Cô ấy càng lo nghĩ hơn thì phải làm sai bây giờ? Lượng đồ ăn của Thời Tiểu Ngư, chắc phải đủ cho hai người lớn.
Ấy... mọi người có đủ kinh phí cho cô không? Nuôi không nổi thì phải làm sao bây giờ?
Cuối cùng, lúc Thời Tiểu Ngư quay trở lại sau khi lấy thức ăn khác, Tiêu Nhã không nhịn được nói: "Tiểu Ngư, sức ăn của cô lớn như vậy à?"
Thời Tiểu Ngư chật vật nuốt chiếc bánh tart trứng vừa mang đến xuống, nghe thấy câu hỏi của Tiêu Nhã.
Cô kìm lại tiếng nấc suýt chút nữa thì phát ra, chợt ý thức được Tiêu Nhã có lẽ đã phát hiện ra mình vẫn luôn ăn, vành tai đỏ bừng lên vì xấu hổ.
Cô cố hết sức bảo đảm trên mặt không lộ chút manh mối nào, vẻ mặt không thay đổi nói: “Là như thế này, kinh phí của chúng ta không phải là không đủ à, tôi chỉ muốn buổi sáng ăn buffet, thích ăn bao nhiêu cũng được, buổi sáng ăn nhiều một chút, trưa và tối có thể ăn ít đi là tiết kiệm được tiền rồi."
Tiêu Nhã: "..."
Cô ấy nhìn vẻ mặt của Thời Tiểu Ngư lại thay đổi, cô ấy chưa bao giờ ngờ từ trước đến nay "Tiểu công chúa Thời" luôn chỉ có bản thân mình trong mắt, lại có một ngày nói ra những lời cân nhắc cho đại cục như vậy.
Chẳng lẽ những tin đồn trước đây về Thời Tiểu Ngư, thực sự chỉ là dưa xịt do tài khoản marketing bày ra?
Trong lòng của Tiêu Nhã tràn ngập cảm xúc lẫn lộn, cảm thấy xấu hổ vì đã tin vào những lời đồn thổi từ bên ngoài khi chưa từng tiếp xúc gì với Thời Tiểu Ngư trước đó.
Nhưng lúc này, nhìn Thời Tiểu Ngư chăm chỉ ăn đồ ăn như vậy, cô ấy không đành lòng chỉ suy nghĩ cho mình.
Cô ấy nhanh chóng ăn hết những gì trên đĩa của mình, cũng đứng dậy, lại đi lấy rất nhiều thức ăn.
Thời Tiểu Ngư nói không sai, bây giờ hãy ăn nhiều hơn, cơm trưa và cơm tối có thể ăn ít đi hoặc thậm chí là không ăn.
Kính Gia Uyên nhìn hai người ăn như hùm như sói ở trước mặt: "..."
Anh lặng lẽ cất đĩa đi, cũng không nói lời nào, lẳng lặng chờ đợi hai người họ.
Khi Thời Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này từ khóe mắt, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu thần tượng của nhà cô tiếp tục ăn nữa thì có khả năng cô sẽ phải no chết ở đây.
Bữa sáng này, ba người bọn họ ăn suốt một tiếng đồng hồ, may mà bữa tiệc buffet này không có giới hạn thời gian, chỉ cần trước mười một giờ, muốn ăn cái gì cũng được.
Còn phó đạo diễn Khang và PD Trương đang ngồi ở một bên yên lặng theo dõi tình hình ở đây đều đực mặt ra.
Phó đạo diễn Khang không nhịn được nuốt nước bọt: "Ấy... Bây giờ nữ minh tinh không cần quản lý thân thể sao?"
PD Trương cũng nuốt nước bọt theo: "Không biết, nếu họ tham gia chương trình này của chúng ta khiến người béo lên, người đại diện của bọn họ sẽ không đánh chúng ta nhỉ."
Phó đạo diễn Khang: "Trong hợp đồng của tôi không ký cái điều khoản phải đảm bảo dáng người cho nghệ sĩ đâu."
PD Trương: "Không, nhưng tất cả mọi người đều ngầm mặc định sẽ giảm cân khi xuất hiện trên chương trình này, dù sao cũng phải mệt mỏi và khá cực khổ, chưa có tiền lệ sẽ béo lên."
Phó đạo diễn Khang: "..."
Phó đạo diễn Khang khẽ thở dài, có hơi phiền muộn nhìn sang PD Trương: "Vậy... chúng ta tự cầu phúc đi."
PD Trương: "..."
Ba người cuối cùng cũng ăn xong bữa tiệc buffet, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người trong nhà hàng, Thời Tiểu Ngư và Tiêu Nhã gần như vịn vào tường để đi ra ngoài.
Ngày thưởng phải làm người nổi tiếng, quản lý thân thể thật sự rất nghiêm ngặt, bản thân lại không có ham ăn, đột nhiên ăn nhiều như thế trong một lần, cảm giác bụng như muốn nổ tung luôn rồi.
Ấy... mọi người có đủ kinh phí cho cô không? Nuôi không nổi thì phải làm sao bây giờ?
Cuối cùng, lúc Thời Tiểu Ngư quay trở lại sau khi lấy thức ăn khác, Tiêu Nhã không nhịn được nói: "Tiểu Ngư, sức ăn của cô lớn như vậy à?"
Thời Tiểu Ngư chật vật nuốt chiếc bánh tart trứng vừa mang đến xuống, nghe thấy câu hỏi của Tiêu Nhã.
Cô kìm lại tiếng nấc suýt chút nữa thì phát ra, chợt ý thức được Tiêu Nhã có lẽ đã phát hiện ra mình vẫn luôn ăn, vành tai đỏ bừng lên vì xấu hổ.
Cô cố hết sức bảo đảm trên mặt không lộ chút manh mối nào, vẻ mặt không thay đổi nói: “Là như thế này, kinh phí của chúng ta không phải là không đủ à, tôi chỉ muốn buổi sáng ăn buffet, thích ăn bao nhiêu cũng được, buổi sáng ăn nhiều một chút, trưa và tối có thể ăn ít đi là tiết kiệm được tiền rồi."
Tiêu Nhã: "..."
Cô ấy nhìn vẻ mặt của Thời Tiểu Ngư lại thay đổi, cô ấy chưa bao giờ ngờ từ trước đến nay "Tiểu công chúa Thời" luôn chỉ có bản thân mình trong mắt, lại có một ngày nói ra những lời cân nhắc cho đại cục như vậy.
Chẳng lẽ những tin đồn trước đây về Thời Tiểu Ngư, thực sự chỉ là dưa xịt do tài khoản marketing bày ra?
Trong lòng của Tiêu Nhã tràn ngập cảm xúc lẫn lộn, cảm thấy xấu hổ vì đã tin vào những lời đồn thổi từ bên ngoài khi chưa từng tiếp xúc gì với Thời Tiểu Ngư trước đó.
Nhưng lúc này, nhìn Thời Tiểu Ngư chăm chỉ ăn đồ ăn như vậy, cô ấy không đành lòng chỉ suy nghĩ cho mình.
Cô ấy nhanh chóng ăn hết những gì trên đĩa của mình, cũng đứng dậy, lại đi lấy rất nhiều thức ăn.
Thời Tiểu Ngư nói không sai, bây giờ hãy ăn nhiều hơn, cơm trưa và cơm tối có thể ăn ít đi hoặc thậm chí là không ăn.
Kính Gia Uyên nhìn hai người ăn như hùm như sói ở trước mặt: "..."
Anh lặng lẽ cất đĩa đi, cũng không nói lời nào, lẳng lặng chờ đợi hai người họ.
Khi Thời Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này từ khóe mắt, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu thần tượng của nhà cô tiếp tục ăn nữa thì có khả năng cô sẽ phải no chết ở đây.
Bữa sáng này, ba người bọn họ ăn suốt một tiếng đồng hồ, may mà bữa tiệc buffet này không có giới hạn thời gian, chỉ cần trước mười một giờ, muốn ăn cái gì cũng được.
Còn phó đạo diễn Khang và PD Trương đang ngồi ở một bên yên lặng theo dõi tình hình ở đây đều đực mặt ra.
Phó đạo diễn Khang không nhịn được nuốt nước bọt: "Ấy... Bây giờ nữ minh tinh không cần quản lý thân thể sao?"
PD Trương cũng nuốt nước bọt theo: "Không biết, nếu họ tham gia chương trình này của chúng ta khiến người béo lên, người đại diện của bọn họ sẽ không đánh chúng ta nhỉ."
Phó đạo diễn Khang: "Trong hợp đồng của tôi không ký cái điều khoản phải đảm bảo dáng người cho nghệ sĩ đâu."
PD Trương: "Không, nhưng tất cả mọi người đều ngầm mặc định sẽ giảm cân khi xuất hiện trên chương trình này, dù sao cũng phải mệt mỏi và khá cực khổ, chưa có tiền lệ sẽ béo lên."
Phó đạo diễn Khang: "..."
Phó đạo diễn Khang khẽ thở dài, có hơi phiền muộn nhìn sang PD Trương: "Vậy... chúng ta tự cầu phúc đi."
PD Trương: "..."
Ba người cuối cùng cũng ăn xong bữa tiệc buffet, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người trong nhà hàng, Thời Tiểu Ngư và Tiêu Nhã gần như vịn vào tường để đi ra ngoài.
Ngày thưởng phải làm người nổi tiếng, quản lý thân thể thật sự rất nghiêm ngặt, bản thân lại không có ham ăn, đột nhiên ăn nhiều như thế trong một lần, cảm giác bụng như muốn nổ tung luôn rồi.
Danh sách chương