Lúc này, không thể lựa chọn, vả lại, tôi tuyệt đối tin tưởng Lục Thanh Sơn, vừa rồi lúc tôi đang đột phá, Lục Thanh Sơn hoàn toàn có thể dùng một đòn để giết chết tôi, sau đó chiếm những đồ trên người tôi rồi rời đi.

Nhưng Lục Thanh Sơn không làm vậy, điều này khiến tôi càng tin tưởng hắn hơn.

Tôi bế Trúc Tẩm Ngưng, nhảy lên trên những bậc thang phía trên, đến nơi Liêu béo trốn, lại phát hiện đã không thấy bóng dáng anh ta đâu, mà tôi còn nhìn thấy một dòng chữ Liêu béo để lại.

Đại khái là nói anh ta đi trước đây, sau này có duyên sẽ gặp lại.

- Vậy thì ở đây đi!

Tôi nhìn hang động, trong này cũng coi như khá sạch sẽ, tôi nói với Lục Thanh Sơn, Lục Thanh Sơn gật đầu, trận kỳ trong tay bay ra, che lấp cửa hang lại,

Cuối cùng, Lục Thanh Sơn lấy ra pháp bảo ngọn núi màu xanh, rồi cất tiếng nói với tôi:

- Lý huynh, tạm thời tôi sẽ chui vào trong pháp bảo này, cũng coi như là đi vào trạng thái tu luyện, tôi đã đặt trận pháp che mắt ở bên ngoài, trừ phi là cảnh giới Ngưng Anh điên phong, bằng không, không ai có thể phát giác ra nơi này, thời gian nhiều nhất là một tháng, đây là cực hạn của tôi.

Nhìn vẻ nặng nề trên mặt Lục Thanh Sơn, lòng tôi khẽ trùng xuống, sau đó lộ ra ánh mắt cảm kích.

Lúc này, Lục Thanh Sơn không do dự quay người lại, chui vào trong pháp bảo ngọn núi màu xanh, nhắm mắt lại.

Hít sâu một hơi, tôi cũng quay đầu nhìn Trúc Tẩm Ngưng đang hôn mê sâu.

Tiếp theo đây, đến lượt tôi rồi, tôi nhất định phải giải quyết sạch sẽ cổ độc trong người Trúc Tẩm Ngưng mới được.

Nghĩ đến điểm này, tôi ngồi khoanh chân xuống, nhắm mắt lại, tâm trạng tập trung vào trong dấu vết trên cổ tay, bởi vì toàn bộ Minh Hỏa đều được hút vào trong đó, muốn cứu Trúc Tẩm Ngưng, nhất định phải dẫn Minh Hỏa từ trong đây ra.

Chính vào lúc tôi đang đưa ý thức của mình vào trong dấu vết trên cổ tay, thì lập tức nhìn thấy trước mắt mình là một biển lửa đen sì, không sai, Minh Hỏa, chính là Minh Hỏa đã bị dấu vết hút cạn vào trong đây.

Cảm giác khủng khiếp đó tôi không thể quên được, lúc trước tôi từng bị luồng năng lượng này dày vò, hiện giờ, năng lượng của Minh Hỏa không còn nghi ngờ gì nữa, vẫn khủng bố như cũ.

Mà tôi, vẫn chưa cảm nhận được hỏa linh của Minh Hỏa đang nằm ở đâu, có điều vẫn tôi thử dẫn dụ một luồng năng lượng Minh Hỏa ra ngoài, tẩy sạch cổ độc trên người Trúc Tẩm Ngưng.

Thử qua rất nhiều lần, tôi khẽ thở phào một tiếng, bởi tôi phát hiện, biện pháp này có thể dùng được, luồng Minh Hỏa nhỏ xíu bị tôi dẫn dụ ra, một tay tôi đặt lên sau lưng Trúc Tẩm Ngưng, luồng Minh Hỏa đó cũng men theo cánh tay tôi, chui vào trong cơ thể cô ấy.

Khi Minh Hỏa chui vào trong người Trúc Tẩm Ngưng, cô ấy khẽ “ưm” một tiếng, sau đó, hình như đã từ từ tỉnh lại.

Không còn gì tốt hơn rồi, bởi vì Trúc Tẩm Ngưng đã tỉnh lại, thì có thể mau chóng thanh tẩy được cổ độc trong người cô ấy.

- Cô tỉnh rồi!

Thấy mí mắt Trúc Tẩm Ngưng khẽ động đậy, tôi thấp tiếng hỏi, Trúc Tẩm Ngưng hình như có chút mơ màng, tôi lại cất tiếng nói với cô ấy, tôi đang giúp cô ấy thanh tẩy cổ độc trong người, cô ấy cố gắng phối hợp một chút, chúng tôi phải nhanh chóng thiêu sạch cổ độc.

======== Nợ Âm Khó Thoát - Ngũ Đẩu Mễ -  dịch: Sam Zhou, ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.vn,   liên hệ với facebook Sam Sam (Sam Zhou)  để được ưu tiên đọc nhanh hơn, cảm ơn các bạn, hãy tẩy chay thành phần trộm cắp tạp nham không làm mà đòi có ăn ^^ ===========

Nghe vậy, Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, lập tức, tôi cảm nhận được, muốn hoàn toàn thanh tẩy cổ độc trong người Trúc Tẩm Ngưng, chỉ e không đơn giản như vậy.

Đồng thời, tôi cũng nghe thấy tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng vang lên:

- Năng lượng của Minh Hỏa không đủ, tiếp tục tăng thêm!

Nghe vậy, tôi vội vã gật đầu, ý thức lại đi vào trong dấu vết, tôi điều động thêm một luồng Minh Hỏa nữa truyền vào lòng bàn tay.

Lúc này, tôi bỗng nhiên cảm thấy trên cánh tay mình, truyền tới một luồng năng lượng khiến tôi không thể khống chế, tôi nhắc nhở Trúc Tẩm Ngưng, luồng năng lượng này khủng bố hơn vừa nãy, hơn nữa còn sắp trực tiếp truyền vào trong người cô ấy.

- Không sao, truyền vào đi!

Trúc Tẩm Ngưng cắn răng, cất tiếng nói, cô ấy nói xong, một luồng năng lượng Minh Hỏa mạnh hơn rất nhiều lập tức chui vào trong người Trúc Tẩm Ngưng. Đồng thời, tôi nghe thấy cô ấy thở hồng hộc.

Lòng tôi bỗng sốt ruột, vội vàng gặng hỏi:

- Sao rồi? - Không sao, vẫn chịu đựng được!

Trúc Tẩm Ngưng cắn răng nói, tôi biết hiện giờ có lẽ cô ấy đang phải chịu một cơn đau khủng khiếp, nhưng làm gì còn cách khác, nếu không như vậy, căn bản không thể thanh trừ được cổ độc trong người cô ấy.

Không thể không nói, nuôi trùng bị cổ độc cắn trả, thật không phải khủng bố bình thường, lực Minh Hỏa vẫn đang không ngừng thiêu đốt cổ độc trong khí hải Trúc Tẩm Ngưng, những tiếng xi xi xi cứ truyền ra, nhưng tôi và Trúc Tẩm Ngưng phát hiện, năng lượng cổ độc bị thiêu đốt thực sự quá ít.

Cứ tiếp tục thế này, không biết đến bao giờ mới thanh trừ được hết, mà lúc trước Trúc Tẩm Ngưng cũng đã nói, nếu thứ này không được thanh trừ sạch, lần sau, sẽ càng khủng khiếp hơn.

Cho nên, nhất định phải tẩy sạch trong một lần.

- Tăng thêm!

Đột nhiên, tiếng nói lạnh lùng của Trúc Tẩm Ngưng vang lên, nghe vậy, trái tim tôi bỗng nhảy dựng lên một cái, tăng thêm? Đây là lực Minh Hỏa đấy! hơn nữa còn trực tiếp thiêu đốt khí hải, đây không phải trò đùa!

- Mau lên, tăng thêm đi!

Thấy tôi im lặng, Trúc Tẩm Ngưng lại lên tiếng, tôi thở dài một tiếng, nói với Trúc Tẩm Ngưng:

- Được, nhưng cô không được làm càn, nếu không chịu đựng được, thì nói ngay, muộn rồi thì tôi không thể thu hồi lại lực Minh Hỏa được đâu!

Tôi không đùa, bởi lúc này, tôi vẫn chưa hoàn toàn khống chế được lực Minh Hỏa, nói chính xác hơn, Minh Hỏa chỉ bị hút vào trong dấu vết, vẫn chưa thuộc về tôi,phải hoàn toàn thu phục nó xong, thì nó mới là của tôi.

Cho nên, tôi không thể khống chế minh hỏa một cách dễ dàng, hiện tại, tôi và Trúc Tẩm Ngưng đang rơi vào tình thế nguy hiểm,

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi gật đầu, lại tiếp tục lấy ra một luồng Minh Hỏa, truyền vào trong người Trúc Tẩm Ngưng.

Khi Minh Hỏa chui vào trong khí hải của cô ấy, tôi thấy cô ấy há to miệng, hình như đang phải chịu đựng sức thiêu đốt của Minh Hỏa, miệng cô ấy không ngừng phát ra những tiếng kêu đau đớn.

Thấy vậy, trong lòng tôi lo sợ, vội vàng hỏi Trúc Tẩm Ngưng thế nào rồi? Trúc Tẩm Ngưng ngậm miệng lại, sau đó lắc đầu, ra hiệu cô ấy không sao, nhưng tôi nhìn thấy trên trán cô ấy ướt đẫm mồ hôi, cô ấy đang chịu đựng.

Người con gái này, con mẹ nó thật là làm càn, lúc này, tôi cũng không nhịn được nữa, nói với Trúc Tẩm Ngưng, trước mắt cứ như thế này thôi, không được làm càn nữa,

Trúc Tẩm Ngưng không nói gì, tôi cũng chưa từng rời mắt khỏi tình hình trên người Trúc Tẩm Ngưng.

Tất cả đều không có điều gì ngoài ý muốn, nhưng khi tôi đang chú ý tình hình trên người Trúc Tẩm Ngưng, lại phát hiện, những Minh Hỏa trong ấn kết không ngờ lại không chịu khống chế của tôi, trực tiếp men theo cánh tay, chui vào trong cơ thể của Trúc Tẩm Ngưng.

Lập tức, Trúc Tẩm Ngưng đau đớn thét lên một tiếng, lòng tôi cả kinh, con mẹ nó xảy ra chuyện gì vậy?

- Quay lại cho ta!

Tôi dốc sức muốn khống chế Minh Hỏa, nhưng lại phát hiện, bản thân lúc này không thể kéo Minh Hỏa trong người Trúc Tẩm Ngưng về.

Tất cả đều không có tác dụng, Minh Hỏa căn bản không chịu không chế của tôi, mà lúc này, càng nhiều Minh Hỏa hơn vẫn đang không ngừng chui ra khỏi dấu vết trên cổ tay.

Thấy vậy, lòng nóng như lửa đốt, nói thầm trong lòng:

“không quan tâm được nhiều chuyện khác nữa rồi!

Suy nghĩ lóe qua trong đầu, tôi trực tiếp hút những Minh Hỏa kia quay ngược vào trong cơ thể mình, cũng không thể để Trúc Tẩm Ngưng một mình chịu đựng lực Minh Hỏa, bằng không không lâu nữa, có lẽ cô ấy sẽ mất mạng mất.

Giây tiếp theo, cả hang động, đều lấp đầy Minh Hỏa, mà lực Minh Hỏa lại vẫn đang thiêu đốt tôi và Trúc Tẩm Ngưng, thân thể chúng tôi lăn lộn trong biển lửa, ý đồ giảm bớt đi cái đau đớn.

- Không hay, Lý huynh và em gái Trúc gặp sự cố rồi!

Chính lúc này, Lục Thanh Sơn vốn dĩ đang ngồi trong ngọn núi màu xanh, bỗng mở to mắt, nhìn biển lửa trước mắt, ánh mắt hắn lập tức trở nên nặng nề.

Biển lửa ấy, thậm chí đã bao trùm sang cả chỗ hắn, trên pháp bảo ngọn núi màu xanh, phát ra những tiếng xi xi xi.

- Nguy rồi, lúc trước pháp bảo đã tiêu hao quá nhiều, hiện giờ không đủ để chịu đựng sức thiêu đốt của Minh Hỏa!

Lục Thanh Sơn nhìn pháp bảo của mình đã có thay đổi, thấp tiếng độc thoại,

Hắn nhíu chặt mày, nhìn biển lửa dày đặc nhìn không rõ mọi thứ xung quanh trước mắt, nói chính xác hơn, biển lửa chỉ di dời vị trí từ bên dưới lên trên hang động này mà thôi.

Hiện tại, đến ngay cả hắn cũng khó mà bảo toàn tính mạng cho mình, năng lượng của Minh Hỏa, hình như còn khủng bố hơn khi ở bên dưới.

- Lý huynh, tôi đã cố gắng hết sức rồi, là sống hay chết, chỉ có thể nhìn xem cậu làm thế nào, trận pháp che mắt của tôi sẽ không bị ảnh hưởng, hi vọng Lục Thanh Sơn về sau vẫn còn được gặp lại Lý huynh!

Cảm nhận được uy hiếp ở xung quanh, Lục Thanh Sơn nhíu mày, vốn dĩ hắn vẫn định hộ pháp, nhưng tình hình hiện tại, đã khiến hắn không thể tiếp tục làm theo ý mình được nữa, chỉ đành tự bản vệ bản thân, mà vì để bảo vệ bản thân, hắn không thể không rời đi.

Lục Thanh Sơn ôm quyền, hướng vào trong biển lửa, cả người thoát ra khỏi pháp bảo ngọn núi màu xanh, biến mất khỏi chỗ cũ,

Khi Lục Thanh Sơn biến mất, biển lửa vẫn đang không ngừng thiêu đốt cả hang động, nhưng ở bên ngoài lại không có gì dị thường, mà cũng không có ai biết, ở giữa biển lửa, có hai thân người không ngừng lăn qua lăn lại.

Không biết từ lúc nào, hai người đã ôm lấy nhau,

Tôi cảm nhận được tôi đang ôm Trúc Tẩm Ngưng trong lòng, nhưng khiến tôi thấy khó hiểu là, chính vào lúc tôi ôm cô ấy, lại phát hiện uy hiếp của Minh Hỏa lên người tôi, hình như không còn mạnh như trước nữa, nói chính xác hơn, là giảm đi rất nhiều.

Thậm chí, chỉ như một ngọn lửa sưởi ấm, mà lúc này, tôi phát hiện hai má Trúc Tẩm Ngưng đỏ hồng, hai tay ôm chặt lấy cổ tôi.

Tôi gọi tên của Trúc Tẩm Ngưng, nhưng lúc này cô ấy như đã hoàn toàn mất đi ý thức, lập tức, tôi cảm nhận thấy, có thứ gì đó, từ trên người Trúc Tẩm Ngưng chui vào trong cơ thể tôi.

Thứ này hình như làm cho tinh thần tôi bị tê liệt, không hay! Trong lòng tôi kinh hô một tiếng, nhưng tất cả đều đã muộn rồi, giây tiếp theo, ý thức cuối cùng còn sót lại của tôi cho tôi biết, tay của tôi không tự chủ được vuốt ve khắp cơ thể của Trúc Tẩm Ngưng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện