Theo như bình thường, nếu Raizel ngã xuống thì xác của anh ta sẽ biến thành quan tài và tự động tiến vào hình thức ngủ đông giúp chữa trị các vết thương nghiêm trọng.

Qua khoảng thời gian, nhanh thì vài trăm năm…lâu thì khoảng ngàn năm làm đơn vị tính toán.

Raizel có thể…lại một lần nữa sống dậy và mang hình hài con người như trước kia.

Đây có thể là cơ thể của Raizel sau này...nhưng Lucas cậu...lại là người chiếm lấy nó.

Trong lúc đang ngẩn ngơ suy nghĩ, Lucas cũng không để ý đến. Bên cạnh cậu, nói đúng hơn là phía sau lưng Lucas...có một con mắt đỏ đang bay lơ lửng, từ trên cao nhìn xuống Lucas.

Bên trong quan tài, Raizel một bên mắt đang mở, con kia thì nhắm lại. Rõ ràng là giọng nói không quan tâm, nhưng thật chất anh vẫn lén thả ra một con mắt để quan sát “đứa bé” này.

Nhìn Lucas hơi thất thần suy nghĩ, tuy không đoán được “kẻ xâm nhập” đến lãnh địa của mình đang làm gì. Nhưng không gian nơi này...anh mới chính là chúa tể nơi đây.

Hầu hết phần lớn thời gian anh chỉ tập trung im lặng ngủ một giấc, nhưng...có một chút chỗ trống nhỏ ở nơi đây...khiến Raizel nghi ngờ...nơi này...là sống.

( Tim người ta...không sống mới lạ.)

Nhưng khi đứa bé kia xuất hiện...anh đã cảm thấy. Nơi đây...có liên quan đến đứa bé trước mắt này.

Anh thấy, “nơi đây” đang che chở cậu nhóc này...như một phần thân thể của cậu. ( Bingo!! Chính xác đấy!!!)

Một nửa thuộc về anh, một nửa thuộc về cậu nhóc này.

Và...anh không thích như thế.

Cảm giác bị chi phối này...thật đáng ghét.

Nếu có thể…

Anh muốn...hủy diệt nó.

Không biết ý nghĩ của Raizel đang càng ngày càng tiến về phía hắc ám. Lucas vẫn đang tìm cách trở về tới thân thể của mình. Đồng thời cũng đang suy nghĩ…

Làm cách nào đem Raizel mang ra khỏi đây. Không ai yêu thích trong tim mình, có một kẻ khác đang sống…nó tựa như một quả bom hẹn giờ tùy thời có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

------

Trong khi đó, thế giới bên ngoài.

Dù không có Lucas ở gần bên, nhưng mấy chục năm sinh sống tại Kenichi thế giới, đã giúp cho mọi người biết việc kế tiếp mình nên làm gì.

Trước nhất Itachi luôn cùng các thần dân ở Thần giới của mình hỗ động, hướng phát triển tiến lên.

Một phần thì...điên cuồng “chăm sóc dạy dỗ” con trai của mình trở thành nhà lãnh đạo trong tương lai.

Shin mặt mũi có phần giống như Sasuke, dần hướng phát triển thành mặt diện than...một đi không trở lại.

Trong lúc tức giận, không biết bao nhiêu cái mắt kính bị Shin quăng ngã bể...tuyên bố bỏ mình.

Lão cha già khốn kiếp, có ngon thì đừng chơi vũ khí. Chúng ta hai cái ra chỗ khác mà chơi.

Trong đầu điên cuồng tưởng tượng cảnh “hành hung” cha già của mình. Shin cũng tự hiểu, điều đó là không thực tế.

Nhưng bắt cậu chịu đựng...không có cửa đâu.

Đánh không lại thì ta chạy...ai làm gì được ai? Cậu không tin, Itachi tinh lực không lúc nào có thể giám sát cậu 24/7.

Mục tiêu đã có...chạy trốn khỏi nhà, bắt đầu mở ra một chương mới...cuộc sống tươi đẹp luôn ở phía trước chờ cậu. ( Ha hả ~~)

Một phần khác về Kaneki Ken và Marsus cũng không nhẹ đi bao nhiêu cái nhàng.

Nhìn thấy khuyết điểm của Kaneki Ken đang lộ ra quá rõ ràng. Pluto không cấm cảm thấy...cần cần giúp Kaneki Ken “cải thiện”...một chút.

Đã là một Ngạ Quỉ thì không nên dùng tư cách của con người để hành xử đối với thế giới và với con người. Cậu ta phải ý thức được...cậu hiệu tại cũng là một cường giả, mang trong người một phần của Ngạ Quỉ tộc.

Con người là thức ăn, không phải đồng bọn.

Ngay từ khi trở thành Ngạ Quỉ, Kaneki Ken đã đứng hướng đối diện con người rồi.

Con người đối với Ngạ Quỉ, có thể quan hệ hợp tác...không phải đồng bọn quan hệ.

Pluto người từng trở thành tối chung cực đại Boss trong kiếp trước. Nay sống mấy chục năm ở Kenichi thế giới, càng giúp Pluto con mắt càng thêm sắc bén. Nhận ra khuyết điểm trên người của Kaneki Ken.

Một khoái học “tẩy não” lại bắt đầu.

Riêng phần Marsus…

Sống được, ăn được và...ngủ được.

Là tốt rồi.

Cậu ta bên trong khác hẳn so với vẻ ngoài to lớn cục súc vô hại của mình. Nhưng tâm tư Marsus khá tinh tế, đôi khi những lời nói trong lúc vô thức của Marsus lại khiến cho những người khác ngẩn ngơ và suy nghĩ rất lâu.

Pluto cũng chỉ có thể chắc lưỡi thầm than...Marsus tuổi nhỏ nhất trong đám, nhưng lại có cái nhìn hoàn thiện nhất. Lại thêm một trái tim cường giả, luôn nhắm đến mục tiêu cao hơn...người như thế không trở thành một phương trụ cột mới là lạ.

Thỉnh thoảng, trong cửa hàng luôn có thân ảnh của Shindou Hikaru ghé thăm.

Cùng Pluto luận vàn về cờ vây, lại cùng Itachi nói một chút về cách phát triển Thần giới của anh. Song song đó, Shindou Hikaru cũng đã đặt ra cho mình mục tiêu.

Đi du lịch khắp nơi trên thế giới, tìm cho mình những mối quan hệ mới…

Và...

Phá vỡ gông xiềng xích của thế giới này, cậu cũng muốn đi du lịch qua thế giới khác. Biết đến nhiều hơn, nhiều hơn nữa những con người khác nhau và...sức mạnh khác nhau.

Nếu nói tất cả mọi người đều có tiến bộ và mục đích phát triển hướng đi rõ ràng, thì riêng Pluto từ khi bước vào thế giới Hikaru No Go...anh vẫn không có gì tiến triển về mặt thực lực. Mặt dù trước đó, anh có thử thâm dò khởi nguyên thế giới...nhưng thất bại.

Có thể kết luận, tinh thần có thừa nhưng thực lực chưa đủ.

Với trí tuệ siêu việt của Pluto, việc tính toán và cho ra kết quả dựa trên xác xuất phần trăm mà làm.

Nhưng điều đó sẽ không thể áp dụng được trên thực tế, lẫn cách thức áp dụng trong xử lý tình huống tương tự.

Đây là thực tế...không phải trong game.

Mọi việc...điều có biến số.

Cho nên Pluto trong khoảng thời gian này lại tương đối rảnh rỗi.

Mà một khi Pluto rảnh rỗi, anh sẽ đi xuống phố mò tìm sách cổ ở những cửa hàng sách cũ kỹ nơi phố xá tấp nập.

Ở Tokyo, phố Okinawa gần tượng đền Shuzoku. Được người dân biết đến là một trong những thành phố cổ thuộc thời đại Edo cổ kính.

Nó còn được biết đến như là một biểu tượng của Tokugawa Leyasu khi còn được ông cai trị từ thời đại đó đến nay.

Trong con hẻm gần một bên bến xe tàu điện ngầm, có một lối cầu thang nhỏ dẫn xuống phố ngầm thành Tokyo. Dưới đó, có một hiệu sách cũ cổ quái, thời gian người ta nhìn thấy nó mở cửa gần như không có. Cánh cửa sắt, luôn trong tình trạng đóng cửa lặng thinh đến đáng sợ.

Những cửa hàng xung quanh tất cả chủ tiệm, đều biết đến nơi này có một cái hiệu sách cũ nhưng lại chưa bao giờ mở cửa.

Nhiều người đều cho rằng...nó sẽ không bao giờ mở cửa trở lại. Vì theo lẽ thường, một cửa hiệu luôn không mở cửa với tầng suất cao như vậy, thì làm gì đủ vốn mà tiếp tục kinh doanh? Ấy vậy mà sáng hôm nay...người ta chứng kiến một kì tích xuất hiện.

Một người trẻ tuổi, ngồi trên chiếc xe lăn...có vẻ khá cao cấp. (Mắc tiền…)

Với vẻ ngoài bắt mắt, mái tóc đỏ dài được cột gọn gàng để qua phía trước một bên vai. Khuôn mặt thanh tú sạch sẽ, bên khóe miệng luôn treo một nụ cười ấm áp gần gũi.

Không khí xung quanh anh, khiến cho thế giới trở nên bình thản sống chậm lại. Khác hẳn với vẻ bận rộn, tấp nập của phố xá và con người xung quanh.

Người như thế đáng lẽ phải trở thành tâm điểm chú ý của mọi người trên con phố đông đúc.

Nhưng lạ thay, những người đi xung quanh đó...lại gần như không nhìn thấy người trẻ tuổi đó.

Hàng trăm con người, đến đến đi đi bận rộn với cuộc sống của công việc. Bọn họ gần như bỏ lỡ qua rất nhiều lạc thú trong cuộc sống.

Lần này cũng như thế, chỉ cần hơi chút chú ý họ sẽ phát hiện. Người thanh niên ngồi trên chiếc xe lăn này...là đột ngột xuất hiện trong hư không ra đến.

Pluto cười nhạt một tiếng, tuy không thể tự nhiên làm ngưng đọng thời không gian Nhật Bản...nhưng bẻ cong nó, lại không quá khó khăn đối với anh.

( Bẻ cong thời không, là một trong số những kĩ năng khi Pluto còn là đại Boss khi là một nhân vật Quỉ Vương trong game. Bẻ cong thời không, không phải dịch chuyển không gian. Nó hơi chút giống kĩ năng Hư hóa của Obito trong Naruto. Đột nhiên xuất hiện rồi biến mất, nhưng của Obito sẽ khiến người khác chú ý...vì đột nhiên có người lạ xuất hiện. Nhưng Pluto thì cao cấp hơn, nó gần như cũng có áp dụng một chút kĩ năng “xuất hiện nơi góc chết” của Furinji Hayato ông nội của Miu trong Kenichi thế giới. Đó là nguyên nhân vì sao không ai cảm thấy Pluto xuất hiện đột ngột là kì quái.)

Đây quả thật là một cửa hàng sách kì lạ, nếu không nhờ bản thân Pluto là một siêu cấp máy tính chủ não. Dựa vào phần mềm bật hack, khiến anh dễ dàng thâu tóm được quyền kiểm soát vệ tinh nhân tạo của các cường quốc trên thế giới, mà không gây chú ý khiến họ cảnh giác.

Nhờ đó anh mới phát hiện ra…

Thế giới này, có rất nhiều nơi...thú vị.

Chẳng hạn như lăng mộ dưới lòng đất thời nhà Tần của vua Tần Thủy Hoàng năm xưa, Tam giác quỉ Bermuda, thành phố bị bỏ hoang Pripyat ở Ukraine, khu rừng tự tử Aokigahara Nhật Bản, nghĩa trang đảo búp bê ở Mexico…rất nhiều nơi nữa mang lại sắc thái thần bí, rùng rợn.

Trong đó, có rất nhiều truyền thuyết kinh dị và nhuốm đẫm màu sắc của máu và oán linh.

Nhưng thật đáng tiếc, Pluto lại khá yêu thích tri thức và sách cổ. Anh không có máu thám hiểm hay yêu thích những thứ kinh dị.

Cho nên...mục tiêu chính của anh chính là những nơi có nhiều tri thức.

Và thư viện, hiệu sách, hay những tòa mộ cổ...sẽ khiến Pluto...cảm thấy hứng thú hơn.

Qua nhiều chọn lọc và loại trừ dần, từ điều kiện “gần nhà”, cho đến thu thập thông tin địa điểm chính xác.

Hiệu sách nơi con phố ngầm này, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của Pluto.

Nơi đông đúc nhất, cũng là nơi an toàn nhất.

Tiệm sách cũ này, đã có đây từ rất lâu nhưng ấn tượng của những người từng ghé qua nó gần như là một điều bí ẩn.

Dấu mình trong những nơi nhộn nhịp, nhưng không khiến người khác bất ngờ.

Không danh tính, không bảng hiệu...và không có một ai biết đến bên trong tiệm sách cũ này...có những thứ gì khác.

Đáng lẽ một tiệm sách...thì phải có sách.

Nhưng nơi đây...lại cực kỳ bí ẩn.

Thông qua vệ tinh nhân tạo cho thấy, những người từng bước vào trong cửa hàng này. Phần lớn là những người luôn có các loại rắc rối khác nhau.

Có người giải trừ được thứ mà mình lo lắng...có người lại chết bất đắt kỳ tử chỉ sau vài ngày.

Những người còn sống sau khi bước ra khỏi hiệu sách, gần như không có ấn tượng gì đối với cửa hàng sách này. Thậm chí họ còn không biết, bản thân mình từng ghé qua nơi đây.

“ Leng keng!”

Tiếng chuông cửa ngân vang báo, có khách hàng tiến bước vào trong.

Khác với tiếng chuông của “duyên phận con rối” cửa hàng, thuần một sắc thanh túy nhộn nhịp vui tai.

Thanh âm chuông cửa của hiệu sách cũ, chỉ mang nét cổ nhã trầm ngâm và...già cỗi.

Không đợi Pluto làm ra phản ứng, một giọng nói già nua vang lên.

“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”

Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧

------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện