Toàn bộ không gian giống như sóng nước nhộn nhạo giống nhau, chỉ trong khoảnh khắc, Lăng liền phát hiện mình giống như vượt qua ranh giới của không gian cùng thời gian. Một bên là khung cảnh bên trong đền thờ vừa mới diễn ra, Erica bản thân vẫn còn ở bên cạnh, bên kia là tình cảnh vài ngày trước đó khi Lăng vẫn còn chưa trở về quá khứ, còn đang cùng với nữ dị thần Athena chiến đấu hăng hái với Perseus cùng Verethragna. Cho tới chính bản thân anh bây giờ, vậy thì giống như kẻ thứ ba đang đứng trên dòng chảy thời gian bên ngoài, lặng lẽ ngắm nhìn thấy hai bên một đám màn hình đang chiếu phim quá khứ của bản thân.

Càng quan trọng hơn chính là, dựa theo bản thân quan sát, Lăng cũng coi như cuối cùng biết được, sự tình ở trong quá khứ cùng với tương lai tiếp đó diễn ra sẽ như thế nào.

Ở tại quá khứ bên trong ngôi đền, Lăng tận mắt nhìn đến chính mình thân thể dần dần tan biến mất đi trong lòng của Erica. Cũng nhìn thấy thoát ra từ bản thân anh, trước đó đã từng cảm giác được, hoá ra chính là vị dị thần vốn dĩ bị anh phong ấn ở trong cơ thể mình. Đối phương cưỡi lấy cỗ xe ngựa mặt trời, giờ đại chiến cùng với thần vương Melqart. Cũng còn tốt chiến đấu tuy rằng diễn ra kịch liệt, thế nhưng còn không có uy hiếp tới tính mạng của Erica. Hình ảnh cuối cùng mà anh nhìn thấy về cô là lúc cô nàng đang chạy vội thoát đi muốn sắp sụt lún ngôi đền. Dựa theo bản thân Lăng suy đoán, dựa vào thân thủ của Erica, chỉ cần cô nàng không ngốc đầu ngốc não đi chiến đấu trực diện với dị thần linh tinh, như vậy thì an toàn tính mạng chắc hẳn vẫn còn có bảo đảm.

Quá khứ là như vậy, ở bên kia đám tương lai màn hình trình chiếu trước đó sự việc diễn ra nhưng ngắn gọn hơn nhiều. Lăng đồng thời cuối cùng cũng rõ ràng, chính mình khi đó vốn dĩ sắp bị Verethragna một đòn chém bay đầu, cuối cùng tại sao lại còn có thể sống sót cho đến ngày nay.

Sự việc quả nhiên giống như trước đó những gì Lăng đã từng suy tư, mọi việc một lần nữa đều là tên dị thần bị anh phong ấn trong người làm trò quỷ. Chuyện này diễn ra thậm chí làm cho hiện tại Lăng không khỏi trong lòng xuất hiện nào đó ý nghĩ không tốt. Có phải hay không tất cả từ đầu tới cuối đều là một hồi âm mưu? Rằng đối phương cũng không phải giống như anh nghĩ thực sự bị phong ấn ràng buộc mà chỉ là tương kế tựu kế thuận theo vì gài bẫy.

Nguyên do tạm thời còn không biết chắc được. Duy nhất sự thật có thể xác định chính là, trước đó ngay tại thời điểm Verethragna ý định một kiếm chém chết anh, đối phương bất ngờ đột ngột ra tay mang theo Lăng thoát khỏi tình huống chắc chắn phải chết, đồng thời cuốn theo lúc đó bị thương nặng bên cạnh dị thần Perseus, cuối cùng mới mang Lăng trở về trong quá khứ. Cho tới chuyện tiếp theo sau đó trải qua đều là tại lúc anh vẫn còn thanh tỉnh, hình ảnh bên trong một lần nữa chiếu lại, bởi vậy cũng không có gì đáng để lưu ý.

- Cuối cùng rốt cuộc tìm được ngươi!

Một âm thanh có phần quen thuộc bất chợt vang lên. Lăng theo bản năng ánh mắt quay đầu nhìn sang. Mũ len trùm đầu, tóc bạc, loli thân thể, trôi lơ lửng thân hình, khuôn mặt quen thuộc. Hoá ra là nữ dị thần Athena chứ còn ai vào đây.

- Hoá ra là cô. Chuyện này rốt cuộc là ra sao vậy? Còn có nơi đây là đâu? Đúng, còn có ông ta là ai cô biết không? Nói và chỉ về phía trong hình kẻ đang cưỡi cỗ xe mặt trời chiến đấu với thần vương Melqart. Mặc dù dị thần cùng diệt thần sư là thiên địch của nhau, thế nhưng trước đó ít nhất đã từng có hợp tác qua, bởi vậy cả hai chắc hẳn vẫn là có thể bình thường nói chuyện. Hơn nữa nói cho đến cùng thì, là Diệt thần sư muốn đánh cướp dị thần quyền năng mà không phải ngược lại, bởi thế cho nên một khi bản thân Lăng không có ý định ra tay xé rách trước đó thoả thuận hợp tác, như vậy cả hai bên cũng không phải không thể tường hoà không có vấn đề gì.

- Nơi này dựa theo các ngươi cách nói gọi là dòng thời gian. Có điều chúng ta quen thuộc gọi nó là dòng sông vận mệnh. Cho tới hắn ta? Đây là một kẻ phản loạn đáng ghét!

Mặt mày vô cảm nói ra những điều kể trên, có điều câu trả lời của Athena rõ ràng không thể làm cho Lăng thấy hài lòng. Chỉ là đang lúc anh ấy muốn tiếp tục lên tiếng hỏi thăm rõ ngọn nguồn, đối phương lời nói đã đánh đoạn trước.

- Thời gian không còn nhiều lắm, ngươi trước tiên hãy nghe kĩ lấy lời nói của ta.

- Trước đó bởi vì tên đáng ghét kia đột nhiên xuất hiện mang đi ngươi cùng Perseus trốn trở về quá khứ, điều này khiến cho ta cùng Verethragna không thể không tự mình đuổi theo. Tại trong dòng sông vận mệnh muốn tìm chính xác một người đang lẩn trốn cũng không phải một chuyện dễ dàng. Hơn nữa tên lỗ mãng kia còn nổi điên cùng Melqart đánh nhau. Chuyện này khiến cho việc tìm kiếm của chúng ta trở nên càng thêm khó khăn, nếu như không phải bản thân hắn bị bức ép phải tự mình hiện thân mà nói, ta còn thật đúng chưa chắc có thể tìm được đến nơi này.

Mặc dù khuôn mặt vẫn vô biểu cảm như lúc ban đầu, thế nhưng không hiểu ra sao, Lăng rõ ràng nghe ra mùi vị cười trên nỗi đau của người khác từ trong giọng nói của Athena.

- Chờ chút? Tại sao hai người sẽ đuổi theo tới đây? Sẽ không phải là vì cứu tôi đi?

Lăng giọng nói tràn đầy hoài nghi. Mặc dù nghĩ lại thì nếu có thể xuất hiện hai vị dị thần đuổi theo tới chỉ vì cứu mình nghe có vẻ rất cảm động nhân tâm. Thế nhưng nghĩ tới thân phận Diệt thần sư của bản thân, hơn nữa cả đám bọn họ vốn cũng không quen biết được bao lâu, nghĩ như thế nào đều không thể tin tưởng được á.

- Hừ! Ta đương nhiên là đến để cứu ngươi. Dù sao đi nữa thì, trước đó ngươi vẫn là người hầu tay sai của ta. Nếu như ngay cả thủ hạ cấp dưới bị người ta bắt đi, bản thân lại còn không có một chút nào phản ứng, như vậy cũng quá mất mặt. Hơn nữa tên kia còn như vậy đáng ghét!

- Cho tới Verethragna? Có lẽ hắn chỉ là muốn tìm người đánh nhau mà thôi.

“Quả nhiên là như vậy a!” Ai đó ở trong lòng thầm than. Có điều người hầu tay sai là cái gì quỷ? Chúng ta trước đó là liên minh cộng sự ngang hàng được không! Thời điểm nào thì mình biến thành cấp dưới chịu sai bảo của cô ta. Ai đó trong lòng không khỏi oán thầm.

- Được! Câu hỏi của ngươi ta đã trả lời. Như vậy hiện tại là thời điểm đến lúc ngươi nên làm việc.

Nói và tại trong ánh mắt nghi hoặc của Lăng, Athena hướng về phía anh vẫy vẫy tay. Còn chưa kịp hiểu rõ đối phương ý tứ ra làm sao, một thứ đồ vật từ trên người Lăng bỗng nhiên tự động bay vọt ra tới.

- Đây là…. Cấm thư Prometheus?

Nhìn rõ ràng thứ đồ vật vừa mới bay ra kia là gì, Lăng giọng ngạc nhiên lẩm bẩm. Ý nghĩ trong đầu vẫn có chút không rõ.

- Cấm thư Prometheus? Các ngươi gọi nó là như vậy sao? Ừm? Nói như vậy thì cũng không sai. Nó đúng là thứ đồ vật nguy hiểm mà tên thần linh gian xảo kia để lại cho loài người.

Nói và Athena ánh mắt như có thâm ý liếc nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng, thân hình lơ lửng chậm rãi bay lại gần cùng giọng nói xa xăm.

- Tiện nghi cho ngươi đó, của ta người hầu. Cũng chỉ có từng là trí tuệ nữ thần giống như ta đây mới có thể hoàn toàn giúp đỡ phát huy ra năng lực thực sự của nó.

- Tiếp nhận món quà của ta ah! Và từ nay chinh chiến tuân theo ta sai bảo!

- Cô nói cái chuyện ma quỷ gì thế. Làm sao có thể…um…

Đáp lại lời chất vấn cùng ánh mắt không hiểu của Lăng là nụ hôn bất ngờ của nữ thần Athena. Lạnh nhạt đôi môi thơm mềm cùng mùi u hương thân thể khiến người suy nghĩ chậm dừng vài nhịp. “Lại lần nữa bị cưỡng hôn!” Lăng trong lòng không khỏi xuất hiện suy nghĩ như vậy đột ngột nhảy ra. Đồng thời cũng chính vào ngay tại khoảnh khắc ấy, phiến đá cấm thư Prometheus trên tay Athena cũng tức thì toả ra ánh sáng màu xanh ma thuật của mình, hơn nữa còn dần dần tan rã rồi lan tràn khắp cơ thể của Nguyễn Trọng Lăng ngay gần.

Một loạt phép nhiệm màu được đúc lại!

Một đám rộng lớn khổng lồ tri thức được nhét đầy.

Nghi thức của sự khai sáng cùng tân sinh.

Một vị thần linh mới chính thức ra đời!

……..

Kết thúc chương 258.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện