Đã đưa cho Kaneki Ken ‘bản kế hoạch thần tượng hoàn hảo’, Pluto cho 9S vài vệ tinh nhân tạo sử dụng.
Sau lại hướng dẫn cài đặt phần mềm Stellarium, cho việc xác định vị trí chính xác cho thăm dò bản đồ định vị từ vệ tinh nhân tạo về lại mặt đất chính xác.
Pluto nhanh chóng nắm trong tay các vị trí thành thị, thôn làng thời chiến quốc trong tay. Lại ngay lập tức từ trên vệ tinh thiết lập chuyển đổi phân hạt.
(Chuyển đổi phân hạt thuật ngữ trong cỗ máy thời gian. Thay vì chuyển đổi cơ thể sang dạng phân tử, rồi mang sang một chiều không gian khác. Thì chuyển đổi phân hạt là dạng cơ bản chuyển đổi cơ thể sang phân tử, rồi chuyển sang một vị trí khác. Nó cũng có thể áp dụng cho công nghệ vận chuyển trong tương lai.)
Đã xác định được nơi cần đến, Pluto cùng 2B và 9S. Đều bắt đầu tiến hành dịch chuyển.
Ngoại ô làng diệt yêu Yōkai Taijiya.
“ A a a, có dâm tặc. Cứu với!!!”
“ Trảo hắn lại, dây đâu? Trói hắn lại, đập chết hắn!!”
“ Biến thái, dâm tặc, vô sỉ!!! A a a!!”
Hơi nước lượn lờ, có một chút mùi lưu huỳnh đặc trưng của suối nước nóng. Bao quanh là hàng rào tre xanh tươi mát. Có tiếng phụ nữ cùng nhau trò chuyện vui vẻ lại mang đầy vẻ thanh xuân trẻ tuổi.
Không xác định lần đầu tiên sử dụng dịch chuyển từ vệ tinh nhân tạo, Pluto được thần xui xẻo chiếu cố, không may khi đáp xuống suối nước nóng...khi còn có rất nhiều người chứng kiến. (Ka ka ka, Tác cười bỉ ổi.)
Màng chắn từ xe lăn hiện ra, giúp Pluto thoát khỏi cảnh đầu rơi máu chảy.
(Đùa thôi, dù không có màng chắn thì vẫn có nhiều cách khác, không để Pluto bị thương.)
“ Thật xin lỗi, ta đến nhầm nơi. Ta sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này sớm.”
Pluto đôi mắt đã mất, trong hốc mắt là đen đặc một mảnh tử khí. Nếu đã như thế đôi mắt này cũng không còn tác dụng gì. Và như thế, vẫn luôn vào trạng thái nhắm mắt Pluto cũng đã khiến cho một vài thiếu nữ chú ý.
“ Ngươi...mắt ngươi…”
Tiếng nói một cô gái trẻ nghi ngờ vang lên.
“ A, đôi mắt này của ta...không nhìn thấy.” Pluto tay sờ một chút đôi mắt của anh, nhẹ nhàng nói một câu như thể chuyện thời tiết hôm nay rất tốt vậy. Bình thường đến không thể bình thường hơn.
“ A. Thật...xin lỗi.”
“ Không có gì. Ta ra ngoài trước.”
Pluto lần này thành thành thật thật ‘ra ngoài’ theo đúng nghĩa đen. Xe lăn chậm rì rì mà ra khỏi hồ tắm lộ thiên.
Một lát sau.
“ Tên đó có khi nào là trốn rồi không?” Tiếng một cô gái trẻ nói.
“ Bảo hắn ta ra ngoài chẳng khác gì tạo cơ hội cho hắn chạy trốn.” Tiếng một cô gái trẻ khác lại tiếp lời nói.
“ Cũng không hẳn. Đối với một kẻ bị mù thì chắc chắn không thể nào chạy đi xa được.”
“ Nhưng, nghĩ lại thì hắn ta cũng đẹp trai đấy. Các em có chú ý không? Mái tóc đỏ của hắn, khuôn mặt đẹp quá phận kia và cả làn da cũng quá trắng. Thật sự rất xinh đẹp a, giống như yêu quái mà người ta hay nói vậy.”
Một phòng người bỗng yên lặng đi.
Một người bỗng nhiên xuất hiện ở hồ tắm, dù cho bề ngoài có đẹp quá phận cũng đều khiến mọi người đầu tiên cảm thấy không bình thường. Giờ nghĩ lại, mái tóc dài màu đỏ và khuôn mặt trắng quá người bình thường, ở thời đại chiến quốc nơi nơi là yêu quái xuất hiện lớp lớp.
Thì một người bình thường như thế, tám chín phần có thể là yêu quái đội lốt người lắm chứ.
Cả đám phụ nữ đều cả người không tự chủ được, nổi lên một trận lạnh lẽo trong lòng. Một đám cho nhau ánh mắt ra hiệu, tất cả mặc xong quần áo và lặng lẽ cầm lấy vũ khí.
Ở bên ngoài, Pluto khẽ thở dài. Ống tay áo rơi ra một ống chất lỏng xanh lá cây.
“ Ngủ đi các cô gái, rồi mọi thứ sẽ trở lại như lúc ban đầu.”
Một trận sương mù xanh nhạt, ập vào khu vực suối nước nóng. Các thiếu nữ vẫn đang chà sát vũ khí chuẩn bị xử lý chàng trai trẻ bên ngoài. (Đọc nghe, hình như có cảm giác quái quái nhỉ? ‘Xử lý chàng trai trẻ bên ngoài’ ha ha. Cả đám bay vô lột áo quần của anh? Hay...hô hố hô hố ~~)
“ Ưm…”
“ Sao...cảm thấy. Buồn ngủ quá vậy nè??”
“ Không ổn rồi. Bịt mũi lại, sương mù này...có...vấn đề.” Một thiếu nữ trẻ, xinh đẹp nhất trong nhóm cảnh giác khi thấy sương mù xuất hiện một cách kì lạ. Vừa lên tiếng nhắc nhở và đeo ngay khẩu trang phòng độc lên, nhưng vẫn không có tác dụng gì.
Ba chữ ‘có vấn đề’ vừa kết thúc, thì thiếu nữ nọ cũng đã ngã xuống.
Thôi xong.
Đó cũng là hai chữ cuối cùng còn vang trong đầu cô thời điểm đấy.
Bên ngoài, Pluto đã móc ra trong túi chiếc Smartphone. Triệu hồi ra 2B và 9S, rồi cùng nhau tiến về phía làng diệt yêu Yokai Taijiya.
Khoảng hai phút sau, các thiếu nữ từ từ tỉnh lại rồi cùng ngơ ngác nhìn nhau.
Chuyện gì đã xảy ra??? Trong đó, người thiếu nữ xinh đẹp nhất thì có cảm giác như cô đã quên đi chuyện gì đó rất quan trọng.
Chuyện kỳ quái đã xảy ra, không ai còn có tâm trạng tiếp tục tắm nữa. Cả đám nhanh chóng mặc lại quần áo chỉnh tề, rồi lại trở về làng thật nhanh.
Làng Yokai Taijiya.
“ Phụ thân!”
“ Sango!! Đã về rồi à? Vừa rồi cùng các bạn đi tắm suối nước nóng? Có cơm rồi, lại cùng nhau ăn nào. Kohaku đã rất tiến bộ rất nhiều khi sử dụng thành thạo Kusarigama rồi. Mười phát, trúng tám mục tiêu đang di chuyển.”
( Kusarigama hay tỏa liêm, là một món vũ khí trong võ thuật Nhật Bản cổ và được phát triển từ nông cụ, một đầu là lưỡi hái để cắt cỏ được nối với đầu kia là một quả chùy bằng một đoạn dây xích sắt. Trong tiếng Nhật, "kusari" nghĩa là dây xích, còn "kama" hay "gama" nghĩa là lưỡi hái. Món vũ khí này phát triển trong tầng lớp nông dân, thương nhân và thợ thủ công vốn mang thân phận thấp hèn, bị chính quyền phong kiến cấm mang kiếm trong người. Nó cũng được các lưu phái võ nghệ ở Nhật sử dụng như một món võ khí ẩn và được xem là một trong "võ nghệ thập bát ban". Món vũ khí này được biết đến nhiều qua nhân vật Shishido Baiken xuất hiện trong tiểu thuyết "Miyamoto Musashi" của văn hào Yoshikawa Eiji.)
“ Kohaku thật giỏi!!”
Sango ôm chầm lấy cậu bé đang cười ngượng ngùng bên cạnh. Hiển nhiên, đây chính là cậu bé tên Kohaku đó rồi.
“ Phụ thân...chị. Em chỉ tiến bộ một chút mà thôi. Vẫn còn thua xa chị Sango nhiều lắm.” Kohaku mặt hơi đỏ lên, ngượng ngùng cuối thấp đầu xuống lí nhí nói.
“ Hửm??” Sango chỉ nghe Kohaku nói thầm tí gì đó, nhưng cụ thể không quá rõ.
“ A, không có. Không có, ăn cơm ăn cơm. Em đói quá trời, có cá trích chiên dòn chị thích nè.” Hơi chút bối rối Kohaku nhanh chóng lảng tránh sang việc khác.
“ À. Đúng rồi hai đứa, phụ thân có chuyện muốn nói với hai đứa. Nhà chúng ta trong khoảng thời gian này, sẽ có ba vị khách tá túc trong khoảng một tháng nhá. Người này nghe nói là một đại họa sư, chuyên vẽ tranh. Mỗi bức tranh của người này, đáng giá hơn 1000 lạng vàng đó. Thậm chí, có người còn thấy cá trong hồ người này vẽ...có thể chuyển động bơi trong tranh được nữa đấy.”
“ Oa, thật lợi hại. Tranh cũng có thể chuyển động được, phụ thân có thể cho con xem người đó tí được không? Người đó sẽ ngụ ở căn nhà phía phụ cận bên phải khu vườn rau của nhà ta ạ?” Kohaku đôi mắt lấp lánh sùng bái, mười phần tò mò muốn gặp con người tài hoa đó.
“ Ưhm? Tranh có thể chuyển động, phụ thân...có khi nào là yêu quái không?” Sango thì lại có suy nghĩ khác Kohaku, chuyện đầu tiên khi xảy ra sự kiện kì lạ như vậy. Sango chỉ nghĩ là có yêu quái làm ra những điều ấy thôi.
“ Cũng không phải mọi điều kỳ quái có thể xảy ra, là do yêu quái làm ra Sango ạ. Trụ trì chùa Vạn Phúc, Hajime Tai cũng có mặt ở đó. Nếu có một tia yêu khí, ông ta sẽ phát hiện liền. Bởi thế có thể không phải là yêu quái, với lại những tác phẩm của người này luôn được rất nhiều các quí tộc, thành chủ ưa chuộng. Mỗi bức tranh đều có cái giá cao ngất ngưởng, mà không phải ai cũng mua được. Nghe người ta nói, người này vẽ tranh tùy theo tâm trạng. Tính cách không ôn, không hỏa nhưng cũng không phải ai cũng có thể làm khó được người này...Bởi vì, bên cạnh người này có hai hộ vệ rất là lợi hại. Cụ thể, lợi hại bao nhiêu ~~ có lẽ là ~~~ mạnh hơn Sango.”
Có thể để tạo nên kích thích với hai đứa con của mình, câu cuối. Người đàn ông, tinh nghịch cố kéo dài ra làm bộ không nói hết câu.
“ Phụ thân, phụ thân. Ngài nói, người ấy đã đến nhà của chúng ta rồi? Có phải không? Con đi xem xem một tí, rồi quay về liền nha.” Kohaku tim đập thình thịch, lùa cơm nhanh vào miệng, rồi chạy đi mất.
“Từ từ, Kohaku cơm còn dính mép kìa. Vừa ăn xong đừng chạy nhanh quá, coi chừng đau bụng đấy!!” Sango cũng rất hiếu kì con người tài hoa ấy, nhưng bản thân đè nén lại sự hiếu kì ‘phải thục nữ, phải thục nữ’.
Bất đắc dĩ, Sango cũng tiêu diệt cơm nhanh hơn mọi ngày khá nhiều.
“ Hai cái đứa này.” Than nhẹ một tiếng đầy sủng nịnh, người đàn ông cười nhẹ. Tiếp tục, từng ngụm mà giải quyết xong chén cơm của mình.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Cuối chương, cho Tác cảm tạ [email protected], [email protected] và [email protected] đã tặng Tác nguyệt phiếu. Cảm ơn ba bạn rất nhiều nha. Nếu truyện hay.
Xin cho Tác một Like nha!!! Yêu mọi người nhiều lắm.
Sau lại hướng dẫn cài đặt phần mềm Stellarium, cho việc xác định vị trí chính xác cho thăm dò bản đồ định vị từ vệ tinh nhân tạo về lại mặt đất chính xác.
Pluto nhanh chóng nắm trong tay các vị trí thành thị, thôn làng thời chiến quốc trong tay. Lại ngay lập tức từ trên vệ tinh thiết lập chuyển đổi phân hạt.
(Chuyển đổi phân hạt thuật ngữ trong cỗ máy thời gian. Thay vì chuyển đổi cơ thể sang dạng phân tử, rồi mang sang một chiều không gian khác. Thì chuyển đổi phân hạt là dạng cơ bản chuyển đổi cơ thể sang phân tử, rồi chuyển sang một vị trí khác. Nó cũng có thể áp dụng cho công nghệ vận chuyển trong tương lai.)
Đã xác định được nơi cần đến, Pluto cùng 2B và 9S. Đều bắt đầu tiến hành dịch chuyển.
Ngoại ô làng diệt yêu Yōkai Taijiya.
“ A a a, có dâm tặc. Cứu với!!!”
“ Trảo hắn lại, dây đâu? Trói hắn lại, đập chết hắn!!”
“ Biến thái, dâm tặc, vô sỉ!!! A a a!!”
Hơi nước lượn lờ, có một chút mùi lưu huỳnh đặc trưng của suối nước nóng. Bao quanh là hàng rào tre xanh tươi mát. Có tiếng phụ nữ cùng nhau trò chuyện vui vẻ lại mang đầy vẻ thanh xuân trẻ tuổi.
Không xác định lần đầu tiên sử dụng dịch chuyển từ vệ tinh nhân tạo, Pluto được thần xui xẻo chiếu cố, không may khi đáp xuống suối nước nóng...khi còn có rất nhiều người chứng kiến. (Ka ka ka, Tác cười bỉ ổi.)
Màng chắn từ xe lăn hiện ra, giúp Pluto thoát khỏi cảnh đầu rơi máu chảy.
(Đùa thôi, dù không có màng chắn thì vẫn có nhiều cách khác, không để Pluto bị thương.)
“ Thật xin lỗi, ta đến nhầm nơi. Ta sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này sớm.”
Pluto đôi mắt đã mất, trong hốc mắt là đen đặc một mảnh tử khí. Nếu đã như thế đôi mắt này cũng không còn tác dụng gì. Và như thế, vẫn luôn vào trạng thái nhắm mắt Pluto cũng đã khiến cho một vài thiếu nữ chú ý.
“ Ngươi...mắt ngươi…”
Tiếng nói một cô gái trẻ nghi ngờ vang lên.
“ A, đôi mắt này của ta...không nhìn thấy.” Pluto tay sờ một chút đôi mắt của anh, nhẹ nhàng nói một câu như thể chuyện thời tiết hôm nay rất tốt vậy. Bình thường đến không thể bình thường hơn.
“ A. Thật...xin lỗi.”
“ Không có gì. Ta ra ngoài trước.”
Pluto lần này thành thành thật thật ‘ra ngoài’ theo đúng nghĩa đen. Xe lăn chậm rì rì mà ra khỏi hồ tắm lộ thiên.
Một lát sau.
“ Tên đó có khi nào là trốn rồi không?” Tiếng một cô gái trẻ nói.
“ Bảo hắn ta ra ngoài chẳng khác gì tạo cơ hội cho hắn chạy trốn.” Tiếng một cô gái trẻ khác lại tiếp lời nói.
“ Cũng không hẳn. Đối với một kẻ bị mù thì chắc chắn không thể nào chạy đi xa được.”
“ Nhưng, nghĩ lại thì hắn ta cũng đẹp trai đấy. Các em có chú ý không? Mái tóc đỏ của hắn, khuôn mặt đẹp quá phận kia và cả làn da cũng quá trắng. Thật sự rất xinh đẹp a, giống như yêu quái mà người ta hay nói vậy.”
Một phòng người bỗng yên lặng đi.
Một người bỗng nhiên xuất hiện ở hồ tắm, dù cho bề ngoài có đẹp quá phận cũng đều khiến mọi người đầu tiên cảm thấy không bình thường. Giờ nghĩ lại, mái tóc dài màu đỏ và khuôn mặt trắng quá người bình thường, ở thời đại chiến quốc nơi nơi là yêu quái xuất hiện lớp lớp.
Thì một người bình thường như thế, tám chín phần có thể là yêu quái đội lốt người lắm chứ.
Cả đám phụ nữ đều cả người không tự chủ được, nổi lên một trận lạnh lẽo trong lòng. Một đám cho nhau ánh mắt ra hiệu, tất cả mặc xong quần áo và lặng lẽ cầm lấy vũ khí.
Ở bên ngoài, Pluto khẽ thở dài. Ống tay áo rơi ra một ống chất lỏng xanh lá cây.
“ Ngủ đi các cô gái, rồi mọi thứ sẽ trở lại như lúc ban đầu.”
Một trận sương mù xanh nhạt, ập vào khu vực suối nước nóng. Các thiếu nữ vẫn đang chà sát vũ khí chuẩn bị xử lý chàng trai trẻ bên ngoài. (Đọc nghe, hình như có cảm giác quái quái nhỉ? ‘Xử lý chàng trai trẻ bên ngoài’ ha ha. Cả đám bay vô lột áo quần của anh? Hay...hô hố hô hố ~~)
“ Ưm…”
“ Sao...cảm thấy. Buồn ngủ quá vậy nè??”
“ Không ổn rồi. Bịt mũi lại, sương mù này...có...vấn đề.” Một thiếu nữ trẻ, xinh đẹp nhất trong nhóm cảnh giác khi thấy sương mù xuất hiện một cách kì lạ. Vừa lên tiếng nhắc nhở và đeo ngay khẩu trang phòng độc lên, nhưng vẫn không có tác dụng gì.
Ba chữ ‘có vấn đề’ vừa kết thúc, thì thiếu nữ nọ cũng đã ngã xuống.
Thôi xong.
Đó cũng là hai chữ cuối cùng còn vang trong đầu cô thời điểm đấy.
Bên ngoài, Pluto đã móc ra trong túi chiếc Smartphone. Triệu hồi ra 2B và 9S, rồi cùng nhau tiến về phía làng diệt yêu Yokai Taijiya.
Khoảng hai phút sau, các thiếu nữ từ từ tỉnh lại rồi cùng ngơ ngác nhìn nhau.
Chuyện gì đã xảy ra??? Trong đó, người thiếu nữ xinh đẹp nhất thì có cảm giác như cô đã quên đi chuyện gì đó rất quan trọng.
Chuyện kỳ quái đã xảy ra, không ai còn có tâm trạng tiếp tục tắm nữa. Cả đám nhanh chóng mặc lại quần áo chỉnh tề, rồi lại trở về làng thật nhanh.
Làng Yokai Taijiya.
“ Phụ thân!”
“ Sango!! Đã về rồi à? Vừa rồi cùng các bạn đi tắm suối nước nóng? Có cơm rồi, lại cùng nhau ăn nào. Kohaku đã rất tiến bộ rất nhiều khi sử dụng thành thạo Kusarigama rồi. Mười phát, trúng tám mục tiêu đang di chuyển.”
( Kusarigama hay tỏa liêm, là một món vũ khí trong võ thuật Nhật Bản cổ và được phát triển từ nông cụ, một đầu là lưỡi hái để cắt cỏ được nối với đầu kia là một quả chùy bằng một đoạn dây xích sắt. Trong tiếng Nhật, "kusari" nghĩa là dây xích, còn "kama" hay "gama" nghĩa là lưỡi hái. Món vũ khí này phát triển trong tầng lớp nông dân, thương nhân và thợ thủ công vốn mang thân phận thấp hèn, bị chính quyền phong kiến cấm mang kiếm trong người. Nó cũng được các lưu phái võ nghệ ở Nhật sử dụng như một món võ khí ẩn và được xem là một trong "võ nghệ thập bát ban". Món vũ khí này được biết đến nhiều qua nhân vật Shishido Baiken xuất hiện trong tiểu thuyết "Miyamoto Musashi" của văn hào Yoshikawa Eiji.)
“ Kohaku thật giỏi!!”
Sango ôm chầm lấy cậu bé đang cười ngượng ngùng bên cạnh. Hiển nhiên, đây chính là cậu bé tên Kohaku đó rồi.
“ Phụ thân...chị. Em chỉ tiến bộ một chút mà thôi. Vẫn còn thua xa chị Sango nhiều lắm.” Kohaku mặt hơi đỏ lên, ngượng ngùng cuối thấp đầu xuống lí nhí nói.
“ Hửm??” Sango chỉ nghe Kohaku nói thầm tí gì đó, nhưng cụ thể không quá rõ.
“ A, không có. Không có, ăn cơm ăn cơm. Em đói quá trời, có cá trích chiên dòn chị thích nè.” Hơi chút bối rối Kohaku nhanh chóng lảng tránh sang việc khác.
“ À. Đúng rồi hai đứa, phụ thân có chuyện muốn nói với hai đứa. Nhà chúng ta trong khoảng thời gian này, sẽ có ba vị khách tá túc trong khoảng một tháng nhá. Người này nghe nói là một đại họa sư, chuyên vẽ tranh. Mỗi bức tranh của người này, đáng giá hơn 1000 lạng vàng đó. Thậm chí, có người còn thấy cá trong hồ người này vẽ...có thể chuyển động bơi trong tranh được nữa đấy.”
“ Oa, thật lợi hại. Tranh cũng có thể chuyển động được, phụ thân có thể cho con xem người đó tí được không? Người đó sẽ ngụ ở căn nhà phía phụ cận bên phải khu vườn rau của nhà ta ạ?” Kohaku đôi mắt lấp lánh sùng bái, mười phần tò mò muốn gặp con người tài hoa đó.
“ Ưhm? Tranh có thể chuyển động, phụ thân...có khi nào là yêu quái không?” Sango thì lại có suy nghĩ khác Kohaku, chuyện đầu tiên khi xảy ra sự kiện kì lạ như vậy. Sango chỉ nghĩ là có yêu quái làm ra những điều ấy thôi.
“ Cũng không phải mọi điều kỳ quái có thể xảy ra, là do yêu quái làm ra Sango ạ. Trụ trì chùa Vạn Phúc, Hajime Tai cũng có mặt ở đó. Nếu có một tia yêu khí, ông ta sẽ phát hiện liền. Bởi thế có thể không phải là yêu quái, với lại những tác phẩm của người này luôn được rất nhiều các quí tộc, thành chủ ưa chuộng. Mỗi bức tranh đều có cái giá cao ngất ngưởng, mà không phải ai cũng mua được. Nghe người ta nói, người này vẽ tranh tùy theo tâm trạng. Tính cách không ôn, không hỏa nhưng cũng không phải ai cũng có thể làm khó được người này...Bởi vì, bên cạnh người này có hai hộ vệ rất là lợi hại. Cụ thể, lợi hại bao nhiêu ~~ có lẽ là ~~~ mạnh hơn Sango.”
Có thể để tạo nên kích thích với hai đứa con của mình, câu cuối. Người đàn ông, tinh nghịch cố kéo dài ra làm bộ không nói hết câu.
“ Phụ thân, phụ thân. Ngài nói, người ấy đã đến nhà của chúng ta rồi? Có phải không? Con đi xem xem một tí, rồi quay về liền nha.” Kohaku tim đập thình thịch, lùa cơm nhanh vào miệng, rồi chạy đi mất.
“Từ từ, Kohaku cơm còn dính mép kìa. Vừa ăn xong đừng chạy nhanh quá, coi chừng đau bụng đấy!!” Sango cũng rất hiếu kì con người tài hoa ấy, nhưng bản thân đè nén lại sự hiếu kì ‘phải thục nữ, phải thục nữ’.
Bất đắc dĩ, Sango cũng tiêu diệt cơm nhanh hơn mọi ngày khá nhiều.
“ Hai cái đứa này.” Than nhẹ một tiếng đầy sủng nịnh, người đàn ông cười nhẹ. Tiếp tục, từng ngụm mà giải quyết xong chén cơm của mình.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Cuối chương, cho Tác cảm tạ [email protected], [email protected] và [email protected] đã tặng Tác nguyệt phiếu. Cảm ơn ba bạn rất nhiều nha. Nếu truyện hay.
Xin cho Tác một Like nha!!! Yêu mọi người nhiều lắm.
Danh sách chương