Ở trấn Thanh Hà có tồn tại bốn đại gia tộc lẫy lừng, đầy hùng mạnh.
Dương gia, lấy kiếm làm danh, ngự ở phía nam của trấn.
Liễu gia, lấy đoản đao làm cốt, ngự ở phía đông bắc của trấn.
Lâm gia, lấy song thủ làm trụ, ngự ở phía tây của trấn.
Và Bá gia, lấy trường thương tạo tiếng, ngự ở phía đông nam của trấn.
Trong mỗi đại gia tộc này đều có vô số cường giả Luyện Khí cảnh, Ngưng Lực cảnh, mạnh mẽ vô cùng, không ai dám gây chuyện, người gặp đều phải cung kính, cúi đầu nhường đường dù chỉ là một gia nhân trong gia tộc.
Giỡn, thế giới lấy sức mạnh vi tôn, người mạnh có tất cả, người yếu chỉ biết cúi đầu ăn phân, dám không cúi đầu trước bốn đại gia tộc này thử, xem cả nhà có chết hay không? Một cường giả Luyện Khí cảnh đã dư sức đánh giết năm người trẻ, khỏe vây công, phái ra năm vị, mười vị cường giả Luyện Khí cảnh thì cả tộc cũng bị diệt chứ đừng nói cả nhà.
Trong trấn, duy chỉ có Phủ Trấn Chủ chịu trách nhiệm cai quản trấn là có thể hơi đè đầu được bốn đại gia tộc, còn lại, chưa một thế lực nào khác có thể đứng ngang hàng với bốn đại gia tộc.
Chỉ cần đụng một li là đi cả lũ.
Tiết trời nóng ấm tháng ba, sáng sớm ở Bá gia, một đại gia tộc vào khoảng 200 năm trước từ bên ngoài di cư vào trấn, sau đó dựa vào trường thương mà dần dần trở nên lớn mạnh, đạt được vị thế ngang hàng với ba đại gia tộc Liễu, Lâm, Dương vốn đã định cư từ lâu trong trấn.
Lúc này, khi ánh nắng ban mai rọi xuống hàng cây, làm ánh lên những giọng sương đã biến mất từ lâu trên lá. Tại quảng trường tu luyện, phân khúc trẻ em, có vô số tiểu nam, tiểu nữ ở độ tuổi 5, 6 đang ngồi khoang chân trên đất, mắt nhắm tập trung.
Nhìn kĩ không khí xung quanh những tiểu nam, tiểu nữ này, có thể thấy mập mờ một số đốm sáng nhỏ, cực kỳ nhỏ, dần dần nhập vào cơ thể tiểu nam, tiểu nữ, rồi biến mất. Trong đó, nổi bật nhất là một tiểu nam ngồi ở góc phải bên trên, xung quanh người tràn ngập rất nhiều đốm sáng, dần dần được cơ thể tiểu nam hấp thụ.
- Oa, Hạo ca thật giỏi! Không biết khi nào ta mới cảm nhận được thiên địa linh khí nhiều giống như ca ấy đây a?
Một đứa trẻ ngồi cạnh tiểu nam dù đã ngồi gần cả tiếng thời gian nhưng chỉ quy tụ được vài đốm nhỏ ánh sáng quanh người, liền đưa ánh mắt ngưỡng mộ đối với tiểu nam.
- Khó, rất khó đó, bởi vì Hạo ca là thiên tài, còn chúng ta thì không phải nha.
Một đứa trẻ khác cũng có kết quả tu luyện không được tốt cho lắm, chán nản chen lời.
Nhiều đứa trẻ ngồi lâu mỏi mông, kết quả tiến triển không tốt hơn so với thường ngày cũng bắt đầu nhốn nháo bàn luận.
- Phải đó. Ta còn nghe nói, chỉ cần Hạo ca tu luyện thêm một tháng nữa liền đã có thể đột phá, bước vào cảnh giới Luyện Khí rồi.
- 6 tuổi đã bước vào Luyện Khí cảnh, Hạo ca chính là vị thiên tài kiệt xuất thứ ba của Bá gia chúng ta, tương lai chắc chắn sẽ đạt đến cảnh giới Ngưng Lực.
- Haizzz, Hạo ca tài giỏi như vậy, nhưng còn chúng ta thì...
- Cha ta nói, nếu đến 10 tuổi mà vẫn chưa bước vào cảnh giới Luyện Khí thì suốt đời sẽ không thể trở thành cường giả Ngưng Lực cảnh được đâu.
- Này, đừng nên nản lòng chứ, chúng ta nên kiên trì hơn, cố gắng tu luyện hơn để sớm ngày giống Hạo ca, quy tụ thật nhiều linh khí, đột phá Luyện Khí cảnh.
- Đúng vậy. Chúng ta cần phải chăm chỉ hơn, không thì sẽ trở thành phế vật Thiên Vũ thứ hai đấy.
- Thôi, thôi, ta không muốn giống phế vật Thiên Vũ, 15 tuổi mà vẫn chưa bước vào cảnh giới Luyện Khí đâu. Ta đi tu luyện tiếp đây, đừng quấy rầy ta.
- Suỵt! Nói nhỏ thôi, phế vật Thiên Vũ nghe thấy bây giờ.
Một đứa trẻ nhanh chóng đưa tay lên miệng ra dấu, mắt liếc về một thiếu niên đang ngồi trên ghế ở phía trước, người luôn có ánh mắt lúc nào cũng dán vào những quyển sách, cứ như sách đối với thiếu niên là tất cả, không gì có thể thay thế.
Đó chính là phế vật Bá Thiên Vũ trong lời đồn, một thiếu niên nổi danh khắp Bá gia với thành tích 15 tuổi đời nhưng vẫn chưa thể hoàn thành giai đoạn cảm nhận thiên địa linh khí. Phế nhân, vô dụng đến nỗi mà khi những thiếu niên cùng lứa đang luyện tập các chiến kỹ thì hắn lại bị gia tộc cử đến đây để giám sát những mầm móng tương lai của Bá gia tu luyện như một gia nhân, người làm.
- Ư hưm.
Bất chợt một tiếng ho khan từ thiếu niên vang lên, khiến những đứa trẻ nghe được đều xanh mặt, cấp tốc dừng lại cuộc trò chuyện, quay ngay trở về vị trí, cô gắng nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Đồng ý tên Bá Thiên Vũ này là phế vật, những đứa trẻ nơi đây vốn là biểu đệ, biểu muội của hắn nhưng nhờ thiên tài hơn hắn nên không cần tôn trọng hắn, nhưng mà hắn được trưởng bối giao cho nhiệm vụ giám sát những đứa trẻ này tu luyện, nên hắn chỉ cần ghi mấy dòng vu khống tựa như thằng A ngủ gật, thằng B tán mông gái, thằng C chẳng chịu tu luyện thì những đứa trẻ này liền nát mông, đỏ đít.
Mới hôm qua, tiểu Đạt với tiểu Thuận đã lãnh án rành rành trước mắt. Muốn những đứa trẻ này không sợ hắn thì mới là điều lạ.
Bá Thiên Vũ khẽ đưa cuốn sách xuống, làm lộ ra gương mặt khá tuấn tú, nho nhã với mày kiếm, mắt đen nhưng cực sáng, ẩn ẩn pha thêm một chút phiền muộn hệt như một tên thư sinh trói gà không chặt đang lo lắng chuyện thi cử. Hắn đảo mắt nhìn tổng cộng 37 đứa trẻ trong một vài giây, thấy chúng đều có vẻ chăm chú tu luyện liền tiếp tục đưa sách lên đọc.
Trong lòng hắn lắc đầu với những lời đàm tiếu.
“Ờ, đúng là trong mắt các ngươi, ta là phế vật vì ta không tu luyện giống các ngươi, cảm nhận thiên địa linh khí, hấp thụ thiên địa linh khí để đột phá Luyện Khi cảnh, Ngưng Lực cảnh, Khai Lực cảnh, vân vân cảnh. Nhưng mà nói thật cho các ngươi biết, thiên tài có thiên phú được đồn là mạnh nhất Bá gia, thằng nhóc Bá Vân Tiêu láo toét với tu vi Luyện Khí tầng mười đỉnh phong, ta một đòn là làm gỏi được hắn”.
Á đu!
Xạo lon à?
Một thằng ngay cả việc hấp thụ thiên địa linh khí còn không làm được lại nói chỉ cần dùng một đòn thì hạ được thiên tài Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong có thể dùng một quyền oanh nát ba cái cây to hợp lại?
Tên Bá Thiên Vũ này không lẽ vừa là phế vật mà còn vừa bị điên, ảo tưởng sức mạnh, chim bé 5 cen lại tự kêu mình chim to dài 30 cen?
Không! Không hề!
Điều Bá Thiên Vũ nói hoàn toàn là sự thật, không sai một chút nào.
Còn tại sao lại là sự thật, muốn biết thì trước phải quay về quá khứ, tìm hiểu Bá Thiên Vũ thật ra là ai.
Dương gia, lấy kiếm làm danh, ngự ở phía nam của trấn.
Liễu gia, lấy đoản đao làm cốt, ngự ở phía đông bắc của trấn.
Lâm gia, lấy song thủ làm trụ, ngự ở phía tây của trấn.
Và Bá gia, lấy trường thương tạo tiếng, ngự ở phía đông nam của trấn.
Trong mỗi đại gia tộc này đều có vô số cường giả Luyện Khí cảnh, Ngưng Lực cảnh, mạnh mẽ vô cùng, không ai dám gây chuyện, người gặp đều phải cung kính, cúi đầu nhường đường dù chỉ là một gia nhân trong gia tộc.
Giỡn, thế giới lấy sức mạnh vi tôn, người mạnh có tất cả, người yếu chỉ biết cúi đầu ăn phân, dám không cúi đầu trước bốn đại gia tộc này thử, xem cả nhà có chết hay không? Một cường giả Luyện Khí cảnh đã dư sức đánh giết năm người trẻ, khỏe vây công, phái ra năm vị, mười vị cường giả Luyện Khí cảnh thì cả tộc cũng bị diệt chứ đừng nói cả nhà.
Trong trấn, duy chỉ có Phủ Trấn Chủ chịu trách nhiệm cai quản trấn là có thể hơi đè đầu được bốn đại gia tộc, còn lại, chưa một thế lực nào khác có thể đứng ngang hàng với bốn đại gia tộc.
Chỉ cần đụng một li là đi cả lũ.
Tiết trời nóng ấm tháng ba, sáng sớm ở Bá gia, một đại gia tộc vào khoảng 200 năm trước từ bên ngoài di cư vào trấn, sau đó dựa vào trường thương mà dần dần trở nên lớn mạnh, đạt được vị thế ngang hàng với ba đại gia tộc Liễu, Lâm, Dương vốn đã định cư từ lâu trong trấn.
Lúc này, khi ánh nắng ban mai rọi xuống hàng cây, làm ánh lên những giọng sương đã biến mất từ lâu trên lá. Tại quảng trường tu luyện, phân khúc trẻ em, có vô số tiểu nam, tiểu nữ ở độ tuổi 5, 6 đang ngồi khoang chân trên đất, mắt nhắm tập trung.
Nhìn kĩ không khí xung quanh những tiểu nam, tiểu nữ này, có thể thấy mập mờ một số đốm sáng nhỏ, cực kỳ nhỏ, dần dần nhập vào cơ thể tiểu nam, tiểu nữ, rồi biến mất. Trong đó, nổi bật nhất là một tiểu nam ngồi ở góc phải bên trên, xung quanh người tràn ngập rất nhiều đốm sáng, dần dần được cơ thể tiểu nam hấp thụ.
- Oa, Hạo ca thật giỏi! Không biết khi nào ta mới cảm nhận được thiên địa linh khí nhiều giống như ca ấy đây a?
Một đứa trẻ ngồi cạnh tiểu nam dù đã ngồi gần cả tiếng thời gian nhưng chỉ quy tụ được vài đốm nhỏ ánh sáng quanh người, liền đưa ánh mắt ngưỡng mộ đối với tiểu nam.
- Khó, rất khó đó, bởi vì Hạo ca là thiên tài, còn chúng ta thì không phải nha.
Một đứa trẻ khác cũng có kết quả tu luyện không được tốt cho lắm, chán nản chen lời.
Nhiều đứa trẻ ngồi lâu mỏi mông, kết quả tiến triển không tốt hơn so với thường ngày cũng bắt đầu nhốn nháo bàn luận.
- Phải đó. Ta còn nghe nói, chỉ cần Hạo ca tu luyện thêm một tháng nữa liền đã có thể đột phá, bước vào cảnh giới Luyện Khí rồi.
- 6 tuổi đã bước vào Luyện Khí cảnh, Hạo ca chính là vị thiên tài kiệt xuất thứ ba của Bá gia chúng ta, tương lai chắc chắn sẽ đạt đến cảnh giới Ngưng Lực.
- Haizzz, Hạo ca tài giỏi như vậy, nhưng còn chúng ta thì...
- Cha ta nói, nếu đến 10 tuổi mà vẫn chưa bước vào cảnh giới Luyện Khí thì suốt đời sẽ không thể trở thành cường giả Ngưng Lực cảnh được đâu.
- Này, đừng nên nản lòng chứ, chúng ta nên kiên trì hơn, cố gắng tu luyện hơn để sớm ngày giống Hạo ca, quy tụ thật nhiều linh khí, đột phá Luyện Khí cảnh.
- Đúng vậy. Chúng ta cần phải chăm chỉ hơn, không thì sẽ trở thành phế vật Thiên Vũ thứ hai đấy.
- Thôi, thôi, ta không muốn giống phế vật Thiên Vũ, 15 tuổi mà vẫn chưa bước vào cảnh giới Luyện Khí đâu. Ta đi tu luyện tiếp đây, đừng quấy rầy ta.
- Suỵt! Nói nhỏ thôi, phế vật Thiên Vũ nghe thấy bây giờ.
Một đứa trẻ nhanh chóng đưa tay lên miệng ra dấu, mắt liếc về một thiếu niên đang ngồi trên ghế ở phía trước, người luôn có ánh mắt lúc nào cũng dán vào những quyển sách, cứ như sách đối với thiếu niên là tất cả, không gì có thể thay thế.
Đó chính là phế vật Bá Thiên Vũ trong lời đồn, một thiếu niên nổi danh khắp Bá gia với thành tích 15 tuổi đời nhưng vẫn chưa thể hoàn thành giai đoạn cảm nhận thiên địa linh khí. Phế nhân, vô dụng đến nỗi mà khi những thiếu niên cùng lứa đang luyện tập các chiến kỹ thì hắn lại bị gia tộc cử đến đây để giám sát những mầm móng tương lai của Bá gia tu luyện như một gia nhân, người làm.
- Ư hưm.
Bất chợt một tiếng ho khan từ thiếu niên vang lên, khiến những đứa trẻ nghe được đều xanh mặt, cấp tốc dừng lại cuộc trò chuyện, quay ngay trở về vị trí, cô gắng nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Đồng ý tên Bá Thiên Vũ này là phế vật, những đứa trẻ nơi đây vốn là biểu đệ, biểu muội của hắn nhưng nhờ thiên tài hơn hắn nên không cần tôn trọng hắn, nhưng mà hắn được trưởng bối giao cho nhiệm vụ giám sát những đứa trẻ này tu luyện, nên hắn chỉ cần ghi mấy dòng vu khống tựa như thằng A ngủ gật, thằng B tán mông gái, thằng C chẳng chịu tu luyện thì những đứa trẻ này liền nát mông, đỏ đít.
Mới hôm qua, tiểu Đạt với tiểu Thuận đã lãnh án rành rành trước mắt. Muốn những đứa trẻ này không sợ hắn thì mới là điều lạ.
Bá Thiên Vũ khẽ đưa cuốn sách xuống, làm lộ ra gương mặt khá tuấn tú, nho nhã với mày kiếm, mắt đen nhưng cực sáng, ẩn ẩn pha thêm một chút phiền muộn hệt như một tên thư sinh trói gà không chặt đang lo lắng chuyện thi cử. Hắn đảo mắt nhìn tổng cộng 37 đứa trẻ trong một vài giây, thấy chúng đều có vẻ chăm chú tu luyện liền tiếp tục đưa sách lên đọc.
Trong lòng hắn lắc đầu với những lời đàm tiếu.
“Ờ, đúng là trong mắt các ngươi, ta là phế vật vì ta không tu luyện giống các ngươi, cảm nhận thiên địa linh khí, hấp thụ thiên địa linh khí để đột phá Luyện Khi cảnh, Ngưng Lực cảnh, Khai Lực cảnh, vân vân cảnh. Nhưng mà nói thật cho các ngươi biết, thiên tài có thiên phú được đồn là mạnh nhất Bá gia, thằng nhóc Bá Vân Tiêu láo toét với tu vi Luyện Khí tầng mười đỉnh phong, ta một đòn là làm gỏi được hắn”.
Á đu!
Xạo lon à?
Một thằng ngay cả việc hấp thụ thiên địa linh khí còn không làm được lại nói chỉ cần dùng một đòn thì hạ được thiên tài Luyện Khí tầng 10 đỉnh phong có thể dùng một quyền oanh nát ba cái cây to hợp lại?
Tên Bá Thiên Vũ này không lẽ vừa là phế vật mà còn vừa bị điên, ảo tưởng sức mạnh, chim bé 5 cen lại tự kêu mình chim to dài 30 cen?
Không! Không hề!
Điều Bá Thiên Vũ nói hoàn toàn là sự thật, không sai một chút nào.
Còn tại sao lại là sự thật, muốn biết thì trước phải quay về quá khứ, tìm hiểu Bá Thiên Vũ thật ra là ai.
Danh sách chương