Nhìn như không thấy trước mắt tình huống nguy hiểm, Pluto ngáp một tiếng...lấy ra...thuốc xịt côn trùng.

Phun ~~~

“ Khụ khụ khụ, cái quái gì...khụ khụ...cay thế này??”

Ho sặc sụa, Menoumaru chảy cả nước mắt...đầu choáng váng.

Chớp lấy cơ hội ngay lúc này, Pluto một bước chuẩn xác xịt rớt gần hơn nửa đàn bướm của Menoumaru.

“ Rầm vang.”

Một tiếng.

Khu phòng tổ chức ‘hôn lễ’ bị tạc ra một lỗ lớn.

Một bóng người xuất hiện sau lớp bụi mù.

Pluto không cấm cười lên vui vẻ.

Tìm được.

----

“ Cửu cửu???” Giọng Shin vang lên dò hỏi.

“ Ở đây.” Pluto cũng lười biếng đáp một tiếng.

“ Thật may mắn khi hai chúng ta rớt xuống địa điểm lại ở gần nhau. GPRS của dòng Smartphone mới của cửu cửu chế tạo thật tiện lợi, cho dù không có sóng cũng có thể liên lạc được với nhau.” Giơ lên cái Smartphone siêu mỏng, Shin tiếp tục mở chế độ dò tìm địa điểm của mấy người còn lại.

“ Từ hệ điều hành Android 327, ta đã nâng cấp nó lên mạng không dây nội bộ. Chỉ cần có từ hai chiếc điện thoại trở lên ở cùng một thế giới, thì vẫn sẽ liên lạc được với nhau. Nhưng ta vẫn chưa hài lòng với tác phẩm mới này, nó còn thiếu quá nhiều...lap lap lap. Cho nên, dòng Smartphone mà ta mong muốn tạo ra...cho dù không cùng một thế giới thì vẫn có thể liên lạc được với nhau, mới khiến cho ta cảm thấy hài lòng một ít.” Pluto không cho là đúng, tiếp tục lải nhải không hài lòng tác phẩm của mình.

(Tác ba chấm im lặng quay đầu...lấy ra người rơm...ta trác ta trác!!! Thông minh thì sao?? Muốn làm gì thì làm à?? Ta trác chết ngươi!!)

“ Ha ha ha, đúng đúng đúng.” Ở một bên Shin chỉ cười ngượng ngập đáp.

Lạy hồn, xin nói tiếng người. Học thuật chuyên nghiệp, quá không hiểu được. ( Bắt tay…)

Dù cho trí thông minh cao, nhưng đụng phải sư phụ chuyên nghiệp

…Shin cũng chỉ có nước một bên gặm hành hậm hực.

“ Các ngươi...các ngươi...dám xem thường ta. Loài người yếu ớt...Chết đi!!!!” Menoumaru một tay che mắt, phẫn nộ khiến Menoumaru khuôn mặt trắng xám cũng thành màu đỏ. Hai mắt vừa chảy nước mắt vừa tức giận, lại thêm phần đỏ đậm hơn.

( Em này vẫn bị thuốc xịt côn trùng làm nước mắt nước mũi ra hết trơn.)

“ Ngu xuẩn.” Bài trừ từ kẻ răng hai chữ trên, trong tay Shin xuất hiện Pegasus thương, cản lại kiếm của Menoumaru.

Nghiêng người theo thế, Menoumaru hạ tâm thấp xuống. Hàng loạt bóng kiếm đâm về phía Shin.

Đối với đối thủ cận chiến dùng kiếm tấn công ở khoảng cách gần, Shin cũng không nao núng tách rời thương Pegasus làm đôi. Mỗi tay một thương, một dài một ngắn đáp trả.

Ảnh thương quang kiếm, đúng với ba chữ ‘nhanh chuẩn độc’.

“ Hừ.”

Miệng Menoumaru khẽ nhết lên.

“ Con người ngạo mạn, ngươi sơ sảy.”

Ở góc tối, hình ảnh nữ nhân áo xanh cấp tốc xông vào trận đấu. Trong tay thương đâm phía sau lưng Shin.

“ Thật là, bị xem nhẹ mất rồi.” Tiếng Pluto vang lên trông có vẻ khá ảo não, nhưng riêng với Shin thì cậu biết.

Pluto cửu cửu đang cảm thấy hứng thú.

Tội nghiệp.

Có kẻ lại gặp xui xẻo rồi.

“ Á á á.”

“ Ari!! Ngươi làm sao thế??” Menoumaru ngạc nhiên.

Thì ra, ngoài cô gái tóc đen áo xanh đang tính đánh lén Shin ra. Còn một người nữa, tưởng đánh lén hoặc muốn bắt giữ Pluto uy hiếp Shin.

Tưởng hảo…nhưng sự thật…sẽ hảo??? “ Ừm, mảnh câu này thú vị. Có thể điều khiển được kẻ khác...ra là vậy sao?” Pluto cầm trên tay một cái vật nhỏ, hình dạng giống câu ngọc...nghiên cứu.

“ Ari, không!!!”

Nhìn thân ảnh áo tím nằm trên mặt đất không rõ sống chết.

“ Ngươi lơ là.”

Trong lúc Menoumaru phân tâm, nhìn sang hướng khác.

Shin một thương cắt qua cổ tay Menoumaru, bồi thêm một chân vào bụng Menoumaru.

“ Con người, ngươi không biết rằng...yêu quái thể chất mạnh hơn…”

Con người sao?!

Menoumaru không thèm để ý đến cú đá của Shin, hậu quả là...lời vừa nói chưa kịp nói xong.

Rầm ~~!

“ Không ai nói với ngươi là...không nên khinh địch sao?” Shin châm chọc nói.

“ Khoan.”

Ngăn cản một thương của Shin, muốn tước rớt đầu Menoumaru xuống.

“ Sao vậy cửu cửu??”

“ Chờ một chút.”

Đặt tay lên đầu Menoumaru, Pluto nhanh chóng tìm hiểu ra được nhiều thông tin liên quan đến thế giới mà anh rơi xuống.

“ Thay đổi kí ức.”

“ Bóp méo không gian.”

Khi đã xong hết thảy, Pluto khẽ mỉm cười hài lòng.

“ Đi thôi, Shin!”

“ Rồi rồi. Cửu cửu, có tìm được thứ gì thú vị không?”

“ Trên đường đi rồi nói tiếp.”

Khôi phục lại toàn bộ hiện trường lúc ban đầu, các dấu vết đánh nhau...đã không còn nữa. Pluto và Shin coi như từ đầu cũng chưa từng xuất hiện tại đây bao giờ.

----

Nơi chiến trường biên giới Tây quốc và Miêu tộc, đang diễn ra chiến tranh quy mô nhỏ.

“ Nhanh lên, chỉ cần đến được địa điểm đã đánh dấu này trước khi trời sáng. Tranh thủ đốt cháy kho lương vận chuyển lên cho Khuyển tộc, chúng ta sẽ có thêm thời gian cầm cự.” phía trước tướng lĩnh phe bên Miêu tộc hối thúc các binh lính nhanh chân lên, ông cũng không chậm chạy lên phía trước dẫn đầu.

Vụt vụt.

Rầm!!

“ Uy. Tránh ra.”

Một vật thể không biết, bỗng nhiên rơi xuống.

“ A a...suỵt, đừng lên tiếng. Nhỏ giọng lại ~~”

“ Ưm...ưm. Ngao ngao ngao, đau quá!”

Đám Miêu tộc không kịp thích ứng, hai bên đâm vào nhau. Hình thành sự kiện giẫm đạp, cả đám Mèo rừng tộc nén đau tru lên...nho nhỏ.

“ Cái thứ gì.” Tướng lĩnh mèo rừng tộc, trợn trắng mắt trừng binh lính của mình. Rồi nhìn về hướng vật thể lạ.

Tóc ngắn đỏ, mắt cũng đỏ. Hình thể lực lưỡng, mặc trên người là bộ giáp vàng.

( Đến đây mà không đoán được ai thì Tác ta cũng bó tay.)

Marsus lên sân khấu một cách ngoạn mục.

Liếc nhìn, lùn đến ngực mình tướng lĩnh tộc mèo rừng. Marsus không cấm im lặng.

Có tai là lạ, khuôn mặt mèo, đứng bằng hai chân…

Ra, đây gọi là yêu quái trong truyền thuyết!

Gật gật đầu, Marsus hài lòng với trí thông minh của mình.

( Ha ha...Tác đổ mồ hôi, đỡ trán...cuối cùng câm nín.)

“ Giết nó. Con người...giết!” Mắt lộ hung ngoan, tướng lĩnh tộc mèo rừng lên tiếng.

“ Rõ.” Cả đám lâu la xông lên.

Marsus mặt vô biểu tình, tay chân cùng hoạt động.

Cánh tay cường tráng, tiếp xúc thân mật với mặt tên yêu quái Miêu tộc xui xẻo nào đó. Marsus thoải mái vung lên nắm đấm, lại tung chân đá tiêu sái mạnh mẽ. Lực sát thương…

Hơi bị phê à nha.

Giẫm lên lưng tên tướng lĩnh mèo rừng. Marsus nghiền nghiền mấy cái…

Thật mềm ~~

Tội nghiệp vị tướng lĩnh mèo rừng xấu số, nếu biết trong đầu Marsus đang nghĩ gì. Chỉ sợ ông sẽ tức hộc máu, cầu mong chết đi cho sướng. Đỡ trở thành giẻ giậm chân của tên nào đó.

“ Uhm. Xong rồi nhỉ, thật yếu.” Marsus nói nhỏ, không chút để tâm mấy thi thể dưới chân.

Nghĩ đến gì đó, Marsus lấy ra bên hông một cái….Smartphone.

Anh khẽ nhăn nhăn mài...tự hỏi.

Nút khởi động ở đâu? ( Ha ha ~~)

Còn một phương khác.

“ Ha ha, Itachi thanh kiếm này thật tuyệt. Tuy không khác gì một thanh kiếm bình thường, nhưng khi truyền yêu lực vào đấy lại thay đổi hoàn toàn. Đến đến, uống rượu. Chúng ta không đánh không quen, cả hai chúng ta đều là cao thủ bất phân thắng bại. Ha ha ha!!!!” Khuyển đại tướng Inu No Taisho yêu thích vuốt ve thanh kiếm mới, cười lên vui vẻ.

“ Ba thanh kiếm của ngươi chế tạo rất khá, nhưng còn thiếu một chút nữa...thì sẽ hình thành kiếm linh.” Itachi liếc mắt nhìn ba thanh kiếm của khuyển đại tướng, lẩm nhẩm nói.

“ Kiếm linh?? A, cái đó ngươi cũng biết?? Nghe nói, muốn hình thành kiếm linh không dễ. Totosai cũng chỉ có thể, sờ soạng ra một ít khiến cho thanh kiếm sẽ biết nhận chủ và phát ra cảnh cáo….lap lap lap. Có cơ hội, hai người các ngươi nên gặp nhau. Tài nghệ chế tạo vũ khí của ngươi rất đặc biệt, biết đâu...hai người có thể trở thành bạn tốt của nhau luôn.” Khuyển đại tướng như nhìn thấy trước mắt, hai tên yêu thích vũ khí đang thi tài với nhau và...sẽ làm ra nhiều loại vũ khí tuyệt vời nhất.

(Ha ha ha, thật xảo quyệt!!)

“ Ồ.” Itachi mắt lạnh không cấm lóe lên một tia châm chọc.

Bàn luận...có thể. Còn chân chính chế tạo vũ khí...nằm mơ đi.

Mà với lại, dùng cơ thể yêu quái để chế tạo vũ khí...có thể lại đến thử một chút.

Nhìn lại về một hướng khác, Itachi mắt đối mắt lạnh một mỹ nam tóc trắng dài, khuôn mặt hàn băng vạn năm, mặc trên người bộ kimono sang quí màu trắng. Không phải ‘Lật quí công tử Sesshomaru’ còn có ai khác?

Vẫn còn chưa thành thục.

Một chút hứng thú vừa khởi, Itachi liền vứt bỏ ngay.

Bởi vì chưa thành thục nên vẫn quá yếu...không hứng thú.

Ở nơi nào đó thôn dân.

“ A a, Rết thần đại nhân cứu mạng...có yêu quái!!!”

“ Rết thần đại nhân, làm ơn cứu cứu chồng của ta!!!”

“ Chạy mau, chạy mau. Có yêu quái đến!!!”

Một con yêu quái hình thù giống gấu, có sừng, một bên mắt phải có vết chém dọc càng tạo thêm phần hung thần ác sát cho quái thú nọ.

“ Haiz ~~~!!” Một tiếng thở dài vang lên, kèm thêm một cái đầu lâu của quái thú gấu nọ, bị người tước đi dễ dàng.

Kaneki Ken không biết đã thở dài bao nhiêu lần.

Từ khi ngẫu nhiên xuyên qua một lần, không cẩn thận rớt vào cái thôn này. Lại cũng hảo xảo, đụng ngay thời điểm thôn dân bị yêu quái tập kích. Vừa vặn khi Kaneki Ken rớt xuống...đụng ngay yêu quái, bản năng cảm nhận được sát ý...lại theo một bộ bị Pluto tàn khốc huấn luyện.

Kagune sát!!

Bốn điều rết từ sau lưng ra, xuyên xỏ qua con yêu quái xui xẻo nào đó...chết lại không thể chết hơn!!!

Mới đầu thôn dân còn sợ hãi, nhưng thấy Kaneki Ken không giết người hay ăn thịt người...dần dần chẳng ai còn sợ anh nữa.

( Thần kinh thép là...đây!!)

Lại thêm việc Kaneki Ken hiểu chút y thuật kiến thức. Chữa thương cho thôn dân, lại phụ thôn dân xây lại nhà bị yêu quái tàn phá...lại một lần nữa thay đổi nhận thức trong lòng thôn dân.

Yêu quái rết...không giết người...hiểu y thuật...tốt bụng...lại mạnh mẽ…lại đẹp trai...đáng tôn kính...chính là…

Rết thần đại nhân!!! Uy vũ!!!

(Mặc mộc Tác...não động thật cmn bá đạo thôn dân.)

Và đây chính là hiện trạng lúc mới vô thế giới mới của nhóm người Itachi.

Ka ka ka!!

Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧

------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện