Trong một chuyến tàu nào đó trên đất Ý, một cuộc cãi vã chính đang âm thầm diễn ra...

- Vương! Người điên rồi sao???

Một âm thanh hét lớn giọng nữ mang theo giận dữ, hoảng hốt, buồn bực, không thể tin tưởng, hi vọng mình lầm, hỗn tạp cảm xúc...vv vang lên.

Nơi đây là một khoang hành khách thông thường với hai hàng ghế trống rộng rãi. Bên trong lúc này đang ở lấy ba người. Salvatore Doni vẻ mặt cười thật tươi ngồi trên một bên băng ghế ăn táo chín giống như xung quanh không hề có chuyện gì xảy ra. Ngược lại là ngồi phía bên kia, Nguyễn Trọng Lăng hiện tại đang dùng vẻ mặt giật mình nhìn lấy như mèo bị giẫm phải đuôi, vẻ mặt hổn hển vừa mới đứng bật dậy hét lớn cô gái trước mặt...

Liliana đã tỉnh giấc! Thế nhưng lúc này cô ấy chỉ cảm giác thà rằng mình còn chưa có tỉnh giấc còn hơn. Chỉ mong sao cho tất cả mọi chuyện đang diễn ra ở trước mắt cô chỉ là một cơn ác mộng hoặc ảo giác của riêng mình. Chỉ cần bản thân mau mau tỉnh lại, tất cả đều sẽ trở về êm đẹp như cũ~ Cô vẫn đang cùng với đức vua của mình cùng ngồi ăn, cùng ngồi vui chơi trò chuyện, cùng an nhàn ngồi ngắm cảnh nơi ven con kênh dài yên bình ở Milan...

Tiếc rằng mọi điều trên chỉ là mong muốn đơn phương từ một phía của cô mà thôi. Nơi này rõ ràng là ngay chính giữa hiện thực! Ác mộng ngay chính giữa hiện thực!!!

- Làm sao rồi Liliana? Có gì không đúng chúng ta cũng có thể từ từ nói chuyện mà...

- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Đừng vội vàng nóng giận như thế!!!

Lăng vẻ mặt chột dạ an ủi.

Hiện tại thời gian cách thời điểm lên tàu đã là gần 3 tiềng đồng hồ. Mũi kim chỉ giờ cũng đã chỉ về phía con số 4 rạng sáng theo giờ ở Ý. Tại Việt Nam lúc này thời gian đã gần vào buổi trưa. Tất cả mọi người chính đang bắt đầu bàn bạc say xưa về những chuyện mà Lăng đã làm vào buổi tối hôm qua ở Milan. Có điều bản thân cậu ta giờ phút này đây tất nhiên là không biết rõ được những điều ấy đấy! Ngược lại là đối mặt với hiện tại Liliana thái độ khác thường tức giận lên tiếng trước mắt... Lăng cũng không khỏi chột dạ không thôi gượng cười.

Chuyện bắt đầu xảy ra từ 5 phút đồng hồ trước khi Liliana chính thức tỉnh giấc. Trong quãng thời gian cô nàng bất tỉnh trước đó, nhàn rỗi không có chuyện gì làm, Lăng cũng đã tranh thủ thời gian hỏi Doni về nội dung kế hoạch mà bọn họ sắp hành động.

Đối phương trả lời cũng rất đơn giản thô bạo!

Nội dung kế hoạch chỉ gồm có ba bước duy nhất: Tới! Uy hiếp+ Khuyên bảo! Triệu hoán dị thần rồi tiêu diệt gọn!!!

Ba bước đơn giản lại hiệu quả không cần phải bàn cãi! Lăng cũng chính là biết thêm về địa điểm chiến trường cùng nạn nhân xong liền sảng khoái đồng ý. Hơn nữa bản thân cậu cũng không thể không thừa nhận, đối với cái kế hoạch thô bạo lồ lộ của Doni, Lăng cũng không có khả năng bổ sung thêm được nổi ý kiến gì luôn~

Cũng là kể từ đó kế hoạch của Doni chính thức được cả hai người bọn họ thông qua xong!

Một kế hoạch được qua loa miêu tả và quyết định không có tới 3 phút! Không được đặt tên! Không được hai người trong cuộc quan tâm hay coi ra là gì!!!

Thế nhưng hậu quả sau này mà nó để lại... Nhân dân thế giới từ đây sẽ mãi mãi khắc ghi ngày hôm nay. Hơn nữa được giới lịch sử học ngày sau công nhận với nhiều cái tên để đánh dấu sự kiện quan trọng của nó như; Ngày kinh hoàng nhất! Ngày đức thánh chúa rơi nước mắt! Ngày Ma Vương nổi loạn, Hắc ám buổi rạng sáng vân vân.

Có điều ít nhất thì hiện tại còn không ai có thể biết rõ được những điều đó!

Quay trở lại với chuyện từ lúc Liliana bắt đầu tỉnh dậy. Giống như trước đó đã từng cam đoan với tên tóc vàng ngu ngốc kia, dù cho không quá rõ ràng lý do, Lăng nhưng không thể không tới nói chuyện để bảo đảm Liliana sẽ không thông báo tin tức về việc mà bọn họ sắp sửa làm ra cho phụ tá của Doni là Andrea. Tránh khỏi việc đối phương sẽ xuất hiện làm phá hư cản trở các thứ.

Còn tại vì sao phụ tá của Doni lại sẽ cản trở, Lăng rất đơn giản liền gán ghép thành đối phương không muốn Doni đơn giản nhường dị thần cho cậu ta đánh giết mà thôi. Lăng vì vậy cũng lơ đễnh không có tỉ mỉ hỏi kĩ.

Đối với chuyện này, ban đầu Lăng vốn cho chỉ là chuyện nhỏ, không có coi nó ra là gì cả đấy!!! Ai dè cho tới lúc chính thức đi làm... Cậu chàng mới biết rõ mình suy nghĩ trước đó quả thật là hoàn toàn sai lầm! Thậm chí còn là sai lầm thật quá mức!!!

Vừa mới giải thích xong lý do mà Doni có mặt ở nơi đây cùng với kế hoạch mà hai người bọn họ chuẩn bị làm, Liliana thái độ liền đột nhiên nổi giận hét lớn phản đối. Hơn nữa nhìn qua rõ ràng là nổi giận thực sự đó à đừng đùa!!!

Nhìn lồng ngực chập trùng như đang cố nén xuống cơn tức của Liliana... Lần đầu tiên trong đời Lăng mới biết được một điều... Nam giới nhìn bộ ngực của phụ nữ chập trùng lên xuống miên man cũng không có sung sướng như những gì người ta thường tưởng tượng.

Gian phòng từ đó yên tĩnh trong chốc lát! Chỉ còn tiếng hít thở phì phò của Liliana cùng với cảnh vật hai bên đường không ngừng cắt ngang thật nhanh qua nơi khung cửa sổ chính nhắc nhở lấy mọi người... Bọn họ thế nhưng vẫn còn đang tiếp tục cuộc hành trình ban đầu.

Phía bên kia, nghe ra được sự mềm mỏng trong thái độ của nhà vua, Liliana không khỏi cố gắng bình tĩnh lại nỗi lòng của mình. Hiện tại sự việc vẫn còn chưa xảy ra. Có lẽ chỉ cần cô cố gắng khuyên nhủ và nói rõ, đức vua anh minh và nhân từ của cô có thể sẽ biết sai mà sửa, dừng lại hành động của mình bây giờ cũng không biết chừng!

Nghĩ tới đây! Sắc mặt của Liliana mới thoáng tốt hơn một chút chút! Có điều nghĩ tới nguyên do xảy ra tất cả mọi chuyện ở trước mắt này, Liliana ánh mắt không khỏi trợn trừng trừng nhìn về phía ngồi ở bên kia hàng ghế Salvatore Doni.

Vị thứ sáu Vương chẳng lẽ không biết độ nguy hiểm của việc mà bọn họ đang định làm ra hay sao? Vậy mà còn muốn lôi kéo Vương của cô đi làm ra những chuyện ngu ngốc như thế này!!! Thật sự là... Một vị vua quá mức vô trách nhiệm đấy!!!

Cùng lúc đó, đang ngồi ăn táo trên băng ghế Doni dường như cảm ứng được ánh mắt của cô nàng. Anh ta hơi ngẩng đầu lên. Đối với Liliana vẻ mặt đáng yêu nhiều hơn đáng sợ- trừng trừng mắt nhìn, Doni thế nhưng còn đáp lại với một nụ cười là thật tươi sáng láng đặc trưng của bản thân.

Thái độ tốt khiến người ta tức giận!!!

Liliana thấy này không khỏi cắn cắn đôi môi bực tức! Tiếc là đối với Salvatore Doni- thứ sáu Vương, cô ấy thật sự là bó tay hết cách không thể làm gì đối phương.

Thậm chí dù cho đối với việc bản thân bị Doni gõ đầu đánh lén đến bất tỉnh, sau đó còn lôi kéo đức vua của cô học xấu một loạt hành động ác liệt... Tuy rằng có không ít bất mãn, có điều sự thực lại là cô chẳng thể làm được gì một vị vua được cả!

"Sau này nhất định không thể tiếp tục để cho Vương có thêm bất cứ liên hệ gì với thứ sáu Vương!!! Hai người bọn họ rất có thể cùng nhau học cái xấu rồi~" Liliana bất mãn âm thầm nghĩ.

Đã có rõ ràng ràng quyết định trong lòng, cô nàng không khỏi hít một hơi thật sâu lấy lại cảm xúc bình tĩnh. Tiếp theo sau đó dùng vẻ mặt lạnh nhạt không chút biểu tình, giọng điệu nghiêm nghị bắt đầu lên tiếng nói chuyện khuyên giải đức vua của cô.

- Vương! Xin ngài hãy suy nghĩ cẩn thận và dừng ngay hành vi hiện tại của mình lại!!!

- Ngài rõ ràng còn không biết được hành động của mình hiện giờ là nguy hiểm và có thể tạo ra hậu quả tai hại lớn như thế nào đâu!

- Tôi- kị sĩ của ngài Liliana Kranjcar quyết sẽ không thể đứng trơ mắt nhìn Vương tiếp tục tự mình sai lầm thêm được nữa!

- Vương!!!... Xin Vương hãy lập tức thu hồi lại quyết định của mình lại!!!

Nói tới cuối cùng, Liliana thậm chí đầu cúi gục, cơ thể khụy hẳn xuống rồi quỳ cả hai chân xuống sàn tàu luôn đi rồi. Đoán chừng nếu như Vương của cô không chịu đáp ứng lời can ngăn của bản thân... cô ấy liền sẽ như thế quỳ mãi không chịu đứng lên!!!

- Tốt rồi Liliana! Chúng ta chỉ đến và nhờ họ triệu hoán dị thần thôi mà? - Hơn nữa Doni không phải là Diệt Thần Sư- vua của Italya hay sao? Chỉ là nhờ cậy bọn họ một chút mà thôi. Vatican chẳng lẽ không định tiếp tục ở trên đất Ý?

Lăng giọng không cho là đúng cắt ngang.

Đúng vậy! Mục tiêu của Lăng và Doni lần này chính là Toà Thánh Vatican nổi tiếng của đức giáo hội tại châu Âu. Nghe Doni nói đám người kia giáo hoàng và hồng y giáo chủ gì gì đó thế nhưng đều biết nghi thức triệu hoán được dị thần của thiên chúa giáo xuống phàm trần đây này. Chỉ cần bọn họ tới gây sự hoặc ép buộc một chút... Cũng không tin không thể thành công!

Trong lòng Lăng suy nghĩ thật ra rất đơn giản: Nha! Bạn thân đây gốc rễ dù sao cũng không phải ở châu Âu. Gặp phải rắc rối gì cùng lắm thì làm xong chuyến này anh đây bỏ về Á châu đi là được. Dù sao ở châu Á, giáo hội cái gì đấy thế lực đảm bảo không mạnh. Hơn nữa cho dù bọn người kia muốn gây sự trả thù, đầu tiên ra tay luôn chính là Doni đi? Cậu cũng không có gì phải lo lắng cả đấy!

Cũng chính là bởi vì suy nghĩ như thế, nghe xong kế hoạch của Doni, Lăng thậm chí cũng không suy nghĩ nhiều liền rất nhanh đồng ý.

Chỉ là những lời nói của Liliana tiếp theo sau lúc này lại không khỏi làm cho Lăng nhăn nhíu cả lông mày.

- Thế nhưng đó là Vantican thưa Vương!!! Đó là Toà Thánh không thể xâm phạm của công giáo. Đám người kia sẽ nổi điên hết cả lên nếu ngài và Vương Salvatore dám xâm phạm đến đó!

- Đây chẳng khác nào một hành động chính diện khiêu khích giáo đình. Hơn nữa còn là trắng trợn không kiêng dè khiêu khích loại kia! Bọn họ quyết sẽ không dễ dàng bỏ qua cho xong đâu!!!

- Chiến tranh có thể sẽ vì thế mà nổ ra đó thưa điện hạ!!!

- Càng chưa nói tới Diệt Thần Sư trong mắt bọn họ đều là ngoại đạo dị đoan! Là báng bổ thần thánh! Là những kẻ đứng đầu tiên trong danh sách dị đoan cần phải thanh trừ!!!

- Ngài và Salvatore điện hạ thế nhưng được bọn họ gọi là nguy hiểm nhất dị đoan, ma quỷ hiện thân nơi trần thế, là đại ma vương đại biểu cho tà ác mà bọn họ cần phải thanh trừ đấy ngài biết không???

Liliana ngẩng lên đầu, vừa quỳ vừa nghĩa chính ngôn từ đáp lời.

- Hic! Chẳng lẽ bọn họ còn có thể cản trở tôi và Doni hay sao?

Lăng vẻ mặt giật mình sửng sốt hỏi.

Được rồi! Cái gì cũng không quan trọng! Quan trọng nhất chính là có đánh lại được hay không?

"Ai mà quản đám người kia sau đó sẽ phản ứng ra sao chứ? Cùng lắm bạn thân ngay chiều nay thì bắt vé máy bay về châu Á luôn là được! Những chuyện còn lại ấy mà... Thì liền để cho tên ngốc hiếu chiến tóc vàng bên cạnh lo đi. Đoán chừng đối phương đang ước gì đám người kia ngày sau sẽ thường xuyên đi tìm hắn đánh đánh nhau đây." Lăng trong lòng không khỏi âm thầm tự nhủ.

- Vương! Ngày xưa giáo đình thế nhưng từng tổ chức cả quân đoàn thánh kị sĩ cùng mục sư muốn tiến hành thanh trừ cái gọi là Diệt Thần Sư đó!!! Hơn nữa nghe nói...

Liliana âm thanh không khỏi hơi hơi ngừng lại.

- Nghe nói làm sao?

Doni ngồi một bên đột nhiên lên tiếng chen vào thúc giục.

Lăng thấy vậy cũng không khỏi trợn mắt nhìn đối phương một cái. Tên chết tiệt này nãy giờ ngồi im bên ngoài vừa ăn táo vừa nhìn cậu khuyên Liliana mà không chịu giúp cậu nói chuyện lấy một câu. Thái độ cứ y như đang ngồi xem chuyện cười!!! Hiện tại thì hay rồi~ Thấy có chuyện hay ho để nghe liền không ai bảo cũng mở miệng xía vô.

Moá nó! Thật quá đáng ghét!!!

"Đáng đời ngày sau bị đám tu sĩ kia quấy rầy". Trong âm thầm Lăng không khỏi bắt đầu quyết định. Nếu như đám tu sĩ kia thật sự rất khó nhăn... Vậy ngay sáng hôm nay làm xong một cú, cậu liền lên máy bay chuồn thẳng.

Ngược lại nếu chỉ là bình thường bình thường mạnh mẽ mà nói... Vậy cậu liền tiếp tục chuyến du ngoạn châu Âu của mình đi thôi. Dù sao Liliana còn chưa có nói rõ lý do vì sao mang cậu tới châu Âu đây. Không thể cứ như thế bỏ về được!!!

Càng chưa nói đến... Đánh bại dị thần còn sẽ có mới quyền năng! Đối với tên đáng ghét tóc vàng đang ngồi ở bên kia. Cậu thật ra vẫn rất là muốn đánh cho đối phương một trận ra trò. Mà muốn làm được điều đó, tìm kiếm quyền năng mới có thể chống lại quyền năng của đối phương đã trở thành chuyện không thể không làm.

Dị thần không thể không tìm! Đã tìm được vậy làm sao có thể không đánh!!!

Nói chung... Giáo đình bất kể mạnh đến đâu! Cậu cũng là phải xông qua một lần cho biết!

Du lịch châu Âu sao? Đi nhiều mới được gọi du lịch ồ~

Cũng là ở trong lúc bản thân Lăng ngầm hạ lấy quyết định, Liliana cũng đã tiếp tục câu chuyện.

- Nghe nói Voban hầu tước thế nhưng từng bị giáo hội đánh bại chật vật phải chạy trốn ra khỏi châu Âu nhiều năm không dám trở về.

- Tuy rằng giáo đình dường như cũng vì thế mà đã qua đời mấy vị hồng y giáo chủ. Giáo hoàng lúc đó sau lần tiến hành thanh trừ dị đoan không lâu sau cũng đã qua đời.

- Quân đoàn thánh kị sĩ càng là vì số lượng giảm mạnh mà buộc phải đổi tên thành đội cận vệ giáo hoàng. Từ nay về sau giáo hội lại không tiếp tục còn có hành động nhằm vào Diệt Thần Sư. Dù cho là sau này xuất hiện mới Diệt Thần Sư cũng không có hành động gì nhằm vào.

- Thế nhưng dù sao việc Voban hầu tước bị đánh bại phải chạy trốn gần như trăm phần trăm là sự thật. Hơn nữa dù là sau này có được nhiều hơn quyền năng trở về châu Âu, ngài hầu tước cũng chưa từng có ý định ra tay với giáo hội.

- Từ đó giáo hội ở châu Âu vẫn là một thế lực rất đặc thù. Các tổ chức hiệp sĩ và pháp sư tuy rằng kính sợ với các vị Diệt Thần Sư và tôn vinh lên làm vua. Thế nhưng đối với giáo hội thế lực cũng vẫn luôn rất là kiêng kị đấy!!!

Liliana vẻ mặt nghiêm nghị trần thuật mọi chuyện.

Những điều này thật ra vẫn luôn là điều cấm kị không ai dám nhắc tới trước mặt các Diệt Thần Sư để tránh sinh chuyện rắc rối. Đặc biệt là nhắc tới trước mặt Voban hầu tước thì càng không. Thích phá hoại và gây chuyện Vương Salvatore cũng là một trong những đối tượng bị cấm chỉ. Thật không biết tại sao lúc này ngài ấy lại biết được những thông tin này!

Bởi lẽ cuộc chiến kia diễn ra đã gần trăm năm, vào thời điểm đó ở châu Âu cũng chỉ có một vị Diệt Thần Sư duy nhất là Voban hầu tước. Hai người còn lại là bà chúa Aisha và giáo chủ La Hào tuy rằng cùng tồn tại nhưng giáo hội lại rất khó kiếm tìm để thanh trừ. Cuộc chiến tranh diệt trừ Diệt Thần Sư - nguy hiểm nhất dị đoan- Ma Vương nói chính xác ra vậy chính là cuộc chiến của giáo đình và Hầu tước Voban hung danh lan xa ở châu Âu thời bấy giờ.

Cho tới những năm gần đây Diệt Thần Sư số lượng tăng lên. Có điều bởi vì chuyện này đã xảy ra rất lâu, thế hệ người trẻ tuổi trong giới phép thuật ngoại trừ đọc nhiều biết nhiều Liliana cũng không phải là ai cũng biết được tới.

Thế nhưng đối với giáo hội kiêng kị, mỗi một đời thế hệ quyền lực chuyển giao, người nắm quyền trong các tổ chức phép thuật vẫn luôn không có quên nhắc nhở điều này đến cho người kế nhiệm của mình để tránh cho sau này bọn họ mắc phải sai lầm.

Diệt Thần Sư là hiện thân của Thần ở trên thế gian, là không thể dễ dàng đối chọi! Thế nhưng giáo đình đứng sau lưng cũng là cả thần giới cùng với lịch sử sâu xa mà hùng mạnh. Ai ai cũng không có thể dễ dàng khinh thường!!!

- Ồ! Thật không nghĩ tới lão già gàn dở kia cũng có thời điểm chật vật như vậy~

Doni vẻ mặt than thở tỏ vẻ.

"Làm sao nghe nghe lại nghe thấy mùi vị hả hê là thế nào nhỉ?" Lăng liếc mắt nhìn kẻ nào đó đang ngồi tung lên tung xuống quả táo trên tay không khỏi bĩu môi thầm nghĩ.

- Liliana, nói như cô vậy giáo hội hẳn là rất mạnh mẽ. Tới cả ông già hay cáu kỉnh kia cũng không ăn được?

- Có điều tôi vẫn rất ngạc nhiên. Bọn họ là làm thế nào để đánh bại Voban khiến ông ta phải chạy trối chết?

Lăng hiển nhiên không lắm coi trọng nghiên cứu lịch sử của đám người và thế lực ở châu Âu này. Thế nhưng cậu không thể không chú ý tới sức mạnh của đối phương. Hầu tước Voban khi xưa sức mạnh ra làm sao cậu không rõ. Thế nhưng nếu như giáo hội Vatican nắm giữ sức mạnh ngang cơ với quyền năng của dị thần. Này không thể không cẩn thận rồi!

- Theo đồn đại thì giáo hội tới hiện nay vẫn còn sở hữu trong tay bảy loại thần khí. Nghe nói người sử dụng chúng thậm chí sẽ có được sức mạnh mạnh mẽ như dị thần.

Liliana vẻ mặt buồn bực đáp lại.

- Gì?

- Bảy loại thần khí? Nắm trong tay là có được mạnh như dị thần???

Lăng trợn mắt há hốc mồm thất thanh hô to.

Trong lúc bất chợt, cậu chàng liền xoay đầu nhìn về phía Doni với ánh mắt giận điên người.

- Moá nó Doni!!!

- Tại sao anh lại không có nói đi ra chuyện này!!!

Lăng giận dữ hét lớn.

- Bởi vì tôi cũng không biết a~

Doni gãi gãi đầu vẻ mặt vô tội đáp lời.

Lăng: "..........."

Liliana:"............"

Không khí chết chóc đang lan khắp.

- Dù sao thì đến nơi đó liền có thể gặp được dị thần như cậu yêu cầu là được rồi.

Doni nhỏ giọng lẩm bẩm.

Hai người còn lại thấy vậy đã không còn gì để nói với hắn ta.

"Cũng thật là thật vô trách nhiệm a ngươi!!" Ai đó không khỏi toát ra như vậy suy nghĩ.

Gian phòng lại trở về tĩnh lặng yên ắng. Lăng giờ vẻ mặt trầm ngâm không nói. Không ai biết trong đầu cậu ta đang suy nghĩ gì?

....

Kết thúc chương 155.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện