Thời gian chậm rãi quay trở lại một ít phút trước đó….
- Kíttttt!!!!
- Ừm?... Erica!!! Cô ở đâu rồi???
Nguyễn Trọng Lăng vừa đạp xe tới trước cổng nhà hát lớn Hà Nội liền lập tức lớn tiếng gọi lên. Khả năng kì quái là nơi này so với thời điểm bình thường cũng không có gì khác lạ cả a??? Ánh mắt nhìn quanh.
Cửa chính nhà hát lớn vẫn cứ khép kín như mọi khi. Nơi bậc thang dài lên xuống trống trơn không có người ngồi vì nắng sớm hiện tại chiếu vào có chút gay gắt. Gần nhất nhìn qua cũng chỉ có một chiếc xe taxi còn đang đỗ lại. Xa xa nơi hình tròn vòng xuyến xe cộ vẫn như bình thường vận hành. Bởi vì hiện tại đã là giữa buổi sáng nên cũng không có quá đông đúc xe cộ đi qua đây như lúc vừa tới giờ đi làm hay thời điểm tan tầm.
- Kì quái! Nhắn mình đến đây rồi ở đâu cũng không biết??? Lại nhìn quanh một vòng cũng không có phát hiện thứ gì đặc biệt, Lăng hai mắt không khỏi hơi hơi nhăn lại. Rõ ràng vừa rồi tình huống của Erika hẳn là phải nguy cấp lắm. Nói vậy cô ả chết tiệt kia hẳn là sẽ không gọi cậu đến đứng ở nơi đây chỉ vì để chơi không đi. Hẳn là đi???
Chỉ là nghĩ nghĩ tới người nào đó lúc nào cũng vẻ mặt mỉm cười nói chêm chọc lại còn rất hay gây ra rắc rối cho bản thân, Lăng chẳng hiểu ra sao không khỏi tự dưng nghĩ tới hình ảnh mình như một tên Ngốc bị đối phương lừa phỉnh gọi đến đây rồi ngồi đó đợi cả ngày~
Móa! Cái suy nghĩ này cũng quá đáng sợ điểm!!!
- Chết tiệt Erica! Nếu cô lần này mà dám lừa phỉnh tôi… chúng ta nhất định là sẽ cạch mặt nhau đấy!!!
Đang lúc Lăng cắn răng nghiến lợi bực tức, một âm thanh ầm ầm gì đó làm cậu giật mình bừng tỉnh. Nghe nghe…
Âm thanh có vẻ như là phát ra từ chính phía nhà hát lớn ngay bên cạnh.
- Ầm… Ầm… Rầm Rầm Rầm…!!!
Âm thanh càng lúc càng lớn. Nhịp tim của Lăng cũng đột nhiên như thắt thật chặt. Một thứ cảm giác gì đó rất quen thuộc rất quen thuộc hiện lên ở trong lòng cậu ta.
- Không đúng! Âm thanh là từ phía đằng sau nhà hát lớn vọng về!!!
- Hơn nữa cái cảm giác này là….
- Dị thần!!! x2
Một âm thanh y hệt đột ngột vang lên trả lời nghi vấn Lăng vừa mới đề ra. Cậu chàng theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn về nơi âm thanh phát ra. Vèo~ Một bóng đen tốc độ cực nhanh đã từ trên trời đâm sầm về phía người của cậu.
- Rầm!!!...
- Ặc ặc ặc…~
Nguyễn Trọng Lăng chỉ cảm thấy cả người mình như bị một bịch bông thật nặng đổ rầm lên người. Thân thể ngã ngửa nằm quay đơ ra đất. Nếu không phải Nguyễn Trọng Lăng đã trở thành một vị Diệt thần sư, thân thể đã đi qua cải tạo, đoán chừng cú va chạm này làm xong cậu chàng không chết toi tại chỗ ít nhất cũng phải vào bệnh viện nằm cả năm mới xong.
Ngay khi Nguyễn Trọng Lăng còn đang hoa đầu chóng mặt vì cú va chạm bất ngờ vừa rồi, một âm thanh quen thuộc đã vang lên ngay bên tai cậu.
- Anh yêu! Hoan nghênh anh đến với chiến trường~
Erica vẻ mặt cười tươi roi rói từ trên cao nhìn xuống. Thân thể nàng ta rõ ràng lúc này vẫn còn đang ngồi đè chặt lên trên người của cậu chàng. Bờ mông cong cong vểnh lên ấy hiện tại còn đang ngồi đúng lên nơi nào đó rất tế nhị của ai đó. Cô ả yêu tinh này ấy thế mà còn đang cười cười, không có một chút ăn năn hối hận nào về những việc tồi tệ mình vừa mới tạo ra cho nạn nhân.
- RẦM!!!
- Ố ồ! Đối thủ của chúng ta có vẻ đến cũng rất nhanh~
Một bóng người dáng dấp như trẻ em sáu bảy tuổi để mình trần, cưỡi trên lưng một con ngựa sắt thật lớn đột nhiên từ trên trời đáp xuống trên đỉnh nóc nhà hát lớn Hà Nội đáng rầm. Âm thanh va chạm vang lên thật xa cũng có thể nghe thấy tiếng. Nơi nền đất tiếp xúc bốn vó ngựa sắt thậm chí xuất hiện từng đợt từng đợt vết rạn nứt lan tràn ra cả bên ngoài.
Âm thanh rầm rầm liên tục mà Nguyễn Trọng Lăng khi trước nghe thấy có vẻ như cũng chính là từ việc này mà ra rồi. Đối thủ vừa đến, Erica ánh mắt cũng không khỏi hơi hơi nhíu chặt lại.
- Này! Cô có thể xuống khỏi người tôi được chưa!!!
Gặp Erica chỉ chăm chăm nhìn đối thủ mà không chịu di chuyển người đi may mảy, Nguyễn Trọng Lăng cũng không khỏi bực tức quát lớn lên. Cậu có thể chắc chắn việc cô nàng không rời khỏi người mình trăm phần trăm là cô ả cố ý làm ra đấy!!! Cái ả yêu tinh chết tiệt này!!!
- Há! Được rồi anh yêu! Chỉ là anh yêu có thể đánh bại được vị cưỡi ngựa sắt nhi đồng này không thế?
- Nếu không Erica nghĩ chúng ta vẫn là giữ vững cái tư thế này mà cùng đi chết chung cũng rất tuyệt~
Nghe xong tiếng quát của cậu chàng, Erica ấy vậy mà còn không chịu di chuyển đi lấy một tí tẹo, vẻ mặt còn cười cợt lên tiếng hỏi vặn ngược lại Nguyễn Trọng Lăng.
Xung quanh bốn phía tòa nhà hát lớn âm thanh tiếng người huyên náo cũng càng ngày càng lớn. Các loại xe cộ vừa đi ngang qua đây cũng đều đột nhiên dừng hết cả lại. Rất nhiều người cũng không rõ ràng ở nơi đây tại sao lại đột nhiên xuất hiện một vị thiếu niên nhi đồng cưỡi trên lưng ngựa sắt đứng tại nơi cao như vậy, thế nhưng không tránh khỏi một số người to gan lớn mật đã bắt đầu muốn vây lại gần xem xét hoặc mở điện thoại ra quay chụp thành video.
Ngược lại khung cảnh Erica và Nguyễn Trọng Lăng ở dưới dãy bậc thang trước cửa nhà hát lớn lúc này nhất định là sẽ được tất cả mọi người ưu tiên quay chụp hết đấy!
- Chết tiệt Erca! Tôi nói cô xuống đi được chưa??? Hiện tại không phải là thời gian đùa cợt đâu đấy!!!
Lăng đã giận dữ hết mức có thể.
- Há! Được rồi được rồi! Có điều em vẫn bảo lưu ý kiến của mình, nếu như anh không thể đánh bại đối phương vậy chúng ta vẫn là chuẩn bị chết chung một chỗ đi được rồi! Dù sao…
Erika tuy rằng miệng đang nói thế nhưng cũng không có làm thêm cái gì hành động khiến Lăng khó chịu. Thân thể nhẹ nhàng như chim yến, hơi làm nhún nhảy liền bay lên cao, xoay người đáp xuống ngưng mắt đối diện với vị thiếu niên nhi đồng cưỡi ngựa sắt đứng trên đỉnh tòa nhà, âm thanh trầm trọng.
- Đối thủ là một trong tứ bất tử của thần thoại Việt Nam! Kẻ tượng trưng cho tinh thần bất khuất chống giặc ngoại xâm và sức mạnh của tuổi trẻ.
- Phù Đổng thiên vương- Thánh Gióng!!!
- Theo như truyền thuyết kể lại tạm thời có thể xác nhận năng lực của đối phương bao gồm: Ngựa sắt phun lửa, Lớn nhỏ như ý, Lực lớn vô cùng…
- Cũng còn may có vẻ như vị Thánh Gióng này không có mang theo năng lực của áo giáp sắt nếu không chúng ta liền không có bất cứ hi vọng gì có thể đả thương được đối phương rồi.
Erica vẻ mặt đề phòng nhìnv ề phía trên không trung Thánh Gióng đồng thời dùng tốc độ cực nhanh thuật lại những gì tin tức mà cô biết được.
- Chết tiệt! Cô nói cũng như là không nói vậy~
- Quan trọng nhất là sau khi chuyện lần này xảy ra những người xung quanh đây phải làm như thế nào? Các cô sẽ không đều là giết người diệt khẩu đấy chứ?
Erica vừa rời người Nguyễn Trọng Lăng liền lập tức cho gọi ra Gươm thần của chính mình. Hiện tại tuy rằng lại một lần nữa gặp mặt Dị thần có điều hắn không phải vẫn luôn muốn chém giết Dị thần để cướp lấy quyền năng hay sao.? Hiện tại đối thủ lại còn là Thánh Gióng nữa chứ. Nếu như đánh bại đối phương quyền năng chiếm được hẳn là sẽ không quá tệ đi.
Hừm! Nếu có thể chiếm được quyền năng Lớn nhỏ như ý kia của đối phương thì thật quá tuyệt rồi. Cái này là đảm bảo nhân sinh người thắng thiết yếu năng lực, cũng là bảo đảm gia đình hòa thuận, hậu cung giai lệ cuộc sống hạnh phúc trong tương lai đó a!!!
- Thánh Gióng đúng không???
- Hôm nay anh đây chắc chắc thắng định ngươi rồi!!!
Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt bừng bừng tự tin tuyên bố tuyên ngôn tất thắng!
…
Kết thúc chương 51.
- Kíttttt!!!!
- Ừm?... Erica!!! Cô ở đâu rồi???
Nguyễn Trọng Lăng vừa đạp xe tới trước cổng nhà hát lớn Hà Nội liền lập tức lớn tiếng gọi lên. Khả năng kì quái là nơi này so với thời điểm bình thường cũng không có gì khác lạ cả a??? Ánh mắt nhìn quanh.
Cửa chính nhà hát lớn vẫn cứ khép kín như mọi khi. Nơi bậc thang dài lên xuống trống trơn không có người ngồi vì nắng sớm hiện tại chiếu vào có chút gay gắt. Gần nhất nhìn qua cũng chỉ có một chiếc xe taxi còn đang đỗ lại. Xa xa nơi hình tròn vòng xuyến xe cộ vẫn như bình thường vận hành. Bởi vì hiện tại đã là giữa buổi sáng nên cũng không có quá đông đúc xe cộ đi qua đây như lúc vừa tới giờ đi làm hay thời điểm tan tầm.
- Kì quái! Nhắn mình đến đây rồi ở đâu cũng không biết??? Lại nhìn quanh một vòng cũng không có phát hiện thứ gì đặc biệt, Lăng hai mắt không khỏi hơi hơi nhăn lại. Rõ ràng vừa rồi tình huống của Erika hẳn là phải nguy cấp lắm. Nói vậy cô ả chết tiệt kia hẳn là sẽ không gọi cậu đến đứng ở nơi đây chỉ vì để chơi không đi. Hẳn là đi???
Chỉ là nghĩ nghĩ tới người nào đó lúc nào cũng vẻ mặt mỉm cười nói chêm chọc lại còn rất hay gây ra rắc rối cho bản thân, Lăng chẳng hiểu ra sao không khỏi tự dưng nghĩ tới hình ảnh mình như một tên Ngốc bị đối phương lừa phỉnh gọi đến đây rồi ngồi đó đợi cả ngày~
Móa! Cái suy nghĩ này cũng quá đáng sợ điểm!!!
- Chết tiệt Erica! Nếu cô lần này mà dám lừa phỉnh tôi… chúng ta nhất định là sẽ cạch mặt nhau đấy!!!
Đang lúc Lăng cắn răng nghiến lợi bực tức, một âm thanh ầm ầm gì đó làm cậu giật mình bừng tỉnh. Nghe nghe…
Âm thanh có vẻ như là phát ra từ chính phía nhà hát lớn ngay bên cạnh.
- Ầm… Ầm… Rầm Rầm Rầm…!!!
Âm thanh càng lúc càng lớn. Nhịp tim của Lăng cũng đột nhiên như thắt thật chặt. Một thứ cảm giác gì đó rất quen thuộc rất quen thuộc hiện lên ở trong lòng cậu ta.
- Không đúng! Âm thanh là từ phía đằng sau nhà hát lớn vọng về!!!
- Hơn nữa cái cảm giác này là….
- Dị thần!!! x2
Một âm thanh y hệt đột ngột vang lên trả lời nghi vấn Lăng vừa mới đề ra. Cậu chàng theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn về nơi âm thanh phát ra. Vèo~ Một bóng đen tốc độ cực nhanh đã từ trên trời đâm sầm về phía người của cậu.
- Rầm!!!...
- Ặc ặc ặc…~
Nguyễn Trọng Lăng chỉ cảm thấy cả người mình như bị một bịch bông thật nặng đổ rầm lên người. Thân thể ngã ngửa nằm quay đơ ra đất. Nếu không phải Nguyễn Trọng Lăng đã trở thành một vị Diệt thần sư, thân thể đã đi qua cải tạo, đoán chừng cú va chạm này làm xong cậu chàng không chết toi tại chỗ ít nhất cũng phải vào bệnh viện nằm cả năm mới xong.
Ngay khi Nguyễn Trọng Lăng còn đang hoa đầu chóng mặt vì cú va chạm bất ngờ vừa rồi, một âm thanh quen thuộc đã vang lên ngay bên tai cậu.
- Anh yêu! Hoan nghênh anh đến với chiến trường~
Erica vẻ mặt cười tươi roi rói từ trên cao nhìn xuống. Thân thể nàng ta rõ ràng lúc này vẫn còn đang ngồi đè chặt lên trên người của cậu chàng. Bờ mông cong cong vểnh lên ấy hiện tại còn đang ngồi đúng lên nơi nào đó rất tế nhị của ai đó. Cô ả yêu tinh này ấy thế mà còn đang cười cười, không có một chút ăn năn hối hận nào về những việc tồi tệ mình vừa mới tạo ra cho nạn nhân.
- RẦM!!!
- Ố ồ! Đối thủ của chúng ta có vẻ đến cũng rất nhanh~
Một bóng người dáng dấp như trẻ em sáu bảy tuổi để mình trần, cưỡi trên lưng một con ngựa sắt thật lớn đột nhiên từ trên trời đáp xuống trên đỉnh nóc nhà hát lớn Hà Nội đáng rầm. Âm thanh va chạm vang lên thật xa cũng có thể nghe thấy tiếng. Nơi nền đất tiếp xúc bốn vó ngựa sắt thậm chí xuất hiện từng đợt từng đợt vết rạn nứt lan tràn ra cả bên ngoài.
Âm thanh rầm rầm liên tục mà Nguyễn Trọng Lăng khi trước nghe thấy có vẻ như cũng chính là từ việc này mà ra rồi. Đối thủ vừa đến, Erica ánh mắt cũng không khỏi hơi hơi nhíu chặt lại.
- Này! Cô có thể xuống khỏi người tôi được chưa!!!
Gặp Erica chỉ chăm chăm nhìn đối thủ mà không chịu di chuyển người đi may mảy, Nguyễn Trọng Lăng cũng không khỏi bực tức quát lớn lên. Cậu có thể chắc chắn việc cô nàng không rời khỏi người mình trăm phần trăm là cô ả cố ý làm ra đấy!!! Cái ả yêu tinh chết tiệt này!!!
- Há! Được rồi anh yêu! Chỉ là anh yêu có thể đánh bại được vị cưỡi ngựa sắt nhi đồng này không thế?
- Nếu không Erica nghĩ chúng ta vẫn là giữ vững cái tư thế này mà cùng đi chết chung cũng rất tuyệt~
Nghe xong tiếng quát của cậu chàng, Erica ấy vậy mà còn không chịu di chuyển đi lấy một tí tẹo, vẻ mặt còn cười cợt lên tiếng hỏi vặn ngược lại Nguyễn Trọng Lăng.
Xung quanh bốn phía tòa nhà hát lớn âm thanh tiếng người huyên náo cũng càng ngày càng lớn. Các loại xe cộ vừa đi ngang qua đây cũng đều đột nhiên dừng hết cả lại. Rất nhiều người cũng không rõ ràng ở nơi đây tại sao lại đột nhiên xuất hiện một vị thiếu niên nhi đồng cưỡi trên lưng ngựa sắt đứng tại nơi cao như vậy, thế nhưng không tránh khỏi một số người to gan lớn mật đã bắt đầu muốn vây lại gần xem xét hoặc mở điện thoại ra quay chụp thành video.
Ngược lại khung cảnh Erica và Nguyễn Trọng Lăng ở dưới dãy bậc thang trước cửa nhà hát lớn lúc này nhất định là sẽ được tất cả mọi người ưu tiên quay chụp hết đấy!
- Chết tiệt Erca! Tôi nói cô xuống đi được chưa??? Hiện tại không phải là thời gian đùa cợt đâu đấy!!!
Lăng đã giận dữ hết mức có thể.
- Há! Được rồi được rồi! Có điều em vẫn bảo lưu ý kiến của mình, nếu như anh không thể đánh bại đối phương vậy chúng ta vẫn là chuẩn bị chết chung một chỗ đi được rồi! Dù sao…
Erika tuy rằng miệng đang nói thế nhưng cũng không có làm thêm cái gì hành động khiến Lăng khó chịu. Thân thể nhẹ nhàng như chim yến, hơi làm nhún nhảy liền bay lên cao, xoay người đáp xuống ngưng mắt đối diện với vị thiếu niên nhi đồng cưỡi ngựa sắt đứng trên đỉnh tòa nhà, âm thanh trầm trọng.
- Đối thủ là một trong tứ bất tử của thần thoại Việt Nam! Kẻ tượng trưng cho tinh thần bất khuất chống giặc ngoại xâm và sức mạnh của tuổi trẻ.
- Phù Đổng thiên vương- Thánh Gióng!!!
- Theo như truyền thuyết kể lại tạm thời có thể xác nhận năng lực của đối phương bao gồm: Ngựa sắt phun lửa, Lớn nhỏ như ý, Lực lớn vô cùng…
- Cũng còn may có vẻ như vị Thánh Gióng này không có mang theo năng lực của áo giáp sắt nếu không chúng ta liền không có bất cứ hi vọng gì có thể đả thương được đối phương rồi.
Erica vẻ mặt đề phòng nhìnv ề phía trên không trung Thánh Gióng đồng thời dùng tốc độ cực nhanh thuật lại những gì tin tức mà cô biết được.
- Chết tiệt! Cô nói cũng như là không nói vậy~
- Quan trọng nhất là sau khi chuyện lần này xảy ra những người xung quanh đây phải làm như thế nào? Các cô sẽ không đều là giết người diệt khẩu đấy chứ?
Erica vừa rời người Nguyễn Trọng Lăng liền lập tức cho gọi ra Gươm thần của chính mình. Hiện tại tuy rằng lại một lần nữa gặp mặt Dị thần có điều hắn không phải vẫn luôn muốn chém giết Dị thần để cướp lấy quyền năng hay sao.? Hiện tại đối thủ lại còn là Thánh Gióng nữa chứ. Nếu như đánh bại đối phương quyền năng chiếm được hẳn là sẽ không quá tệ đi.
Hừm! Nếu có thể chiếm được quyền năng Lớn nhỏ như ý kia của đối phương thì thật quá tuyệt rồi. Cái này là đảm bảo nhân sinh người thắng thiết yếu năng lực, cũng là bảo đảm gia đình hòa thuận, hậu cung giai lệ cuộc sống hạnh phúc trong tương lai đó a!!!
- Thánh Gióng đúng không???
- Hôm nay anh đây chắc chắc thắng định ngươi rồi!!!
Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt bừng bừng tự tin tuyên bố tuyên ngôn tất thắng!
…
Kết thúc chương 51.
Danh sách chương