Có lẽ là bởi vì vừa mới thành công lần lượt chém giết hai cái dị thần đi, bởi vậy mặc dù đột nhiên bị ném tới thế giới xa lạ này Huyễn Tưởng Hương, ở sâu trong thâm tâm Lăng vẫn luôn tin tưởng rằng cuối cùng chính mình chắc chắn có thể tìm thấy đường về nhà. Hơn nữa đối với nhân vật ở trong nơi này đều có một loại từ trên cao nhìn xuống như mê tự tin. Nếu không cũng sẽ không như vậy qua loa chân ướt chân giáo vừa mới tới nơi này, bên tai vừa nghe xong lời nói tình báo của một bên (hơn nữa còn là từ ngốc cô nương Cirno), liền vội vội vàng vàng sốc nổi tự bản thân quyết định trực tiếp tiến tới chiếm đoạt Hồng Ma Quán. Cái này nếu còn không gọi qua loa sốc nổi vậy cái gì mới gọi được là. Kẻ nào đó giờ phút này không khỏi sám hối xem lại bản thân mình.

Quả nhiên là “Too young, too simple” a! Quá trẻ tuổi, quá ngây thơ a!

Thực tế quả nhiên rất nhanh liền ứng nghiệm, phá vỡ bản thân Lăng ban đầu kế hoạch ảo tưởng. Trải qua vừa rồi cùng với tiểu Flandre coi như là chiến đấu xong, hiện tại ai đó đã đã biết. Mặc dù nơi đây nhân vật có lẽ có nào đó điểm yếu hoặc sức mạnh tổng hợp không sánh bàng bản thân, thế nhưng chung quy bọn họ là có đủ năng lực gây thương tích nguy hiểm đến mình, thậm chí chân chính cái chết. Có được này đó hiểu được, lại thêm vừa mới trải qua tiêu hao thật lớn ma lực chiến đấu với tiểu Flandre. Lúc này bắt gặp đứng ở nơi cửa ra vào tầng hầm ngầm không chỉ có nhìn qua tựa như lolita hấp huyết quỷ Remilia, đã từng chiến đấu qua ung thư lười thời kì cuối hơn nữa lại đang ngồi lì trên xe lăn ma nữ Patchouli, một đám tiểu ác ma chiến binh, tiểu yêu tinh hầu gái, trông cửa nhân vật công phu cao thủ Hong Meiling cùng với mỹ nữ mái tóc bạch kim hầu gái trưởng Sakuya Izayoi…vv. Có thể nói là tập trung hầu hết toàn bộ nhân vật có sức chiến đấu Lăng đã từng gặp trong lâu đài này.

Tình huống có vẻ như không ổn lắm!

Ai đó có vẻ nghĩ muốn chuồn~

Đương nhiên trước tiên còn cần phải giải quyết một chút sự việc ở nơi đây đã mới được.

Chỉ gặp Lăng ánh mắt như có thâm ý nhìn lướt qua một đám người trước mắt đang đứng chắn đường cửa ra vào tầng hầm ngầm, sau đó đối với đứng ở trước tiên, vẻ mặt bên trên biểu hiện rõ, táo bạo, phẫn nộ, khó chịu, tràn đầy cảnh cáo uy hiếp ánh mắt, nào đó Lolita hấp huyết quỷ, anh chàng giời vẻ mặt kiêu căng hất hất cằm.

- Ngươi lại là ai a? Còn có tại sao ta lại phải nghe lời của ngươi? Khiêu khích ý tứ giọng nói mười phần còn chưa xong, nào đó đáng giận tâm cơ boy còn cực kì khoa trương ra vẻ, trực tiếp ôm ngang lấy đang ngồi ở trên giường vẻ mặt có chút e ngại nhìn về phía vừa mới tới tỷ tỷ của mình tiểu Flandre.

- Khốn nạn! Mau buông tay!!! Thả ra em gái của ta mau!

Nào đó hấp huyết quỷ lolita quả nhiên giống như những gì bản thân Lăng đột nhiên suy đoán, đúng là chính chính cống cống một tên muội khống hấp huyết quỷ. Lúc này chính mắt nhìn thấy đáng giận trước mặt nam nhân như vậy đáng ghét hành vi, nếu còn có thể chịu đựng được nữa thì còn có cái gì không nhịn được nữa. Remilia bởi thế tất nhiên lập tức cực kì bạo nộ ra tay. Chỉ gặp trên tay của cô nàng không biết từ lúc nào thì xuất hiện một thanh kì quái màu đỏ trường thương, cả người vút lên như bay vọt lao lên phía trước. Khuôn mặt táo bạo giận, hai bên răng nanh không ngừng nhe ra tựa như dã thú gầm gừ.

Chỉ là đối diện, đối với tình huống hiện tại bản thân Lăng ấy vậy mà không có chút lo lắng nào. Đối với đột nhiên táo bạo, giận không kìm được lao tới Remilia không khỏi lộ ra được như ý nguyện, gian kế hoàn thành tươi cười. Nhìn về phía bất chợt lao tới cô nàng, không hề chần chừ sử dụng ra hấp huyết quỷ vẫn luôn sợ hãi ánh sáng mặt trời, quyền năng: Ánh sáng người chưởng khống tuyệt chiêu. Một cái mini mặt trời nhỏ bỗng chốc xuất hiện ở bên trong gian phòng tối tăm quanh năm không có mấy ánh sáng, không khỏi khiến cho mọi người chói mắt tức thì nhắm chặt.

- A!!!! x2

Đồng thanh rên rỉ kêu lên từ phía hai chị em gái hấp huyết quỷ. Chỉ là nào đó thẳng nam hiện tại mới sẽ không quan tâm. Chỉ gặp, nắm chặt lấy cơ hội này Lăng tức thì cả người bay xông đi lên. Một bên ôm đón lấy đang lao tới giữa đường bỗng nhiên giật mình sợ hãi mềm nhũn ngã xuống Remilia, một bên cả người giống như biến thành tia sáng vậy bao bọc lấy hai chị em gái. Sau cùng tức thì mang theo cả hai bay vút đi, lập tức rời khỏi nơi này. Hơn nữa còn để lại đáng giận tiếng cười cùng âm thanh phía sau vang lên không dứt!

- Ha ha ha ha ha ha….. Hôm nay vậy tạm đến đây thôi. Trước bắt lấy hai cái chiến lợi phẩm làm tù binh, đợi cho đến lần sau gặp mặt lại, vậy nơi này chắc chắn sẽ trở thành là của ta đấy! Hẹn ngày sau gặp lại! Ha ha ha ha ha ha ha……~

- Đại tiểu thư! Nhị tiểu thư!... Đáng giận!!!

Đây là Sakuya Izoyoi giật nảy mình cùng lo sợ tức giận âm thanh.

- Remi! Flandre!

Đây là Patchouli lo lắng nhềm nhũn tiếng hô.

- Remilia đại nhân! Flandre đại nhân!

Đây là Hong Meiling cùng một đám tiểu ác ma binh linh, tiểu yêu tinh hầu gái sợ run kêu gọi. Không khác, tất cả mọi người ai đều không có nghĩ đến, chủ nhân của bọn họ, đại tiểu thư Remilia Scarlet, thậm chí còn cả đáng sợ nhị tiểu thư Flandre, có một ngày vậy mà thật sự đều bị một người nam nhân bắt đi rồi. Thế giới này thật là quá điên cuồng! Thật là đáng sợ sợ! Mụ mụ, ta muốn về nhà á!!!

Cùng lúc đó, ở một bên khác, tạm thời bất luận bên trong Hồng Ma Quán bởi vì ai đó trắng trợn bắt cóc hành vi mà trở nên lộn tung tùng phèo. Hoá thân thành ánh sáng bắt cóc hai người loli hấp huyết quỷ Nguyễn Trọng Lăng, đương nhiên là sẽ không dừng lại ở gần nơi bản thân vừa mới gây xong án. Cho tới trước đó còn từng có ý định đánh chiếm Hồng Ma Quán làm nơi ở mới kế hoạch hoàn thành, liền mời bản thân bắt gặp người đầu tiên bạn bè ở trong Huyễn Tưởng Hương- đồ ngốc Cirno tới thăm quan nhà mới cái gì, tạm thời cũng chỉ có thể mắc cạn. Thực tế và kế hoạch không nghĩ tới chênh lệch nhau nhiều như vậy, thôi thì cũng chỉ đành phải tạm dừng đợi thêm một chút thời gian đi. Tin tưởng lần này đã thành công tóm được Hồng Ma Quán chân chính chủ nhân Remilia, thậm chí tiện tay còn bắt luôn em gái của cô nàng- tiểu Flandre. Chỉ cần có thể trước tiên xử lý vấn đề tư tưởng cho hai chị em, như vậy thì lúc sau có lẽ đều không cần lại phải đánh đánh giết giết, có khi đều có thể thành công tu hú chiếm tổ chim khách, chiếm đoạt luôn Hồng Ma Quán ấy chứ.

Nào đó tà ác ý tưởng giờ đang không ngừng hiện lên tại bên trong đầu của Nguyễn Trọng Lăng. Lại nói, có phải hay không tại đây Huyễn Tưởng Hương đại kết giới bên trong yêu quái tồn tại quá nhiều làm gây ôi nhiễm ảnh hưởng người bình thường suy nghĩ? Nếu không bản thân thế kỷ mới ba tốt thanh niên (học tập tốt, lao động tốt, giữ gìn vệ sinh thật tốt), vừa mới bị ném đến nơi đây, trước tiên liền nghĩ đến bắt nạt người, sau liền tiến đánh cướp bóc lâu đài, cướp bóc không thành càng biến đổi ra bắt cóc trẻ em vị thành niên hành vi, một loại tội phạm kiểu suy nghĩ hành động đâu?

Stop! Dừng! Không nên nghĩ quá nhiều. Nếu không thật sự là quá đáng sợ sợ. Người bình thường ở lâu tại nơi này chẳng lẽ còn đều biến hành hết yêu quái chắc!

Nào đó thanh niên bị suy nghĩ của mình biến cho cả kinh không khỏi giật mình run run. Nghĩ tới vừa nãy đến giờ bay đi chắc hẳn cũng đủ xa. Đưa mắt nhìn xuống nơi này giống như là một toà rừng rậm (dù sao chỉ cần không phải còn ở trong hồ sương mù gần Hồng Ma Quán là được), liền cũng không có suy nghĩ nhiều trực tiếp lựa chọn bay hạ xuống. Đương nhiên, bản thân còn sẽ mang theo hai cái bị bắt cóc “trẻ em” ôm xuống đi cùng là được.

- Hu ra! Ca ca! Ca ca! Ngươi thật sự mang Flandre rời khỏi căn phòng đáng ghét kia sao? Thật thật tuyệt vời! Ca ca, ngươi tốt nhất!!

- Đáng giận! Ngươi tên khốn kiếp này ý muốn làm gì?!

Hoàn toàn khác nhau hai loại âm thanh, hoàn toàn khác nhau hai loại thái độ trái ngược. So sánh với Flandre tràn đầy cực kì vui sướng cùng hân hoan giọng nói, cùng với bị ôm mang theo, cả người còn có chút mềm nhũn vô lực Remilia ánh mắt có thể nói cực kì nổi nóng, táo bạo, tức giận, cùng với…. lo sợ không yên.

Tạm thời không nói đến bởi vì bị Remilia giọng nói cùng thái độ làm cho dù vừa mới thoát khỏi tầng hầm ngầm mang lại vui vẻ hưng phấn lại vẫn cố nén, sợ sệt ánh mắt nhìn về phía tỷ tỷ của mình tiểu Flandre. Remilia lúc này bản thân chính là táo bạo tức giận lại cực kì lo âu. Nguyên do không vì gì khác. Bởi vì nơi này đã không còn là ở quen thuộc bên trong Hồng Ma Quán nơi chị em bọn họ mới là chân chính chủ nhân. Ở nơi đây bên ngoài, hơn nữa bản thân làm hấp huyết quỷ nhược điểm còn toàn bộ bị đối phương nắm giữ cùng sử dụng. Thật thật sự là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng thưa. Hoàn toàn không có một chút nào năng lực phản kháng. Đối mặt phải với tình cảnh như vậy bị thảm, bảo sao mà bên cạnh dù nhìn thấy em gái thương yêu của mình bởi vì có thể được ra ngoài mà tỏ ra hưng phấn khiến cho Remilia trong lòng âm thầm hổ thẹn, khả năng cũng không đã còn có đủ tâm tư nhiều hơn chú ý. Toàn bộ nội tâm giờ này phút này, toàn bộ đều là chú ý đề phòng kẻ lạ mặt đột nhiên xuất hiện sau khi mình tỉnh này, không biết tiếp sau đó hắn sẽ đối sử với chị em mình ra sao.

Không biết nghĩ tới nào đó bi thảm tương lai (chị em cùng thờ một chồng?), kiên cường kiêu ngạo như Remilia Scarlet cũng không nghĩ tới từ khi nào đột nhiên liền rớt xuống tủi nhục nước mắt.

- Tỷ tỷ…..

- Ca ca người đừng bắt nạt tỷ tỷ của Flandre được không? Flandre không cần đi ra ngoài chơi! Flandre có thể trở về phòng! Flandre sau này sẽ không đồi đi ra ngoài chơi nữa! Hức hức hức…

Lần đầu tiên chứng kiến tỷ tỷ của mình như vậy đau thương nghẹn ngào khóc, vốn dĩ vui vẻ hưng phấn thật sự Flandre giống như bị cảm nhiễm giống nhau, khuôn mặt nhỏ tức thì giống như mèo mướt vậy cũng đi theo nức nở, hơn nữa còn mở miệng cầu xin.

- Im ngay, Flandre! Không được cầu xin hắn!

Kiêu ngạo như Remilia sao có thể chính mắt nhìn bản thân em gái mình thay thế cầu xin kẻ thù. Trước đó vốn dĩ cũng bởi vì đột nhiên cả hai chị em đều bị bắt, đối thủ lại nắm giữ năng lực khắc chế nhược điểm bản thân, tình huống thay đổi bất lợi quá bất ngờ, quá nhanh, hơn nữa lại còn liên luỵ đến em gái Flandre, còn có hai chị em có thể cực kì bi thảm tương lai, thế cho nên Remilia bản thân mới có thể bởi vậy to lớn kịch liệt biến đổi mà không kìm lòng được rơi vài giọt nước mắt. Chỉ là bắt gặp được em gái của mình bởi vì vậy mà cầu xin kẻ thù, tỷ tỷ uy nghiêm có phần bị hao tổn (cái này đáng chết ngạo kiều muội khống). Hơn nữa bản thân càng không muốn vẻ mặt mềm yếu của mình bị trước mắt cái này đáng giận nam nhân thấy được. Nói chung, vốn dĩ có chút hơi mất kiểm soát cảm xúc Remilia lúc này khoảnh khắc tức thì đã hoàn toàn bình ổn lại. Một bên thét lớn Flandre không cần làm vô dụng việc ngốc (tự nhận là), một bên giờ ánh mắt ẩn sâu cừu hận, lại lạnh băng mặt nhìn về phía kẻ thù (nào đó tâm cơ boy, chủ mưu gây ra mọi việc hiện nay). Một bộ dáng vẻ muốn chém muốn giết, muốn róc thịt vậy tuỳ ý, nhưng đừng hòng lại khiến bản thân lại sẽ nói một lời.

Mà? Giống như hấp huyết quỷ cái gì chém giết róc thịt linh tinh đều cũng sẽ không chết đâu? Thật đúng là muốn thử thử một chút a. Ai đó nghĩ vậy không khỏi cười cười.

Kết quả là một kẻ khóc (tiểu Flandre), một người cười (tâm cơ boy Lăng), một đứa banh mặt ra tỏ vẻ lạnh lùng nhưng đôi mắt hồng hồng, hai má còn vương lấm tấm nước mắt (Remilia). Một bộ bức tranh sinh động một nhà ba người hiện lên tại nào đó một con tiểu dạ tước đang núp tại xa xa trong đôi mắt. Thật đúng là….

Có chút hâm mộ đâu! Mụ mụ,… ta rất nhớ ngươi ai! Hức hức hức….~

Nào đó lạc đường nhà, Yakumo Ran ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía bên cạnh mình chủ nhân, tự nhẫn là vĩnh viễn mười bảy tuổi thanh xuân mỹ thiếu nữ Yakumo Yukari, đồng thời cất tiếng hỏi thăm.

- Chủ nhân, còn muốn tiếp tục theo dõi sao?

- Đương… Đương nhiên! Hình ảnh như vậy không phải rất cảm động sao?

Đang cắn khăn tay giả vờ lau nước mắt Yakumo Yukari vừa tiếp tục theo dõi trước mắt mình hình ảnh, rõ ràng là tình cảnh của Nguyễn Trọng Lăng ba người hiện giờ, một bên giọng nói đương nhiên trả lời. Cho tới có phải hay không bởi vì bản thân ác thú vị mà đối với vị này đột nhiên xuất hiện bên trong Huyễn Tưởng Hương bỏ mặc không quản không hỏi lại lén nhìn xem vậy thì Yakumo Ran bản thân sẽ không biết được rồi.

“Ai~ Bổn cung cũng không biết làm sao mới phải nha! Ai bảo người ta xui xẻo dính phải một cái xấu bụng chủ nhân như vậy ồ!”

Nào đó xấu bụng yêu quái thức thần như vậy âm thầm thương xuân thu buồn trong lòng nói thầm. Đương nhiên! Vẻ mặt bên ngoài từ đầu đến cuối, chắc chắn là sẽ không có chút nào biến hoá đấy. Đều ngoan ngoãn thật sự! Mới sẽ không để cho nào đó mốc meo lão thái bà không biết mấy ngàn tuổi biết được đâu, hi hi!

Cho tới hiện tại mà…. Đương nhiên là tiếp tục cắn khăn tay, lau nước mắt, uống nước ngọt, cắn hướng dương, tiếp tục xem tiếp vở kịch lớn năm nay á. Dù sao Huyễn Tưởng Hương lại không phải do bản thân quản sự. Buồn buồn cũng chỉ có thể nhìn lén một chút chuyện bên trong nơi này giải sầu.

Bởi vì nơi đây chính là,.. Chúng thần quyến luyến huyễn tưởng hương nha! Luôn là sẽ có nào đó người cùng chuyện thú vị phát sinh ở bên trong đấy. Giống như người cùng chuyện hôm nay như vậy!

Ai mà biết chắc được~

………..

Kết thúc chương 267.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện