Chương 34: Thi đấu chính thức bắt đầu


"Nào nào, các trưởng lão cùng chưởng môn phái Thiếu Dương đến!" lúc này, trong đám người có một người hô lớn, trên quảng trưởng mọi người liền yen tĩnh lại, đứng thẳng người.


Chỉ thấy chưởng môn phái Thiếu Dương là Chung Ly Quyền cùng bốn vị trưởng lão còn có trưởng lão tứ đại môn phái dẫn đội đến nhất tề từ trong Tiên Duyên điện đi ra sân.


Đi lên đài quảng trường, đoàn người đối mặt với các đệ tử dự thi đứng trên đó, đầu tiên là tứ trưởng lão Nham Hưu phái Thiếu Dương, hắn là ngươi phụ trách chính cho môn phái Cạnh Lỹ Đại Tái lần này, cho nên phải ra trước nói vài câu.


"Hôm nay Ngũ đại môn phái tu tiên chúng ta tổ chức bốn năm một lần môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái, ngày thi đấu chính thức bắt đầu, nói vậy chắc hẳn mọi người đối với lần này đều đã chờ rất lâu rồi, bất quá ta phải nhắc nhở mọi người một chút trước, tất cả phải tự mình lấy an toàn làm chính, không thể hành động theo cảm tính, nguyên tắc môn phái môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái nhiều năm qua chỉ dùng so tài để dùng, không được có ý xấu hạm hại người khác, nếu có ngươi vi phạm, hủy bỏ tư cách dự thi và giao cho sư môn nghiêm trị không tha!" Nham Hưu trên mặt nghiêm túc nói.


Môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái cử hành không dưới 100 lần, trong đó luôn có một số người vì không thích người khác nên thường có ý xấu hãm hại đệ tử người khác, Đại Tái cũng rất kiên kỵ điểm này.


"Tiếp đến là chưởng môn Chung Ly Quyền phái Thiếu Dương sẽ tuyên bố nội dung môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái đầu tiên." nói xong, Nham Hưu lùi lại phía sau một bước gật đầu với Chung Ly Quyền.


Chung Ly Quyền bước lên trước, ho nhẹ một tiếng, trang trọng nói: "Vì lần này đấu loại, đệ tử dự thi nhân số tương đối nhiều hơn nắm trước, trước đó vài ngày ta liền cùng trưỡng lão các môn phái dẫn đội đến đây đã thương nghị một chút, quyết định nâng cấp đấu loại vòng một."


Nghe vậy, đám đệ tử dự thi bên dưới bắt đầu láo nháo nghị luận.


"Đấu loại? không phải muốn mượn cách này để loại bỏ số người bớt đi chứ?!" Ngôn Âm đối với đấu loại này cũng có chút ngạc nhiên.


"Đoán chừng là như vậy." Y Mặc suy tư nói.


"Nếu là đấu loại nhiều như vậy, xem ra muốn dành hạng nhất cũng có chút khó khăn a, dù sao quá đơn giản thì nhân số đấu loại cũng không còn tác dụng." Chung Ly Ngạo nhíu mày.


"Trước xem kỹ đã hẵn nói a." Y Mặc cũng không muốn bàn tính nhiều, chỉ muốn xem thử cẩn thận hình thức so tài đấu loại này là gì.


"Đấu loại này, cần các vị hợp thành một nhóm nhỏ năm người, để công bằng chúng ta dùng hình thức rút thăm quyết định, hiện tại có tổng cộng là 680 đệ tử ghi danh dự thi, vậy ta sẽ có 136 nhóm nhỏ, ở đây ta có 136 con số khác nhau, mỗi số thì có 5 cái giống nhau, lấy mẫu ngẫu nhiên tìm đến người được phân chung nhóm với mình." Chung Ly Quyền nói tiếp, " như vậy, bây giờ chúng ta bắt đầu rút thăm a."


Nói xong, chỉ thấy Chung Ly Quyền nâng tay phải lên, một khối cầu linh lực liền bay lơ lửng trên đầu các đệ tử dự thi, bên trong khối cầu linh lực đang nổi lơ lửng 680 cái thẻ trúc, vì linh lực cầu đã được Chung Ly Quyền tận lực xử lý, người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy thể trúc bên trong, nhưng không thể nhìn thấy chữ số trên thẻ trúc.


Vù!


Thẻ trúc vừa xuất hiện liền có đệ tử dùng linh lực phóng xuất lấy ra một thẻ từ trong cầu linh lực, đệ tử đó mặc đạo phục thanh sam bình thường, đó là đệ tử phái Tiêu Dao.


Có người đầu tiên rút, thì nhiều người phía sau cũng phóng linh lực rút thẻ trúc của mình, Ngôn Âm, Y Mặc cùng Chung Ly Ngạo ba người cũng không ngoại lệ.


Mười phút sau, tất cả các đệ tử dự thi đều đã rút thẻ xong, bắt đầu nhao nhao tìm đồng đội có cùng chữ số với mình.


"A Âm, thẻ trúc của ngươi là chữ số gì?" Y Mặc nhìn thoáng qua thẻ trúc trong tay mình, quay đầu nhìn về phía Ngôn Âm hỏi.


"Mười ba." Ngôn Âm nhìn thẻ trúc của mình rồi ngẩng đầu nói.


"Thật trùng hợp, ta cũng là mười ba." nghe vậy, Y Mặc hài lòng cười, đưa thẻ trúc trong tay mình lên, có thể cùng một đột với A Âm thì không còn gì tốt hơn nữa.


"Xem ra ba người chúng ta cũng rất hữu duyên a, ta cũng là mười ba." Chung Ly Ngạo cười ôn hòa cầm thẻ trúc của mình nói, ánh mắt thỉnh thoảng liếc Y Mặc,


"Đúng vậy a, ba người đều cùng một nhóm, vậy khi thi đấu sẽ thuận tiện rất nhiều a." Ngôn Âm cũng rất cao hứng, lúc đầu nàng còn đang lo lắng không biết cùng đệ tử lạ khác chung một nhóm có xấu hổ gì không, vạn nhất giao lưu cản trở hoặc chuyện xảy ra ý kiến phân biệt gì đó, vậy thì thật phiền toái, bất quá bây giờ trong đội ngũ ít nhất có hai người quen, cái này có thể tận lực tránh cho phát sinh mâu thuẫn.


"Cũng không biết hai vị cùng nhóm với chúng ta còn lại là ai, nhiều người như vậy muốn tìm hai người còn lại hình như hơi phiền." Y Mặc nhíu mày, hiện tại đang có nhiều người cầm thẻ trúc, chạy xung quanh tìm đồng đội, tràng diện nhìn qua có chút hỗn loạn.


"Chuyện này có đáng gì, xem ta." nghe vậy Chung Ly Ngạo tự tin cười, giơ tay lên bắn ra hai đạo linh lực màu xanh, từ trên đỉnh đầu bọn họ tạo thành hai chữ 13 thật lớn, quả thực bắt mắt, nhìn vào thì liền biết bọn họ đang muốn tìm người có số mười ba.


Ngôn Âm nhìn Chung Ly Ngạo dùng chiêu này, liền âm thầm bội phục Chung Ly Ngạo, không thể không nói Chung Ly Ngạo xác thực cũng rất thông minh, hơn nữa khống chế linh lực rất tốt, cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện dùng linh lực mói có thể khống chế biến thành con số được, huống chi còn phải duy trì một đoạn thời gian không tán đi.


Kỳ thực Chung Ly Ngạo làm vậy chỉ để gây chú ý với Y Mặc, ở trước mặt Y Mặc khoe thực lực cường đại của mình, khiến Y Mặc đối với mình sùng bái, như vậy có thể là cái tốt để mình truy Y Mặc.


Các trưởng lão đúng một bên nhìn mọi người vây quanh Chung Ly Quyền xem một màn này, liền hài lòng gật đầu, không hổ là Ngạo Nhi.


Xoạt ~


Trong lúc Chung Ly Quyền thỏa mãn biểu hiện của Chung Ly Ngạo, cách đó không xa liền có hai đạo linh lực bắn ra, lần này hai đạo linh lực ở giữ không trung kết thành khối băng tạo thành số mười.


Chung Ly Quyền chăm chú nhìn lại, thấy người kia làm phép, quay đầu nói với trưởng lão Nhu Thanh phái Thiếu Dương nói: "sư muội có đồ đệ bước ra thật nổi bật a."


"Chưởng môn sư huynh quá khen rồi, tiểu đồ so với đại đệ tử của sư huynh vẫn còn chưa theo kịp." Nhu Thanh mỉm cười, khiên tốn nói.


Chung Ly Quyền cười nhạt, sau đó ánh mắt hơi liếc đến các trưởng lão dẫn đội khác, phát hiện sắc mặt bọn họ không tốt lắm, khóe miệng độ cong càng cao hơn.


Đừng thấy Chung Ly cùng Nhu Thanh đối thoại, nghe có vẻ như đang tranh đua, kỳ thực hai người này cố y khơi mào khoe đệ tử của mình giỏi hơn các đệ tử của các trưởng lão dẫn đội đến đây.


"Ai nha ~ Thiên Nhất bên đó hành động rồi a." Ngôn Âm thấy hai khối băng số mười cũng biết là kiệt tác của Thiên Nhất, là băng hệ biến dị, tuyệt không phải người tu tiên nào cũng có được linh căn này, vốn đã rất hiếm, huống chi băng hệ linh căn, trong nhiều người như vậy, đoán chừng chỉ có hai người nàng và Thiên Nhất, mà làm được như vậy ngoại trừ Thiên Nhất thì còn có ai nữa.


"Thiên Nhất thật khéo tay." Chung Ly Ngạo cười nói, hắn biết thực lực Thiên Nhất, có thể nói Thiên Nhất kỳ thực cùng hắn khó phân cao thấp.


"Nhị sư huynh thực sự không tệ." Y Mặc gật đầu, cái này Thiên Nhất ngược lại là người tốt, e là sau này phải tìm cách lôi kéo mới được.


"Ai nha ! thì ra là Ngôn sư muội các ngươi a." lúc này, một đạo âm thanh mị hoặc từ phía sau ba người Ngôn Âm vang lên.


Ngôn Âm vừa nghe âm thanh này không đoán cũng biết được là người nào, sao lại là lão yêu bà hồ ly tinh này!


Người đến chính là Hoa Ngọc, mà đứng cạnh nàng còn có vị nữ tử phấn y đệ tử phái Thanh Hà chính là Mặc Liên đã dịch dung.


"Hoa Ngọc cô nương, lẽ nào thẻ trúc các ngươi đều là mười ba?" Chung Ly Ngạo tất nhiên nhận ra được đại sư tỷ phái Thanh Hà, Hoa Ngọc.


"Đúng vậy, ta và sư muội ngẫu nhiên cũng là mười ba, nhìn thấy các ngươi bên này dùng linh lực viết lớn chữ mười ba giữ không trung nên đến." nói xong Hoa Ngọc liền tiến lên trước khoác cô Ngôn Âm, "Ngôn sư muội, ngươi có chúng ta có hữu duyên không a?"


"Tất nhiên là hữu duyên." ha ha, quả thực hữu duyên, ta phải gặp lại rồi.


"Sao hả? Ngôn sư muộn và Hoa Ngọc cô nương biết nhau?" Chung Ly Ngạo thấy Ngôn Âm và Hoa Ngọc dáng vẻ hình như rất quen, liền kinh ngạc.


"Chuyện này có đáng gì, xem ta." nghe vậy Chung Ly Ngạo tự tin cười, giơ tay lên bắn ra hai đạo linh lực màu xanh, từ trên đỉnh đầu bọn họ tạo thành hai chữ 13 thật lớn, quả thực bắt mắt, nhìn vào thì liền biết bọn họ đang muốn tìm người có số mười ba.


Ngôn Âm nhìn Chung Ly Ngạo dùng chiêu này, liền âm thầm bội phục Chung Ly Ngạo, không thể không nói Chung Ly Ngạo xác thực cũng rất thông minh, hơn nữa khống chế linh lực rất tốt, cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện dùng linh lực mói có thể khống chế biến thành con số được, huống chi còn phải duy trì một đoạn thời gian không tán đi.


Kỳ thực Chung Ly Ngạo làm vậy chỉ để gây chú ý với Y Mặc, ở trước mặt Y Mặc khoe thực lực cường đại của mình, khiến Y Mặc đối với mình sùng bái, như vậy có thể là cái tốt để mình truy Y Mặc.


Các trưởng lão đúng một bên nhìn mọi người vây quanh Chung Ly Quyền xem một màn này, liền hài lòng gật đầu, không hổ là Ngạo Nhi.


Xoạt ~


Trong lúc Chung Ly Quyền thỏa mãn biểu hiện của Chung Ly Ngạo, cách đó không xa liền có hai đạo linh lực bắn ra, lần này hai đạo linh lực ở giữ không trung kết thành khối băng tạo thành số mười.


Chung Ly Quyền chăm chú nhìn lại, thấy người kia làm phép, quay đầu nói với trưởng lão Nhu Thanh phái Thiếu Dương nói: "sư muội có đồ đệ bước ra thật nổi bật a."


"Chưởng môn sư huynh quá khen rồi, tiểu đồ so với đại đệ tử của sư huynh vẫn còn chưa theo kịp." Nhu Thanh mỉm cười, khiên tốn nói.


Chung Ly Quyền cười nhạt, sau đó ánh mắt hơi liếc đến các trưởng lão dẫn đội khác, phát hiện sắc mặt bọn họ không tốt lắm, khóe miệng độ cong càng cao hơn.


Đừng thấy Chung Ly cùng Nhu Thanh đối thoại, nghe có vẻ như đang tranh đua, kỳ thực hai người này cố y khơi mào khoe đệ tử của mình giỏi hơn các đệ tử của các trưởng lão dẫn đội đến đây.


"Ai nha ~ Thiên Nhất bên đó hành động rồi a." Ngôn Âm thấy hai khối băng số mười cũng biết là kiệt tác của Thiên Nhất, là băng hệ biến dị, tuyệt không phải người tu tiên nào cũng có được linh căn này, vốn đã rất hiếm, huống chi băng hệ linh căn, trong nhiều người như vậy, đoán chừng chỉ có hai người nàng và Thiên Nhất, mà làm được như vậy ngoại trừ Thiên Nhất thì còn có ai nữa.


"Thiên Nhất thật khéo tay." Chung Ly Ngạo cười nói, hắn biết thực lực Thiên Nhất, có thể nói Thiên Nhất kỳ thực cùng hắn khó phân cao thấp.


"Nhị sư huynh thực sự không tệ." Y Mặc gật đầu, cái này Thiên Nhất ngược lại là người tốt, e là sau này phải tìm cách lôi kéo mới được.


"Ai nha ~ thì ra là Ngôn sư muội các ngươi a." lúc này, một đạo âm thanh mị hoặc từ phía sau ba người Ngôn Âm vang lên.


Ngôn Âm vừa nghe âm thanh này không đoán cũng biết được là người nào, sao lại là lão yêu bà hồ ly tinh này!


Người đến chính là Hoa Ngọc, mà đứng cạnh nàng còn có vị nữ tử phấn y đệ tử phái Thanh Hà chính là Mặc Liên đã dịch dung.


"Hoa Ngọc cô nương, lẽ nào thẻ trúc các ngươi đều là mười ba?" Chung Ly Ngạo tất nhiên nhận ra được đại sư tỷ phái Thanh Hà, Hoa Ngọc.


"Đúng vậy, ta và sư muội ngẫu nhiên cũng là mười ba, nhìn thấy các ngươi bên này dùng linh lực viết lớn chữ mười ba giữ không trung nên đến." nói xong Hoa Ngọc liền tiến lên trước khoác cô Ngôn Âm, "Ngôn sư muội, ngươi có chúng ta có hữu duyên không a?"


"Tất nhiên là hữu duyên." ha ha, quả thực hữu duyên, ta phải gặp lại rồi.


"Sao chứ? Ngôn sư muộn và Hoa Ngọc cô nương biết nhau?" Chung Ly Ngạo thấy Ngôn Âm và Hoa Ngọc dáng vẻ hình như rất quen, liền kinh ngạc.


"Trước kia ta cùng Ngôn sư muội gặp qua mấy lần, chúng ta là bằng hữu." Hoa Ngọc cười híp mắt nói.


"..." ha ha, ai là bằng hữu với ngươi!


Ngôn Âm không để lại dấu vết tránh cái tay Hoa Ngọc vác trên cổ mình, hướng ra Y Mặc phía sau xê dịch, cách xa Hoa Ngọc một chút.


"Vậy thì tốt rồi, tất cả mọi người quen biết, như vậy tranh tài cũng có lợi." Chung Ly Ngạo cười cười, ánh mắt hơi đổi khi thấy Mặc Liên sau lưng Hoa Ngọc, "được rồi, không biết vị sư muội này xưng hô thế nào?"


"Gọi nàng là Liên Khanh được rồi, sư muội này của ta không thích nói chuyện, luôn lạnh lùng các ngươi đừng thấy lạ." Hoa Ngọc đáp thay Mặc Liên.


"Không có gì, không có gì, nói đến lạnh, nhị sư đệ ta Thiên Nhất sợ là so với Liên Khanh sư muội đây còn lạnh hơn, hắn cả ngày cái mặt không chút biểu tình." Chung Ly Ngạo ha ha cười một tiếng.


"Nói đi thì cũng nói lại, vị sư muội này chúng ta mặc dù chỉ mới gặp một lần, nhưng còn chưa biết tên ngươi là gì." Hoa Ngọc quyến rũ cười, quay đầu nhìn về phía Y Mặc, ánh mắt tôi luyện nhiều năm nhìn một cái là biết, Y Mặc này nhìn không kiêu căng nhưng bên trong lại trầm tĩnh đến đáng sợ, người như vậy, không khiến nàng sinh ra chút hứng thú muốn biết nào.


"Hoa Ngọc sư tỷ, gọi Y Mặc là được rồi." Y Mặc lễ phép cười, trả lời.


"Nguyên lại là Y Mặc sư muội, thực sự là cái tên hay." Hoa Ngọc khen, cũng không nàng thực sự cảm thấy hay, hay còn là có gì khác.


Ngôn Âm đứng bên cạnh Y Mặc âm thầm liếc Hoa Ngọc, ngươi cái đồ xú hồ ly, ngươi cứ giả vờ đi!


Vì Chung Ly Ngạo và Thiên Nhất dùng lịnh lực làm số bay lớn trên không trung, nên sau đó các đệ tử có tu vi tốt cũng học theo. Rất nhanh, nhiều người đã tìm đến được nhóm năm người của mình.


Đại khái chưa đến nửa canh giờ, trên quảng trường 680 đệ tử ghi danh dự thi, toàn bộ đã tìm được nhóm của mình, cũng bắt đầu làm quen với đồng đội hiện tại của mình.


"Được rồi, hiện tại tất cả mọi người đều đã có nhóm đầy đủ, như vậy ta chính thức công bố nội dung tranh tài lần này." Chung Ly Quyền thấy tất cả mọi người đã an bài xong, liền mở miệng lần nữa, "Ở đây ta có linh thạch đỏ và xanh, một loại là 68 viên, tổng cộng là 136 viên, hai loại linh thạch này phân biệt pháp trận truyền tống bằng hoa văn khắc trên nó, ta sẽ phân ngẫu nhiên cho mỗi đội một viên linh thạch, sau đó phải dùng nó để mở cổng truyền tống Huyễn Lâm Bí Cảnh, nhóm của các ngươi sẽ được đưa ngẫu nhiên đến một địa điểm bất kỳ trong Huyễn Lâm Bí Cảnh, tiếp đó trong ba ngày, các ngươi phải cùng nhóm của mình hành động trong Bí Cảnh. Nếu nhóm được phân cho linh thạch màu xanh thì trong Bí Cảnh phải đối phó yêu vật đồng thời nghĩ cách cướp lại linh thạch màu đỏ của đội khác, khi có đủ hai viên linh thạch xanh và đỏ, qua ba ngày hai viên linh thạch sẽ hợp lại làm một đem các ngươi ra khỏi Bí Cảnh, nhóm của các ngươi sẽ thông qua thí đấu, còn không có linh thạch màu xanh hoặc màu đỏ, thì nhóm đó sau ba ngày tự giác tìm đến đại thụ màu đỏ trong Bí Cảnh, từ đó ra khỏi truyền tống trận của Bí Cảnh."


"Huyễn Lâm Bí Cảnh? đó là cái gì?" Ngôn Âm nghe xong, liền nghi hoặc, trong nguyên tác cũng không có nói đến Huyễn Lâm Bí Cảnh này a?


"Đó là một cái không gian thần bí mà Ngũ Đại tu tiên các đời trước ngẫu nhiên phát hiện ra, bên trong có đủ loại yêu vật, bất quá tu vi không quá cao." Y Mặc giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện