Chương 61: Không gian hệ thống (1)

Cái chết, đối với nhiều người là sự kết thúc. Nhưng với nhiều người, đó là khởi đầu của một hành trình mới. Một hành trình dài, không biết đâu là điểm kết thúc.

Không hiểu vì sao, vào khoảnh khắc cuối cùng, suy nghĩ này lại bật ra trong đầu Trình Diệu Ví Nhưng chỉ khoảng vài giây sau, cô liền biết đáp án

[Linh hồn ứng viên số 7777 hoàn thành khảo nghiệm. Đạt thành tư cách tiến vào không gian hệ: thống]

[Đang xử lý]

[Cấp phép tiến vào. Bắt đầu dịch chuyển]

Trình Diệu Vi mở mắt, thấy mình đang đứng trong một không gian trắng xoá, xung quanh có rất nhiều thứ gì đó phát sáng bay qua bay lại. Cô chớp chớp mắt, quay đầu xung quanh tìm kiếm một dấu hiệu gì đó, nhưng những đốm sáng kia vẫn rất chuyên tâm làm chuyện của mình, hoàn toàn không để ý tới cô, Trình Diệu Vĩ thở dài, đây là trò gì đây?

Nhưng cũng không để cô phải chờ lâu, một lát sau, có một đốm sáng nhỏ lao nhanh về phía cô, sau đó chuẩn xác dừng lại trước mặt cô khoảng 20cm.

Kí… kí chủ… cô tới… ới rồi..]

Mặc dù giọng của đốm sáng kia nghe không ra nam nữ, nhưng Trình Diệu Vi có thể nghe ra được là nhóc tỳ này đang thở dốc.

Đây là?

{Đây là không gian hệ thống, nơi trở về của hệ thống và kí chủ sau khi hoàn thành nhiệm vụ.]

Trình Diệu Vi hơi nhướn mày. Có vẻ nhóc con này không có vấn đề trong việc trả lời câu hỏi của cô.

Mà cũng có vẻ là cô sẽ không thoát khỏi đây nhanh thế được, nếu vậy thì tranh thủ hỏi vài câu cho rõ ràng tình hình cái đã.

Ngươi là hệ thống?

[Phải]

Hệ thống các ngươi có nhiệm vụ gì?

[Nhiệm vụ của hệ thống chính là giám sát kí chủ làm nhiệm vụ, đồng thời ban bố nhiệm vụ theo đặc tính của hệ thống, đảm bảo kí chủ sẽ hoàn thành.]

Cứ mỗi câu mà hệ thống này nói ra, trong đầu Trình Diệu Vi lại xuất hiện một loạt câu hỏi, nhưng cô chỉ có thể hỏi từng câu.

Nhiệm vụ của kí chủ là gì?

[Kí chủ là những linh hồn được chọn, thông qua khảo hạch ở thế giới đầu tiên, đồng thời có thể ngộ.

ra được lần xuyên không của mình tồn tại bất thường. Những người này sẽ được chọn để đưa tới những thế giới tiếp theo, làm những nhiệm vụ tương tự. Nhiệm vụ của cô, đại khái chính là nghịch thiên cải mệnh cho nhân vật phụ. Hoặc ít nhất là những người không có số mệnh tốt]

– Hệ thống nhỏ quay vòng -[Không phải lúc nào cô cũng phải xuyên vào tiểu thuyết đâu.]

Đặc tính hệ thống của ngươi là gì?

Nếu đúng như lời mà hệ thống này nói, trong lúc xuyên qua, cô sẽ phải làm nhiệm vụ khác mà nó đưa ra nữa, đại khái như kiểu vừa làm nhiệm vụ mà nó đưa vừa nghịch thiên cải mệnh vậy. Cảm giác có chút phiền phức.

[Hehehehe]

– Hệ thống vừa cười vừa xoay mấy vòng nữa, sau đó mới nói-[Hệ thống kì quặc.]

– Trình Diệu Vi đột nhiên có cảm giác không an tâm. Hệ thống kì quặc là cái hệ thống gì thế?

Từng nghe tới hệ thống kiếm tiền, hệ thống cải mệnh, hệ thống mua bán, nhưng chưa nghe tới cái nào là hệ thống kì quặc. hế này thì nhiệm vụ sẽ là cái dạng gì?

Trình Diệu Vi đột nhiên cảm thấy tương lai phía trước của mình không ổn định cho lắm.

Làm nhiệm vụ tới khi nào? Ta cũng không thể bị bắt làm việc của một kí chủ mãi được chứ?- Trình Diệu Ví hỏi

[Cái này còn tuỳ thuộc vào độ cố gảng của kí chủ nữa. Kết quả của những lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ được cộng đồn. Khi nào cô tích được đủ điểm, có thể yêu cầu một điều. Nhưng rời khỏi hệ thống.

vậy thì đồng nghĩa với việc sinh mệnh tiêu tán, cho nên từ trước tới nay chưa có bao nhiêu kí chủ yêu cầu}- Hệ thống nói Trình Diệu Vi đảo mắt. Tức là một khi bị hệ thống này trói buộc, cô đã mất đi tư cách đầu thai, chỉ có thể sống nương nhờ vào hệ thống, liên tục giúp nó làm nhiệm vụ, sau đó nếu đạt một mức nhất định nó có thể đáp ứng một yêu cầu cho cô, nhưng không được rời khỏi.

Vậy có khác gì một con gia súc cày cấy cật lực được một mảng ruộng thì cho uống nước một lần, xong coi đó là ân huệ lớn không?

Chậc.

Nhưng linh hồn tiêu tán… nghe có vẻ không dễ chịu cho lắm.

Trình Diệu Ví hiện tại, có lẽ chính là bị ép vào tình huống này, hoàn toàn không còn đường thoát nữa tồi Không thể làm khác được đúng không?

[Đúng vậy)}- Giọng hệ thống có chút đắc ý.

Nhiệm vụ thất bại thì thế nào?

[Nhiệm vụ chính của cô là nghịch tập. Nếu thất bại thì cô sẽ phải ở trong thân xác người đó luôn, chịu đựng đau khổ người đó phải chịu, sau đó chết thôi Hệ thống không căn những người không hoàn thành được nhiệm vụ. Còn về phần nhiệm vụ phụ mà ta đưa ra, nếu cô thất bại thì hình phạt sẽ tương đương với độ khó của nhiệm vụ.}- Hệ thống kia nói Mie. Nhiệm vụ thất bại là vứt luôn. Vậy tức là nếu thế giới trước cô mà thất bại, vậy thì rất có khả năng sẽ phải chịu cảnh đầu đường xó chợ, sau đó chết ở một chỗ nào đó, mấy ngày sau người ta mới tìm thấy xác. Sau đó linh hồn cũng tiêu tán luôn mà không hiểu vì sao, không có đầu thai chuyển kiếp hay thiên đường địa ngục gì sất Ác.

Các ngươi có tiêu chuẩn gì chọn kí chủ không? Vì sao lại là ta?

[Xem nào..}- Hệ thống dường như đang suy nghĩ-[Không có thân nhân băng hữu thân thích, chưa từng yêu ai, khả năng chấp hành công việc tốt, thái độ sống tốt. Đó là ta thôi, những hệ thống khác có thể sẽ có quy tắc khác.]

Ngươi được tự chọn kí chử?

[Đúng. Bên trên cho phép.]

– Hệ thống xoay vòng, dường như rất tự hào Vốn Trình Diệu Vi định hỏi tiếp bên trên là ai, thế nhưng cô nghĩ mình cũng chẳng có đủ thẩm quyền Ngoài điểm tích luỹ khi hoàn thành nhiệm vụ thì có thưởng gì khác không?

[Xem nào… ngoài thế giới đầu tiên không thể chọn thời gian rời đi ra, những thế giới sau nếu cô thích, cô có thể ở lại. Miễn là hoàn thành xong nhiệm vụ.}- Hệ thống chầm chậm nói Nói tới đây, Trình Diệu Vi lại không tự chủ nghĩ tới Sở Nhân Kiệt Rốt cuộc… cô lại phụ tấm chân tình của y. Vào thời điểm đó, cô nghĩ răng nếu là người đàn ông này, cô có thể ở bên y cả đời cũng được. Vốn đã tự quyết định, vốn nghĩ sau này sẽ đối xử với người ta tốt một chút, thế nhưng lại không nói một lời mà rời đi Dường như nhìn ra được tâm tư của Trình Diệu Vị, hệ thống hỏi.

[Có tò mò sau khi cô rời đi, những người kia sẽ như thế nào không?]

Trình Diệu Vi nhìn đốm sáng nhỏ trước mặt mình.

Mặc dù cô biết là không nên quá lưu luyến với thế giới đó, bởi vì sau này cô sẽ còn tới rất nhiều thế giới, thế nhưng một phần nào đó trong lòng cô vẫn muốn nhìn xem một chút. Có lẽ ở thế giới đó, cô thực sự đã bị Sở Nhân Kiệt đả động một chút Trình Diệu Vi gật đầu.

Một giây sau, một màn hình liền xuất hiện trước mặt cô, giống như là đem thời gian tua cực nhanh, màn hình cũng không hiện ra hình ảnh rõ ràng gì, nhưng Trình Diệu Vi lại có thể nhìn rõ mồn một Sau khi cô ngã xuống ở bữa tiệc, linh hồn rời đi, đại khái đại biểu cho chết đi. Bác sĩ kết luận là do độc dược đột nhiên phát tác, tấn công vào tim của Trình Diệu Ví Trong buổi tối hôm đó, ông bà Trình như già đi òn Sở Nhân Kiệt thì giống như phát Ba ngày sau, Trình Ngọc, người vốn phải hầu toà, đột nhiên được phóng thích. Thế nhưng chỉ vài phút sau khi bước ra khỏi nơi tạm giam, cô ta bị bắt đi.

Mà người bắt cô ta đi, đương nhiên là Sở Nhân Kiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện