Một nơi nào đó giữa biển Đông…
Giữa biển trời mênh mông vô bờ bến, có hai ánh mắt lúc này đang trực tiếp đối diện.
Một bên là vô hình vô ảnh nhưng khống chế sức mạnh khổng lồ, cuốn theo vô cùng vô tận sinh vật biển cùng mây mưa sấm chớp, không ngừng không nghỉ đại dương sức mạnh đang tích tụ lại…
Một bên là lạnh nhạt thản nhiên từng cột đá cao vút không ngừng dâng lên sừng sững giữa biển cả như ẩn chứa thứ nào đó sinh mệnh bản năng. Ở nơi trung tâm cột đá to lớn nhất, một người nam giới làn da màu đồng cổ để mình trần. Tóc dài buộc túm, dưới thân mặc váy da hổ, choàng một tấm áo choàng bằng lông chồn trắng toát. Cổ đeo vòng bạc gắn thật nhiều loại răng năng của thú dữ. Tay cầm một cuốn sách cổ làm bằng da thú cũ kĩ. Vẻ mặt thế nhưng lạnh nhạt như thường đối diện với sức mạnh của cả thiên nhiên~
Một bên là đôi mắt khổng lồ lạnh lẽo vô tình màu bạc trắng như ẩn như hiện in trên nền mây đen lôi điện, xung quanh tràn đầy giông tố bão bùng…
Một bên là thân hình nhỏ bé lẻ loi trơ trọi, lặng lẽ đứng trên cột đá lớn chống trời. Sau lưng gió thu không ngừng thổi, xua tan đi từng cơn mưa giá lạnh đối diện đang không ngừng đổ xô đến. Khung cảnh heo hút tiêu điều khiến lòng người phát lạnh…
- Ngươi cuối cùng cũng đến!!!
Giọng nói ầm ầm đi theo cùng tiếng sấm vang rền toát ra từ trong màn mây đen sẫm. Nghe không ra bất kì cảm giác vui buồn giận hờn. Có đâu cũng chỉ là cảm giác lạnh lùng, tràn đầy giết chóc mùi vị!
- Ai ai ai…~ Dù sao cũng là bạn bè lâu lắm mới gặp lại nhau. Có thể không cao như vậy lãnh được không??? Cũng không phải là soái ca trong phim hàn quốc~
Âm thanh trả lời mang đầy mùi vị trêu chọc. Cái cảm giác sinh tử chém giết giữa hai bên vừa mới manh nha khởi đầu liền bị một tiếng nói này làm cho không ra ngô ra khoai~
- Khốn kiếp Sơn Tinh! Ngươi lúc nào cũng như vậy!!!
Đôi mắt màu bạc khổng lồ không ngừng rung mạnh, lôi điện chập chờn ẩn hiện. Tiếng sấm nổ ầm ầm vang lên không ngừng. Chủ nhân của đôi mắt ấy tâm tình thật sự là không xong thấu rồi~
- Haizzz! Làm sao lại mắng chửi người rồi~
- Như vậy là không tốt đâu à nha!!!
Người thanh niên nam giới được gọi là Sơn tinh kia vẻ mặt rất không hài lòng bĩu môi phê phán.
- AAAAAAA!!!!! Sơn tinh, ta đến đây không phải là để nghe ngươi lảm nhảm vô nghĩa~
- Cuộc chiến lần này ngươi nhất định hồn phi phách tán!!!
Giọng điệu căm giận ầm ầm vang, mây đen giống như mang theo sức mạnh nào đó ùn ùn lao tới muốn bao trùm nơi Sơn tinh đang đứng.
- Đừng vội mà! Vội vàng không ăn được cháo nóng đâu biết không!!!
Vẻ mặt mỉm cười, cuốn sách cổ trên tay bị Sơn tinh ném bay lên trên bầu trời. Sách vừa rời tay liền tỏa ra ánh sáng sáng rực. Gió sau lưng Sơn tinh đột nhiên thổi mạnh. Mây đen đang lao tới bị xua tan đi không thể tiến lên được một chút nào.
Giữa biển khơi mênh mông vì thế không khỏi xuất hiện ra một loại kì cảnh. Một bên là mây mưa giông tố đan xen, sóng gió bão bùng, động vật biển hoành hoành đông nghìn nghịt… Một bên thế nhưng gió thổi ào ào xua tan hết thảy, trời đêm thăm thẳm, biển êm sóng lặng, từng cột từng cột đá trải rộng biển khơi như những căn cọc chống cố định biển trời.
- Đã hai ngàn năm! Hai ngàn năm kể từ lần chiến đấu đầu tiên… Ta đã đợi giờ phút này thật lâu rồi~
- Lần này ngươi nhất định sẽ thất bại!!! Không ai có thể cứu vớt được ngươi!!! Ông trời cũng không được!!!
Đôi mắt khổng lồ như ẩn như hiện, giữa không gian mênh mông cũng đi theo mờ mờ ảo ảo xuất hiện một bóng hình người. Đó là một người đàn ông tay cầm một chiếc đinh ba. Một thân vảy giáp cá phủ đầy rong rêu, vỏ sò thô sơ xếp lại cuốn quanh hông. Cả người để trần, bên trên vẽ thật nhiều bùa chú ma quỷ. Mặt cũng không râu ria. Tóc cắt ngắn. Dáng vẻ đường đường giống như thanh niên hai ba, hai tư tuổi, trẻ trung đẹp trai đầy sức sống. Trên đỉnh đầu giờ còn đội một chiếc vương miện không biết làm từ vật liệu gì đang lòe lòe chiếu sáng.
Nếu như Nguyễn Trọng Lăng hiện tại có thể xuất hiện ở nơi này, chắc chắn sẽ nhận ra đối phương chính là vị thủy thần mà hắn đã từng tiêu diệt cách đây gần một tuần vậy~
Chỉ là không nghĩ tới vị dị thần này nhanh như vậy lại xuất hiện ở nơi đây!
- Hừ~ Ngu ngốc Thủy tinh! Ngươi thử đi hỏi khắp tất cả mọi người trên thế giới này xem có bao giờ Thủy Tinh thắng được nổi bản đại gia Sơn tinh hay không? - Vận mệnh đã xác định! Mọi hành động của ngươi chỉ là làm chuyện ngu ngốc mà thôi~ Hai ngàn năm! Vô số cuộc chiến đã chứng tỏ điều ấy! Dù là thần thoại hay hiện thực cũng sẽ như vậy cả thôi~
- Tiên thuật: Sơn hải chiếu kinh đồ!
Sơn tinh vẻ mặt khinh khỉnh trêu chọc. Hai tay vung múa, không ngừng thôi thúc một loại nghi thức phép thuật nào đó. Sách phép nơi đỉnh đầu theo thời gian không ngừng tỏa ra ánh sáng chói lọi như vầng mặt trời đích thực.
Một luồng sức mạnh vô hình lan tỏa ra không gian như cố định lại tất cả mọi thứ. Một bên bao bọc lại xung quanh vô số cột đá dưới chân, như ẩn như hiện tạo thành cảnh tượng núi non trùng điệp đối chọi lại với biển cả vô bờ xung quanh. Một bên không ngừng tiêu hao chèn ép về phía sức mạnh mà Thủy tinh đang ngưng tụ cùng mây mưa giông bão mà đối phương mang tới. Quả thực vô cùng kì diệu~ Sách phép ấy như tiên thư!!!
- Thật là như vậy sao!
- Hi vọng tiếp sau đó ngươi còn có thể tự tin nói như vậy!
- Đại triệu hồi thuật: Triệu Hoán Thủy Binh!!!
- Rào rào rào….~
Sóng gió nổi lên cuồng bạo~ Đối diện với Sơn tinh không ngừng thôi thúc sức mạnh của sách phép chèn ép mình, hành động của Thủy tinh quả thật đơn giản hơn nhiều. Chỉ thấy hắn hai tay vung lên. Mưa gió càng thêm dữ tợn, biển cả chao đảo không ngừng. Vô số sinh vật biển giống như yêu ma hiển hóa. Từng con từng con biến hóa khác lạ trở nên nửa người nửa thú, tay chân mang vác binh khí như yêu quái hiện hình.
Vô cùng vô tận sinh vật biển mà Thủy tinh mang theo lúc này đã biến thành vô cùng vô tận binh sĩ thủy tộc. Binh tôm tướng cua, ngao sò ốc hến, cá đuối, cá mập, cá voi xanh, cá heo, san hô, sứa, mực... vân vân tất thảy các loại. Thậm chí thuồng luồng, giao xà, dạ xoa các loại yêu ma quỷ quái chỉ có trong thần thoại cũng không ngừng xuất hiện. Không cần Thủy tinh ra lệnh tất cả đã bắt đầu ào ào, cưỡi sóng lao về phía Sơn tinh chém giết.
- Cũng không chỉ ngươi biết gọi người~
- Đệ nhất đại tiên thuật: Bách Thú Tề Minh!
- Gràoooo… Gràoooo… Gràoooo…~
Sơn hô hải khiếu~ Muông thú gầm vang! Sơn tinh cánh tay tương tự một vung lên, vô số ánh sáng từ sách phép bắn phá ra bốn phía cột đá. Ngay khoảnh khắc sau đó, mờ mờ ảo ảo núi non trùng điệp từ hư hóa thực. Vô cùng vô tận đất liền cứ như vậy xuất hiện giữa biển khơi.
Tất cả cột đá dường như có sinh mệnh nở hoa kết trái, không ngừng không nghỉ muông thú từ đó sinh sôi nảy nở mà ra. Số lượng tuy rằng so ra kém thủy binh rất nhiều thế nhưng từng con từng con mạnh mẽ linh dị phi phàm. Một khi bị chém giết lại một lần nữa sinh sôi trở về. Vô cùng vô tận!!!
Trong đó nổi bật nhất lại là một con voi trắng khổng lồ thân thể cao hơn hai mươi mét có tới chín ngà. Mỗi bước chân bước ra liền là đất rung núi chuyển, hung uy cực thịnh. Vòi dài vung lên bay múa, bốn chân giẫm đạp đối thủ như giẫm đất bằng, chín chiếc ngà voi rời người tung bay như phi kiếm, cơ thể cứng chắc hơn sắt thép kim cương, thể lực vô hạn… Nó như một tòa máy móc giết chóc vô cùng vô tận thủy binh yêu quái không hề biết mệt mỏi.
Cạnh đó lại là một con gà chín cựa thân hình to lớn không kém, vẻ ngoài rực rỡ như phượng hoàng, ung dung điều khiển bầy chim chóc hung cầm từ trên bầu trời lao xuống tấn công. Móng vuốt sắc nhọn xé xác thủy binh như xé nát rau dưa. Một con ngựa chín hồng mao đi lại nhanh như gió cuốn vô hình, mình đồng da sắt, bốn võ điên cuồng giẫm đạp, dẫn theo sư tử, hổ, báo, tê giác, trâu rừng… các loại linh thú mạnh mẽ xông phá cận chiến bầy thủy binh dù chết không sờn.
Chiến đấu vừa khởi đầu liền là máu chảy thành sông, xác chết trôi đầy rẫy. Thủy binh số lượng tuy nhiều thế nhưng cá thể sức mạnh có hạn liên tục bị giết chóc. Bách thú tuy mạnh nhưng số lượng chịu thiệt thòi không tránh khỏi kết cục phòng thủ có thừa tiến công chưa đủ, sinh tử tuần hoàn… Tình thế có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân, không biết đâu mà lần~
Tất nhiên, hai vị đứng đầu gây ra trận chiến tranh này nhất định sẽ không để mọi chuyện diễn ra đơn giản như vậy đấy!!!
Chỉ thấy Thủy tinh sau khi triệu hoán ra vô số thủy binh nhập vào thân đám sinh vật biển liền không tiếp tục bận tâm thêm chúng nữa nữa mà hai mắt nhắm nghiền lại, đinh ba trên tay ném vút lên trên không trung, miệng không ngừng lẩm bẩm như hô hoán, như kêu gọi…
- Ta triệu hồi sức mạnh của ngươi, hỡi kẻ tôi tớ…
- Đến đây đi và vâng theo sức mạnh của vị vua biển cả! Cắn xé, chém giết, san bằng kẻ địch… Tuân theo lời khế ước cổ xưa nhất! Vĩnh viễn theo chân không bao giờ phản bội!
- Đến đây đi! Người hầu mạnh mẽ nhất của ta!!!
- G ràoooooo!!! Ầm ầm ầm… ~ Đuỳnh đoàng..~
Chiếc đinh ba theo lời hô hoán không ngừng biến lớn lại biến lớn, thoáng một cái đã trở thành một chiếc đinh ba khổng lồ dài ba, bốn mươi mét. Cuối cùng như một vệt lưu tinh đâm sầm vào mặt nước. Một tiếng kinh lôi nổ vang! Biển cả như bị xé nát tan tành, lồ lộ ra đất đá đáy biển.
Cũng ngay khoảnh khắc to lớn sóng biển đánh dạt ra tứ phía, nơi trung tâm chiếc đinh ba đánh vào thình lình tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi. Ánh sáng ấy đến thật nhanh đi cũng nhanh, thế nhưng thoáng cái liền để lộ ra một con Rùa vàng khổng lồ nơi trung tâm hố sâu.
- Vua của ta! Tôi đã đến theo lời kêu gọi của người~
Mây đen tụ tập càng ngày càng thâm, gió thổi như điên như cuồng, sóng biển chập trùng chỉ như trong bể nước. Rùa vàng Kim Quy vừa hiện thân liền gánh lên đinh ba đến bên cạnh Thủy tinh đợi lệnh. Ánh mắt sâu thăm thẳm, lạnh lùng nhìn về bốn phía chiến trường. Ấy vậy mà lại là một vị dị thần khác! Cũng chính là Rùa Vàng dị thần đầu tiên mà Nguyễn Trọng Lăng gặp được. Lúc này thế nhưng cũng hiện thân ở nơi đây~
- Ha ha ha….~ Rất tốt! Kim Quy, ngươi lập tức đi tiêu diệt đám thú vật của tên khốn kiếp kia sau đó tiến đến hợp lực cùng với ta đánh bại hắn!!!
- Sơn tinh, ngày chết của ngươi hôm nay đã đến!!!
- Đại biến hóa thuật: Thần Long Quấy Biển!!!
- Ngaooooo~
Thủy tinh một tiếng hét lớn! Chiếc đinh ba khổng lồ vốn đang đặt trên mai rùa vàng Kim Quy như có sức sống, đột nhiên bay vút về phía Thủy tinh, thoáng cái liền biến hóa thành giao long hình thái. Đợi đến khi di chuyển đến bên người Thủy tinh liền vòng vòng quấn quanh cơ thể hắn.
Tiếp theo đó một tiếng gầm vang, cả người Thủy tinh cùng giao long lập tức tràn ngập trong ánh sáng vàng chói lọi. Đợi khi ánh sáng đó hơi mờ đi, một con thần long cửu trảo từ đó xuất hiện. Đầu rồng lơ lửng tiếp giáp mây đen, đuôi dài chìm sâu đáy biển. Thân hình to lớn vô bờ vô bến. Ánh mắt như hai vầng mặt trời thiêu đốt hừng hực nhìn về phía Sơn tinh. Thái độ khiêu khích mười phần! Sức mạnh cầm cố vô hình của tiên thư sách phép khi nãy đều đã trở nên không còn một chút tác dụng gì~
Gặp phải Thủy tinh sức mạnh khủng bố như vậy, Sơn tinh lông mày không khỏi hơi nhăn nhíu lại. Vốn dĩ trước kia hai bên chiến đấu đều là kẻ tám lạng người nửa cân. Thậm chí bởi vì Sơn tinh cầm trong tay tiên thư sách phép vì vậy còn mạnh hơn đối phương chút đỉnh.
Khả năng hiện tại đã đến thế giới hiện thực, thần linh không còn là nguyên bản thần linh, truyền thuyết cũng đã không phải là y nguyên truyền thuyết. Giống như rùa vàng Kim Quy vốn chỉ là dưới trướng Thủy tinh một kẻ tầm thường thế nhưng lúc này rõ ràng kết hợp vô số truyền thuyết lưu truyền ở dân gian từ đó hóa thân làm Rùa thần Kim Quy, sức mạnh so sánh với Thủy tinh và Sơn tinh đều không kém cạnh nhiều.
Này trận chiến chẳng khác nào biến trở thành hai đánh một. Thảo nào Thủy tinh lần này lại dám rêu rao chiến đấu như vậy. Quả nhiên là có lá bài tẩy trong tay có khác. Chỉ có điều cuộc chiến của hai người bọn họ giống như là định mệnh an bài nhất định là không thể từ bỏ.
Cũng chỉ có khi nào cuộc chiến này phân ra thắng bại kẻ thắng mới có thể làm những điều mà mình mong muốn. Thật giống như trong truyện xưa người anh hùng sau khi đánh bại yêu ma quỷ quái thì mới có thể theo công chúa sống cuộc sống hạnh phúc mà không ai nhắc đến.
Tương tự cũng chỉ có khi nào Sơn tinh đánh thắng Thủy tinh thì câu chuyện của bọn họ mới kết thúc. Cả hai người mới có thể đạt được chính quả, trở thành chính thần. Một khi Sơn tinh không thể đánh thắng Thủy tinh vậy làm sao còn trở thành tứ bất tử đứng đầu, trở thành bách thần đứng đầu được nữa cơ chứ.
Ngược lại là Thủy tinh nếu có thể đánh bại Sơn tinh… mọi chuyện tiếp sau đó quả thật không thể tưởng tượng nổi. Hậu quả của nó thật giống như Thánh Gióng chết dưới tay giặc Ân, Lý Thông chém bay Thạch Sanh rồi cưới lấy công chúa vậy. Kẻ xấu nắm giữ chiến thắng cuối cùng. Hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Chỉ là Sơn tinh lúc này còn chưa hoàn thành công việc của mình, hiện tại cũng chỉ nắm trong tay tiên thư sách phép mà thôi, còn chưa trở thành bách thần đứng đầu, còn chưa trở thành một trong bốn vị thánh, tứ bất tử đứng đầu. Đối mặt với mạnh mẽ Thủy tinh hắn phải biết làm sao đây???
Tình hình thật không ổn thấu rồi~ Sơn tinh là như vậy thầm nghĩ.
…
Kết thúc chương 70.
Giữa biển trời mênh mông vô bờ bến, có hai ánh mắt lúc này đang trực tiếp đối diện.
Một bên là vô hình vô ảnh nhưng khống chế sức mạnh khổng lồ, cuốn theo vô cùng vô tận sinh vật biển cùng mây mưa sấm chớp, không ngừng không nghỉ đại dương sức mạnh đang tích tụ lại…
Một bên là lạnh nhạt thản nhiên từng cột đá cao vút không ngừng dâng lên sừng sững giữa biển cả như ẩn chứa thứ nào đó sinh mệnh bản năng. Ở nơi trung tâm cột đá to lớn nhất, một người nam giới làn da màu đồng cổ để mình trần. Tóc dài buộc túm, dưới thân mặc váy da hổ, choàng một tấm áo choàng bằng lông chồn trắng toát. Cổ đeo vòng bạc gắn thật nhiều loại răng năng của thú dữ. Tay cầm một cuốn sách cổ làm bằng da thú cũ kĩ. Vẻ mặt thế nhưng lạnh nhạt như thường đối diện với sức mạnh của cả thiên nhiên~
Một bên là đôi mắt khổng lồ lạnh lẽo vô tình màu bạc trắng như ẩn như hiện in trên nền mây đen lôi điện, xung quanh tràn đầy giông tố bão bùng…
Một bên là thân hình nhỏ bé lẻ loi trơ trọi, lặng lẽ đứng trên cột đá lớn chống trời. Sau lưng gió thu không ngừng thổi, xua tan đi từng cơn mưa giá lạnh đối diện đang không ngừng đổ xô đến. Khung cảnh heo hút tiêu điều khiến lòng người phát lạnh…
- Ngươi cuối cùng cũng đến!!!
Giọng nói ầm ầm đi theo cùng tiếng sấm vang rền toát ra từ trong màn mây đen sẫm. Nghe không ra bất kì cảm giác vui buồn giận hờn. Có đâu cũng chỉ là cảm giác lạnh lùng, tràn đầy giết chóc mùi vị!
- Ai ai ai…~ Dù sao cũng là bạn bè lâu lắm mới gặp lại nhau. Có thể không cao như vậy lãnh được không??? Cũng không phải là soái ca trong phim hàn quốc~
Âm thanh trả lời mang đầy mùi vị trêu chọc. Cái cảm giác sinh tử chém giết giữa hai bên vừa mới manh nha khởi đầu liền bị một tiếng nói này làm cho không ra ngô ra khoai~
- Khốn kiếp Sơn Tinh! Ngươi lúc nào cũng như vậy!!!
Đôi mắt màu bạc khổng lồ không ngừng rung mạnh, lôi điện chập chờn ẩn hiện. Tiếng sấm nổ ầm ầm vang lên không ngừng. Chủ nhân của đôi mắt ấy tâm tình thật sự là không xong thấu rồi~
- Haizzz! Làm sao lại mắng chửi người rồi~
- Như vậy là không tốt đâu à nha!!!
Người thanh niên nam giới được gọi là Sơn tinh kia vẻ mặt rất không hài lòng bĩu môi phê phán.
- AAAAAAA!!!!! Sơn tinh, ta đến đây không phải là để nghe ngươi lảm nhảm vô nghĩa~
- Cuộc chiến lần này ngươi nhất định hồn phi phách tán!!!
Giọng điệu căm giận ầm ầm vang, mây đen giống như mang theo sức mạnh nào đó ùn ùn lao tới muốn bao trùm nơi Sơn tinh đang đứng.
- Đừng vội mà! Vội vàng không ăn được cháo nóng đâu biết không!!!
Vẻ mặt mỉm cười, cuốn sách cổ trên tay bị Sơn tinh ném bay lên trên bầu trời. Sách vừa rời tay liền tỏa ra ánh sáng sáng rực. Gió sau lưng Sơn tinh đột nhiên thổi mạnh. Mây đen đang lao tới bị xua tan đi không thể tiến lên được một chút nào.
Giữa biển khơi mênh mông vì thế không khỏi xuất hiện ra một loại kì cảnh. Một bên là mây mưa giông tố đan xen, sóng gió bão bùng, động vật biển hoành hoành đông nghìn nghịt… Một bên thế nhưng gió thổi ào ào xua tan hết thảy, trời đêm thăm thẳm, biển êm sóng lặng, từng cột từng cột đá trải rộng biển khơi như những căn cọc chống cố định biển trời.
- Đã hai ngàn năm! Hai ngàn năm kể từ lần chiến đấu đầu tiên… Ta đã đợi giờ phút này thật lâu rồi~
- Lần này ngươi nhất định sẽ thất bại!!! Không ai có thể cứu vớt được ngươi!!! Ông trời cũng không được!!!
Đôi mắt khổng lồ như ẩn như hiện, giữa không gian mênh mông cũng đi theo mờ mờ ảo ảo xuất hiện một bóng hình người. Đó là một người đàn ông tay cầm một chiếc đinh ba. Một thân vảy giáp cá phủ đầy rong rêu, vỏ sò thô sơ xếp lại cuốn quanh hông. Cả người để trần, bên trên vẽ thật nhiều bùa chú ma quỷ. Mặt cũng không râu ria. Tóc cắt ngắn. Dáng vẻ đường đường giống như thanh niên hai ba, hai tư tuổi, trẻ trung đẹp trai đầy sức sống. Trên đỉnh đầu giờ còn đội một chiếc vương miện không biết làm từ vật liệu gì đang lòe lòe chiếu sáng.
Nếu như Nguyễn Trọng Lăng hiện tại có thể xuất hiện ở nơi này, chắc chắn sẽ nhận ra đối phương chính là vị thủy thần mà hắn đã từng tiêu diệt cách đây gần một tuần vậy~
Chỉ là không nghĩ tới vị dị thần này nhanh như vậy lại xuất hiện ở nơi đây!
- Hừ~ Ngu ngốc Thủy tinh! Ngươi thử đi hỏi khắp tất cả mọi người trên thế giới này xem có bao giờ Thủy Tinh thắng được nổi bản đại gia Sơn tinh hay không? - Vận mệnh đã xác định! Mọi hành động của ngươi chỉ là làm chuyện ngu ngốc mà thôi~ Hai ngàn năm! Vô số cuộc chiến đã chứng tỏ điều ấy! Dù là thần thoại hay hiện thực cũng sẽ như vậy cả thôi~
- Tiên thuật: Sơn hải chiếu kinh đồ!
Sơn tinh vẻ mặt khinh khỉnh trêu chọc. Hai tay vung múa, không ngừng thôi thúc một loại nghi thức phép thuật nào đó. Sách phép nơi đỉnh đầu theo thời gian không ngừng tỏa ra ánh sáng chói lọi như vầng mặt trời đích thực.
Một luồng sức mạnh vô hình lan tỏa ra không gian như cố định lại tất cả mọi thứ. Một bên bao bọc lại xung quanh vô số cột đá dưới chân, như ẩn như hiện tạo thành cảnh tượng núi non trùng điệp đối chọi lại với biển cả vô bờ xung quanh. Một bên không ngừng tiêu hao chèn ép về phía sức mạnh mà Thủy tinh đang ngưng tụ cùng mây mưa giông bão mà đối phương mang tới. Quả thực vô cùng kì diệu~ Sách phép ấy như tiên thư!!!
- Thật là như vậy sao!
- Hi vọng tiếp sau đó ngươi còn có thể tự tin nói như vậy!
- Đại triệu hồi thuật: Triệu Hoán Thủy Binh!!!
- Rào rào rào….~
Sóng gió nổi lên cuồng bạo~ Đối diện với Sơn tinh không ngừng thôi thúc sức mạnh của sách phép chèn ép mình, hành động của Thủy tinh quả thật đơn giản hơn nhiều. Chỉ thấy hắn hai tay vung lên. Mưa gió càng thêm dữ tợn, biển cả chao đảo không ngừng. Vô số sinh vật biển giống như yêu ma hiển hóa. Từng con từng con biến hóa khác lạ trở nên nửa người nửa thú, tay chân mang vác binh khí như yêu quái hiện hình.
Vô cùng vô tận sinh vật biển mà Thủy tinh mang theo lúc này đã biến thành vô cùng vô tận binh sĩ thủy tộc. Binh tôm tướng cua, ngao sò ốc hến, cá đuối, cá mập, cá voi xanh, cá heo, san hô, sứa, mực... vân vân tất thảy các loại. Thậm chí thuồng luồng, giao xà, dạ xoa các loại yêu ma quỷ quái chỉ có trong thần thoại cũng không ngừng xuất hiện. Không cần Thủy tinh ra lệnh tất cả đã bắt đầu ào ào, cưỡi sóng lao về phía Sơn tinh chém giết.
- Cũng không chỉ ngươi biết gọi người~
- Đệ nhất đại tiên thuật: Bách Thú Tề Minh!
- Gràoooo… Gràoooo… Gràoooo…~
Sơn hô hải khiếu~ Muông thú gầm vang! Sơn tinh cánh tay tương tự một vung lên, vô số ánh sáng từ sách phép bắn phá ra bốn phía cột đá. Ngay khoảnh khắc sau đó, mờ mờ ảo ảo núi non trùng điệp từ hư hóa thực. Vô cùng vô tận đất liền cứ như vậy xuất hiện giữa biển khơi.
Tất cả cột đá dường như có sinh mệnh nở hoa kết trái, không ngừng không nghỉ muông thú từ đó sinh sôi nảy nở mà ra. Số lượng tuy rằng so ra kém thủy binh rất nhiều thế nhưng từng con từng con mạnh mẽ linh dị phi phàm. Một khi bị chém giết lại một lần nữa sinh sôi trở về. Vô cùng vô tận!!!
Trong đó nổi bật nhất lại là một con voi trắng khổng lồ thân thể cao hơn hai mươi mét có tới chín ngà. Mỗi bước chân bước ra liền là đất rung núi chuyển, hung uy cực thịnh. Vòi dài vung lên bay múa, bốn chân giẫm đạp đối thủ như giẫm đất bằng, chín chiếc ngà voi rời người tung bay như phi kiếm, cơ thể cứng chắc hơn sắt thép kim cương, thể lực vô hạn… Nó như một tòa máy móc giết chóc vô cùng vô tận thủy binh yêu quái không hề biết mệt mỏi.
Cạnh đó lại là một con gà chín cựa thân hình to lớn không kém, vẻ ngoài rực rỡ như phượng hoàng, ung dung điều khiển bầy chim chóc hung cầm từ trên bầu trời lao xuống tấn công. Móng vuốt sắc nhọn xé xác thủy binh như xé nát rau dưa. Một con ngựa chín hồng mao đi lại nhanh như gió cuốn vô hình, mình đồng da sắt, bốn võ điên cuồng giẫm đạp, dẫn theo sư tử, hổ, báo, tê giác, trâu rừng… các loại linh thú mạnh mẽ xông phá cận chiến bầy thủy binh dù chết không sờn.
Chiến đấu vừa khởi đầu liền là máu chảy thành sông, xác chết trôi đầy rẫy. Thủy binh số lượng tuy nhiều thế nhưng cá thể sức mạnh có hạn liên tục bị giết chóc. Bách thú tuy mạnh nhưng số lượng chịu thiệt thòi không tránh khỏi kết cục phòng thủ có thừa tiến công chưa đủ, sinh tử tuần hoàn… Tình thế có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân, không biết đâu mà lần~
Tất nhiên, hai vị đứng đầu gây ra trận chiến tranh này nhất định sẽ không để mọi chuyện diễn ra đơn giản như vậy đấy!!!
Chỉ thấy Thủy tinh sau khi triệu hoán ra vô số thủy binh nhập vào thân đám sinh vật biển liền không tiếp tục bận tâm thêm chúng nữa nữa mà hai mắt nhắm nghiền lại, đinh ba trên tay ném vút lên trên không trung, miệng không ngừng lẩm bẩm như hô hoán, như kêu gọi…
- Ta triệu hồi sức mạnh của ngươi, hỡi kẻ tôi tớ…
- Đến đây đi và vâng theo sức mạnh của vị vua biển cả! Cắn xé, chém giết, san bằng kẻ địch… Tuân theo lời khế ước cổ xưa nhất! Vĩnh viễn theo chân không bao giờ phản bội!
- Đến đây đi! Người hầu mạnh mẽ nhất của ta!!!
- G ràoooooo!!! Ầm ầm ầm… ~ Đuỳnh đoàng..~
Chiếc đinh ba theo lời hô hoán không ngừng biến lớn lại biến lớn, thoáng một cái đã trở thành một chiếc đinh ba khổng lồ dài ba, bốn mươi mét. Cuối cùng như một vệt lưu tinh đâm sầm vào mặt nước. Một tiếng kinh lôi nổ vang! Biển cả như bị xé nát tan tành, lồ lộ ra đất đá đáy biển.
Cũng ngay khoảnh khắc to lớn sóng biển đánh dạt ra tứ phía, nơi trung tâm chiếc đinh ba đánh vào thình lình tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi. Ánh sáng ấy đến thật nhanh đi cũng nhanh, thế nhưng thoáng cái liền để lộ ra một con Rùa vàng khổng lồ nơi trung tâm hố sâu.
- Vua của ta! Tôi đã đến theo lời kêu gọi của người~
Mây đen tụ tập càng ngày càng thâm, gió thổi như điên như cuồng, sóng biển chập trùng chỉ như trong bể nước. Rùa vàng Kim Quy vừa hiện thân liền gánh lên đinh ba đến bên cạnh Thủy tinh đợi lệnh. Ánh mắt sâu thăm thẳm, lạnh lùng nhìn về bốn phía chiến trường. Ấy vậy mà lại là một vị dị thần khác! Cũng chính là Rùa Vàng dị thần đầu tiên mà Nguyễn Trọng Lăng gặp được. Lúc này thế nhưng cũng hiện thân ở nơi đây~
- Ha ha ha….~ Rất tốt! Kim Quy, ngươi lập tức đi tiêu diệt đám thú vật của tên khốn kiếp kia sau đó tiến đến hợp lực cùng với ta đánh bại hắn!!!
- Sơn tinh, ngày chết của ngươi hôm nay đã đến!!!
- Đại biến hóa thuật: Thần Long Quấy Biển!!!
- Ngaooooo~
Thủy tinh một tiếng hét lớn! Chiếc đinh ba khổng lồ vốn đang đặt trên mai rùa vàng Kim Quy như có sức sống, đột nhiên bay vút về phía Thủy tinh, thoáng cái liền biến hóa thành giao long hình thái. Đợi đến khi di chuyển đến bên người Thủy tinh liền vòng vòng quấn quanh cơ thể hắn.
Tiếp theo đó một tiếng gầm vang, cả người Thủy tinh cùng giao long lập tức tràn ngập trong ánh sáng vàng chói lọi. Đợi khi ánh sáng đó hơi mờ đi, một con thần long cửu trảo từ đó xuất hiện. Đầu rồng lơ lửng tiếp giáp mây đen, đuôi dài chìm sâu đáy biển. Thân hình to lớn vô bờ vô bến. Ánh mắt như hai vầng mặt trời thiêu đốt hừng hực nhìn về phía Sơn tinh. Thái độ khiêu khích mười phần! Sức mạnh cầm cố vô hình của tiên thư sách phép khi nãy đều đã trở nên không còn một chút tác dụng gì~
Gặp phải Thủy tinh sức mạnh khủng bố như vậy, Sơn tinh lông mày không khỏi hơi nhăn nhíu lại. Vốn dĩ trước kia hai bên chiến đấu đều là kẻ tám lạng người nửa cân. Thậm chí bởi vì Sơn tinh cầm trong tay tiên thư sách phép vì vậy còn mạnh hơn đối phương chút đỉnh.
Khả năng hiện tại đã đến thế giới hiện thực, thần linh không còn là nguyên bản thần linh, truyền thuyết cũng đã không phải là y nguyên truyền thuyết. Giống như rùa vàng Kim Quy vốn chỉ là dưới trướng Thủy tinh một kẻ tầm thường thế nhưng lúc này rõ ràng kết hợp vô số truyền thuyết lưu truyền ở dân gian từ đó hóa thân làm Rùa thần Kim Quy, sức mạnh so sánh với Thủy tinh và Sơn tinh đều không kém cạnh nhiều.
Này trận chiến chẳng khác nào biến trở thành hai đánh một. Thảo nào Thủy tinh lần này lại dám rêu rao chiến đấu như vậy. Quả nhiên là có lá bài tẩy trong tay có khác. Chỉ có điều cuộc chiến của hai người bọn họ giống như là định mệnh an bài nhất định là không thể từ bỏ.
Cũng chỉ có khi nào cuộc chiến này phân ra thắng bại kẻ thắng mới có thể làm những điều mà mình mong muốn. Thật giống như trong truyện xưa người anh hùng sau khi đánh bại yêu ma quỷ quái thì mới có thể theo công chúa sống cuộc sống hạnh phúc mà không ai nhắc đến.
Tương tự cũng chỉ có khi nào Sơn tinh đánh thắng Thủy tinh thì câu chuyện của bọn họ mới kết thúc. Cả hai người mới có thể đạt được chính quả, trở thành chính thần. Một khi Sơn tinh không thể đánh thắng Thủy tinh vậy làm sao còn trở thành tứ bất tử đứng đầu, trở thành bách thần đứng đầu được nữa cơ chứ.
Ngược lại là Thủy tinh nếu có thể đánh bại Sơn tinh… mọi chuyện tiếp sau đó quả thật không thể tưởng tượng nổi. Hậu quả của nó thật giống như Thánh Gióng chết dưới tay giặc Ân, Lý Thông chém bay Thạch Sanh rồi cưới lấy công chúa vậy. Kẻ xấu nắm giữ chiến thắng cuối cùng. Hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Chỉ là Sơn tinh lúc này còn chưa hoàn thành công việc của mình, hiện tại cũng chỉ nắm trong tay tiên thư sách phép mà thôi, còn chưa trở thành bách thần đứng đầu, còn chưa trở thành một trong bốn vị thánh, tứ bất tử đứng đầu. Đối mặt với mạnh mẽ Thủy tinh hắn phải biết làm sao đây???
Tình hình thật không ổn thấu rồi~ Sơn tinh là như vậy thầm nghĩ.
…
Kết thúc chương 70.
Danh sách chương