“Công chúa, người đã cứu phu quân của ta một mạng, về sau, cái mạng này của tiện thiếp sẽ là của Công chúa người!”
Lý thị quỳ xuống rồi dập đầu “bộp” một tiếng vang dội với Sở Khuynh Ca.
“Trước kia tiện thiếp không biết lòng tốt của Công chúa, đã nhiều lần xúc phạm đến Công chúa, xin Công chúa tha thứ!”
“Tiện thiếp khó nén hổ thẹn, chỉ mong từ nay được làm trâu làm ngựa cho Công chúa, vì đại ân đại đức của Công chúa!”
Sau Lý thị, mười mấy lão tùy tùng, lão huynh đệ của Tần Tướng quân đều lần lượt quỳ xuống.
“Công chúa, các ti chức tin lời gièm pha, trách lầm Công chúa, cũng xin Công chúa tha thứ!”
“Các ngươi, các ngươi nói vậy có ý gì?” Trong lòng Sở Vi Vân chấn động, lần này thật sự muốn ngã.
May mà Nhu nhi nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy nàng ta, nếu không nàng ta sẽ ngã lăn ra đất.
“Đây là… Đây là đang xảy ra chuyện gì?”
Những người này lại không phải đến tìm Sở Khuynh Ca để báo thù, mà là… đến cảm ơn nàng?
Thói đời quả thực quá điên cuồng!
Sở Vi Vân không thể chấp nhận! Tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy được xảy ra!
“Phu nhân, ngươi phải hiểu rõ, Sở Khuynh Ca dùng dao cắt linh tinh trên người của phu quân ngươi, nàng còn sờ loạn…”
“Quận chúa, xin tự trọng!” Hiện tại Lý thị ghét nhất là nàng ta nói xấu về Cửu Công chúa!
Bà ấy sầm mặt lại, nói với vẻ không vui: “Quận chúa, trước đó là Công chúa đang cứu phu quân của ta, chứ không phải… chứ không phải giống như người nói!”
“Không sai, Quận chúa, xin đừng nói xấu Công chúa nữa, Công chúa chưa từng có chút xíu ý nghĩ sỉ nhục Tướng quân của chúng ta!”
Tiểu nha đầu bên cạnh Lý thị cũng nhìn nàng ta chằm chằm.
Tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, hoàn toàn không biết đối nhân xử thế, có lời nào liền nói thẳng.
“Quận chúa, Công chúa dùng dao là muốn lấy mũi tên trong cơ thể Tướng quân nhà chúng ta ra, bây giờ Tướng quân đã ổn, là chính miệng Tướng quân nói cho chúng ta biết, Công chúa đã cứu mạng của ngài ấy.
”
“Lúc đó Quận chúa lại liên tục nói những lời gì mà Công chúa… Công chúa muốn làm nhục Tướng quân của chúng ta, Quận chúa, sai người có thể nói xấu Công chúa như vậy?”
Chuyện đêm qua Công chúa dẫn binh chặn gϊếŧ người bay Bắc Tần, hiện tại toàn bộ dân chúng của Mạc Thành đều đã biết.
Hơn nữa, Công chúa còn cứu Tướng quân một mạng, giờ đây người của phủ Tướng quân đều tôn kính Cửu Công chúa như thần linh!
Người nào dám nói xấu Cửu Công chúa, người đó liền là người xấu!
Lời của tiểu nha đầu cũng nhắc nhở Lý thị, trước đây Sở Vi Vân nói những lời này, bôi nhọ Cửu Công chúa là vô liêm sỉ biết bao, độc ác biết bao!
Lý thị nhìn Sở Vi Vân, bà ấy không dám nói lung tung như tiểu nha đầu nhưng ánh mắt cũng tràn ngập oán giận và… ghét bỏ.
Đam Mỹ Hài
“Xin Quận chúa tự trọng, đừng dùng những lời không có chứng cứ để làm bẩn sự thánh thiện của Công chúa nữa.
”
“Ngươi… Ngươi nói cái gì?”
Sở Vi Vân không thể tin được!
Nàng ta có ý tốt nhắc nhở, kết quả là lại bị những người dốt nát này xuyên tạc thành như vậy!
“Rốt cuộc bà có biết mình đang làm cái gì không? Ta cũng là vì ngươi, vì Tướng quân, vì mọi người, vậy mà các ngươi lại đổi trắng thay đen…”
Sở Khuynh Ca ngáp một cái, không nghe nổi nữa.
Bận bịu cả đêm, nàng thật sự rất mệt mỏi.
“Tần Tướng quân không có việc gì là tốt rồi, ta muốn đi về nghỉ ngơi.
”
Bà ấy nói xong lại định dập đầu.
Sở Khuynh Ca mím môi, cuối cùng khom người đỡ bà ấy lên.
“Có điều là cần phải để ta đến xem Tần Tướng quân lần nữa, đâu cần tới mức này?”.
Lý thị quỳ xuống rồi dập đầu “bộp” một tiếng vang dội với Sở Khuynh Ca.
“Trước kia tiện thiếp không biết lòng tốt của Công chúa, đã nhiều lần xúc phạm đến Công chúa, xin Công chúa tha thứ!”
“Tiện thiếp khó nén hổ thẹn, chỉ mong từ nay được làm trâu làm ngựa cho Công chúa, vì đại ân đại đức của Công chúa!”
Sau Lý thị, mười mấy lão tùy tùng, lão huynh đệ của Tần Tướng quân đều lần lượt quỳ xuống.
“Công chúa, các ti chức tin lời gièm pha, trách lầm Công chúa, cũng xin Công chúa tha thứ!”
“Các ngươi, các ngươi nói vậy có ý gì?” Trong lòng Sở Vi Vân chấn động, lần này thật sự muốn ngã.
May mà Nhu nhi nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy nàng ta, nếu không nàng ta sẽ ngã lăn ra đất.
“Đây là… Đây là đang xảy ra chuyện gì?”
Những người này lại không phải đến tìm Sở Khuynh Ca để báo thù, mà là… đến cảm ơn nàng?
Thói đời quả thực quá điên cuồng!
Sở Vi Vân không thể chấp nhận! Tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy được xảy ra!
“Phu nhân, ngươi phải hiểu rõ, Sở Khuynh Ca dùng dao cắt linh tinh trên người của phu quân ngươi, nàng còn sờ loạn…”
“Quận chúa, xin tự trọng!” Hiện tại Lý thị ghét nhất là nàng ta nói xấu về Cửu Công chúa!
Bà ấy sầm mặt lại, nói với vẻ không vui: “Quận chúa, trước đó là Công chúa đang cứu phu quân của ta, chứ không phải… chứ không phải giống như người nói!”
“Không sai, Quận chúa, xin đừng nói xấu Công chúa nữa, Công chúa chưa từng có chút xíu ý nghĩ sỉ nhục Tướng quân của chúng ta!”
Tiểu nha đầu bên cạnh Lý thị cũng nhìn nàng ta chằm chằm.
Tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, hoàn toàn không biết đối nhân xử thế, có lời nào liền nói thẳng.
“Quận chúa, Công chúa dùng dao là muốn lấy mũi tên trong cơ thể Tướng quân nhà chúng ta ra, bây giờ Tướng quân đã ổn, là chính miệng Tướng quân nói cho chúng ta biết, Công chúa đã cứu mạng của ngài ấy.
”
“Lúc đó Quận chúa lại liên tục nói những lời gì mà Công chúa… Công chúa muốn làm nhục Tướng quân của chúng ta, Quận chúa, sai người có thể nói xấu Công chúa như vậy?”
Chuyện đêm qua Công chúa dẫn binh chặn gϊếŧ người bay Bắc Tần, hiện tại toàn bộ dân chúng của Mạc Thành đều đã biết.
Hơn nữa, Công chúa còn cứu Tướng quân một mạng, giờ đây người của phủ Tướng quân đều tôn kính Cửu Công chúa như thần linh!
Người nào dám nói xấu Cửu Công chúa, người đó liền là người xấu!
Lời của tiểu nha đầu cũng nhắc nhở Lý thị, trước đây Sở Vi Vân nói những lời này, bôi nhọ Cửu Công chúa là vô liêm sỉ biết bao, độc ác biết bao!
Lý thị nhìn Sở Vi Vân, bà ấy không dám nói lung tung như tiểu nha đầu nhưng ánh mắt cũng tràn ngập oán giận và… ghét bỏ.
Đam Mỹ Hài
“Xin Quận chúa tự trọng, đừng dùng những lời không có chứng cứ để làm bẩn sự thánh thiện của Công chúa nữa.
”
“Ngươi… Ngươi nói cái gì?”
Sở Vi Vân không thể tin được!
Nàng ta có ý tốt nhắc nhở, kết quả là lại bị những người dốt nát này xuyên tạc thành như vậy!
“Rốt cuộc bà có biết mình đang làm cái gì không? Ta cũng là vì ngươi, vì Tướng quân, vì mọi người, vậy mà các ngươi lại đổi trắng thay đen…”
Sở Khuynh Ca ngáp một cái, không nghe nổi nữa.
Bận bịu cả đêm, nàng thật sự rất mệt mỏi.
“Tần Tướng quân không có việc gì là tốt rồi, ta muốn đi về nghỉ ngơi.
”
Bà ấy nói xong lại định dập đầu.
Sở Khuynh Ca mím môi, cuối cùng khom người đỡ bà ấy lên.
“Có điều là cần phải để ta đến xem Tần Tướng quân lần nữa, đâu cần tới mức này?”.
Danh sách chương