Quả nhiên, vừa vào đến cửa, tất cả những gì trên người tôi đều đã bị lão Doãn nhìn thấu, người già này, thật không phải khủng bố bình thường, những gì trên người tôi, hình như đều không thể che giấu được đôi mắt lão.

Tôi hành lễ với lão Doãn, nói:

- Lão Doãn, đừng trêu chọc cháu nữa, lần này đúng là thập tử nhất sinh, thiếu chút nữa đã không thể quay ra rồi!

Tôi cất tiếng nói với lão Doãn, có điều đối với lời nói của tôi, lão Doãn hình như cũng chẳng để ý, mà thản nhiên đáp:

- Thằng nhóc nhà anh không phải vẫn lành lặn đứng ở đây sao? Còn “mất zin” nữa, chỉ e đây mới chính là thu hoạch lớn nhất của anh, hô hô!

( ok lão Doãn -.-)

Nghe vậy, biểu cảm trên mặt tôi cứng đờ, trời đất thiên địa ơi, có thể chừa lại chút riêng tư cho người ta được không, chuyện này mà lão Doãn cũng nói ra được.

- Được rồi, không đùa với nhà anh nữa, lần này đến đây với mục đích gì? Lão Doãn đứng dậy từ trên ghế, rót cho bản thân một chén rượu, sau khi uống xong, liền cất tiếng hỏi tôi, tôi nói thầm trong lòng, không phải cái gì lão cũng biết sao? Còn phải hỏi tôi làm gì?

== liên hệ facebook Sam Sam (Sam Zhou) để đọc các chap hoàn chỉnh, cảm ơn các bạn ====

Có điều khi suy nghĩ vừa lóe qua trong đầu, thì lão Doãn đã lên tiếng tiếp:

- Thật ra anh muốn biết Thiên Uy là gì rất đơn giản, bởi có lẽ anh đã tiếp xúc qua rồi!

Ơ……

Tôi không còn gì để nói rồi, không phải là Lão Doãn không biết, mà lão chỉ muốn để cho tôi tự nói ra, nhưng tôi lại không biết quý trọng cơ hội này.

Có điều, tôi bỗng thấy hơi sửng sốt, tôi đã tiếp xúc qua với Thiên uy?

- Còn thỉnh lão Doãn chỉ điểm, ông cũng không phải không biết, cháu vẫn chưa hiểu rõ về Thiên Uy Pháp Thân, bây giờ lại xuất hiện thêm Long Du Bát Hoang quyền, còn phải đi tới nơi có long khí để tu luyện, thật không phải hành hạ người khác bình thường mà!

(long khí: là khí của rồng nhé)

Tôi khom người với lão Doãn, vội vàng nói.

- Được rồi, nhóc con cũng không biết phúc phận, những thứ ở trên người anh, nếu như ném ra ngoài, không biết sẽ khiến bao nhiều tu sĩ cảnh giới Ngưng Anh phát điên, anh còn oán than gì nữa!

- Tôi cũng không vòng vèo nữa, thực ra thứ gọi là Thiên Uy, chính là Lôi Đình, có điều Thiên Uy, không phải lôi đình bình thường, mà là Thiên Lôi, muốn dẫn dụ Thiên Lôi, không phải chuyện đơn giản!

( Lôi: = sấm)

Tiếng nói của lão Doãn truyền đến, tôi đột nhiên cả kinh, đúng vậy! sao lúc trước lại không nghĩ tới chứ? Thiên Lôi, không phải chính là đại diện cho nộ hỏa sao?

Chọc giận khiến cho sét đánh sấm rền, không phải chính là từ đạo lý này mà ra sao?

Có điều nghe thấy Thiên Lôi trong miệng lão Doãn, tôi biết, Thiên Uy, có lẽ khác biệt rất nhiều so với Thiên Lôi bình thường, tôi nhìn lão Doãn, sau đó cất tiếng hỏi:

- Lão Doãn, không biết phải làm thế nào để dẫn dụ Thiên Lôi?

Lão Doãn lại uống một ngụm rượu, tiếp đó nhìn tôi nói:

- Bình thường khi dẫn dụ được Thiên Lôi, là vào ba thời điểm, thứ nhất, yêu tu độ kiếp, thứ hai, quỷ tu độ kiếp, thứ ba, thi tu độ kiếp!

Lão Doãn nói cho tôi biết, ba phương thức tu luyện này, đều thuộc loại đi ngược lại với đạo lý, mà con người chỉ tồn tại như vạn vật chi linh, có điều kiện đặc biệt, cho nên thiên đạo coi như đã mặc nhận tu hành của loài người, vì thế loài người muốn đột phá lên các cảnh giới cao hơn cũng sẽ khó khăn hơn, và cũng không dẫn dụ được Thiên Lôi.

Mà ba trường hợp bên trên, Thiên Đạo không cho phép tu hành, muốn đột phá, nhất định phải tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Lôi, nghe lão Doãn nói những điều ấy, tôi cũng hiểu ra, trong này thì ra còn có nhiều điều phải chú ý như vậy.

Nhưng tôi đi đâu tìm ba kiểu độ kiếp này đây?

Không đúng? Bên cạnh tôi không phải vừa hay cũng có sao? Lập tức, tôi nghĩ tới Hoàng Tiểu Tiên, chị ta chẳng phải đang đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh hay sao? Tôi vội vàng hỏi lão Doãn, yêu tu đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh, thì có Thiên Lôi hay không?

Chỉ cần đã vượt qua cảnh giới Nguyên Đan, thì mỗi một cảnh giới cao hơn đều cần phải độ kiếp!

Lần trước lúc Hoàng Tiểu Tiên đột phá ra khỏi cảnh giới Nguyên Đan, cơ thể đã suy nhược một khoảng thời gian dài, vậy thì lần này tiến vào Ngưng Anh điên phong thì sao?

Có điều Hoàng Tiểu Tiên độ kiếp, có lẽ vẫn còn cần chút thời gian, cho nên tôi lại nhìn lão Doãn trước mặt, hỏi có còn biện pháp khác hay không?

Bởi vì đợi Hoàng Tiểu Tiên, có lẽ cần khoảng thời gian khá lâu nữa, cho nên tôi chỉ có thể đặt hy vọng lên người lão Doãn.

- Khà khà, nhóc con này cũng không ngốc, Thiên Lôi này tôi có thể nghĩ cách giúp anh giải quyết, nhưng tôi phải nói trước, lực Thiên Lôi mà tôi dẫn dụ tới không hề tầm thường, nhóc con nhà anh phải hiểu rõ, đừng tới lúc đó tu luyện pháp thân không thành, còn biến thành bộ dạng thảm hại, không nhìn nổi!

Nhìn nụ cười trên gương mặt già nua của lão Doãn, tôi bỗng thấy có chút do dự, lão Doãn đã nói, thì nhất định không có sai, nếu lão đã nói Thiên Lôi mà lão dẫn dụ rất lợi hại, vậy thì chắc chắn là như vậy, cho nên trong lòng tôi cũng trở nên do dự hơn.

- Nhóc con nghĩ cho kỹ!

Lão Doãn lại lên tiếng, có điều lần này tôi lại trực tiếp đáp lời:

- Cháu bằng lòng!

Không sai, thời gian của tôi vốn dĩ đã không còn nhiều, vì vậy căn bản không thể lãng phí, cho dù Thiên Lôi mà lão Doãn đưa tới có khủng bố tới mức nào, thì tôi đều phải chịu đựng.

Sau khi luyện được Thiên Uy Pháp Thân, thực lực của tôi nhất định sẽ tăng lên đáng kể, đến lúc đó tôi mới có thể tiếp tục làm những chuyện khác.

Phải biết rằng, giải quyết được Thiên Uy Pháp Thân, tôi vẫn còn cần phải đi nghiên cứu vấn đề về long khí, thứ này không biết phải đi đâu mới có.

Cho nên hiện tại, Thiên Uy Pháp Thân đã có cửa bước vào, thì không lý gì tôi phải từ bỏ.

Nhìn lão Doãn, tôi kiên quyết lên tiếng, nói xong, trên mặt lão Doãn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, hình như rất mãn nguyện về quyết định của tôi.

- Được, nếu nhóc con đã quyết định, vậy thì đêm nay tôi sẽ giúp anh tu luyện Thiên Uy Pháp Thân, anh quay về chuẩn bị một chút, đêm nay tôi dẫn anh đi!

Lão Doãn nói xong một câu, liền quay về ghế đu của mình, tiếp tục lắc lư, tôi hít sâu một hơi, xoay người trực tiếp rời đi.

Nghĩ đến đêm nay, lòng tôi có chút bất an, có điều chẳng còn cách khác, nếu đã quyết định, thì tôi nhất định phải chịu đựng.

Lần này tôi quay về nhà trọ, mà vừa về tới nhà, tôi bỏ điện thoại ra, muốn gọi cho Mễ Trần một cuộc.

Thật lâu sau, Mễ Trần mới ấn nghe.

- A lô, Nhất Lượng, có chuyện gì?

Giọng nói của Mễ Trần có chút kì lạ, tôi vội vàng hỏi Mễ Trần sao vậy? Mễ Trần trầm ngâm một lúc, sau đó nói, anh ta không sao, chỉ bị thương, hiện tại đang trong giai đoạn dưỡng thương.

Tôi vội vàng hỏi Mễ Trần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao anh ta lại bị thương? Lẽ nào bọn họ tìm thấy Lương Triều Sinh, cho nên đã xảy ra tranh chấp?

- Ha ha, chuyện tìm Lương Triều Sinh không phải do chúng tôi phụ trách, có điều lúc ở bên ngoài chúng tôi gặp chuyện phiền phức, không biết cái đám người Kháng Thiên Gỉa bên đó có phải bị điên rồi không, hiện tại đang đi thu thập rất nhiều tinh huyết của các tu sĩ, đã giết rất nhiều tu sĩ rồi!

- Hiện tượng này đã xuất hiện ở vài thành phố lớn, rất nhiều đệ tử các tông môn đã bị giết, mấy ngày hôm trước có chống lại với người của Kháng Thiên Gỉa, vừa không cẩn thận đã bị thương!

Mễ Trần tỏ ra rất nhẹ nhõm, nhưng tôi nghe thấy vậy lại vô cùng kinh hoàng, Kháng Thiên Gỉa, đây là lần thứ hai tôi nghe thấy cái tên này.

- Đúng rồi, quên không nói với cậu, Kháng Thiên Gỉa chính là thế lực thần bí.

Nghe vậy, tôi vội vàng nói với Mễ Trần, tôi biết, Mễ Trần cũng vì thế mà cả kinh:

- Cậu biết Kháng Thiên Gỉa?

Tôi nói với Mễ Trần, thực ra khoảng thời gian trước tôi ra ngoài có việc, cũng đã chạm trán với Kháng Thiên Gỉa, có điều cũng may người đó bị những kẻ khác ngáng chân, tôi không xảy ra chuyện gì.

- Vậy thì tốt rồi, có điều tự cậu cũng phải cẩn thận những người ấy, con mẹ nó đám người này điên rồi, thực đúng là không thiết sống nữa, mà bên phía tỉnh Quý Châu có lẽ cũng sắp nguy hiểm rồi, hiện tại cả giới tu hành đều đã loạn hết lên, cục số chín cũng không để ý được nhiều chuyện như thế nữa!

Sau khi Mễ Trần nghe thấy tôi giải thích, liền trầm giọng nói với tôi, nghe vậy lòng tôi bỗng trở nên nặng nề.

Tôi dặn Mễ Trần cũng phải cẩn thận, nếu tôi rảnh, sẽ đi tới trợ giúp anh ta.

Lại hàn huyên với Mễ Trần đôi ba câu thì mới tắt điện thoại, sau đó, lòng tôi nặng trĩu, Kháng Thiên giả, những người này rốt cuộc muốn làm gì? Đến ngay cả ba nơi thần bí kia cũng có lên quan đến bọn chúng.

Những người này, rốt cuộc có mục đích gì?

Nghĩ không hiểu nên tôi cũng chẳng nghĩ nữa, rất nhanh đã tới tối, lúc mười một giờ, trong phòng tôi đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Lão Doãn!

Lão Doãn đến đúng hẹn, xem ra đã chuẩn bị đem tôi đi gặp Thiên Lôi.

- Nhóc con, thấy bộ dạng của anh giống như trong lòng vẫn nặng trĩu tâm sự, hình như chưa chuẩn bị xong?

Lão Doãn vừa tới, đã lên tiếng nói.

Tôi vội vàng lắc đầu, nói đã chuẩn bị xong!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện