“ Chạy đâu cho thoát.”
Không biết từ đâu lấy ra thanh gươm, Kết La một phóng vào trong giếng.
“ Keng.”
Một hòn đá, đánh bay đi thanh gươm của Kết La.
“ Là ai?? Ra.” Kết La rùng mình la lên.
Kẻ nào? Là kẻ nào có thể ẩn núp tốt như thế. Một tia hơi thở cũng không tiết lộ ra ngoài?? “ Xẹt.” Trả lời Kết La là một chém cơ thể làm hai.
“ Ngu xuẩn, ta có cơ thể bất tử. Làm sao bị chết đơn giản như vậy?” Kết La cười lạnh nói.
“ Ta cũng không tính giết ngươi nha.” Giọng nói nghe không ra cảm xúc gì, hoàn toàn là bỏ qua sự tồn tại của Kết La.
“ Ngươi là...rết tinh??” Nhìn người trước mắt với bốn điều con rết hai bên hông Kết La hơi nghi hoặc hỏi.
“ Sao cũng được, ngươi không cần quan tâm. Làm tốt vai diễn của ngươi là được.”
Kaneki Ken vẫn đều không thay đổi bản thân mình khi đến thế giới khác.
Vận động trang phục thiết kế đặc biệt, co dãn cực kì, chống nước chống lửa xâm nhập. Một bên mặt nạ phá cách yêu dị để lộ ra, một con mắt phá lệ đáng sợ âm trầm.
Kết La còn đang muốn nói gì, Kaneki Ken từ trong túi móc ra...một con lược nâu đỏ kiểu nữ cũ kỹ.
Trong nháy mắt, Kết La lần đầu tiên xuất hiện hoảng loạn.
“ Trả lại cho ta!!!” Bộ phận yếu hại bị bắt lấy, Kết La trạng thái đã chuyển từ đùa giỡn thành điên cuồng.
“ Răng rắc..”
Kaneki Ken đôi tay hoa một tí, một chân lược bị gãy.
“Hừ hừ.” Kết La như bị co thắt cơ tim, nằm trên mặt đất há miệng thở dốc. Mặt có dấu hiệu hơi xanh tím.
“ Xin lỗi, do ngươi dọa ta...cho nên ta lỡ tay.” Mặt hơi mang chút ý xin lỗi, Kaneki Ken quan sát chỗ gãy trên chiếc lược. Chuẩn bị dùng keo dán sắt, dán lại.
“ Ngươi...ngươi, dừng tay. Cái thứ bốc mùi đó, để xa ta ra.” Kết La tay che ngực cuồn cuộn khó thở, tay bóp mũi không muốn lại ngửi cái mùi quái dị đó.
Kaneki Ken vẫn đang chú tâm dán dán cái lược cho nên những lời Kết La nói tự động bỏ ngoài tai.
“ Xong. Như vậy có vẻ ổn hơn rồi phải không?”
“...” Vừa quay đầu lại, tính khoe ra thành quả Kaneki Ken.
Còn Kết La...thì đã nằm thi...vì bị mùi keo dán sắt hun gần chết.
( Ừm, các Bác nào đã từng dùng keo dán sắt thì biết rồi đấy. Mùi đã khó ngửi rồi, huống chi là yêu quái bộ phận cơ thể mẫn cảm hơn người bình thường nhiều. Tưởng tượng có người dùng keo dán sắt lên cơ thể của các Bác...rồi nhân lên N lần là hiểu. Đầu choáng mắt hoa là bình thường, chưa chết là đã may lắm rồi.)
“ Thôi vậy, để chắc rằng cô sẽ không hại người nữa. Cây lược này sẽ do tôi bảo quản.” Kaneki Ken cất cây lược vào túi.
Ở cây cao cách đó không xa, Shin vẫn nhìn chăm chú hành động của Kaneki Ken.
Shin chỉ biết việc Kaneki Ken ở quanh khu vực giếng Thực Cốt thật đáng nghi ngờ.
Dù sao, Kaneki Ken đã không cùng một phe với cậu. Thì khả năng đề phòng lẫn nhau là điều chắc chắn trăm phần trăm rồi. Chỉ sợ những việc sao này...có thể quấy rầy kế hoạch lớn của cậu thôi.
Ẩn mình trong bóng đêm, Shin rốt cuộc thấy Kaneki Ken nhảy xuống giếng.
Ngay sau đó, Shin cũng đã hướng miệng giếng xem qua.
Không có gì cả.
Cơ quan? Hầm ngầm??? Hay là...còn thứ gì đó mà cậu đã bỏ qua?
----
“ Tìm được rồi. Haiz!”
Trên tay cầm một hộp gỗ nhỏ, Kaneki Ken dạo quanh một vòng Tokyo thế giới mới.
Cùng là Tokyo, thành phố lớn của Nhật. Nhưng nơi đây, vờn quanh khắp nơi đều toàn âm khí, quỷ khí dày đặc. Làm Kaneki Ken, có chút bị ảnh hưởng trở nên càng thêm hiếu chiến.
“ Ai ~” vỗ vỗ mặt một chút, anh bắt đầu đi thị trường đồ điện tử tìm thứ mà Pluto nhờ mua hộ.
“ Lạch cạch...lạch cạch…”
Chiếc hộp trong tay Kaneki Ken rất không an phận, luôn có ý đồ muốn thoát khỏi tay anh.
Tay cầm hộp gỗ, Kaneki Ken hơi có chút chán ghét. Anh liền dùng sức lắc lắc vài cái.
Cái hộp trở nên an tĩnh lại...tiếp tục trang ‘nằm thi’.
Mua xong đồ cần dùng, Kaneki Ken bắt đầu canh giữ gần nhà Kagome.
Không lâu lắm, ngày hôm sau có thêm một nhân vật mới xuất hiện từ trong giếng nhoi ra.
Không ai khác ngoài nhân vật chính của chúng ta ‘Inuyasha’.
Ra bên kia, bà Kaede đã xảy ra chuyện, không thể di chuyển trong một khoảng thời gian. Nên mới nhờ Inuyasha đi kiếm Kagome về, trong làng lần lượt xuất hiện các cô nương mất tích.
Ở nơi xa trên cây cổ thụ, Kaneki Ken thu vào tầm mắt anh tất cả mọi thứ.
Kagome cùng Inuyasha đang chiến đấu với tóc của Kết La.
Có vẻ do anh đã cảnh cáo, Kết La đã tương đối thu liễm rất nhiều. Chỉ đánh nước tương, chứ không thật sự muốn lấy mạng Kagome và Inuyasha.
Chờ khi Kagome và Inuyasha nhảy xuống giếng, thì Kaneki Ken mới tranh thủ nhảy vào theo sau hai người họ.
Lại một lần nữa xuyên trở về, Kaneki Ken chưa kịp đứng vẫn thì đã bị một bàn tay to xách lên cổ áo.
“ Ta đã luôn chú ý quan sát khắp xung quanh, nhưng rõ ràng ngươi lại có thể giống như Kagome. Có thể, từ Thực giếng chi cốt xuyên qua được một thế giới khác. Ngươi là ai? Mùi vị trên người ngươi thật kinh tởm, không phải mùi của con người, càng không phải mùi của yêu quái...nó càng giống mùi của người đã chết hơn.”
Đập vào mắt Kaneki Ken, là đôi mắt vàng với đôi đồng tử dựng ngược Inuyasha. Không giống trong tưởng tượng của anh thô lỗ nóng nảy, Inuyasha này cho Kaneki Ken cảm giác...biết sử dụng não của mình...một chút.
Chỉ như thế, không hơn không kém.
“ Mùi của người đã chết...sao? Thật đáng tiếc, còn kém một chút nữa.”
Phía sau mặt nạ, Kaneki Ken hơi vểnh lên khóe miệng tươi cười.
“ Ngươi…”
“ Roẹt ~!!”
Một cái Kagune phía sau lưng Kaneki Ken xuất hiện tấn công về phía Inuyasha.
Tán hồn thiết trảo!!!
Đôi đồng tử vàng chuyển sang màu đỏ bạo ngược. Răng nanh và đôi vuốt sắt bén xuất hiện trên Inuyasha. Một trảo không chút nào yếu thế hạ xuống Kagune của Kaneki Ken.
“ Keng.”
Trảo đấu với Kagune, cả hai đều có qua có lại. Đánh không phân thắng bại…
Mới là lạ.
Ngay từ đầu, Inuyasha chỉ là cậy mạnh mà đánh. Sơ hở chồng chất, riêng về Kaneki Ken sở hữu hết thảy Kagune đều chỉ rút ra một cái. Đánh nhìn có vẻ mạnh, nhưng thật chất không quá đâm vào yếu hại của Inuyasha.
Mấy năm cùng đồng bọn Shin và Marsus, vào Nam ra Bắc. Ăn một đống liệu lý mỹ thực, không phải bạch bạch ăn không.
Là một Ngạ Quỷ, ăn uống càng đầy đủ thì sức chiến đấu càng tăng. Cùng với đồng bạn bồi luyện thực chiến gần chục năm. Kaneki Ken, cách đấu cơ sở thậm chí chẳng phân biệt ngang ngửa với Kishou Arima trong Tokyo Ghoul. Nhấn mạnh ở đây là cách đấu cơ sở, chưa tính đến Kagune hình thái tiến hóa. Điều đủ vượt xa chiến lược hiện tại của Inuyasha lúc hiện nay.
Mà lại...
Cùng biến thái (Shin) và biến dị (Marsus) làm bạn thì Kaneki Ken cũng đã rơi vào tầng lớp biến chủng luôn rồi.
Hàng ngày đánh và bị đánh, Kaneki Ken đã dần càng thêm phản ứng nhanh nhạy với những cách thức di chuyển điểm mù. Hoàn toàn là giả bộ đánh đấm cho có khí thế mà thôi.
Ánh mắt Kaneki Ken cũng rất độc, vừa giả vờ bị đánh. Nhưng thực chất, người bị vả mặt nhiều nhất chính là Inuyasha. Đến người ngoài như Kagome cũng không nỡ nhìn thẳng...vì Inuyasha lúc này...quá “đập chai”.
“ Đánh nhau, không chơi vả mặt. Sao ngươi toàn nhắm mặt của ta mà đánh thế hả???” Bị đánh đến hoa đom đóm trên đầu thêm vài cái bao, Inuyasha bạo nộ sư tử hống tức giận la lên.
“ Bởi vì, nhìn mặt ngươi thấy thật sự thiếu đánh...nên đánh thôi.” Kaneki Ken mặt vô cảm xúc, nói ra câu nói muốn đem người làm tức muốn hộc máu Inuyasha.
“ Phụt..”
Kagome vừa nghe đã nhịn không được, cười ra tiếng.
Hai bên lại lâm vào tình trạng im lặng, bốn mắt trừng nhìn nhau.
“ Hai người còn tính âu yếm nhìn nhau đến bao giờ à?” m thanh hơi chút lười biếng châm chọc nói.
“ Ngươi lại là ai…” Inuyasha vừa tính hét lên.
“ Bốp.” Lại bị một tay tát bay ra ngoài.
“ Đánh hay lắm.” Một bên Kaneki Ken, làm vỗ tay động tác rồi cho kẻ này một điểm tán.
“ Sơ hở chồng chất, thiếu cảnh giác, coi khinh người khác...quan trọng là nói quá nhiều. Ngươi quá yếu.” Shin không chút khách khí chỉ ra một đống khuyết điểm của Inuyasha, trong lòng thì đang đánh bàn tính mà lừa gạt Inuyasha nhảy vào trong chén của mình.
“ À, Shin. Pluto có nhờ đưa cho cậu cái này.” Phía sau cái nón trùm đầu của Kaneki Ken nhảy ra một tiểu nhân.
“ Đây là?”
“ Tuyết nữ, là sinh vật có trí tuệ và năng lực có thể tiếp tục phát triển lên. Điều duy nhất không được hoàn chỉnh là...cô ấy không biết nói thôi.”
Tiểu nhân đáng yêu trong tay Kaneki Ken, đang dùng ánh mắt sạch sẽ ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Khi phát hiện, Kaneki Ken tính đưa chính mình cho Shin. Tuyết nữ đã hơi sửng sốt, ánh mắt chớp chớp nhìn Shin tìm tòi nghiên cứu.
Đồng thời, lóe qua trong ánh mắt là một chút cô đơn.
Phụ thân (Pluto) không yêu, ca ca (Kaneki Ken) không thương. Bảo bảo tâm tình không tốt ~~ muốn khóc ~~ anh anh anh ~~
Tiếp nhận trong tay, phiên bản thu nhỏ Tuyết nữ. Shin bắt đầu cuộc sống bảo mẫu lang thang cho nhóm nhân vật chính và một tiểu thân ảnh nhỏ đáng yêu.
Xong việc, Kaneki Ken nhanh chóng mang hộp gỗ mà Pluto muốn tìm về.
Thứ trong hộp, luôn rất không an phận. Gần như ngày nào, Kaneki Ken cũng đều phải ‘dạy dỗ’ nó một phen thì nó mới chịu im lặng ‘giả chết’.
Tâm tư một mảnh nghi hoặc, Kaneki Ken không hiểu.
Thứ đáng sợ này, tại sao Pluto lại muốn nó?
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Các Bác bắt đầu đi nào, thế giới mới bắt đầu thoát tuyến rồi. Không giống nguyên tác, không giống nhân vật. Mọi thứ đều do ta vẽ ra...cốt truyện mà ta muốn.
Không biết từ đâu lấy ra thanh gươm, Kết La một phóng vào trong giếng.
“ Keng.”
Một hòn đá, đánh bay đi thanh gươm của Kết La.
“ Là ai?? Ra.” Kết La rùng mình la lên.
Kẻ nào? Là kẻ nào có thể ẩn núp tốt như thế. Một tia hơi thở cũng không tiết lộ ra ngoài?? “ Xẹt.” Trả lời Kết La là một chém cơ thể làm hai.
“ Ngu xuẩn, ta có cơ thể bất tử. Làm sao bị chết đơn giản như vậy?” Kết La cười lạnh nói.
“ Ta cũng không tính giết ngươi nha.” Giọng nói nghe không ra cảm xúc gì, hoàn toàn là bỏ qua sự tồn tại của Kết La.
“ Ngươi là...rết tinh??” Nhìn người trước mắt với bốn điều con rết hai bên hông Kết La hơi nghi hoặc hỏi.
“ Sao cũng được, ngươi không cần quan tâm. Làm tốt vai diễn của ngươi là được.”
Kaneki Ken vẫn đều không thay đổi bản thân mình khi đến thế giới khác.
Vận động trang phục thiết kế đặc biệt, co dãn cực kì, chống nước chống lửa xâm nhập. Một bên mặt nạ phá cách yêu dị để lộ ra, một con mắt phá lệ đáng sợ âm trầm.
Kết La còn đang muốn nói gì, Kaneki Ken từ trong túi móc ra...một con lược nâu đỏ kiểu nữ cũ kỹ.
Trong nháy mắt, Kết La lần đầu tiên xuất hiện hoảng loạn.
“ Trả lại cho ta!!!” Bộ phận yếu hại bị bắt lấy, Kết La trạng thái đã chuyển từ đùa giỡn thành điên cuồng.
“ Răng rắc..”
Kaneki Ken đôi tay hoa một tí, một chân lược bị gãy.
“Hừ hừ.” Kết La như bị co thắt cơ tim, nằm trên mặt đất há miệng thở dốc. Mặt có dấu hiệu hơi xanh tím.
“ Xin lỗi, do ngươi dọa ta...cho nên ta lỡ tay.” Mặt hơi mang chút ý xin lỗi, Kaneki Ken quan sát chỗ gãy trên chiếc lược. Chuẩn bị dùng keo dán sắt, dán lại.
“ Ngươi...ngươi, dừng tay. Cái thứ bốc mùi đó, để xa ta ra.” Kết La tay che ngực cuồn cuộn khó thở, tay bóp mũi không muốn lại ngửi cái mùi quái dị đó.
Kaneki Ken vẫn đang chú tâm dán dán cái lược cho nên những lời Kết La nói tự động bỏ ngoài tai.
“ Xong. Như vậy có vẻ ổn hơn rồi phải không?”
“...” Vừa quay đầu lại, tính khoe ra thành quả Kaneki Ken.
Còn Kết La...thì đã nằm thi...vì bị mùi keo dán sắt hun gần chết.
( Ừm, các Bác nào đã từng dùng keo dán sắt thì biết rồi đấy. Mùi đã khó ngửi rồi, huống chi là yêu quái bộ phận cơ thể mẫn cảm hơn người bình thường nhiều. Tưởng tượng có người dùng keo dán sắt lên cơ thể của các Bác...rồi nhân lên N lần là hiểu. Đầu choáng mắt hoa là bình thường, chưa chết là đã may lắm rồi.)
“ Thôi vậy, để chắc rằng cô sẽ không hại người nữa. Cây lược này sẽ do tôi bảo quản.” Kaneki Ken cất cây lược vào túi.
Ở cây cao cách đó không xa, Shin vẫn nhìn chăm chú hành động của Kaneki Ken.
Shin chỉ biết việc Kaneki Ken ở quanh khu vực giếng Thực Cốt thật đáng nghi ngờ.
Dù sao, Kaneki Ken đã không cùng một phe với cậu. Thì khả năng đề phòng lẫn nhau là điều chắc chắn trăm phần trăm rồi. Chỉ sợ những việc sao này...có thể quấy rầy kế hoạch lớn của cậu thôi.
Ẩn mình trong bóng đêm, Shin rốt cuộc thấy Kaneki Ken nhảy xuống giếng.
Ngay sau đó, Shin cũng đã hướng miệng giếng xem qua.
Không có gì cả.
Cơ quan? Hầm ngầm??? Hay là...còn thứ gì đó mà cậu đã bỏ qua?
----
“ Tìm được rồi. Haiz!”
Trên tay cầm một hộp gỗ nhỏ, Kaneki Ken dạo quanh một vòng Tokyo thế giới mới.
Cùng là Tokyo, thành phố lớn của Nhật. Nhưng nơi đây, vờn quanh khắp nơi đều toàn âm khí, quỷ khí dày đặc. Làm Kaneki Ken, có chút bị ảnh hưởng trở nên càng thêm hiếu chiến.
“ Ai ~” vỗ vỗ mặt một chút, anh bắt đầu đi thị trường đồ điện tử tìm thứ mà Pluto nhờ mua hộ.
“ Lạch cạch...lạch cạch…”
Chiếc hộp trong tay Kaneki Ken rất không an phận, luôn có ý đồ muốn thoát khỏi tay anh.
Tay cầm hộp gỗ, Kaneki Ken hơi có chút chán ghét. Anh liền dùng sức lắc lắc vài cái.
Cái hộp trở nên an tĩnh lại...tiếp tục trang ‘nằm thi’.
Mua xong đồ cần dùng, Kaneki Ken bắt đầu canh giữ gần nhà Kagome.
Không lâu lắm, ngày hôm sau có thêm một nhân vật mới xuất hiện từ trong giếng nhoi ra.
Không ai khác ngoài nhân vật chính của chúng ta ‘Inuyasha’.
Ra bên kia, bà Kaede đã xảy ra chuyện, không thể di chuyển trong một khoảng thời gian. Nên mới nhờ Inuyasha đi kiếm Kagome về, trong làng lần lượt xuất hiện các cô nương mất tích.
Ở nơi xa trên cây cổ thụ, Kaneki Ken thu vào tầm mắt anh tất cả mọi thứ.
Kagome cùng Inuyasha đang chiến đấu với tóc của Kết La.
Có vẻ do anh đã cảnh cáo, Kết La đã tương đối thu liễm rất nhiều. Chỉ đánh nước tương, chứ không thật sự muốn lấy mạng Kagome và Inuyasha.
Chờ khi Kagome và Inuyasha nhảy xuống giếng, thì Kaneki Ken mới tranh thủ nhảy vào theo sau hai người họ.
Lại một lần nữa xuyên trở về, Kaneki Ken chưa kịp đứng vẫn thì đã bị một bàn tay to xách lên cổ áo.
“ Ta đã luôn chú ý quan sát khắp xung quanh, nhưng rõ ràng ngươi lại có thể giống như Kagome. Có thể, từ Thực giếng chi cốt xuyên qua được một thế giới khác. Ngươi là ai? Mùi vị trên người ngươi thật kinh tởm, không phải mùi của con người, càng không phải mùi của yêu quái...nó càng giống mùi của người đã chết hơn.”
Đập vào mắt Kaneki Ken, là đôi mắt vàng với đôi đồng tử dựng ngược Inuyasha. Không giống trong tưởng tượng của anh thô lỗ nóng nảy, Inuyasha này cho Kaneki Ken cảm giác...biết sử dụng não của mình...một chút.
Chỉ như thế, không hơn không kém.
“ Mùi của người đã chết...sao? Thật đáng tiếc, còn kém một chút nữa.”
Phía sau mặt nạ, Kaneki Ken hơi vểnh lên khóe miệng tươi cười.
“ Ngươi…”
“ Roẹt ~!!”
Một cái Kagune phía sau lưng Kaneki Ken xuất hiện tấn công về phía Inuyasha.
Tán hồn thiết trảo!!!
Đôi đồng tử vàng chuyển sang màu đỏ bạo ngược. Răng nanh và đôi vuốt sắt bén xuất hiện trên Inuyasha. Một trảo không chút nào yếu thế hạ xuống Kagune của Kaneki Ken.
“ Keng.”
Trảo đấu với Kagune, cả hai đều có qua có lại. Đánh không phân thắng bại…
Mới là lạ.
Ngay từ đầu, Inuyasha chỉ là cậy mạnh mà đánh. Sơ hở chồng chất, riêng về Kaneki Ken sở hữu hết thảy Kagune đều chỉ rút ra một cái. Đánh nhìn có vẻ mạnh, nhưng thật chất không quá đâm vào yếu hại của Inuyasha.
Mấy năm cùng đồng bọn Shin và Marsus, vào Nam ra Bắc. Ăn một đống liệu lý mỹ thực, không phải bạch bạch ăn không.
Là một Ngạ Quỷ, ăn uống càng đầy đủ thì sức chiến đấu càng tăng. Cùng với đồng bạn bồi luyện thực chiến gần chục năm. Kaneki Ken, cách đấu cơ sở thậm chí chẳng phân biệt ngang ngửa với Kishou Arima trong Tokyo Ghoul. Nhấn mạnh ở đây là cách đấu cơ sở, chưa tính đến Kagune hình thái tiến hóa. Điều đủ vượt xa chiến lược hiện tại của Inuyasha lúc hiện nay.
Mà lại...
Cùng biến thái (Shin) và biến dị (Marsus) làm bạn thì Kaneki Ken cũng đã rơi vào tầng lớp biến chủng luôn rồi.
Hàng ngày đánh và bị đánh, Kaneki Ken đã dần càng thêm phản ứng nhanh nhạy với những cách thức di chuyển điểm mù. Hoàn toàn là giả bộ đánh đấm cho có khí thế mà thôi.
Ánh mắt Kaneki Ken cũng rất độc, vừa giả vờ bị đánh. Nhưng thực chất, người bị vả mặt nhiều nhất chính là Inuyasha. Đến người ngoài như Kagome cũng không nỡ nhìn thẳng...vì Inuyasha lúc này...quá “đập chai”.
“ Đánh nhau, không chơi vả mặt. Sao ngươi toàn nhắm mặt của ta mà đánh thế hả???” Bị đánh đến hoa đom đóm trên đầu thêm vài cái bao, Inuyasha bạo nộ sư tử hống tức giận la lên.
“ Bởi vì, nhìn mặt ngươi thấy thật sự thiếu đánh...nên đánh thôi.” Kaneki Ken mặt vô cảm xúc, nói ra câu nói muốn đem người làm tức muốn hộc máu Inuyasha.
“ Phụt..”
Kagome vừa nghe đã nhịn không được, cười ra tiếng.
Hai bên lại lâm vào tình trạng im lặng, bốn mắt trừng nhìn nhau.
“ Hai người còn tính âu yếm nhìn nhau đến bao giờ à?” m thanh hơi chút lười biếng châm chọc nói.
“ Ngươi lại là ai…” Inuyasha vừa tính hét lên.
“ Bốp.” Lại bị một tay tát bay ra ngoài.
“ Đánh hay lắm.” Một bên Kaneki Ken, làm vỗ tay động tác rồi cho kẻ này một điểm tán.
“ Sơ hở chồng chất, thiếu cảnh giác, coi khinh người khác...quan trọng là nói quá nhiều. Ngươi quá yếu.” Shin không chút khách khí chỉ ra một đống khuyết điểm của Inuyasha, trong lòng thì đang đánh bàn tính mà lừa gạt Inuyasha nhảy vào trong chén của mình.
“ À, Shin. Pluto có nhờ đưa cho cậu cái này.” Phía sau cái nón trùm đầu của Kaneki Ken nhảy ra một tiểu nhân.
“ Đây là?”
“ Tuyết nữ, là sinh vật có trí tuệ và năng lực có thể tiếp tục phát triển lên. Điều duy nhất không được hoàn chỉnh là...cô ấy không biết nói thôi.”
Tiểu nhân đáng yêu trong tay Kaneki Ken, đang dùng ánh mắt sạch sẽ ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Khi phát hiện, Kaneki Ken tính đưa chính mình cho Shin. Tuyết nữ đã hơi sửng sốt, ánh mắt chớp chớp nhìn Shin tìm tòi nghiên cứu.
Đồng thời, lóe qua trong ánh mắt là một chút cô đơn.
Phụ thân (Pluto) không yêu, ca ca (Kaneki Ken) không thương. Bảo bảo tâm tình không tốt ~~ muốn khóc ~~ anh anh anh ~~
Tiếp nhận trong tay, phiên bản thu nhỏ Tuyết nữ. Shin bắt đầu cuộc sống bảo mẫu lang thang cho nhóm nhân vật chính và một tiểu thân ảnh nhỏ đáng yêu.
Xong việc, Kaneki Ken nhanh chóng mang hộp gỗ mà Pluto muốn tìm về.
Thứ trong hộp, luôn rất không an phận. Gần như ngày nào, Kaneki Ken cũng đều phải ‘dạy dỗ’ nó một phen thì nó mới chịu im lặng ‘giả chết’.
Tâm tư một mảnh nghi hoặc, Kaneki Ken không hiểu.
Thứ đáng sợ này, tại sao Pluto lại muốn nó?
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Các Bác bắt đầu đi nào, thế giới mới bắt đầu thoát tuyến rồi. Không giống nguyên tác, không giống nhân vật. Mọi thứ đều do ta vẽ ra...cốt truyện mà ta muốn.
Danh sách chương