có nhớ bệnh nặng của Diêm Vọng một năm trước không?"Trân Trân nhanh chóng gật đầu!Làm sao không nhớ được chứ?Vọng Vọng thật sự quá xinh đẹp, y tá trong viện không ai là không thích cậu.

Cho dù là lúc đó cô ấy mới tới bệnh viện, cũng nhân thời gian rảnh tới thăm cậu.

Nhưng vào một đêm nào đó, Diêm Vọng đột nhiên bị bệnh nặng!Ban ngày vẫn rất tốt nhưng ban đêm bỗng nhiên sốt cao không giảm, co giật hôn mê!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện