Vì để xác nhận người phụ nữ đã vì một đôi hoa tai kim cương mà bán mình rốt cuộc có phải là Cố Kiều Niệm hay không, Cung Dịch điều tra không ít chuyện.
Thế nhưng anh lại không ngờ cuối cùng lại tra ra một kết quả quỷ quái như thế.
Anh nhìn chằm chằm đôi hoa tai một hồi.
Trong đầu anh không ngừng hiện ra hình ảnh cô gái đã xông vào phòng mình đêm đó khi bị anh phát hiện ra cảnh tượng kia.
Cô hoảng sợ bịt kín miệng anh, hơn nữa còn che kín mắt anh.
Đôi bàn tay lạnh như băng còn đang không ngừng run rẩy.
Sau đó cô còn nói rằng sẽ không khiến anh sợ, cũng nói rằng sẽ không làm tổn thương anh?
Cung Dịch cười thầm.
Lúc nói chuyện, giọng nói của cô run rẩy như thế, còn kêu anh không phải sợ sao?
Cái miệng nhỏ nhắn kia không chỉ biết cưỡng hôn người khác mà còn rất có dũng khí!
Theo lý thuyết thì trí nhớ của con người sẽ nhạt phai theo thời gian.
Thế nhưng nhiều ngày như thế đã trôi qua, ký ức vê một đêm kia vẫn văng vẳng trong đầu Cung Dịch, ngược lại anh càng lúc càng nhớ rõ hơn.
Những lời cô đã nói có dụ dỗ anh, có uy hiếp anh… và còn có những thứ khác.
Mỗi động tác nhỏ của cô, cùng với sự sợ hãi lúc ban đầu, những thứ này càng trở nên vô cùng rõ ràng.
Nếu như cô thật sự là Cố Kiều Niệm, lúc đó vốn đang ở phòng đối diện sau đó mới chạy tới phòng anh lánh nạn…
Như thế thì i có thể hiểu được vì sao ban đầu cô lại kinh hoàng như thế.
Cung Dịch thu hồi ánh mắt, tầm mắt lạnh lùng của anh nhìn về phía chiếc video đang không ngừng lặp đi lặp lại kia.
Cố Kiều Niệm trong video mỏng manh và yếu đuối, cho dù nhìn thế nào cũng không giống người phụ nữ lưu manh, uy hiếp anh đêm hôm đó.
Đêm đó cô… vô cùng lợi hại!
“Ngụy trang sao?”
Đầu ngón tay Cung Dịch gõ nhẹ vào màn hình, trên màn hình dừng lại hình ảnh Cố Kiều Niệm đang nhìn thẳng vào ống kính.
Đối với việc này.
Nếu như đó là cùng một người thì sự tương phản như thế chắc chắn la do cô đang ngụy trang.
Cung Dịch lại nghĩ đến những chuyện gần đây xảy ra với Cố Kiều Niệm, một đáp án nhanh chóng hiện lên trong lòng anh.
Anh hơi nghiêng đầu, cười một chút.
Nếu đúng như những gì anh đoán thì cô gái tên Cố Kiều Niệm này đúng là thú vị đấy.
Sau đó, Cung Dịch đưa tay ấn chuông gọi thư ký.
“Cậu chủ.
”
Ngay sau đó, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một người đàn ông trung nên cao gầy nghiêm túc nhanh chóng tiến vào phòng.
“Tìm người theo dõi Kim Thịnh, đừng để ông ta động vào Cố Kiều Niệm, lúc cần thiết thì có thể thu mua đồ phế thải.
”
Hứa Cao đã đi theo Cung Dịch kể từ khi anh rời khỏi nhà, nhìn anh tạo nên một huyền thoại, thế nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy nghe thấy một chỉ thị như thế.
“Cậu chủ, gần đây dường như cậu rất chú ý tới cô Cố Kiều Niệm.
”
Hứa Cao đã điều tra.
Ngôi sao trẻ tuổi Cố Kiều Niệm không có bối cảnh gì.
Từ nhỏ đã đi đóng phim cho nên cũng không được học hành đàng hoàng, gần đây còn rơi vào tai tiếng tranh đoạt tài sản với cha mẹ mình.
Cho dù có thế nào thì cũng không phải là một người đàng hoàng.
Những vị hoàng đế thời xưa bị những yêu nữ đầu độc cuối cùng rơi vào thất bại, huống chi mặc dù Cung Dịch là một người kinh doanh quỷ quyệt thế nhưng tuổi của anh cũng không lớn lắm, hơn nữa cũng ít khi tiếp xúc với người khác phát, chưa từng trải qua yêu đương.
Một người đàn ông như thế sẽ dễ dàng bị một người trông có vẻ thuần khiết như Cố Kiều Niệm thế nhưng tên thực tế lại là một yêu tinh chuyên đi lừa gạt người khác, Hứa Cao bỗng cảm thấy cảnh giác.
“Nghiêm Trình Thành phải dựa vào cô ấy để trở mình.
” Cung Dịch vẫn lạnh lùng: “Tiền thù lao cũng đã thanh toán, hợp đồng cũng ký rồi, nếu như lúc này mà Cố Kiều Niệm xảy ra chuyện gì không may…”
Cung Dịch nhíu mày bĩu môi: “Vậy thì cậu ta phải bị Nghiêm Thế Tùng đưa đến bộ tộc ăn thịt người.
”
Hứa Cao giống như một chiếc máy quét, cứ nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Cung Dịch khi anh nói chuyện sau khi xác nhận không có gì khác biệt, ông ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người đi xử lý.
”
Hứa Cao cho rằng báo động đã được gỡ bỏ.
Thế nhưng ông ấy sao biết được rằng cậu chủ thiên tài trước mắt ông ấy, một người thanh niên thanh khiết sẽ bắt đầu tới chỗ chọn tú, dùng thân phận học viên bắt đầu cuộc huấn luyện kéo dài bốn tháng rưỡi.
.
Thế nhưng anh lại không ngờ cuối cùng lại tra ra một kết quả quỷ quái như thế.
Anh nhìn chằm chằm đôi hoa tai một hồi.
Trong đầu anh không ngừng hiện ra hình ảnh cô gái đã xông vào phòng mình đêm đó khi bị anh phát hiện ra cảnh tượng kia.
Cô hoảng sợ bịt kín miệng anh, hơn nữa còn che kín mắt anh.
Đôi bàn tay lạnh như băng còn đang không ngừng run rẩy.
Sau đó cô còn nói rằng sẽ không khiến anh sợ, cũng nói rằng sẽ không làm tổn thương anh?
Cung Dịch cười thầm.
Lúc nói chuyện, giọng nói của cô run rẩy như thế, còn kêu anh không phải sợ sao?
Cái miệng nhỏ nhắn kia không chỉ biết cưỡng hôn người khác mà còn rất có dũng khí!
Theo lý thuyết thì trí nhớ của con người sẽ nhạt phai theo thời gian.
Thế nhưng nhiều ngày như thế đã trôi qua, ký ức vê một đêm kia vẫn văng vẳng trong đầu Cung Dịch, ngược lại anh càng lúc càng nhớ rõ hơn.
Những lời cô đã nói có dụ dỗ anh, có uy hiếp anh… và còn có những thứ khác.
Mỗi động tác nhỏ của cô, cùng với sự sợ hãi lúc ban đầu, những thứ này càng trở nên vô cùng rõ ràng.
Nếu như cô thật sự là Cố Kiều Niệm, lúc đó vốn đang ở phòng đối diện sau đó mới chạy tới phòng anh lánh nạn…
Như thế thì i có thể hiểu được vì sao ban đầu cô lại kinh hoàng như thế.
Cung Dịch thu hồi ánh mắt, tầm mắt lạnh lùng của anh nhìn về phía chiếc video đang không ngừng lặp đi lặp lại kia.
Cố Kiều Niệm trong video mỏng manh và yếu đuối, cho dù nhìn thế nào cũng không giống người phụ nữ lưu manh, uy hiếp anh đêm hôm đó.
Đêm đó cô… vô cùng lợi hại!
“Ngụy trang sao?”
Đầu ngón tay Cung Dịch gõ nhẹ vào màn hình, trên màn hình dừng lại hình ảnh Cố Kiều Niệm đang nhìn thẳng vào ống kính.
Đối với việc này.
Nếu như đó là cùng một người thì sự tương phản như thế chắc chắn la do cô đang ngụy trang.
Cung Dịch lại nghĩ đến những chuyện gần đây xảy ra với Cố Kiều Niệm, một đáp án nhanh chóng hiện lên trong lòng anh.
Anh hơi nghiêng đầu, cười một chút.
Nếu đúng như những gì anh đoán thì cô gái tên Cố Kiều Niệm này đúng là thú vị đấy.
Sau đó, Cung Dịch đưa tay ấn chuông gọi thư ký.
“Cậu chủ.
”
Ngay sau đó, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một người đàn ông trung nên cao gầy nghiêm túc nhanh chóng tiến vào phòng.
“Tìm người theo dõi Kim Thịnh, đừng để ông ta động vào Cố Kiều Niệm, lúc cần thiết thì có thể thu mua đồ phế thải.
”
Hứa Cao đã đi theo Cung Dịch kể từ khi anh rời khỏi nhà, nhìn anh tạo nên một huyền thoại, thế nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy nghe thấy một chỉ thị như thế.
“Cậu chủ, gần đây dường như cậu rất chú ý tới cô Cố Kiều Niệm.
”
Hứa Cao đã điều tra.
Ngôi sao trẻ tuổi Cố Kiều Niệm không có bối cảnh gì.
Từ nhỏ đã đi đóng phim cho nên cũng không được học hành đàng hoàng, gần đây còn rơi vào tai tiếng tranh đoạt tài sản với cha mẹ mình.
Cho dù có thế nào thì cũng không phải là một người đàng hoàng.
Những vị hoàng đế thời xưa bị những yêu nữ đầu độc cuối cùng rơi vào thất bại, huống chi mặc dù Cung Dịch là một người kinh doanh quỷ quyệt thế nhưng tuổi của anh cũng không lớn lắm, hơn nữa cũng ít khi tiếp xúc với người khác phát, chưa từng trải qua yêu đương.
Một người đàn ông như thế sẽ dễ dàng bị một người trông có vẻ thuần khiết như Cố Kiều Niệm thế nhưng tên thực tế lại là một yêu tinh chuyên đi lừa gạt người khác, Hứa Cao bỗng cảm thấy cảnh giác.
“Nghiêm Trình Thành phải dựa vào cô ấy để trở mình.
” Cung Dịch vẫn lạnh lùng: “Tiền thù lao cũng đã thanh toán, hợp đồng cũng ký rồi, nếu như lúc này mà Cố Kiều Niệm xảy ra chuyện gì không may…”
Cung Dịch nhíu mày bĩu môi: “Vậy thì cậu ta phải bị Nghiêm Thế Tùng đưa đến bộ tộc ăn thịt người.
”
Hứa Cao giống như một chiếc máy quét, cứ nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Cung Dịch khi anh nói chuyện sau khi xác nhận không có gì khác biệt, ông ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người đi xử lý.
”
Hứa Cao cho rằng báo động đã được gỡ bỏ.
Thế nhưng ông ấy sao biết được rằng cậu chủ thiên tài trước mắt ông ấy, một người thanh niên thanh khiết sẽ bắt đầu tới chỗ chọn tú, dùng thân phận học viên bắt đầu cuộc huấn luyện kéo dài bốn tháng rưỡi.
.
Danh sách chương