" Những gì cậu chịu đựng vì tôi thực sự là quá nhiều...

Bọn con gái đó càng ngày càng quá đáng, hơn cả những điều mà tôi tưởng tượng...

Tôi có gì tốt? Vẻ ngoài? Dù gì đi nữa! Điều tôi ghét nhất trên đời là khiến ai đó bị thương vì mình...

Đủ rồi nhỉ?

Finish thôi!!! "

Tiếng đàn văng vẳng bên tai làm cho Mon tỉnh dậy. Nan đang ngồi chơi guitar bên cạnh khung cửa sổ, bây giờ thời điểm đã là chiều tà, ánh nắng chiều len lỏi qua từng tán lá cây bên ngoài chíu rọi vào người cậu nhóc, những đợt gió cũng nô nức đua nhau ùa vào thổi tung tóc cậu nhóc và tấm rèm cửa sổ tạo nên 1 khung cảnh đẹp mê hồn...

Chưa bao giờ Mon cảm thấy người con trai mình thích lại đẹp đến như thế...

Nghe tiếng động, cậu nhóc xoay lại:

- Tôi làm cậu tỉnh?- Nan nhướng 1 bên mày.

- Ko! - Mon gượng cười yếu ớt.

- Xin lỗi! - ánh mắt nhìn như xoáy vào Mon.

- Chuyện... chuyện gì cơ?- Mon hơi bất ngờ, cô nhóc vẫn chưa hiểu chuyện mà nan đang đề cập.

- Lần đó... đáng lẽ tôi phải tin tưởng cậu. Cậu đã vì tôi mà chịu đựng nhiều rồi!

Thật ra Nan biết nhiều hơn cô bé nghỉ, cậu nhóc biết cả những trò trả thù, ghen tuông bẩn thỉu mà bọn con gái thường dùng để " chơi" với Mon... ban đầu chỉ là bỏ rác vào tủ để đồ, tiếp đó nữa là giấu tập vở cô bé, kế đến là canh Mon bước vào phòng vệ sinh rồi tạt nước vào trong từ phía ngoài... vâng vâng và vâng vâng... nhưng đây là lần nặng nhất, sự ghen tuông điên rồ đó của bọn con gái khiến bọn chúng bị mờ cả mắt, cả việc bắt cóc người khác mà cũng dám làm...

- Ko... có gì đâu! Chuyện qua cả rồi mà!- Mon.

- Nếu Mei dám làm thế thì chứng tỏ những đứa con gái " điên" hơn Mei còn có thể làm những trò đồi bại hơn! Cậu quá hiền lành, ko thể tính toán hay bì với bọn đó. Mẫu Đơn và EVIL ai cũng có những công việc của mình, ko thể quan sát cậu 24/24 được! Tôi và cậu tính ra cũng chẳng là gì của nhau nên ko thể nào cứ kè theo cậu mãi!

Nụ cười trên môi Mon tắt ngấm, lời nói của Nan làm nhỏ đau... thì ra là cái mối quan hệ bạn bè lâu nay Mon lầm tưởng cũng chẳng là gì cơ đấy!!!

" Lời nói ko là dao

Sao làm ai đau nhói... "

- Suy cho cùng, mọi việc đều bắt nguồn từ sự hiểu lầm về mối quan hệ cảu tôi và cậu! Tôi ko muốn người khác bị thương vì mình, nhất là vì những chuyện nhảm nhí đó! Thế nên, để tốt hơn cho tôi và nhất là cho cậu thì... cứ như lúc trước đi! Nếu ko có gì cần thiết thì đừng đứng gần nhau!- Nan nhẹ nhàng buông từng chữ, nét mặt nhìn Nan ko chứa bất kì một tia nào khác ngoài những tia nghiêm túc và bình thản đến nhói lòng.

" Những gì cậu phải chịu thật sự là quá sức chịu đựng cho cậu! Những lúc ko bên cậu tôi chẳng biết là bọn con gái đó sẽ giở thêm những trò gì... Tốt nhất là... trả mọi thứ về nơi bắt đầu! "

" Steody thinking about this thing called love

It got me shaken up 

( plz tell me there"s a way)

And it got my headjust spinnin round round round round

( plz tell me there"s a way)

Don"t wanna take a fall

It"s best that i break all

It"s gonna be better for you to move on

And my heart is breaking breaking

All apart remaking re making

How can i recover it all

...

And i got nothing, nothing to say

...

I"ll never find better, better than you

...

Best believe that it hurt... deeply thats word

...

Tell me goodbye"

( Tell me goodbye - Big Bang)

( nguồn dịch: YGVN)

Nan xem đó là những chuyện nhảm nhí cơ đấy! Sao mà cô nhóc lại có thể thích một người ko coi trọng tình cảm của mình thế chứ?

- Ukm, tùy cậu vậy!- " khuyến mãi" thêm 1 nụ cười.

Không khí nặng nề nhanh chóng đã bị phá bỏ bởi những tiếng chuông cửa dồn dập.

KING KOONG

Nan vừa mở cửa, cả top người ùa vào.

- Uầy, ko thấy Zu nhở?- Pj ngó dáo dát xung quanh.

- Chị Zu chưa đến! - Mon cười buồn.

- À! Zui lên em gái! Ủ rũ mãi thế? " Ai đó" chăm nom em kĩ lắm mà! Bọn này đến 1 lần rồi, lúc đó em chưa tĩnh dậy, thằng Nan ko cho bọn này vào là nhất quyết ko cho!- Pj chưa biết chuyện, thế nên nhỏ cứ vô tư đụng chạm vào nỗi đau mà Mon vừa hứng lấy.

- Vậy... vậy sao? ^^~ - Mon cười... nụ cười chứa nhiều tâm sự.

- Ở đây nhóm mình bao nhiêu đứa nhỉ?- Pj nhìn từng người- Thiếu 1, 2 đứa... à, ko sao, cũng đủ người rồi!- Pj.

- Để làm gì ạ?- Mon.

- Chơi trò chơi!- Pj cười.

- Sao ạ?- Mon.

- Trò mà chúng mình hay chơi với nhau ý!- Pj
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện