Không có một ai có thể rõ ràng một người sở hữu vẻ bề ngoài luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt không ăn nhân gian khói lửa (đa số thời gian) như Liliana tại sao có thể đột nhiên liên tưởng đến cả cái gì nến a, dây thừng a, roi da a vân vân.
Có điều hiện tại lúc này rõ ràng không phải lúc để truy cứu những điều ấy đấy!!! Andrea cũng nữa không có khả năng cứ như vậy để cho câu chuyện bị hai người kia kéo đi không biết tới tận nơi đâu như thế. Anh ta vì vậy vội vàng lên tiếng chen ngang.
- Khục!!! Xin lỗi nhưng tôi không thể không đính chính lấy một chút!
- Yêu cầu của ngài Salvatore nhưng thật ta rất đơn giản sáng tỏ không có phức tạp như tiểu thư đây vừa nói như vậy.
Andrea mặt rất buồn rầu lên tiếng than phiền. Đổi lại thế nhưng chỉ là cái nhìn đầy nghi ngờ của Liliana cùng với trốn như trốn rắn độc Nguyên Trọng Lăng khi nhìn về phía anh ta.
Tốt thôi!!! Ai bảo Andrea cùng Salvatore Doni là cùng một nhóm đây? Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nếu như tên Doni tóc vàng kia giới tính thật sự đáng lo, như vậy thì suốt ngày ở bên cạnh hắn ta Andrea hướng yêu thích cũng rất đáng giá bàn bạc đấy? Nguyễn Trọng Lăng có thể vì thế mà run sợ tránh xa cả hai người kia đi cũng là chuyện bình thường. Cậu còn chưa có được hưởng niềm vui thú cá nước sum vầy từ sau khi trùng sinh trở về đây này.
- Anh cứ nói chuyện đi!!! Có điều xin hãy đứng xa tôi một chút!
Lăng vẻ mặt rất kì quái ra mệnh lệnh cắt ngang lời nói của đối phương. Kì thị cái gì còn chưa có tới mức độ đó. Hơn nữa cậu cũng sẽ không chỉ đôi câu vài lời của Liliana mà phán lung tung.
Khả năng chính Liliana có thể sẽ phán xét lung tung a!!! Trời mới biết nếu như sau đó có hành động ái muội nào xảy ra cô nàng tóc bạc kia sẽ còn có thể liên tưởng tới mức nào.
- Ạch!!! Cái này không đến nỗi đi! Hướng giới tính của tôi thực sự rất bình thường.
Andrea một lần nữa không thể không đứng ra giải thích.
- Tốt rồi tốt rồi! Giải thích chính là che giấu! Ché giấu chính là sự thật!
- Hơn nữa hướng giới tính của anh đối với tôi không hề quan trọng gì. Thế nhưng đối với việc cô ấy sẽ suy nghĩ như thế nào thật sự rất quan trọng đối với tôi.
Lăng ánh mắt buồn bực vừa nói vừa ra hiệu đối phương nhìn về phía bên cạnh. Kết quả theo Andrea ánh mắt nhìn sang, vốn đang giả vờ nghiêng đầu đi không nhìn (đanh vểnh lên tai nghe lén) Liliana đột nhiên cả khuôn mặt đỏ ửng hết lên. Rõ ràng đang bởi vì nghe trộm bị phát hiện mà cảm thấy xấu hổ. Hiện tại vậy nhưng còn đang cố tỏ ra vẻ mình từ nãy tới giờ không nghe thấy gì.
Tiếc rằng hành động của cô ấy quá tệ! Ai mà còn không biết cô ấy đang cố tình nghe lén nữa cơ chứ!!!
- Tôi... Tôi nghe thấy hết... à không đúng! Là tôi không nghe thấy gì hết cả đâu!!! Tôi nói thật... thật đấy!!!
Hiển nhiên cứ im lặng như vậy không có thể thành công. Liliana lần này không thể không ngoảnh đầu về để biện bạch giải thích. Đáng tiếc giọng nói lắp nắp cùng vẻ mặt nói xong liền quay đầu đi không dám nhìn vào mặt người khác kia của Liliana...
"Biểu diễn tốt giả!!!" Cả ba người đàn ông trong đầu đều không khỏi cùng kêu gào.
Tốt thôi! Đoán chừng giải diễn viên tệ nhất của năm nếu như có thể trao cho người trong giới phép thuật mà nói... Liliana chắc chắn sẽ lọt vào top đầu.
- Xin lỗi thế nhưng ngài Salvatore thật ra chỉ muốn cùng với Nguyễn Trọng Lăng điện hạ đơn độc quyết đấu mà thôi!
- Kính mong điện hạ ngài suy xét cho kỹ!!!
Đã không muốn tiếp tục làn cái công việc chuyển lời chết tiệt này thêm dù chỉ một giây phút nào, Andrea liền như thế thẳng thắng hét to rồi. Cũng nữa không để cho người khác tiếp tục cơ hội cắt đứt lời nói của mình.
- Moá!!! Dựa vào cái gì hắn muốn đơn đấu thì tôi phả đơn đấu!!!
Lăng mang theo chất vấn giọng điệu pha chút không tự tin phản bác.
- Cũng không phải không có lý do đâu thưa điện hạ!
- Theo như lời ngài Salvatore truyền đạt mà nói chính là: "Nếu như cậu ta đã tự mình đến trên địa bàn của ta vậy tất cả sẽ do ta quyết định."
- Một trận đấu đơn giữa hai vị vua bởi vì vậy cũng không phải tự dưng được bốc lên đâu thưa Ngài.
Andrea vẻ mặt không đổi sắc thật nhanh giải thích. Có lẽ đối trước khi nói ra những điều yêu cầu trên cũng hẳn đã nghĩ tới đủ biện pháp ứng đối trong mọi trường hợp.
- Anh đang nói cái quỷ gì vậy!!! Tại sao tôi lại phải nghe theo tên ngốc kia sắp xếp cơ chứ? Lăng bĩu lấy môi phản đối. Thái độ rất không phối hợp. Hơn nữa thú thật thì trước kia cậu cũng chưa có được nghe qua về đặc điểm của những quyền năng đối phương sở hữu.
Nếu như trước khi xảy ra trận chớp nhoáng giao tranh vừa nãy đối phương như hiện tại lên tiếng, Lăng đoán chừng mình xong liền không nói hai lời lao lên solo với đối phương luôn.
Thế nhưng hiện tại trận giao đấu chớp nhoáng kia vừa mới xảy ra xong, hậu quả thậm chí còn chưa có người đi khắc phục. Và càng đặc biệt quan trọng Nguyễn Trọng Lăng cuối cùng cũng hiểu được rằng... không phải cứ càng nhiều quyền năng thì càng mạnh đấy!!!
À! Nói như thế cũng không đúng! Chính xác ra phải là càng nhiều quyền năng thì càng mạnh. Thế nhưng trong chiến đấu cũng không phải là ai nhiều quyền năng hơn thì người đó sẽ mạnh hơn, sẽ có thể chắc chắn giành được chiến thắng.
Mỗi quyền năng đều cực kì mạnh mẽ trong lĩnh vực của nó! Nếu như ngươi không rõ ràng trăm phần trăm tất cả quyền năng của đối phương... Như vậy dù cho cuộc chiến đấu với dị thần hay Diệt Thần Sư đều là một trận chiến vô cùng nguy hiểm có thể chết tan xương nát thịt bất kì lúc nào.
Đối với việc hiện tại bị bắt buộc đơn đấu với một vị Diệt Thần Sư có sức mạnh chưa biết như Doni... Vừa mới ăn thiệt thòi vì bị thiếu thông tin tình báo xong! Lăng hiện tại có thể đồng ý đánh nhau với đối phương mới là lạ.
Cũng chính bởi vì lẽ đó, trong lời nói của cậu chàng khi đối đáp với Andrea liền không khỏi mang theo một chút ý vị kiểu như "Ta chính là không muốn đơn đấu đấy!!! Ta muốn 1 vs 100!!! Một mình ngươi đơn đấu với 100 người của ta...vv". Thái độ rất càn quấy đó ồ.
- Điều này cũng không phải không có nguyên do thưa điện hạ.
- Bởi lẽ ngài hiện tại thế nhưng rõ ràng tuỳ tiện tiến vào lãnh địa của ngài Salvatore. Mà đối với một vị vua, nếu như bắt gặp được một vị vua khác khác đang âm thầm tiến vào lãnh địa của mình khi chưa từng được cho phép... Chuyện này quả thực chẳng khác nào đối phương đang khiêu chiến cả.
- Hơn nữa vừa mới cách đây không lâu thôi tôi còn nhận được tin tức rằng ngài cũng dùng lý do này để chiến đấu cùng với hầu tước Voban.
- Và nếu đã như vậy, chuyện ngài Salvatore trước khi đó đột ngột tấn công điện hạ cũng không phải hành động vô căn cứ đấy!
Andrea không mặn không nhạt đưa ra lý do của chính mình. Nghe nghe Nguyễn Trọng Lăng không khỏi sửng sốt sửng sốt.
"Moá nó nữa chứ!!! Làm sao nghe nghe lại thật giống như ngay từ đầu đều là bạn thân đây làm sai cả rồi?
Cậu cũng chỉ muốn đi du lịch một chuyến thôi a có được hay không??? Hơn nữa còn do người khác kéo đi qua đấy!!! Hiện tại vậy mà nói tất cả đều do cậu xâm nhập lãnh địa của đối phương bất hợp pháp nên mới gây ra tai hoạ...
Này giời ạ!!! Rất không khoa học a khốn nạn!!! Các người có thể hay không còn muốn cùng nhau tốt đẹp chơi đùa rồi??? Rõ ràng là tên tóc vàng kia gây sự đầu tiên có được hay không a???
Ca ít học luật lệ quốc tế! Xin đừng lừa phỉnh ca!!!"
Trong lòng không ngừng gào thét ai oán! Lăng rất rõ ràng đã không biết bản thân nên phản bác đối phương như thế nào. Kết quả... Cậu chàng không thể không đưa mắt nhìn về đang đứng ở kế bên cả người không ngừng run run Liliana.
Vương đối với Vương!
Đối phương dám dùng xe pháo xông lên đánh ca... Cũng đừng có trách ca điều hoàng hậu đi lên xơi tái!
- Liliana! Cô đi lên nói chuyện đi!
Lăng chính là như vậy tự tin vững chắc ra lệnh. Tiếc rằng ở trong thực tế thì...
- Nói... nói chuyện gì cơ ạ???
Liliana vẻ mặt chột dạ lén lút như bản thân làm sai chuyện gì. Giọng nói rất lắp bắp lắp bắp. Một bộ dáng lực lượng không đủ.
- Ngạch! Còn có thể nói gì nữa? Muốn nói cái gì thì nói thôi~
Lăng buồn bực không hiểu lên tiếng đáp. Dù sao thì ngay chính cậu cũng không biết phải phản bác đối phương như thế nào! Như vầy thì làm sao mà biết được Liliana nên nói gì.
- Vương! Thành... thành thật xin lỗi ngài!!! Tất cả đều là lỗi của Liliana mà ra. Nếu như không phải do Liliana yêu cầu mà nói... ngài thì sẽ không đến Milan, càng sẽ không làm trái với luật lệ giữa các vị vua như vậy! Càng không phải lo lắng dùng nến với roi da đấy!!!
- Tất cả đều do lỗi của tôi! Xin ngài hãy trừng phạt tôi đi!
Liliana hai chân quỳ sụp xuống, vẻ mặt rất suy sụp ảo não nói chuyện!
Lăng giờ mới rõ ràng! Cô nàng đây là đã hiểu nhầm cậu chàng đang muốn trách tội chính mình vì đã lôi kéo bản thân đi tới Milan. Hoặc có lẽ chính bản thân cô ấy hiện tại đang day dứt khi nghĩ đến chuyện này.
Lăng: "........."
- Có thể hay không tốt tốt nói chuyện??? Ai mà quan tâm việc quyết định đến Milan kia chứ! Hơn nữa tôi còn phải cảm ơn cô đây này, Liliana! Nếu như không phải cô mà nói, tôi cũng sẽ không thể có một ngày được đi khắp đó đây thưởng thức được nhiều thứ như vậy.
Tuy rằng rất bất đắc dĩ vì biểu hiện thường xuyên như xe bị tuột xích của Liliana, thế nhưng tình thế cần dùng người rất gấp nha! Cũng không thể không nói lời nhỏ nhẹ trấn an đối phương.
- Cảm... cảm ơn tôi???
Liliana vẻ mặt ngạc nhiệm hỏi ngược lại.
- Dĩ nhiên phải cảm ơn cô rồi, Liliana. Nếu như không phải cô tài trợ tiền, chúng ta làm sao có thể đi chơi được nhiều nơi như vậy. Tốt rồi! Hiện tại cô mau mau đứng lên đi. Bây giờ cũng không phải lúc cô xưng tội.
Lăng không thể không lặp lại lần nữa việc khuyên nhủ của mình.
- Vương!!! Ngài thật đối xử quá tốt với tôi!
Liliana vẻ mặt cảm động hết sức vừa đứng dậy vừa nói.
- Cái này liền là rất tốt đối xử sao???
Lăng hiển nhiên có chút mê man rồi~
- Dĩ nhiên thưa...
- Điện hạ!!!... Cùng với vị tiểu thư đây! Hai người trước tiên có thể tạm dừng lại cuộc "ân ái" của mình trước được không.
- Ngài Salvatore và tôi cũng đều đang chờ đợi quyết định của ngài đó, thưa Vương Nguyễn!
Vừa nghe thấy Liliana còn định phân trần giải thích. Nhìn hai người bọn họ trước mặt còn có ý định tán gẫu không biết đến bao giờ cho xong... Andrea vẻ mặt cũng đã không thể giữ lấy bình tĩnh rồi!!! Cũng nữa không thể không lên tiếng nhắc nhở.
- Anh vội cái gì chứ??? Không thấy đức vua của anh còn đang rất thảnh thơi đó hay sao???
Lăng buồn bực hô hoán lên. Andrea nghe vậy không khỏi theo bản năng quay mắt nhìn lại... Salvatore Doni- Vương của anh ta quả nhiên còn đang thảnh thơi lắm! Anh ta còn đang không biết từ đâu lôi kéo lại nơi này một tán che chống nắng cùng bàn ghế ngồi uống nước vân vân. Đối với ánh mắt nhìn của Andrea và Nguyễn Trọng Lăng thế nhưng còn có rảnh rang vẫy vẫy tay chào.
Nhìn đi qua thật giống như việc ở nơi đây hoàn toàn không có liên quan gì với anh ta vậy! Anh ta chỉ tới để tắm nắng nghỉ mát bên hồ thôi vân vân.
- Tốt a! Hai người không vội nhưng tôi vội a!!! Hậu quả ở nơi này còn chưa có người đến xử lý đây!
Andrea vẻ mặt đau khổ phàn nàn. Tất nhiên! Cái gọi là hậu quả ở đây chưa có người đến xử lý thì chỉ là nói mò mà thôi. Đối với thật nhiều nước châu Âu mà nói... Bởi vì giao thông giữa các nước EU thật quá dễ dàng, số lượng Diệt Thần Sư ở châu Âu cũng nhiều và vân vân. Nói chung việc xử lý những sự cố xảy ra tương tự như ngày hôn nay thật sự không hiếm.
Andrea như vậy đưa ra lý do cốt cũng chỉ bởi vì muốn nhanh chóng xử lý cho xong chuyện ở nơi đây mà thôi! Anh ta thật đã không thể nào bình tĩnh nổi để tiếp tục chờ đợi thêm ở nơi này. Quá... quá dày vò người!!!
- Không được!!! Hai vị Vương sao có thể vì thế đánh nhau. Chẳng lẽ ngài Salvatore không biết rằng làm như vậy sẽ có thể có thật nhiều người sẽ bởi vì dư âm chiến đấu của hai vị Vua mà bị thương hay sao???
Liliana cuối cùng cũng y như suy đoán hoặc có thể nói theo mong muốn của Lăng nghĩa chính ngôn từ lên tiếng phản đối.
"Khà khà...! Này nới đúng lấy hậu đuổi xe trong suy nghĩ của anh thôi!!! Một vị vua mà còn phải đi tranh cãi với phụ tá của một vị vua khác thì còn ra thể thống gì" Lăng trong lòng âm u cười gian suy nghĩ.
- Liliana nói hay lắm! Chúng ta là Diệt Thần Sư chứ không phải là Phá Hoại Sư! Cũng không phải là Cuồng chiến sĩ.
- Chuyện xâm phạm lãnh địa có thể dùng cách khác để giải quyết! Chiến đấu cái gì liền thôi đi không bàn nữa~
- Chém chém giết giết cái gì nhiều không tốt đẹp a!
- Đánh nhau đánh nhau rồi nhỡ làm chết người thì làm sao bây giờ??? Mà cho dù không làm chết người nếu nhỡ làm hỏng hoa hoa cỏ cỏ lại làm sao bây giờ???
- Đơn đấu cái gì nhiều không có yêu a!!!
- Ghét nhất rồi~
Đã có người ủng hộ kề bên, Lăng thì quả quyết dùng giọng lãnh đạo tổng kết luôn. Lời nói thế nhưng được Liliana tán thành lia lịa, gật gật đầu không ngừng. Trong lòng cô nàng còn đang nghĩ " Quả nhiên Vương của cô là nhân từ và vô cùng có lòng trách nhiệm đó a! Thậm chí tới hoa hoa cỏ cỏ cũng không có lỡ lòng làm phá hoại... Liliana vậy mà còn không có ý thức quan tân tới điều đó! Liliana cảm thấy trọng trách của mình tốt nặng nề!"
"Vương! Liliana nhất định sẽ trung thành bảo vệ và luôn ủng hộ người đấy!!!" Liliana trong lòng không khỏi âm thầm một lần cống hiến tuyên thệ.
Phía bên kia, Andrea vốn trước đó còn dự định dùng việc chiến đấu địa điểm có thể thiết định ở một nơi hoang đảo nào đó trên biển để thuyết phục đối phương cũng đồng thời giảm xuống thiệt hại tổn thất trong chiến đấu. Khả năng anh ta thật đúng không nghĩ đến vị tân Vương thứ bảy mới xuất hiện này lại nói chuyện như vậy tuyệt!
Đến cả hoa hoa cỏ cỏ thiệt hại cũng có thể nên lên? Có phải hay không hai người bọn đứng cả trên mặt biển đánh nhau cũng có thể lo lắng tới tôm tôm sứa sứa cùng với phù du trong hước bị đánh chết???
Andrea rõ ràng cảm nhận được quyết tâm "Ta nhất định không đánh nhau! Ta nhất định làm chiến sĩ thi đua vì bảo vệ hòa bình vân vân và vân vân" của thứ bảy Vương.
- Như vậy chẳng lẽ ngài không lo lắng tới chuyện ngài Salvatore sẽ tiếp tục đi theo ngài gây phiền hay sao???
Đôi khi... nói sự thật lại chính là biện pháp khuyên răn lợi hại nhất. Bắt gặp thái độ kiên quyết chết sống không chịu đơn đấu của Nguyễn Trọng Lăng... Andrea lúc này cũng tung ra đòn quyết định của mình. Hơn nữa còn là đòn quyết định mạnh mẽ và có lực uy hiếp nhất! Tin rằng vị vua thứ bảy từ nãy tới giờ chịu ở đây nói chuyện với anh ta cũng không thể không tránh khỏi đang lo lắng tới vấn đề này đi?
Nếu như hiện tại vị vua trước mắt đã có câu trả lời như vậy đoán chừng đối với mọi tình huống phía sau ắt hẳn cũng có biện pháp giải quyết!
Andrea hiện tại chính muốn nghe xem vị tân Vương vừa mới xuất hiện này có thể đưa ra cao kiến gì???
Liliana, thậm chí cả từ đầu tới cuối đều tỏ ra không hề quan tâm Doni ánh mắt lúc này cũng đồng loạt nhìn về phía cậu chàng.
Và câu trả lời của Lăng khi đó chính là:
- Tôi đồng ý tiến hành đơn đấu!
Liliana ngẩn ngơ! Muốn phản bác khuyên can vân vân thế nhưng nghĩ tới việc một vị vua khác- kẻ vẫn luôn làm đau đầu giới chức trách của Italya vẫn còn đang ở bên kia. Hơn nữa nếu như Vương của cô không đồng ý quyết đấy còn không biết đối phương sẽ làm xảy ra sự tình gì.
Bởi vì thế cho nên dù rất không cam lòng... Cô ấy cũng không có lên tiếng gì phản đối. Vẻ mặt thế nhưng không khỏi mang theo vài phần phiền muộn, không cam tâm cùng với tự trách bản thân vân vân.
Trái ngược với Liliana vẻ mặt không vui là Doni vẻ mặt cười thật tươi cực kì hưng phấn. Cùng với Andrea dáng vẻ thở phào trong lòng cộng thêm ôm oán "ngài nếu sớm như vậy quyết định thì cần gì dây dưa mãi nãy giờ" suy nghĩ trong đầu.
Cũng chính trong lúc tất cả mọi người cho rằng hết thảy mọi chuyện cuối cùng đã có định luận và vân vân... Tiếng nói cùng nụ cười giảo hoạt của Nguyễn Trọng Lăng lại một lần nữa vang lên:
- Ai ui~ Tôi vẫn còn chưa có nói xong xuôi đây!
- Xin hãy cho phép tôi được hoàn chỉnh nhắc lại một lần nữa!
- Tôi đồng ý tiến hành đơn đấu! Thế nhưng là có kèm theo điều kiện đó ồ!
- Điều kiện đó chính là....#*%*|¥€¥@#
Tiếng nói ấy cũng cái kết cho buổi hội ngộ đầy tiên của hai vị vua ở trên mảnh đất Milan.
Câu chuyện vẫn sẽ còn tiếp tục!!!
To be Continue...
...
Kết thúc chương 146.
Có điều hiện tại lúc này rõ ràng không phải lúc để truy cứu những điều ấy đấy!!! Andrea cũng nữa không có khả năng cứ như vậy để cho câu chuyện bị hai người kia kéo đi không biết tới tận nơi đâu như thế. Anh ta vì vậy vội vàng lên tiếng chen ngang.
- Khục!!! Xin lỗi nhưng tôi không thể không đính chính lấy một chút!
- Yêu cầu của ngài Salvatore nhưng thật ta rất đơn giản sáng tỏ không có phức tạp như tiểu thư đây vừa nói như vậy.
Andrea mặt rất buồn rầu lên tiếng than phiền. Đổi lại thế nhưng chỉ là cái nhìn đầy nghi ngờ của Liliana cùng với trốn như trốn rắn độc Nguyên Trọng Lăng khi nhìn về phía anh ta.
Tốt thôi!!! Ai bảo Andrea cùng Salvatore Doni là cùng một nhóm đây? Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nếu như tên Doni tóc vàng kia giới tính thật sự đáng lo, như vậy thì suốt ngày ở bên cạnh hắn ta Andrea hướng yêu thích cũng rất đáng giá bàn bạc đấy? Nguyễn Trọng Lăng có thể vì thế mà run sợ tránh xa cả hai người kia đi cũng là chuyện bình thường. Cậu còn chưa có được hưởng niềm vui thú cá nước sum vầy từ sau khi trùng sinh trở về đây này.
- Anh cứ nói chuyện đi!!! Có điều xin hãy đứng xa tôi một chút!
Lăng vẻ mặt rất kì quái ra mệnh lệnh cắt ngang lời nói của đối phương. Kì thị cái gì còn chưa có tới mức độ đó. Hơn nữa cậu cũng sẽ không chỉ đôi câu vài lời của Liliana mà phán lung tung.
Khả năng chính Liliana có thể sẽ phán xét lung tung a!!! Trời mới biết nếu như sau đó có hành động ái muội nào xảy ra cô nàng tóc bạc kia sẽ còn có thể liên tưởng tới mức nào.
- Ạch!!! Cái này không đến nỗi đi! Hướng giới tính của tôi thực sự rất bình thường.
Andrea một lần nữa không thể không đứng ra giải thích.
- Tốt rồi tốt rồi! Giải thích chính là che giấu! Ché giấu chính là sự thật!
- Hơn nữa hướng giới tính của anh đối với tôi không hề quan trọng gì. Thế nhưng đối với việc cô ấy sẽ suy nghĩ như thế nào thật sự rất quan trọng đối với tôi.
Lăng ánh mắt buồn bực vừa nói vừa ra hiệu đối phương nhìn về phía bên cạnh. Kết quả theo Andrea ánh mắt nhìn sang, vốn đang giả vờ nghiêng đầu đi không nhìn (đanh vểnh lên tai nghe lén) Liliana đột nhiên cả khuôn mặt đỏ ửng hết lên. Rõ ràng đang bởi vì nghe trộm bị phát hiện mà cảm thấy xấu hổ. Hiện tại vậy nhưng còn đang cố tỏ ra vẻ mình từ nãy tới giờ không nghe thấy gì.
Tiếc rằng hành động của cô ấy quá tệ! Ai mà còn không biết cô ấy đang cố tình nghe lén nữa cơ chứ!!!
- Tôi... Tôi nghe thấy hết... à không đúng! Là tôi không nghe thấy gì hết cả đâu!!! Tôi nói thật... thật đấy!!!
Hiển nhiên cứ im lặng như vậy không có thể thành công. Liliana lần này không thể không ngoảnh đầu về để biện bạch giải thích. Đáng tiếc giọng nói lắp nắp cùng vẻ mặt nói xong liền quay đầu đi không dám nhìn vào mặt người khác kia của Liliana...
"Biểu diễn tốt giả!!!" Cả ba người đàn ông trong đầu đều không khỏi cùng kêu gào.
Tốt thôi! Đoán chừng giải diễn viên tệ nhất của năm nếu như có thể trao cho người trong giới phép thuật mà nói... Liliana chắc chắn sẽ lọt vào top đầu.
- Xin lỗi thế nhưng ngài Salvatore thật ra chỉ muốn cùng với Nguyễn Trọng Lăng điện hạ đơn độc quyết đấu mà thôi!
- Kính mong điện hạ ngài suy xét cho kỹ!!!
Đã không muốn tiếp tục làn cái công việc chuyển lời chết tiệt này thêm dù chỉ một giây phút nào, Andrea liền như thế thẳng thắng hét to rồi. Cũng nữa không để cho người khác tiếp tục cơ hội cắt đứt lời nói của mình.
- Moá!!! Dựa vào cái gì hắn muốn đơn đấu thì tôi phả đơn đấu!!!
Lăng mang theo chất vấn giọng điệu pha chút không tự tin phản bác.
- Cũng không phải không có lý do đâu thưa điện hạ!
- Theo như lời ngài Salvatore truyền đạt mà nói chính là: "Nếu như cậu ta đã tự mình đến trên địa bàn của ta vậy tất cả sẽ do ta quyết định."
- Một trận đấu đơn giữa hai vị vua bởi vì vậy cũng không phải tự dưng được bốc lên đâu thưa Ngài.
Andrea vẻ mặt không đổi sắc thật nhanh giải thích. Có lẽ đối trước khi nói ra những điều yêu cầu trên cũng hẳn đã nghĩ tới đủ biện pháp ứng đối trong mọi trường hợp.
- Anh đang nói cái quỷ gì vậy!!! Tại sao tôi lại phải nghe theo tên ngốc kia sắp xếp cơ chứ? Lăng bĩu lấy môi phản đối. Thái độ rất không phối hợp. Hơn nữa thú thật thì trước kia cậu cũng chưa có được nghe qua về đặc điểm của những quyền năng đối phương sở hữu.
Nếu như trước khi xảy ra trận chớp nhoáng giao tranh vừa nãy đối phương như hiện tại lên tiếng, Lăng đoán chừng mình xong liền không nói hai lời lao lên solo với đối phương luôn.
Thế nhưng hiện tại trận giao đấu chớp nhoáng kia vừa mới xảy ra xong, hậu quả thậm chí còn chưa có người đi khắc phục. Và càng đặc biệt quan trọng Nguyễn Trọng Lăng cuối cùng cũng hiểu được rằng... không phải cứ càng nhiều quyền năng thì càng mạnh đấy!!!
À! Nói như thế cũng không đúng! Chính xác ra phải là càng nhiều quyền năng thì càng mạnh. Thế nhưng trong chiến đấu cũng không phải là ai nhiều quyền năng hơn thì người đó sẽ mạnh hơn, sẽ có thể chắc chắn giành được chiến thắng.
Mỗi quyền năng đều cực kì mạnh mẽ trong lĩnh vực của nó! Nếu như ngươi không rõ ràng trăm phần trăm tất cả quyền năng của đối phương... Như vậy dù cho cuộc chiến đấu với dị thần hay Diệt Thần Sư đều là một trận chiến vô cùng nguy hiểm có thể chết tan xương nát thịt bất kì lúc nào.
Đối với việc hiện tại bị bắt buộc đơn đấu với một vị Diệt Thần Sư có sức mạnh chưa biết như Doni... Vừa mới ăn thiệt thòi vì bị thiếu thông tin tình báo xong! Lăng hiện tại có thể đồng ý đánh nhau với đối phương mới là lạ.
Cũng chính bởi vì lẽ đó, trong lời nói của cậu chàng khi đối đáp với Andrea liền không khỏi mang theo một chút ý vị kiểu như "Ta chính là không muốn đơn đấu đấy!!! Ta muốn 1 vs 100!!! Một mình ngươi đơn đấu với 100 người của ta...vv". Thái độ rất càn quấy đó ồ.
- Điều này cũng không phải không có nguyên do thưa điện hạ.
- Bởi lẽ ngài hiện tại thế nhưng rõ ràng tuỳ tiện tiến vào lãnh địa của ngài Salvatore. Mà đối với một vị vua, nếu như bắt gặp được một vị vua khác khác đang âm thầm tiến vào lãnh địa của mình khi chưa từng được cho phép... Chuyện này quả thực chẳng khác nào đối phương đang khiêu chiến cả.
- Hơn nữa vừa mới cách đây không lâu thôi tôi còn nhận được tin tức rằng ngài cũng dùng lý do này để chiến đấu cùng với hầu tước Voban.
- Và nếu đã như vậy, chuyện ngài Salvatore trước khi đó đột ngột tấn công điện hạ cũng không phải hành động vô căn cứ đấy!
Andrea không mặn không nhạt đưa ra lý do của chính mình. Nghe nghe Nguyễn Trọng Lăng không khỏi sửng sốt sửng sốt.
"Moá nó nữa chứ!!! Làm sao nghe nghe lại thật giống như ngay từ đầu đều là bạn thân đây làm sai cả rồi?
Cậu cũng chỉ muốn đi du lịch một chuyến thôi a có được hay không??? Hơn nữa còn do người khác kéo đi qua đấy!!! Hiện tại vậy mà nói tất cả đều do cậu xâm nhập lãnh địa của đối phương bất hợp pháp nên mới gây ra tai hoạ...
Này giời ạ!!! Rất không khoa học a khốn nạn!!! Các người có thể hay không còn muốn cùng nhau tốt đẹp chơi đùa rồi??? Rõ ràng là tên tóc vàng kia gây sự đầu tiên có được hay không a???
Ca ít học luật lệ quốc tế! Xin đừng lừa phỉnh ca!!!"
Trong lòng không ngừng gào thét ai oán! Lăng rất rõ ràng đã không biết bản thân nên phản bác đối phương như thế nào. Kết quả... Cậu chàng không thể không đưa mắt nhìn về đang đứng ở kế bên cả người không ngừng run run Liliana.
Vương đối với Vương!
Đối phương dám dùng xe pháo xông lên đánh ca... Cũng đừng có trách ca điều hoàng hậu đi lên xơi tái!
- Liliana! Cô đi lên nói chuyện đi!
Lăng chính là như vậy tự tin vững chắc ra lệnh. Tiếc rằng ở trong thực tế thì...
- Nói... nói chuyện gì cơ ạ???
Liliana vẻ mặt chột dạ lén lút như bản thân làm sai chuyện gì. Giọng nói rất lắp bắp lắp bắp. Một bộ dáng lực lượng không đủ.
- Ngạch! Còn có thể nói gì nữa? Muốn nói cái gì thì nói thôi~
Lăng buồn bực không hiểu lên tiếng đáp. Dù sao thì ngay chính cậu cũng không biết phải phản bác đối phương như thế nào! Như vầy thì làm sao mà biết được Liliana nên nói gì.
- Vương! Thành... thành thật xin lỗi ngài!!! Tất cả đều là lỗi của Liliana mà ra. Nếu như không phải do Liliana yêu cầu mà nói... ngài thì sẽ không đến Milan, càng sẽ không làm trái với luật lệ giữa các vị vua như vậy! Càng không phải lo lắng dùng nến với roi da đấy!!!
- Tất cả đều do lỗi của tôi! Xin ngài hãy trừng phạt tôi đi!
Liliana hai chân quỳ sụp xuống, vẻ mặt rất suy sụp ảo não nói chuyện!
Lăng giờ mới rõ ràng! Cô nàng đây là đã hiểu nhầm cậu chàng đang muốn trách tội chính mình vì đã lôi kéo bản thân đi tới Milan. Hoặc có lẽ chính bản thân cô ấy hiện tại đang day dứt khi nghĩ đến chuyện này.
Lăng: "........."
- Có thể hay không tốt tốt nói chuyện??? Ai mà quan tâm việc quyết định đến Milan kia chứ! Hơn nữa tôi còn phải cảm ơn cô đây này, Liliana! Nếu như không phải cô mà nói, tôi cũng sẽ không thể có một ngày được đi khắp đó đây thưởng thức được nhiều thứ như vậy.
Tuy rằng rất bất đắc dĩ vì biểu hiện thường xuyên như xe bị tuột xích của Liliana, thế nhưng tình thế cần dùng người rất gấp nha! Cũng không thể không nói lời nhỏ nhẹ trấn an đối phương.
- Cảm... cảm ơn tôi???
Liliana vẻ mặt ngạc nhiệm hỏi ngược lại.
- Dĩ nhiên phải cảm ơn cô rồi, Liliana. Nếu như không phải cô tài trợ tiền, chúng ta làm sao có thể đi chơi được nhiều nơi như vậy. Tốt rồi! Hiện tại cô mau mau đứng lên đi. Bây giờ cũng không phải lúc cô xưng tội.
Lăng không thể không lặp lại lần nữa việc khuyên nhủ của mình.
- Vương!!! Ngài thật đối xử quá tốt với tôi!
Liliana vẻ mặt cảm động hết sức vừa đứng dậy vừa nói.
- Cái này liền là rất tốt đối xử sao???
Lăng hiển nhiên có chút mê man rồi~
- Dĩ nhiên thưa...
- Điện hạ!!!... Cùng với vị tiểu thư đây! Hai người trước tiên có thể tạm dừng lại cuộc "ân ái" của mình trước được không.
- Ngài Salvatore và tôi cũng đều đang chờ đợi quyết định của ngài đó, thưa Vương Nguyễn!
Vừa nghe thấy Liliana còn định phân trần giải thích. Nhìn hai người bọn họ trước mặt còn có ý định tán gẫu không biết đến bao giờ cho xong... Andrea vẻ mặt cũng đã không thể giữ lấy bình tĩnh rồi!!! Cũng nữa không thể không lên tiếng nhắc nhở.
- Anh vội cái gì chứ??? Không thấy đức vua của anh còn đang rất thảnh thơi đó hay sao???
Lăng buồn bực hô hoán lên. Andrea nghe vậy không khỏi theo bản năng quay mắt nhìn lại... Salvatore Doni- Vương của anh ta quả nhiên còn đang thảnh thơi lắm! Anh ta còn đang không biết từ đâu lôi kéo lại nơi này một tán che chống nắng cùng bàn ghế ngồi uống nước vân vân. Đối với ánh mắt nhìn của Andrea và Nguyễn Trọng Lăng thế nhưng còn có rảnh rang vẫy vẫy tay chào.
Nhìn đi qua thật giống như việc ở nơi đây hoàn toàn không có liên quan gì với anh ta vậy! Anh ta chỉ tới để tắm nắng nghỉ mát bên hồ thôi vân vân.
- Tốt a! Hai người không vội nhưng tôi vội a!!! Hậu quả ở nơi này còn chưa có người đến xử lý đây!
Andrea vẻ mặt đau khổ phàn nàn. Tất nhiên! Cái gọi là hậu quả ở đây chưa có người đến xử lý thì chỉ là nói mò mà thôi. Đối với thật nhiều nước châu Âu mà nói... Bởi vì giao thông giữa các nước EU thật quá dễ dàng, số lượng Diệt Thần Sư ở châu Âu cũng nhiều và vân vân. Nói chung việc xử lý những sự cố xảy ra tương tự như ngày hôn nay thật sự không hiếm.
Andrea như vậy đưa ra lý do cốt cũng chỉ bởi vì muốn nhanh chóng xử lý cho xong chuyện ở nơi đây mà thôi! Anh ta thật đã không thể nào bình tĩnh nổi để tiếp tục chờ đợi thêm ở nơi này. Quá... quá dày vò người!!!
- Không được!!! Hai vị Vương sao có thể vì thế đánh nhau. Chẳng lẽ ngài Salvatore không biết rằng làm như vậy sẽ có thể có thật nhiều người sẽ bởi vì dư âm chiến đấu của hai vị Vua mà bị thương hay sao???
Liliana cuối cùng cũng y như suy đoán hoặc có thể nói theo mong muốn của Lăng nghĩa chính ngôn từ lên tiếng phản đối.
"Khà khà...! Này nới đúng lấy hậu đuổi xe trong suy nghĩ của anh thôi!!! Một vị vua mà còn phải đi tranh cãi với phụ tá của một vị vua khác thì còn ra thể thống gì" Lăng trong lòng âm u cười gian suy nghĩ.
- Liliana nói hay lắm! Chúng ta là Diệt Thần Sư chứ không phải là Phá Hoại Sư! Cũng không phải là Cuồng chiến sĩ.
- Chuyện xâm phạm lãnh địa có thể dùng cách khác để giải quyết! Chiến đấu cái gì liền thôi đi không bàn nữa~
- Chém chém giết giết cái gì nhiều không tốt đẹp a!
- Đánh nhau đánh nhau rồi nhỡ làm chết người thì làm sao bây giờ??? Mà cho dù không làm chết người nếu nhỡ làm hỏng hoa hoa cỏ cỏ lại làm sao bây giờ???
- Đơn đấu cái gì nhiều không có yêu a!!!
- Ghét nhất rồi~
Đã có người ủng hộ kề bên, Lăng thì quả quyết dùng giọng lãnh đạo tổng kết luôn. Lời nói thế nhưng được Liliana tán thành lia lịa, gật gật đầu không ngừng. Trong lòng cô nàng còn đang nghĩ " Quả nhiên Vương của cô là nhân từ và vô cùng có lòng trách nhiệm đó a! Thậm chí tới hoa hoa cỏ cỏ cũng không có lỡ lòng làm phá hoại... Liliana vậy mà còn không có ý thức quan tân tới điều đó! Liliana cảm thấy trọng trách của mình tốt nặng nề!"
"Vương! Liliana nhất định sẽ trung thành bảo vệ và luôn ủng hộ người đấy!!!" Liliana trong lòng không khỏi âm thầm một lần cống hiến tuyên thệ.
Phía bên kia, Andrea vốn trước đó còn dự định dùng việc chiến đấu địa điểm có thể thiết định ở một nơi hoang đảo nào đó trên biển để thuyết phục đối phương cũng đồng thời giảm xuống thiệt hại tổn thất trong chiến đấu. Khả năng anh ta thật đúng không nghĩ đến vị tân Vương thứ bảy mới xuất hiện này lại nói chuyện như vậy tuyệt!
Đến cả hoa hoa cỏ cỏ thiệt hại cũng có thể nên lên? Có phải hay không hai người bọn đứng cả trên mặt biển đánh nhau cũng có thể lo lắng tới tôm tôm sứa sứa cùng với phù du trong hước bị đánh chết???
Andrea rõ ràng cảm nhận được quyết tâm "Ta nhất định không đánh nhau! Ta nhất định làm chiến sĩ thi đua vì bảo vệ hòa bình vân vân và vân vân" của thứ bảy Vương.
- Như vậy chẳng lẽ ngài không lo lắng tới chuyện ngài Salvatore sẽ tiếp tục đi theo ngài gây phiền hay sao???
Đôi khi... nói sự thật lại chính là biện pháp khuyên răn lợi hại nhất. Bắt gặp thái độ kiên quyết chết sống không chịu đơn đấu của Nguyễn Trọng Lăng... Andrea lúc này cũng tung ra đòn quyết định của mình. Hơn nữa còn là đòn quyết định mạnh mẽ và có lực uy hiếp nhất! Tin rằng vị vua thứ bảy từ nãy tới giờ chịu ở đây nói chuyện với anh ta cũng không thể không tránh khỏi đang lo lắng tới vấn đề này đi?
Nếu như hiện tại vị vua trước mắt đã có câu trả lời như vậy đoán chừng đối với mọi tình huống phía sau ắt hẳn cũng có biện pháp giải quyết!
Andrea hiện tại chính muốn nghe xem vị tân Vương vừa mới xuất hiện này có thể đưa ra cao kiến gì???
Liliana, thậm chí cả từ đầu tới cuối đều tỏ ra không hề quan tâm Doni ánh mắt lúc này cũng đồng loạt nhìn về phía cậu chàng.
Và câu trả lời của Lăng khi đó chính là:
- Tôi đồng ý tiến hành đơn đấu!
Liliana ngẩn ngơ! Muốn phản bác khuyên can vân vân thế nhưng nghĩ tới việc một vị vua khác- kẻ vẫn luôn làm đau đầu giới chức trách của Italya vẫn còn đang ở bên kia. Hơn nữa nếu như Vương của cô không đồng ý quyết đấy còn không biết đối phương sẽ làm xảy ra sự tình gì.
Bởi vì thế cho nên dù rất không cam lòng... Cô ấy cũng không có lên tiếng gì phản đối. Vẻ mặt thế nhưng không khỏi mang theo vài phần phiền muộn, không cam tâm cùng với tự trách bản thân vân vân.
Trái ngược với Liliana vẻ mặt không vui là Doni vẻ mặt cười thật tươi cực kì hưng phấn. Cùng với Andrea dáng vẻ thở phào trong lòng cộng thêm ôm oán "ngài nếu sớm như vậy quyết định thì cần gì dây dưa mãi nãy giờ" suy nghĩ trong đầu.
Cũng chính trong lúc tất cả mọi người cho rằng hết thảy mọi chuyện cuối cùng đã có định luận và vân vân... Tiếng nói cùng nụ cười giảo hoạt của Nguyễn Trọng Lăng lại một lần nữa vang lên:
- Ai ui~ Tôi vẫn còn chưa có nói xong xuôi đây!
- Xin hãy cho phép tôi được hoàn chỉnh nhắc lại một lần nữa!
- Tôi đồng ý tiến hành đơn đấu! Thế nhưng là có kèm theo điều kiện đó ồ!
- Điều kiện đó chính là....#*%*|¥€¥@#
Tiếng nói ấy cũng cái kết cho buổi hội ngộ đầy tiên của hai vị vua ở trên mảnh đất Milan.
Câu chuyện vẫn sẽ còn tiếp tục!!!
To be Continue...
...
Kết thúc chương 146.
Danh sách chương