Ta tức giận không chịu ngồi yên, đầu muốn ngẩng dậy nhưng lại bị Izumin ép xuống:
- Nàng ngoan ngoãn ở đây, Ai Cập đã có ta cùng tướng Shouta lo, không có mất tí của cải nào đâu mà sợ!
Sau lần nghèo kiết xác ở Hạ Ai Cập, ta bỗng nhiên keo kiệt kinh khủng. Cảm giác nghèo khổ quả thật rất khó miêu tả, có chết ta cũng không muốn gặp lại. Biết tin hoàng tử Izumin sắp có con đầu lòng, của cải đổ về liên tục. Sứ giả các nước đem không biết bao nhiêu thứ mới lạ hay ho đến, Izumin ngồi tiếp, ta cùng Ari ngồi bên cạnh đếm tiền. Bố chồng ta, quốc vương Hitaito cũng đã dành nguyên một vùng thảo nguyên rộng lớn trên cho đứa cháu nội chưa biết giới tính trong bụng ta.
Mẹ nó, thằng nhãi nằm trong bụng ta đang sở hữu cả một khối tài sản khổng lồ, giàu hơn cả mẹ nó.
Cả triều đình cũng từng mở một cuộc hội nghị về giới tính của con ta, sau đó thất bại ê chề mà ra về tay trắng. Ta ăn uống ngủ nghỉ đều đặn, ngoại trừ thời gian đầu tính khí thất thường ra, còn lại hầu như không có bất kì biểu hiện ốm nghén nào khác. Mẫu hậu ngồi đoán già đoán non, ai cũng chúc ta sẽ sinh con trai…
Nào ngờ khi hay tin ta sinh đôi, một lúc hai tiểu công chúa thì im bặt.
Ta mệt mỏi nắm tay Izumin, vui vẻ nói:
- Chúc mừng ngươi Izumin, ngươi chính thức trở thành kẻ đẹp trai nhất nhà chúng ta.
Sau đó ngủ thiếp đi, mặc kệ Izumin dở khóc dở cười.
Điều ta không ngờ tới nhất chính là… phụ hoàng cùng mẫu hậu rất yêu thương Istard cùng Isis.
Điều ta càng không ngờ tới nhất là… hai đứa con gái xinh đẹp đáng yêu như thiên thần của ta lại nghịch ngợm như quỷ, mới ngày nào chúng nó còn trên tay ta vô hại biết bao, nào ngờ tới khi nó bò xuống đất thì sức phá hoại kinh hồn.
Cả hai đứa giống nhau như đúc, ngoại trừ mái tóc. Istard tóc bạch kim giống Izumin, còn Isis tóc đen giống hệt ta! Ừm, còn lại bọn nó đều giống Izumin hết, hu hu.
Ta từng bỏ ra cả ngày trời để ngồi quan sát xem hai đứa nhỏ do ta mang nặng đẻ đau sinh ra này còn điểm gì giống ta hay không, cuối cùng chán nản ngồi than thân trách phận.
Chúng nó giống Izumin như hai giọt nước. Aiz… mĩ nữ như ta mà không di truyền được gì cho lũ nhóc này sao? Ban sáng, phụ hoàng cùng Izumin bế Istard và Isis đến phòng nghị sự, mỗi người giữ một đứa, ta rảnh tay, đang ngồi nghiên cứu thuốc thì nghe Ari bẩm báo về. Istard cầm toàn bộ giấy tờ quan trọng nhét vào cái bỉm của nó sống chết không trả, còn Isis sống chết không chịu đặt mông ngồi vào cái phòng nghị sự quái đản kia.
Càng lớn chúng nó càng nghịch, bao nhiêu sách vở của ta đều bị ném xuống ban công hết, thêm vào đó là biết bao nhiêu đồ vật hay ho ta mua được trong lúc xuất cung đi ra ngoài. Ta tức giận vạch quần chúng nó lên định đánh thì cả một hội đồng hốt hoảng ùa vào. Ari và Mura thoăn thoắt lôi bọn nhỏ tránh xa khỏi ta, chạy đến chỗ quốc vương cùng hoàng hậu tị nạn, trong khi đó Izumin anh dũng ở lại làm vật hi sinh cho ta trút giận.
- Nàng ngoan ngoãn ở đây, Ai Cập đã có ta cùng tướng Shouta lo, không có mất tí của cải nào đâu mà sợ!
Sau lần nghèo kiết xác ở Hạ Ai Cập, ta bỗng nhiên keo kiệt kinh khủng. Cảm giác nghèo khổ quả thật rất khó miêu tả, có chết ta cũng không muốn gặp lại. Biết tin hoàng tử Izumin sắp có con đầu lòng, của cải đổ về liên tục. Sứ giả các nước đem không biết bao nhiêu thứ mới lạ hay ho đến, Izumin ngồi tiếp, ta cùng Ari ngồi bên cạnh đếm tiền. Bố chồng ta, quốc vương Hitaito cũng đã dành nguyên một vùng thảo nguyên rộng lớn trên cho đứa cháu nội chưa biết giới tính trong bụng ta.
Mẹ nó, thằng nhãi nằm trong bụng ta đang sở hữu cả một khối tài sản khổng lồ, giàu hơn cả mẹ nó.
Cả triều đình cũng từng mở một cuộc hội nghị về giới tính của con ta, sau đó thất bại ê chề mà ra về tay trắng. Ta ăn uống ngủ nghỉ đều đặn, ngoại trừ thời gian đầu tính khí thất thường ra, còn lại hầu như không có bất kì biểu hiện ốm nghén nào khác. Mẫu hậu ngồi đoán già đoán non, ai cũng chúc ta sẽ sinh con trai…
Nào ngờ khi hay tin ta sinh đôi, một lúc hai tiểu công chúa thì im bặt.
Ta mệt mỏi nắm tay Izumin, vui vẻ nói:
- Chúc mừng ngươi Izumin, ngươi chính thức trở thành kẻ đẹp trai nhất nhà chúng ta.
Sau đó ngủ thiếp đi, mặc kệ Izumin dở khóc dở cười.
Điều ta không ngờ tới nhất chính là… phụ hoàng cùng mẫu hậu rất yêu thương Istard cùng Isis.
Điều ta càng không ngờ tới nhất là… hai đứa con gái xinh đẹp đáng yêu như thiên thần của ta lại nghịch ngợm như quỷ, mới ngày nào chúng nó còn trên tay ta vô hại biết bao, nào ngờ tới khi nó bò xuống đất thì sức phá hoại kinh hồn.
Cả hai đứa giống nhau như đúc, ngoại trừ mái tóc. Istard tóc bạch kim giống Izumin, còn Isis tóc đen giống hệt ta! Ừm, còn lại bọn nó đều giống Izumin hết, hu hu.
Ta từng bỏ ra cả ngày trời để ngồi quan sát xem hai đứa nhỏ do ta mang nặng đẻ đau sinh ra này còn điểm gì giống ta hay không, cuối cùng chán nản ngồi than thân trách phận.
Chúng nó giống Izumin như hai giọt nước. Aiz… mĩ nữ như ta mà không di truyền được gì cho lũ nhóc này sao? Ban sáng, phụ hoàng cùng Izumin bế Istard và Isis đến phòng nghị sự, mỗi người giữ một đứa, ta rảnh tay, đang ngồi nghiên cứu thuốc thì nghe Ari bẩm báo về. Istard cầm toàn bộ giấy tờ quan trọng nhét vào cái bỉm của nó sống chết không trả, còn Isis sống chết không chịu đặt mông ngồi vào cái phòng nghị sự quái đản kia.
Càng lớn chúng nó càng nghịch, bao nhiêu sách vở của ta đều bị ném xuống ban công hết, thêm vào đó là biết bao nhiêu đồ vật hay ho ta mua được trong lúc xuất cung đi ra ngoài. Ta tức giận vạch quần chúng nó lên định đánh thì cả một hội đồng hốt hoảng ùa vào. Ari và Mura thoăn thoắt lôi bọn nhỏ tránh xa khỏi ta, chạy đến chỗ quốc vương cùng hoàng hậu tị nạn, trong khi đó Izumin anh dũng ở lại làm vật hi sinh cho ta trút giận.
Danh sách chương