Chapter 91 Câu dẫn thượng tiên (29)

Sáng hôm sau, tỷ thí bắt đầu.

Mục đích của lần tỷ thí này là phô trương thanh thế, khoe đệ tử là chính, cho nên các đệ tử được cử ra nếu không phải là đệ tử chân truyền thì cũng là những đệ tử nội môn đã tu luyện được một thời gian.

Sau khi một người chiến thẳng, những người khác có quyền tự do khiêu chiến, tới khi nào đánh bại được người trên đài thì thôi Chính vì cái quy tắc này, cho nên trong cốt truyện, những đệ tử cả gan khiêu chiến với Bạch Nguyên đều bị gã ta huỷ đi căn cốt.

Vì trong quy tắc chỉ quy định là không được đánh chết, cho nên Bạch Nguyên không bị phạt gì.

Người chịu tội duy nhất chỉ có những đệ tử xấu số kia Lần đó, dù Tạ chưởng môn tức giận, đệ tử của Thượng Thanh phái cũng tức giận, thế nhưng linh căn bị đánh hỏng là chuyện sau đó khám mới ra được, Bạch Nguyên cũng đã về Bạch Cốt phái bằng cáng rồi, không thể truy cứu được nữa, cho nên chuyện này cứ như vậy được bỏ qua Nhưng hiện tại, Trình Diệu Vi đã biết rồi, vậy thì không thể để Bạch Nguyên được như ý được.

Chưa kể tới, không có tẩy tuỷ đan của Lạc Lạc, gã ta hiện †ại vẫn đang trên bờ vực tẩu hoả nhập ma, có thể bạo thể bất kỳ lúc nào, cũng không có gì hay ho.

Cặp mở đầu là đệ tử của Huyền Minh trưởng lão và một nữ đệ tử của Bạch Cốt phái.

Trình Diệu Vi cảm thấy ngồi xem mấy đứa nhóc.

đánh nhau cũng không phải chuyện gì hay, cho nên ánh mắt liền lia đi khắp nơi, sau đó lôi sách ra đọc, hoàn toàn không chú ý.

Mãi cho tới khi mấy trận đấu ban đầu lấy kết quả Thượng Thanh phái toàn thẳng kết thúc, tới lượt Tư Tính lên đài, Trình Diệu Vi mới hạ sách xuống Tư Tĩnh ở bên dưới vốn cũng không thích theo dõi chuyện đánh nhau cho lắm, cho nên cứ thi thoảng lại nhìn lên chỗ ngồi của Trình Diệu Vi.

Khi thấy cô cầm sách che mặt, hoàn toàn không quan tâm chuyện xảy ra ở dưới này, cậu có chút cảm giác thất vọng.

Khi Tư Tĩnh lên đài, cậu cũng vốn nghĩ Trình Diệu Vi sẽ không quan tâm, vậy mà cô lại thực sự thả sách xuống, nhìn về phía này.

Tư Tĩnh có thể cảm nhận được trái tìm mình nhảy lên, tốc độ vận chuyển linh lực trong người cũng đột nhiên có chút nhanh.

Trình Diệu Ví hiện tại mắt rất tốt, đương nhiên có thể thấy được vẻ mặt vui vẻ của Tư Tĩnh. Vốn cô còn định nở nụ cười, thế nhưng khi thấy đối thủ của Tư Tĩnh, nụ cười của cô lại vụt tắt Bạch Nguyên.

Mẹ kiếp!

Bạch Nguyên hiện tại là Kim đan kỳ, Tư Tĩnh mới là Trúc cơ kỳ, đây là muốn làm gì?

Trình Diệu Vi nhíu chặt mày. Cô cực kỳ muốn đứng dậy hô dừng, thế nhưng nếu hiện tại làm vậy, Bạch Nguyên sẽ được đà tiến tới. Hơn nữa, Tư Tĩnh cũng sẽ bị coi là kẻ hèn nhát. Trước đó Thượng Thanh phái toàn thắng, hiện tại lại có người bỏ cuộc, không phải là hèn nhát thì là gì?

Trình Diệu Ví siết chặt tay, nhìn chăm chăm vào Bạch Nguyên.

Vết thương trên người gã đã biến mất, hành động cũng hoàn toàn không có trở ngại. Bạch Cốt phái nổi tiếng trong tu chân giới vì rất nhiều Dược sư tài giỏi đều ở nơi này, thế nhưng không nghĩ là có thể tốt tới độ hôm qua còn nắm liệt giường, hôm nay.

đã tỉnh ruồi đứng ở nơi này đánh nhau Bạch Nguyên nhếch mép nhìn Tư Tĩnh. Chuyện của gã tối hôm qua gã không phải hoàn toàn không biết gì hết.

Mà hiện tại, gã có thể chắc chẩn răng thăng nhãi đứng trước mặt gã chính là đồ đệ của kẻ tối hôm qua đã báo cáo gã với Tạ chưởng môn.

Hơn nữa, người cứu gã tối hôm qua cũng vì vậy mà liên luy, Bạch Nguyên đối với kẻ cứu mình hoàn toàn không có chút biết ơn nào, nhưng ngược lại, gã đối với kẻ đã chỉ điểm mình cực kì không ưa. Hiện tại đồ đệ của kẻ đó lên đài, nếu không làm gì đó thì gã thực sự có lỗi với chính mình.

Vũ khí của Bạch Nguyên cũng là một thanh kiếm, nhưng lưỡi kiếm màu đen, gần như đối lập với kiếm của Tư Tĩnh. Trình Diệu Vi nhìn phẩm cấp, nhíu mày.

Hàng này, sao nghe có mùi nam chính?

Mà Trình Diệu Ví cũng đoán không sai. Thanh kiếm kia của Bạch Nguyên thực sự chính là do Mạc Quân luyện cho một cường giả song hệ thuỷ hoải †ầm một trăm năm trước. Thanh kiếm này có khả năng kiềm chế mâu thuẫn của hai linh căn trong, một cơ thể.

Thế nhưng dù có pháp khí, mệnh số cũng không thể kéo dài. Người kia lại quá tuổi dùng tẩy tuỷ đan, cho nên cứ như vậy tẩu hoả nhập ma mà chết.

Hiện tại thanh kiếm kia nếu đang ở trong tay của Bạch Nguyên, vậy thì cũng đủ hiểu là Bạch chưởng môn đã dùng một cách nào đó, không rong sáng thì trong tối để lấy về cho gã.

Vì hàng này là hàng của nam chính cho nên hiện †ại rõ ràng là Tư Tĩnh đang ở thế bất lợi. Chưa kể giữa hai người còn có chênh lệch thực lực.

Đáng ghét!

Đồ đệ của ông mà có mệnh hệ gì thì thăng nhãi kia đừng mong sống qua ngày hôm nay.

Tạ chưởng môn đột nhiên rùng mình, đưa mắt qua phía Trình Diệu Ví. Khi nhìn thấy gương mặt cô, ông chỉ có thể cầu nguyện là thăng nhãi họ Bạch kia xuống tay mạnh một chút.

Nghe có vẻ vô lại, thế nhưng ông cũng sẽ đảm bảo thăng nhãi họ Bạch không thể làm gì Tư Tĩnh. Nếu không thì Trình Diệu Vi tế sống cả Thượng Thanh phái mất.

Trong lúc Tạ chưởng môn suy nghĩ, tiếng chuông báo hiệu trận đấu bắt đầu.

Băng tốc độ mắt thường không thể nhìn rõ, Bạch Nguyên xông tới trước mặt Tư Tĩnh, vung kiếm hướng thẳng cần cổ cậu. Tư Tĩnh quả không hổ là đệ tử của Trình Diệu Ví, dù tốc độ không bì kịp, thế nhưng đã được luyện thành phản xạ, cậu lập tức dùng kiếm đỡ, đồng thời lùi lại vài bước.

Bạch Nguyên hoàn toàn không cho Tư Tĩnh kế hở nào. Gã lập tức lao tới, từng đường kiếm sắc bén hướng những vị í chí mạng của Tư Tĩnh mà chém.

tới Trình Diệu Vi ở trên đài nhíu mày, linh lực bắt đầu giao động trong lòng bàn tay. Thắng nhãi kia thực sự là có ý định giết Tư Tĩnh. Ai cho nó cái sự ngạo mạn đó? Ai cho phép nó? Nó nghĩ nơi này là nơi nào?

Hai trưởng lão ngồi bên cạnh Trình Diệu Vi vì sát khí cô toả ra mà trong lòng cũng âm thầm cầu nguyện. Trước kia họ còn tưởng Trình Diệu Ví là giận chưởng môn tìm đệ tử hoả hệ linh căn cho Mạc Quân cho nên mới nhận đệ tử, trong lòng thực  ra là cũng không muốn.

Thế nhưng gần đây, họ mới biết điều đó cũng không đúng.

Trình Diệu Ví thực sự là đã đặt đồ đệ của cô lên đầu quả tim mà thương yêu, thứ gì tốt đều cho cậu, lại vì cậu mà suy nghĩ. Tâm này thăng nhãi Bạch Nguyên kia mà làm Tư Tĩnh bị thương chắc Trình Diệu Vi thực sự sẽ gọt xương lóc thịt thăng nhãi kia mất.

Nhưng không hiểu sao, các trưởng lão đều đồng loạt hi vọng Bạch Nguyên sẽ thành công. Không chỉ chưởng môn, bọn họ cũng đã nhịn Bạch Cốt phái lâu lắm rồi Mà dường như đáp lại lời cầu nguyện của mấy người Thượng Thanh phái, một đòn của Bạch Nguyên thực sự đã đánh trúng Tư Tĩnh.

Một vết cắt trên gương mặt của Tư Tĩnh nhìn cực kì chói mắt Mà lúc này, Tư Tĩnh dường như cũng đã bắt kịp với tốc độ của Bạch Nguyên, bắt đầu phản kích lại Bạch Nguyên khinh bỉ cười một tiếng, từng đường kiếm đòi mạng tới càng đồn dập hơn.

Tư Tĩnh cũng không chịu thua, có rất nhiều đường kiếm đã cất trúng Bạch Nguyên Nhưng cuối cùng, chênh lệch cấp độ cùng thực lực cũng hiện ra. Khoảnh khäc Tư Tĩnh vì không đủ linh lực mà khựng lại, Bạch Nguyên chém thẳng một kiếm tới.

Đúng lúc này, hai bóng đen từ trên đài quan sát vọt ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện