Những năm đầu thập niên 90, ngành thời trang nước ta chứng kiến một cơn địa chấn mang tên Quần đùi Thái. Khỏi phải nói chứ từ anh giai làng mò cua bắt ốc đến các hot boy thành phố, ai không sắm được quả quần đùi Thái được xếp vào hạng bần nông.
Quần đùi Thái là biểu tượng của sự bắt kịp thời đại, đếch phải nói nhiều.
Khởi thủy nó được mang từ Lào về, qua cửa khẩu Cầu Treo (chắc thế) và nhanh chóng trở thành mốt của giới trẻ (thậm chí ông già mặc cũng rất tốt). Ở Hương Sơn khi ấy giàu nhất là nhà nuôi nhiều hươu, giàu nhì là nhà có xe Cup 81 kim vàng giọt lệ, giàu thứ 3 là có quần đùi Thái.
Chưa ai lý giải được tại sao quần đùi Thái lại nổi đến thế, hay nói nôm na là giải thích vì sao quần đùi Thái trở thành thứ được giới trẻ ưa chuộng, nhưng đây có thể là các lý do:
- ĐẸP: Thời đó quần đùi vải là chủ yếu. Gia đình nào có con cái đi bộ đội thì được gửi về mấy cái quần đùi xanh màu lính, mặc nhanh giãn và nát, lùng bùng như cái khố - chẳng ra thể thống cống rãnh gì. Sự xuất hiện của quần đùi Thái khi ấy làm điên đảo các thanh niên vì nó quá đẹp. Với 3 tông màu xanh, đỏ và vàng, quần đùi Thái nổi bật chẳng khác gì những món hàng xa xỉ.
- BỀN: Theo tìm hiểu thì quần đùi Thái được sản xuất bằng vải chi chi đó, có khả năng thấm mồ hôi rất cao, đặc biệt khi đi tè nếu lỡ tè vào quần thì sau hai phút sẽ tự khô, tài thật. Ngoài ra độ đàn hồi cực chuẩn, có thể chịu va đập rung lắc ở mức 12,8 độ richte khỏi cần mặc…
Thời đó mình mới nhớn được mẹ mua cho một cái. Vì có mỗi một cái nên lỡ bẩn thì giặt và phơi ngay để còn mặc tiếp. Nếu chưa khô có thể quấn vào sào nứa buộc sau xe đạp rồi đạp vài chục vòng quanh thị trấn là khô liền.
Những trưa hè lồng lộng gió, cởi trần, diện quả quần đùi Thái, chân đi tông Lào màu xanh da trời đứng bên bờ ao như lãng tử thì gái quê chết đứ đừ khỏi tán tỉnh mất thời gian. Nói không phải phét chứ quần đùi Thái khi ấy có giá như đi SH và cầm điện thoại Vertu dát vàng bây giờ.
Đến nhà gái chơi, lịch sự tí thì mặc quần dài nhưng cố tình để lộ hai cái dây giải rút quần đùi ra ngoài như ta đeo cà vạt, phụ huynh trông thấy phê lòi bảo con gái thằng này được đấy, nhất là nó còn có quần đùi Thái.
Nhưng đỉnh nhất vẫn là diện em nó lúc đi đá bóng. Quần này có hai xì tai, loại đời sau (tức vesion cao hơn) còn được may thêm hai cái túi ngang bên vạt quần, túi ấy bỏ quả chanh chống khát thì quá tiện. Thằng nào mặc quần đùi Thái thì luôn được các em nữ cổ vũ nhiệt tình nhất, cứ “Anh quần đùi Thái cố lên! Thái ơi cố lên!”, tên gì khi ấy chẳng quan trọng nữa.
Hôm qua đi đá bóng, mình tinh mắt phát hiện ra một cầu thủ làng mặc đúng quả quần huyền thoại này. Kết thúc trận đấu hỏi nó có bán lại không, vì quý lắm. Nó hồn nhiên bảo cái này do cha em để lại, nhờ hắn mà cha em lấy được mẹ em nên em không bán đâu!
Uầy, thế mới biết quần đùi Thái còn có tính truyền thống và kế thừa cao!
Quần đùi Thái là biểu tượng của sự bắt kịp thời đại, đếch phải nói nhiều.
Khởi thủy nó được mang từ Lào về, qua cửa khẩu Cầu Treo (chắc thế) và nhanh chóng trở thành mốt của giới trẻ (thậm chí ông già mặc cũng rất tốt). Ở Hương Sơn khi ấy giàu nhất là nhà nuôi nhiều hươu, giàu nhì là nhà có xe Cup 81 kim vàng giọt lệ, giàu thứ 3 là có quần đùi Thái.
Chưa ai lý giải được tại sao quần đùi Thái lại nổi đến thế, hay nói nôm na là giải thích vì sao quần đùi Thái trở thành thứ được giới trẻ ưa chuộng, nhưng đây có thể là các lý do:
- ĐẸP: Thời đó quần đùi vải là chủ yếu. Gia đình nào có con cái đi bộ đội thì được gửi về mấy cái quần đùi xanh màu lính, mặc nhanh giãn và nát, lùng bùng như cái khố - chẳng ra thể thống cống rãnh gì. Sự xuất hiện của quần đùi Thái khi ấy làm điên đảo các thanh niên vì nó quá đẹp. Với 3 tông màu xanh, đỏ và vàng, quần đùi Thái nổi bật chẳng khác gì những món hàng xa xỉ.
- BỀN: Theo tìm hiểu thì quần đùi Thái được sản xuất bằng vải chi chi đó, có khả năng thấm mồ hôi rất cao, đặc biệt khi đi tè nếu lỡ tè vào quần thì sau hai phút sẽ tự khô, tài thật. Ngoài ra độ đàn hồi cực chuẩn, có thể chịu va đập rung lắc ở mức 12,8 độ richte khỏi cần mặc…
Thời đó mình mới nhớn được mẹ mua cho một cái. Vì có mỗi một cái nên lỡ bẩn thì giặt và phơi ngay để còn mặc tiếp. Nếu chưa khô có thể quấn vào sào nứa buộc sau xe đạp rồi đạp vài chục vòng quanh thị trấn là khô liền.
Những trưa hè lồng lộng gió, cởi trần, diện quả quần đùi Thái, chân đi tông Lào màu xanh da trời đứng bên bờ ao như lãng tử thì gái quê chết đứ đừ khỏi tán tỉnh mất thời gian. Nói không phải phét chứ quần đùi Thái khi ấy có giá như đi SH và cầm điện thoại Vertu dát vàng bây giờ.
Đến nhà gái chơi, lịch sự tí thì mặc quần dài nhưng cố tình để lộ hai cái dây giải rút quần đùi ra ngoài như ta đeo cà vạt, phụ huynh trông thấy phê lòi bảo con gái thằng này được đấy, nhất là nó còn có quần đùi Thái.
Nhưng đỉnh nhất vẫn là diện em nó lúc đi đá bóng. Quần này có hai xì tai, loại đời sau (tức vesion cao hơn) còn được may thêm hai cái túi ngang bên vạt quần, túi ấy bỏ quả chanh chống khát thì quá tiện. Thằng nào mặc quần đùi Thái thì luôn được các em nữ cổ vũ nhiệt tình nhất, cứ “Anh quần đùi Thái cố lên! Thái ơi cố lên!”, tên gì khi ấy chẳng quan trọng nữa.
Hôm qua đi đá bóng, mình tinh mắt phát hiện ra một cầu thủ làng mặc đúng quả quần huyền thoại này. Kết thúc trận đấu hỏi nó có bán lại không, vì quý lắm. Nó hồn nhiên bảo cái này do cha em để lại, nhờ hắn mà cha em lấy được mẹ em nên em không bán đâu!
Uầy, thế mới biết quần đùi Thái còn có tính truyền thống và kế thừa cao!
Danh sách chương