Hôm sau Lý Lỗi có tiệc chiêu đãi, phải khuya mới về, coi như dựa vào đại thụ Liễu Xuân Oánh tự nhiên muốn nói nhiều thêm một câu, "Anh uống ít rượu thôi. Trước khi uống rượu, anh nhớ phải ăn chút đồ lót dạ. Sau khi uống rượu, tuyệt đối không được lái xe!"
Có lẽ thái độ quan tâm quá ấm áp, Lý Lỗi cũng nói nhiều hơn một câu, "Yên tâm, tiệc lần này là chiêu đãi vị kia. Anh không thích uống rượu, hơn nữa lần này tổ chức ở khách sạn gần nhà mình, không cần lái xe."
Mắt Liễu Xuân Oánh liền sáng lên, tin tức này thực sự quá hữu dụng, nhưng làm thế nào đưa tin tức này cho Dịch Nguyệt Mai mới là vấn đề. Trong đầu cô chỉ nghĩ mỗi vấn đề đó, đưa đồ cho Lý Lỗi còn đưa sai. Rõ ràng anh bảo cô đưa anh cặp tài liệu, kết quả cô lại đem cái muỗng trong tay mình đặt vào tay anh. Cô hơi 囧, vội vàng đổi lại.
Cô không phải người thông minh, lại lần đầu gặp chuyện này, không có kinh nghiệm, đầu như muốn to ra. Lý Nhai Tiết lại từ dưới lầu chạy lên, nói là mẹ chồng cô Trương Quế Hoa đến đây.
Nghĩ đến bà mẹ chồng Trương Quế Hoa, đầu Liễu Xuân Oánh càng muốn to ra. Sau lần xảy ra việc Dịch Nguyệt Mai muốn đưa Lý Nhai Tiết đi, thái độ của bà mẹ chồng này với cô quay ngoắt một trăm tám mươi độ, nhiệt tình đến không tin được, làm cô có chút chống đỡ không nổi.
"Ai, Xuân Oánh, đây là mẹ cố ý tìm cho con phương thuốc giúp trắng da." Trương Quế Hoa mặt tươi cười đưa một cái bao lớn không nhìn ra là đồ vật gì, Liễu Xuân Oánh đành có chút gian nan nhận lấy. Thân thể này của cô vừa lùn vừa đen, rõ ràng dáng hình của nhân dân lao động.
Liễu Xuân Oánh biết vì sao Trương Quế Hoa đối với mình tốt như thế. Kỳ thực trong lòng cô cũng hiểu rõ, chẳng qua bà thấy oan uổng cho cô, trong lòng thấy áy náy. Còn nếu hỏi bà thực sự thích cô đến mức nào, việc này có khả năng phải đặt dấu hỏi thật lớn.
Bà thường xuyên mang đến mấy thứ đò làm Liễu Xuân Oánh muốn cười không được mà khóc cũng không xong. Nhưng cô vẫn cần phải nhận lấy, sau đó bắt đầu suy xét xem xử lý mấy thứ này thế nào, không để lại bất kỳ dấu vết gì. Thực sự rất phiền nha! Đồ quá nhiều, chắn luôn cửa, người ở trong nhà căn bản không thể nhìn ra ngoài cửa. Hai người nói chuyện cũng không chú ý là vấn đề thảo luận được truyền đi rõ ràng.
"Xuân Oánh, thuốc này hiệu quả rất tốt, ở căn hộ thứ hai bên trái nhà chúng ta, vợ nhà người ta uống thuốc này, trở nên trắng như công chúa Bạch Tuyết. Không được, mẹ phải nói cho con cách sắc loại thuốc này. Nhai Tiết, ngày thường cháu cũng để ý dì của cháu một chút." Bà lôi đống lớn thuốc kia ra phân loại, lúc này mới nhớ ra mình tới lâu như vậy còn chưa nhìn thấy con trai đâu, "Ơ, Lỗi Tử đâu?Không phải nó nói đã trở về rồi sao? Nó đi đâu rồi?"
Liễu Xuân Oánh đứng đối diện cửa nhà, hình như cô vừa nhìn thấy thân hình của Dịch Nguyệt Mai chợt xuất hiện.
Trong lòng cô thầm vui vẻ, hôm nay vô cùng may mắn. Mặc kệ có phải Dịch Nguyệt Mai hay không, Liễu Xuân Oánh đều cố ý nói địa chỉ thật rõ ràng, còn cố ý vô tình ám chỉ Lý Lỗi đang ở cùng một vị khách rất quan trọng, nghe nói là người có tiền.
Không bao lâu, tiếng bước chận xuống lầu lại vang lên, mà bóng người ở góc tường cũng biến mất không thấy. Hẳn là cô ta đi tìm Lý Lỗi rồi.
Giải quyết xong một chuyện lớn, cả người cô nhẹ nhõm không ít. Đối mặt với đống vật phẩm thiên kỳ bách quái của mẹ chồng Trương Quế Hoa, cô cũng có thể mim cười.
Dịch Nguyệt Mai cũng không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như vậy. Mục đích hôm nay của cô ta vốn dĩ không phải tìm hiểu tung tích của Lý Lỗi, mà lần nữa đi lừa gạt Lý Nhai Tiết, khiến cậu đi cùng mình, cô ta không ngờ tới mình nghe được tin tức tốt như thế.
Trung tích của Lý Lỗi kỳ thật cũng không quan trọng. Cái cô ta bận tâm là anh hiện đang ở cùng một vị khách quan trọng. Hiện tại, người có thể làm Lý Lỗi phải tiếp đãi như thế, nhất định là một vị khách hàng lớn, như vậy có nghĩa khả năng cao là một kẻ có tiền.
Co ta thích nhất kẻ có tiền.
Cô ta đến khách sạn XX, vào phòng vệ sinh trang điểm một chút, lộ ra phong thái kiêu ngạo. Cô ta vừa ra khỏi cửa phòng vệ sinh đã được không ít đàn ông để ý. Cô ta có chút đắc ý, tự cảm thấy bản thân thật xinh đẹp.
Cũng không hiểu cô ta làm thế nào, ánh mắt vô cùng chuẩn tìm được kẻ nhiều tiền nhất trong số mấy người đàn ông kia. Cô ta mượn cơ hội gã đi vệ sinh, chế tạo lần gặp gỡ mỹ lệ.
Hai người đều không phải hạng người gì tốt. Đối với gã đàn ông mà nói, có người ngoan ngoãn tự đưa mình tới cửa, có đạo lý nào lại không ăn. Trong lòng biết rõ, hai người theo thói quen xem nhẹ, cứ như vậy dễ dàng trao đổi số điện thoại.
Lý Lỗi về nhà sớm hơn nhiều so với Liễu Xuân Oánh tưởng tượng. Trên người anh không có nhiều mùi rượu đúng như anh nói, chỉ là hình như anh không ăn được nhiều nên đói bụng.
Căn bản theo kế hoạch cô không tính cả phần của anh, đồ ăn chuẩn bị đã bị Liễu Xuân Oánh và Lý Nhai Tiết tiêu diệt sạch sẽ. Cô không có cách nào đành nấu cho anh bát mì trứng, có vẻ như không đủ nhưng hương vị vẫn không tồi.
Lý Lỗi trực tiếp ăn hết sạch,uống xong ngụm nước lèo cuối cùng, thỏa mãn thở dài một hơi.
Cô rất hiếu kỳ vì sao Lý Lỗi trở về nhanh như thế. Đây không phải vấn đề nguyên chủ có thể hỏi, nhưng Liễu Xuân Oánh rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì, Dịch Nguyệt Mai có thông đồng với tra nam kia đúng như cô mong muốn không.
Khuôn mặt tê liệt của Lý Lỗi nhìn qua Liễu Xuân Oánh. Anh không nghĩ tới cô sẽ hỏi mình vấn đề này. Thấy cô tỏ vẻ quan tâm, tuy anh không muốn đàm luận đến công việc của mình, nhưng vẫn thành thật trả lời, "Đại biểu của bên đối tác có việc riêng phải rời đi." Đã không có bên đối tác, tiệc chiêu đãi này còn có ý nghĩa gì nữa, tất nhiên liền kết thúc.
Liễu Xuân Oánh cảm thấy có lẽ đã thành công, nhưng cũng không chắc chắn, chỉ có thể xem sau này phát triển thế nào. Cô hỏi hệ thống, mấy vấn đề này đều yêu cầu dùng điểm, cô đã tiêu mười hai điểm, cũng chỉ còn dư lại mười hai điểm nên cô không có can đảm dùng tiếp.
Cô vẫn tiếp tục theo sau Lý Nhai Tiết, xem cậu có bị Dịch Nguyệt Mai quấy rầy nữa không. Liên tục vài này cô đều không nhìn thấy Dịch Nguyệt Mai, trong lòng này càng cao hứng. Điều này có nghĩa là mưu kế của cô có lẽ đã thành công, không có gì có thể làm cô vui hơn.
Nhưng cô vẫn không thể thiếu cảnh giác. Vạn nhất Dịch Nguyệt Mai cố ý, cô lại thả lòng cảnh giác, như vậy thì thảm rồi.
Cô luôn để ý, thẳng đến một ngày Lý Lỗi nói với cô rằng trước khi đi, đối tác hy vọng có thể ở nhà chúng ta ăn một bữa cơm. Lúc trước ăn xong, gã vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, lần này rời đi không biết khi nào mới có cơ hội.
Người ta đã nói như thế, còn đề nghị trước mặt vị lãnh đạo cao cấp của công ty Lý Lỗi, Lý Lỗi có thể không đồng ý sao? Vì thế hai người bàn bạc một chút, quyết định đến nhà Lý Lỗi ăn cơm vào buổi trưa ngày vị đối tác đó đi. Trước hôm đó một ngày, gã còn gọi điện thoại cho Lý Lỗi, bảo anh làm thêm một phần đồ ăn, bởi vì đối tác muốn đưa người nhà đi cùng.
Việc này tất nhiên giao cho Liễu Xuân Oánh làm, nhưng dù sao cũng làm cho nhiều người ăn như vậy, chỉ dựa vào mỗi Liễu Xuân Oánh có chút khó khăn, vì thế, Lý Lỗi cố ý đề nghị làm trợ thủ cho Liễu Xuân Oánh.
Lúc này Liễu Xuân Oánh vô cùng kinh ngạc, Lý Lỗi hoàn toàn là người làm được việc nhà. Kỹ thuật thái rau rất tốt, vừa nhỏ vừa đều. Củi gạo tương giấm, nên cho bao nhiêu anh đều biết rõ, soái ngây người.
Đây chính là mẫu đàn ông hiếm thấy trên thế giới, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp đó nha. Cô không biết có phải đầu óc Dịch Nguyệt Mai có vấn đề không mà cô ta lại ly hôn với một người đàn ông như vậy.
Hai người đều quen phòng bếp, tốc độ rất nhanh. Đối tác mang theo bạn gái vừa đến dưới lầu, hai người bọn họ cũng vừa chuẩn bị đồ ăn xong, chỉ còn chờ người đến ăn.
Rau trộn vừa được bưng lên bàn, chuông cửa liền vang lên. Anh ra mở cửa, liền nhìn thấy một người không hề ngờ đến. Dịch Nguyệt Mai thân mật kéo tay vị đối tác, gắt gao dựa vào gã, trong mắt tràn đầy đắc ý.
Cô ta thoáng kinh ngạc, sau đó nhiều hơn là cao hứng. Quả nhiên là kẻ có thủ đoạn, nhanh như vậy đã nghênh ngang vào nhà.
Tuy rằng cô thành công, nhưng không thể không cố kỵ Lý Lỗi, dù sao đây cũng là vợ trước của anh. Cô theo bản năng nhìn về phía Lý Lỗi, thấy anh trước sau như một khuôn mặt than, trong mắt không có chút dao động nào, thậm chí còn có một chút cảm giác được giải thoát. Anh thực sự buông xuống, cô cảm thấy cao hưng thay anh.
Bên đối tác tựa hồ không biết vấn đề ân oán giữa Lý Lỗi và Dịch Nguyệt Mai, thậm chí còn không biết hai người nhận thức lẫn nhau, nên giới thiệu hai bên, "Đây là tổng thanh tra hạng mục của công ty X, Lý Lỗi. Đây là bạn gái tôi, Dịch Nguyệt Mai."
Liễu Xuân Oánh cùng Lý Lỗi thoáng nhìn nhau, rất ăn ý làm bộ không quen biết Dịch Nguyệt Mai.
Nhưng Dịch Nguyệt Mai lẽ nào lại vứt bỏ cơ hội khoe khoang tốt như thế. Cô ta tười cười, ỏn à ỏn ẻn nói, "Bạn học cũ, mấy ngày không gặp đã không quen biết tôi sao? Cũng phải, do tôi mặc bộ đồ giá trị hơn một vạn, nên xinh đẹp hơn ngày thương không ít mà."
Lý Lỗi nhìn thoáng qua, căm bản không để ý, bỏ qua cô ta. Anh lễ phép mời đối tác vào trong nhà. Anh thấy không cần thiết phải đặt sự chú ý của mình lên một người không quan trọng, nếu làm vậy chỉ làm bản thân thêm phiền muộn, giống như anh trước kia.
Dịch Nguyệt Mai cùng anh ly hôn, tổn thương anh, đã không phải là người quan trọng trong sinh mệnh của anh.
Thấy không đạt được hiệu quả mình muốn, Dịch Nguyệt Mai liền bắt đầu tìm kiếm cơ hội khác, lại không nhìn thấy Lý Nhai Tiết thì càng thất vọng.
Liễu Xuân Oánh thấy vô cùng may mắn, hôm nay nàng tự chủ trương đưa Lý Nhai Tiết đến chỗ mẹ chồng Trương Quế Hoa, nhờ vậy còn được mẹ chồng khen ngợi. Nếu không, cô không biết Dịch Nguyệt Mai còn muốn hát tuồng thế nào.
Bởi vì có Dịch Nguyệt Mai tham gia, việc ăn cơm không còn thuận lợi, chuyện xấu không ngừng tiếp diễn. Dịch Nguyệt Mai luôn vô tình hay hữu ý châm chọc dáng vẻ của Liễu Xuân Oánh xấu xí, khẩu vị của Lý Lỗi thật nặng, lại còn cười nhạo hai người còn phải khổ sở phấn đấu, tự cho mình là tài giỏi hơn người.
Thái độ nói chuyện thấp kém làm đối tác hoài nghi ánh mắt của mình thế nào lại chọn một người phụ nữ như vậy. Nhưng cô ta hoàn toàn không hề hay biết.
Mà phỏng chừng ngay từ lúc bắt đầu cô ta đã muốn làm vậy, lại thấy không đạt được đến mục tiêu, Dịch Nguyệt Mai sẽ ở phương diện gây rắc rối. Anh đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ là vẫn ẩn giấu, không lộ ra.
Ở cùng một tra nam, kết cục của Dịch Nguyệt Mai trên cơ bản đã định rồi. So với tương lai của cô ta, ăn chút khổ này có gì ghê gớm.
Lý Lỗi thật lòng muốn xin lỗi. Nếu không phải do anh cưới Liễu Xuân Oánh, cô căn bản không phải chịu vũ nhục như vậy. Tuy đáng tiếc nhưng anh sẽ nỗ lực đền bù.
Vì thế, ngày lành của Liễu Xuân Oánh tới.
------------------------------
Lý huynh đúng tiêu chuẩn nam thần đó ~~~ lên được phòng khách, xuống được phòng bếp ~~~
Mai lại có thêm ba chương mới, sau đó chúng ta phải tạm biệt bé Nhai Tiết rồi.
Có lẽ thái độ quan tâm quá ấm áp, Lý Lỗi cũng nói nhiều hơn một câu, "Yên tâm, tiệc lần này là chiêu đãi vị kia. Anh không thích uống rượu, hơn nữa lần này tổ chức ở khách sạn gần nhà mình, không cần lái xe."
Mắt Liễu Xuân Oánh liền sáng lên, tin tức này thực sự quá hữu dụng, nhưng làm thế nào đưa tin tức này cho Dịch Nguyệt Mai mới là vấn đề. Trong đầu cô chỉ nghĩ mỗi vấn đề đó, đưa đồ cho Lý Lỗi còn đưa sai. Rõ ràng anh bảo cô đưa anh cặp tài liệu, kết quả cô lại đem cái muỗng trong tay mình đặt vào tay anh. Cô hơi 囧, vội vàng đổi lại.
Cô không phải người thông minh, lại lần đầu gặp chuyện này, không có kinh nghiệm, đầu như muốn to ra. Lý Nhai Tiết lại từ dưới lầu chạy lên, nói là mẹ chồng cô Trương Quế Hoa đến đây.
Nghĩ đến bà mẹ chồng Trương Quế Hoa, đầu Liễu Xuân Oánh càng muốn to ra. Sau lần xảy ra việc Dịch Nguyệt Mai muốn đưa Lý Nhai Tiết đi, thái độ của bà mẹ chồng này với cô quay ngoắt một trăm tám mươi độ, nhiệt tình đến không tin được, làm cô có chút chống đỡ không nổi.
"Ai, Xuân Oánh, đây là mẹ cố ý tìm cho con phương thuốc giúp trắng da." Trương Quế Hoa mặt tươi cười đưa một cái bao lớn không nhìn ra là đồ vật gì, Liễu Xuân Oánh đành có chút gian nan nhận lấy. Thân thể này của cô vừa lùn vừa đen, rõ ràng dáng hình của nhân dân lao động.
Liễu Xuân Oánh biết vì sao Trương Quế Hoa đối với mình tốt như thế. Kỳ thực trong lòng cô cũng hiểu rõ, chẳng qua bà thấy oan uổng cho cô, trong lòng thấy áy náy. Còn nếu hỏi bà thực sự thích cô đến mức nào, việc này có khả năng phải đặt dấu hỏi thật lớn.
Bà thường xuyên mang đến mấy thứ đò làm Liễu Xuân Oánh muốn cười không được mà khóc cũng không xong. Nhưng cô vẫn cần phải nhận lấy, sau đó bắt đầu suy xét xem xử lý mấy thứ này thế nào, không để lại bất kỳ dấu vết gì. Thực sự rất phiền nha! Đồ quá nhiều, chắn luôn cửa, người ở trong nhà căn bản không thể nhìn ra ngoài cửa. Hai người nói chuyện cũng không chú ý là vấn đề thảo luận được truyền đi rõ ràng.
"Xuân Oánh, thuốc này hiệu quả rất tốt, ở căn hộ thứ hai bên trái nhà chúng ta, vợ nhà người ta uống thuốc này, trở nên trắng như công chúa Bạch Tuyết. Không được, mẹ phải nói cho con cách sắc loại thuốc này. Nhai Tiết, ngày thường cháu cũng để ý dì của cháu một chút." Bà lôi đống lớn thuốc kia ra phân loại, lúc này mới nhớ ra mình tới lâu như vậy còn chưa nhìn thấy con trai đâu, "Ơ, Lỗi Tử đâu?Không phải nó nói đã trở về rồi sao? Nó đi đâu rồi?"
Liễu Xuân Oánh đứng đối diện cửa nhà, hình như cô vừa nhìn thấy thân hình của Dịch Nguyệt Mai chợt xuất hiện.
Trong lòng cô thầm vui vẻ, hôm nay vô cùng may mắn. Mặc kệ có phải Dịch Nguyệt Mai hay không, Liễu Xuân Oánh đều cố ý nói địa chỉ thật rõ ràng, còn cố ý vô tình ám chỉ Lý Lỗi đang ở cùng một vị khách rất quan trọng, nghe nói là người có tiền.
Không bao lâu, tiếng bước chận xuống lầu lại vang lên, mà bóng người ở góc tường cũng biến mất không thấy. Hẳn là cô ta đi tìm Lý Lỗi rồi.
Giải quyết xong một chuyện lớn, cả người cô nhẹ nhõm không ít. Đối mặt với đống vật phẩm thiên kỳ bách quái của mẹ chồng Trương Quế Hoa, cô cũng có thể mim cười.
Dịch Nguyệt Mai cũng không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như vậy. Mục đích hôm nay của cô ta vốn dĩ không phải tìm hiểu tung tích của Lý Lỗi, mà lần nữa đi lừa gạt Lý Nhai Tiết, khiến cậu đi cùng mình, cô ta không ngờ tới mình nghe được tin tức tốt như thế.
Trung tích của Lý Lỗi kỳ thật cũng không quan trọng. Cái cô ta bận tâm là anh hiện đang ở cùng một vị khách quan trọng. Hiện tại, người có thể làm Lý Lỗi phải tiếp đãi như thế, nhất định là một vị khách hàng lớn, như vậy có nghĩa khả năng cao là một kẻ có tiền.
Co ta thích nhất kẻ có tiền.
Cô ta đến khách sạn XX, vào phòng vệ sinh trang điểm một chút, lộ ra phong thái kiêu ngạo. Cô ta vừa ra khỏi cửa phòng vệ sinh đã được không ít đàn ông để ý. Cô ta có chút đắc ý, tự cảm thấy bản thân thật xinh đẹp.
Cũng không hiểu cô ta làm thế nào, ánh mắt vô cùng chuẩn tìm được kẻ nhiều tiền nhất trong số mấy người đàn ông kia. Cô ta mượn cơ hội gã đi vệ sinh, chế tạo lần gặp gỡ mỹ lệ.
Hai người đều không phải hạng người gì tốt. Đối với gã đàn ông mà nói, có người ngoan ngoãn tự đưa mình tới cửa, có đạo lý nào lại không ăn. Trong lòng biết rõ, hai người theo thói quen xem nhẹ, cứ như vậy dễ dàng trao đổi số điện thoại.
Lý Lỗi về nhà sớm hơn nhiều so với Liễu Xuân Oánh tưởng tượng. Trên người anh không có nhiều mùi rượu đúng như anh nói, chỉ là hình như anh không ăn được nhiều nên đói bụng.
Căn bản theo kế hoạch cô không tính cả phần của anh, đồ ăn chuẩn bị đã bị Liễu Xuân Oánh và Lý Nhai Tiết tiêu diệt sạch sẽ. Cô không có cách nào đành nấu cho anh bát mì trứng, có vẻ như không đủ nhưng hương vị vẫn không tồi.
Lý Lỗi trực tiếp ăn hết sạch,uống xong ngụm nước lèo cuối cùng, thỏa mãn thở dài một hơi.
Cô rất hiếu kỳ vì sao Lý Lỗi trở về nhanh như thế. Đây không phải vấn đề nguyên chủ có thể hỏi, nhưng Liễu Xuân Oánh rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì, Dịch Nguyệt Mai có thông đồng với tra nam kia đúng như cô mong muốn không.
Khuôn mặt tê liệt của Lý Lỗi nhìn qua Liễu Xuân Oánh. Anh không nghĩ tới cô sẽ hỏi mình vấn đề này. Thấy cô tỏ vẻ quan tâm, tuy anh không muốn đàm luận đến công việc của mình, nhưng vẫn thành thật trả lời, "Đại biểu của bên đối tác có việc riêng phải rời đi." Đã không có bên đối tác, tiệc chiêu đãi này còn có ý nghĩa gì nữa, tất nhiên liền kết thúc.
Liễu Xuân Oánh cảm thấy có lẽ đã thành công, nhưng cũng không chắc chắn, chỉ có thể xem sau này phát triển thế nào. Cô hỏi hệ thống, mấy vấn đề này đều yêu cầu dùng điểm, cô đã tiêu mười hai điểm, cũng chỉ còn dư lại mười hai điểm nên cô không có can đảm dùng tiếp.
Cô vẫn tiếp tục theo sau Lý Nhai Tiết, xem cậu có bị Dịch Nguyệt Mai quấy rầy nữa không. Liên tục vài này cô đều không nhìn thấy Dịch Nguyệt Mai, trong lòng này càng cao hứng. Điều này có nghĩa là mưu kế của cô có lẽ đã thành công, không có gì có thể làm cô vui hơn.
Nhưng cô vẫn không thể thiếu cảnh giác. Vạn nhất Dịch Nguyệt Mai cố ý, cô lại thả lòng cảnh giác, như vậy thì thảm rồi.
Cô luôn để ý, thẳng đến một ngày Lý Lỗi nói với cô rằng trước khi đi, đối tác hy vọng có thể ở nhà chúng ta ăn một bữa cơm. Lúc trước ăn xong, gã vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, lần này rời đi không biết khi nào mới có cơ hội.
Người ta đã nói như thế, còn đề nghị trước mặt vị lãnh đạo cao cấp của công ty Lý Lỗi, Lý Lỗi có thể không đồng ý sao? Vì thế hai người bàn bạc một chút, quyết định đến nhà Lý Lỗi ăn cơm vào buổi trưa ngày vị đối tác đó đi. Trước hôm đó một ngày, gã còn gọi điện thoại cho Lý Lỗi, bảo anh làm thêm một phần đồ ăn, bởi vì đối tác muốn đưa người nhà đi cùng.
Việc này tất nhiên giao cho Liễu Xuân Oánh làm, nhưng dù sao cũng làm cho nhiều người ăn như vậy, chỉ dựa vào mỗi Liễu Xuân Oánh có chút khó khăn, vì thế, Lý Lỗi cố ý đề nghị làm trợ thủ cho Liễu Xuân Oánh.
Lúc này Liễu Xuân Oánh vô cùng kinh ngạc, Lý Lỗi hoàn toàn là người làm được việc nhà. Kỹ thuật thái rau rất tốt, vừa nhỏ vừa đều. Củi gạo tương giấm, nên cho bao nhiêu anh đều biết rõ, soái ngây người.
Đây chính là mẫu đàn ông hiếm thấy trên thế giới, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp đó nha. Cô không biết có phải đầu óc Dịch Nguyệt Mai có vấn đề không mà cô ta lại ly hôn với một người đàn ông như vậy.
Hai người đều quen phòng bếp, tốc độ rất nhanh. Đối tác mang theo bạn gái vừa đến dưới lầu, hai người bọn họ cũng vừa chuẩn bị đồ ăn xong, chỉ còn chờ người đến ăn.
Rau trộn vừa được bưng lên bàn, chuông cửa liền vang lên. Anh ra mở cửa, liền nhìn thấy một người không hề ngờ đến. Dịch Nguyệt Mai thân mật kéo tay vị đối tác, gắt gao dựa vào gã, trong mắt tràn đầy đắc ý.
Cô ta thoáng kinh ngạc, sau đó nhiều hơn là cao hứng. Quả nhiên là kẻ có thủ đoạn, nhanh như vậy đã nghênh ngang vào nhà.
Tuy rằng cô thành công, nhưng không thể không cố kỵ Lý Lỗi, dù sao đây cũng là vợ trước của anh. Cô theo bản năng nhìn về phía Lý Lỗi, thấy anh trước sau như một khuôn mặt than, trong mắt không có chút dao động nào, thậm chí còn có một chút cảm giác được giải thoát. Anh thực sự buông xuống, cô cảm thấy cao hưng thay anh.
Bên đối tác tựa hồ không biết vấn đề ân oán giữa Lý Lỗi và Dịch Nguyệt Mai, thậm chí còn không biết hai người nhận thức lẫn nhau, nên giới thiệu hai bên, "Đây là tổng thanh tra hạng mục của công ty X, Lý Lỗi. Đây là bạn gái tôi, Dịch Nguyệt Mai."
Liễu Xuân Oánh cùng Lý Lỗi thoáng nhìn nhau, rất ăn ý làm bộ không quen biết Dịch Nguyệt Mai.
Nhưng Dịch Nguyệt Mai lẽ nào lại vứt bỏ cơ hội khoe khoang tốt như thế. Cô ta tười cười, ỏn à ỏn ẻn nói, "Bạn học cũ, mấy ngày không gặp đã không quen biết tôi sao? Cũng phải, do tôi mặc bộ đồ giá trị hơn một vạn, nên xinh đẹp hơn ngày thương không ít mà."
Lý Lỗi nhìn thoáng qua, căm bản không để ý, bỏ qua cô ta. Anh lễ phép mời đối tác vào trong nhà. Anh thấy không cần thiết phải đặt sự chú ý của mình lên một người không quan trọng, nếu làm vậy chỉ làm bản thân thêm phiền muộn, giống như anh trước kia.
Dịch Nguyệt Mai cùng anh ly hôn, tổn thương anh, đã không phải là người quan trọng trong sinh mệnh của anh.
Thấy không đạt được hiệu quả mình muốn, Dịch Nguyệt Mai liền bắt đầu tìm kiếm cơ hội khác, lại không nhìn thấy Lý Nhai Tiết thì càng thất vọng.
Liễu Xuân Oánh thấy vô cùng may mắn, hôm nay nàng tự chủ trương đưa Lý Nhai Tiết đến chỗ mẹ chồng Trương Quế Hoa, nhờ vậy còn được mẹ chồng khen ngợi. Nếu không, cô không biết Dịch Nguyệt Mai còn muốn hát tuồng thế nào.
Bởi vì có Dịch Nguyệt Mai tham gia, việc ăn cơm không còn thuận lợi, chuyện xấu không ngừng tiếp diễn. Dịch Nguyệt Mai luôn vô tình hay hữu ý châm chọc dáng vẻ của Liễu Xuân Oánh xấu xí, khẩu vị của Lý Lỗi thật nặng, lại còn cười nhạo hai người còn phải khổ sở phấn đấu, tự cho mình là tài giỏi hơn người.
Thái độ nói chuyện thấp kém làm đối tác hoài nghi ánh mắt của mình thế nào lại chọn một người phụ nữ như vậy. Nhưng cô ta hoàn toàn không hề hay biết.
Mà phỏng chừng ngay từ lúc bắt đầu cô ta đã muốn làm vậy, lại thấy không đạt được đến mục tiêu, Dịch Nguyệt Mai sẽ ở phương diện gây rắc rối. Anh đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ là vẫn ẩn giấu, không lộ ra.
Ở cùng một tra nam, kết cục của Dịch Nguyệt Mai trên cơ bản đã định rồi. So với tương lai của cô ta, ăn chút khổ này có gì ghê gớm.
Lý Lỗi thật lòng muốn xin lỗi. Nếu không phải do anh cưới Liễu Xuân Oánh, cô căn bản không phải chịu vũ nhục như vậy. Tuy đáng tiếc nhưng anh sẽ nỗ lực đền bù.
Vì thế, ngày lành của Liễu Xuân Oánh tới.
------------------------------
Lý huynh đúng tiêu chuẩn nam thần đó ~~~ lên được phòng khách, xuống được phòng bếp ~~~
Mai lại có thêm ba chương mới, sau đó chúng ta phải tạm biệt bé Nhai Tiết rồi.
Danh sách chương