Nói thẳng ra là rất cũ nát! Trong một số hình ảnh trên đó, giấy dán tường đều đã tróc ra rồi.
Loại phòng này là nơi con người có thể sống ư? Tiểu Ngư thấy lúc này có lẽ là do ông trời phái đến trừng phạt cô ấy đấy!
"Không được, không thể sống trong căn phòng như thế này được." Tiêu Nhã thẳng thừng từ chối.
"Vì sao?" Thời Tiểu Ngư hỏi lại theo bản năng.
Tiêu Nhã hít một hơi thật sâu, tiếp tục mỉm cười nói: "Cách sắp xếp này có khác gì trực tiếp sắp xếp theo lượt mua hoặc giá cả như lúc lướt Taobao đâu? Bình thường không lẽ cô không tìm theo lượt mua à?"
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Thời Tiểu Ngư buột miệng nói.
Tiêu Nhã: "..."
Thời Tiểu Ngư nhìn Tiêu Nhã muốn nói lại thôi, rõ ràng ánh mắt mang theo vẻ không nói nên lời.
Cô đột nhiên ý thức được, không đúng, nói sai rồi, bây giờ cô không phải Thời Tiểu Ngư, mà là Thời Tiểu Ngư kia mới đúng.
Với những ngôi sao như bọn họ, ngày thường hẳn phải tìm kiếm các thương hiệu làm riêng theo yêu cầu.
Nhưng bây giờ cũng không có cách nào giải thích được, chỉ có thể mập mờ nói sang chủ đề khác: “Dù sao bây giờ kinh phí của chúng ta cũng không có nhiều lắm, nên tiết kiệm càng nhiều càng tốt.”
Tiêu Nhã thấy Tiểu Ngư không phải đang nói đùa, cũng trở nên nghiêm túc hơn, hơi cau mày nói: "Tìm những thứ rẻ hơn cũng được, nhưng những thứ dưới 100 tệ trở xuống thì đừng có nghĩ, cô nhìn nhân viên trong nhà nghỉ thanh niên này rất phức tạp, chúng ta còn phải quay chương trình, ở nơi đó nhất định rất bất tiện. Khách sạn này thoạt nhìn đã thấy hơi cũ kỹ, kiểu này có thể an toàn hay không đây, ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì thì ai sẽ chịu trách nhiệm?"
"Huống chi, mặc dù hiện tại chúng ta đang ở nước ngoài, nhưng cũng coi như là người của công chúng, nếu biện pháp an ninh trong khách sạn không tốt, nhỡ có người hâm mộ nắm được hành trình, hai chúng ta khả năng không có vấn đề gì lớn, nhưng Gia Uyên có số lượng fan đông đảo, xảy ra vấn đề thì phải làm sao bây giờ?" Tiêu Nhã tiếp tục nói.
Ngay từ lúc bắt đầu, Thời Tiểu Ngư còn cảm thấy vấn đề không nghiêm trọng, nhưng khi nghe thấy những lời của Tiêu Nhã, ánh mắt đột nhiên hơi co lại.
Không thể không nói, cô vẫn còn thiếu kinh nghiệm trong ngành giải trí, Tiêu Nhã nói rất đúng, là do cô đã bất cẩn.
"Đúng là do tôi không suy nghĩ kỹ càng, rất xin lỗi." Thời Tiểu Ngư dứt khoát nói xin lỗi.
Mí mắt của Tiêu Nhã hơi giật giật, thực sự nói xin lỗi à?
Với tính cách của Thời Tiểu Ngư, chẳng lẽ không phải là cực kỳ cố chấp, khăng khăng theo ý mình sao?
Ngay cả Kính Gia Uyên ở một bên, ánh mắt cũng vô thức nhìn Thời Tiểu Ngư, trong mắt có hơi kinh ngạc.
Thời Tiểu Ngư không chú ý đến những điều này, trong đầu cô ấy hiện chỉ toàn ý muốn tìm khách sạn kiểu gì, để có thể an toàn và thoải mái nhất có thể, đảm bảo đồ ăn thức uống cho những ngày tiếp theo.
Cô tập trung xem qua các khách sạn trên ứng dụng đặt phòng, ba người bọn họ, ít nhất phải có hai phòng, giá cả phải chăng, thoải mái dễ chịu lại còn có tính bảo mật tốt, thực sự không dễ tìm như vậy.
Cô tìm kiếm trong khoảng hai mươi phút, trong khoảng thời gian đó thấy chỗ nào phù hợp, cũng sẽ thảo luận với hai người họ.
Cuối cùng, khi tìm thấy một nhà trọ, đôi mắt của Thời Tiểu Ngư sáng lên.
Nhà trọ này được kinh doanh bởi một cặp vợ chồng Hoa kiều sống ở Nepal.
Tầng một là nhà hàng do bọn họ đang kinh doanh, còn tầng hai là nơi ở của chủ.
Toàn bộ tầng ba là dãy phòng. Trong đó có hai phòng ngủ. Trong đó còn có một phòng giường đơn, phòng còn lại là phòng tiêu chuẩn, có hai giường.
Loại phòng này là nơi con người có thể sống ư? Tiểu Ngư thấy lúc này có lẽ là do ông trời phái đến trừng phạt cô ấy đấy!
"Không được, không thể sống trong căn phòng như thế này được." Tiêu Nhã thẳng thừng từ chối.
"Vì sao?" Thời Tiểu Ngư hỏi lại theo bản năng.
Tiêu Nhã hít một hơi thật sâu, tiếp tục mỉm cười nói: "Cách sắp xếp này có khác gì trực tiếp sắp xếp theo lượt mua hoặc giá cả như lúc lướt Taobao đâu? Bình thường không lẽ cô không tìm theo lượt mua à?"
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Thời Tiểu Ngư buột miệng nói.
Tiêu Nhã: "..."
Thời Tiểu Ngư nhìn Tiêu Nhã muốn nói lại thôi, rõ ràng ánh mắt mang theo vẻ không nói nên lời.
Cô đột nhiên ý thức được, không đúng, nói sai rồi, bây giờ cô không phải Thời Tiểu Ngư, mà là Thời Tiểu Ngư kia mới đúng.
Với những ngôi sao như bọn họ, ngày thường hẳn phải tìm kiếm các thương hiệu làm riêng theo yêu cầu.
Nhưng bây giờ cũng không có cách nào giải thích được, chỉ có thể mập mờ nói sang chủ đề khác: “Dù sao bây giờ kinh phí của chúng ta cũng không có nhiều lắm, nên tiết kiệm càng nhiều càng tốt.”
Tiêu Nhã thấy Tiểu Ngư không phải đang nói đùa, cũng trở nên nghiêm túc hơn, hơi cau mày nói: "Tìm những thứ rẻ hơn cũng được, nhưng những thứ dưới 100 tệ trở xuống thì đừng có nghĩ, cô nhìn nhân viên trong nhà nghỉ thanh niên này rất phức tạp, chúng ta còn phải quay chương trình, ở nơi đó nhất định rất bất tiện. Khách sạn này thoạt nhìn đã thấy hơi cũ kỹ, kiểu này có thể an toàn hay không đây, ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì thì ai sẽ chịu trách nhiệm?"
"Huống chi, mặc dù hiện tại chúng ta đang ở nước ngoài, nhưng cũng coi như là người của công chúng, nếu biện pháp an ninh trong khách sạn không tốt, nhỡ có người hâm mộ nắm được hành trình, hai chúng ta khả năng không có vấn đề gì lớn, nhưng Gia Uyên có số lượng fan đông đảo, xảy ra vấn đề thì phải làm sao bây giờ?" Tiêu Nhã tiếp tục nói.
Ngay từ lúc bắt đầu, Thời Tiểu Ngư còn cảm thấy vấn đề không nghiêm trọng, nhưng khi nghe thấy những lời của Tiêu Nhã, ánh mắt đột nhiên hơi co lại.
Không thể không nói, cô vẫn còn thiếu kinh nghiệm trong ngành giải trí, Tiêu Nhã nói rất đúng, là do cô đã bất cẩn.
"Đúng là do tôi không suy nghĩ kỹ càng, rất xin lỗi." Thời Tiểu Ngư dứt khoát nói xin lỗi.
Mí mắt của Tiêu Nhã hơi giật giật, thực sự nói xin lỗi à?
Với tính cách của Thời Tiểu Ngư, chẳng lẽ không phải là cực kỳ cố chấp, khăng khăng theo ý mình sao?
Ngay cả Kính Gia Uyên ở một bên, ánh mắt cũng vô thức nhìn Thời Tiểu Ngư, trong mắt có hơi kinh ngạc.
Thời Tiểu Ngư không chú ý đến những điều này, trong đầu cô ấy hiện chỉ toàn ý muốn tìm khách sạn kiểu gì, để có thể an toàn và thoải mái nhất có thể, đảm bảo đồ ăn thức uống cho những ngày tiếp theo.
Cô tập trung xem qua các khách sạn trên ứng dụng đặt phòng, ba người bọn họ, ít nhất phải có hai phòng, giá cả phải chăng, thoải mái dễ chịu lại còn có tính bảo mật tốt, thực sự không dễ tìm như vậy.
Cô tìm kiếm trong khoảng hai mươi phút, trong khoảng thời gian đó thấy chỗ nào phù hợp, cũng sẽ thảo luận với hai người họ.
Cuối cùng, khi tìm thấy một nhà trọ, đôi mắt của Thời Tiểu Ngư sáng lên.
Nhà trọ này được kinh doanh bởi một cặp vợ chồng Hoa kiều sống ở Nepal.
Tầng một là nhà hàng do bọn họ đang kinh doanh, còn tầng hai là nơi ở của chủ.
Toàn bộ tầng ba là dãy phòng. Trong đó có hai phòng ngủ. Trong đó còn có một phòng giường đơn, phòng còn lại là phòng tiêu chuẩn, có hai giường.
Danh sách chương