Nữ chính Tiêu Vũ Đồng là một người có thân thủ vô cùng lợi hại, hình dáng cũng rất được, tuy rằng sinh ra ở gia đình bình thường, nhưng lúc tận thế thì con người rất coi trọng năng lực cá nhân, hơn nữa nữ chính còn ở trước mặt mọi người bùng nổ dị năng hệ lôi, vừa xuất hiện đã giải quyết tang thi cấp một khó nhai giúp cho đội ngũ của bọn họ.
Một cô gái sinh ra đã lợi hại như vậy tất nhiên rất nhanh đã nhận được sự tán thưởng và hâm mộ của tất cả mọi người.
Huống chi vì dọc đường có Tiêu Vũ Đồng gia nhập, cô ta còn là một nhân vật rất lợi hại, lại có dị năng hệ lôi nên chẳng mấy chốc đã trở thành tâm phúc của toàn đội ngũ. Hơn nữa Tiêu Vũ Đồng rất thân thiện, trong đội dường như không có bao nhiêu người không thích cô, ngoại trừ người hay ghen tị như Diêu Mỹ Mỹ.
Ngay cả Tô Lăng cũng rất thích cô ta, đặc biệt là lúc nghe nói Tiêu Vũ Đồng cũng từng là quân nhân, còn là đệ tử đắc ý của cha mình, trong lòng cô rất vui mừng, hơn nữa dọc theo đường đi, Tiêu Vũ Đồng rất quan tâm cô. Theo tiểu thuyết, Tô Lăng liền tự giác đem cô ta thành chị em tốt, bởi vì không có anh chị em, cũng không có bạn bè gì, nên Tô Lăng đem tất cả tình cảm chân thành mà mình có dành hết cho Tiêu Vũ Đồng.
Đương nhiên dọc theo lộ trình, Tô Lăng đều được Tô Vũ Đồng bảo vệ, cộng thêm cơ thể Tô Lăng vẫn không tốt lắm, cho nên cứ làm chậm trễ thời gian trở về căn cứ, cũng vì vậy mà vài lần làm cho cả đội rơi vào nguy hiểm. Cuối cùng tuy rằng cũng về tới căn cứ, nhưng ngoại trừ Tiêu Vũ Đồng ra thì chẳng ai thích cô cả.
Gặp được cha mẹ mình, cô tự nhiên phải giới thiệu chị em tốt của mình với họ, đồng thời đòi sống đòi chết bắt bọn họ nhận Tiêu Vũ Đồng làm con gái nuôi. Bởi vì bản thân cũng có chút thích Tiêu Vũ Đồng nên tất nhiên họ đã đồng ý với yêu cầu của con gái.
Sau khi nhận được sự tán thành của cha mẹ, Tô Lăng vô cùng vui mừng, sau đó thì vội vàng nói tin tức này cho Tiêu Vũ Đồng, cô ấy đâu biết rằng Tiêu Vũ Đồng kịch liệt phản đối chuyện này, cô ta nói mình có cha có mẹ, Tô Lăng làm như vậy căn bản chính là sỉ nhục cô ta, sỉ nhục cha mẹ của tô ta, nói Tiêu Vũ Đồng cô ta không cần bất cứ chỗ dựa nào, cô ta muốn cái gì thì sẽ tự mình cướp lấy, đối xử tốt với Tô Lăng chỉ là nhớ ơn nghĩa của ba Tô đối với cô ta mà thôi, cô ta báo ơn xong rồi thì không còn nợ cô bất cứ thứ gì nữa.
Tô Lăng vốn rất muốn giải thích, thật ra Tô Lăng rất thích Tiêu Vũ Đồng, nếu cô ta không muốn, cô sẽ không ép buộc. Nhưng Tiêu Vũ Đồng này cũng không cho Tô Lăng thời gian giải thích, rời khỏi căn cứ ngay trong đêm.
Nhưng khi Tô Vũ Đồng rời khỏi, trong căn cứ lại lưu truyền một tin đồn chỉ trích Tô gia. Rất nhiều người nói hai người lớn ở Tô gia thật ra muốn độc chiếm mãnh tướng Tiêu Vũ Đồng, cũng không biết là ai lan truyền tin dọc đường đi cô đều dựa vào sự bảo vệ của Tiêu Vũ Đồng để đi đến căn cứ một cách an toàn.
Tô gia đã không cảm ơn Tiêu Vũ Đồng thì thôi, còn ép bức con gái người ta nhận họ làm cha mẹ, muốn một người lợi hại như Tiêu Vũ Đồng bảo vệ cho một thiên kim phế vật.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn Tô gia đã bị người ngoài nói trở thành loại người khinh thiện sợ ác, tiểu nhân lấy oán trả ơn, bị mọi người phỉ nhổ.
Bản thân Tô Lăng có ý tốt, không biết chuyện đó lại trở thành chuyện lớn như thế? Cô đã rất nhiều lần có ý định giải thích rõ ràng, nhưng cô càng cố giải thích, người khác lại càng ghét cô thêm, nói cô chỉ cố gắng diễn kịch. Cô đã nghĩ có lẽ chỉ có thể khi tìm được Tiêu Vũ Đồng mới hòa giải được trận "chiến nước miếng" này. Vì cha mẹ và gia đình mình, cũng vì giải sạch oan uổng của bản thân.
Nhưng đã trôi qua nửa năm, cô cũng không tìm được Tiêu Vũ Đồng, chỉ đến khi có một cuộc họp của những căn cứ lớn, cô mới nhìn thấy Tiêu Vũ Đồng, cô ta cũng có căn cứ riêng của mình.
Lần này càng có nhiều người chê cười Tô gia, người ta có căn cứ còn lớn hơn căn cứ của Tô gia, tất cả mọi người đều muốn nịnh bợ người ta. Muốn nhận người ta làm người thân, cũng không nhìn xem mặt mũi mình lớn bao nhiêu.
Đó là chuyện Tô Lăng nghe người khác nói, cho đến khi cô nhìn thấy Tiêu Vũ Đồng, bụng cô ta đã lớn rồi, mà người đứng bên cạnh cô ta cũng là nam chính, chồng chưa cưới của Tô Lăng, Chu Hạo Dương, người đàn ông này trong nửa gần đây còn thường đến căn cứ của Tô gia làm việc, là một người đàn ông không những lạnh lùng, đẹp trai mà còn sở hữu dị năng rất mạnh mẽ. Là chàng trai mà từ nhỏ Tô Lăng đã thầm mến. Là thanh mai trúc mã đối với cô, cũng là con nuôi của cha mẹ cô! Là vị hôn phu cô rất yêu mến!
Cô tự cho rằng hắn tới đây là muốn bồi dưỡng tình cảm với mình, vì hắn cũng chưa từng nói muốn hủy hôn ước với cô.
Nhưng bây giờ cô biết được câu nói cuối cùng của cô ta trước khi bỏ đi là cô ta không nợ gì của cô rốt cục có ý nghĩa gì rồi! Cô ta tự cho rằng cứu Tô Lăng vài lần, thì có thể thoải mái yên tâm cướp vị hôn phu của cô, thậm chí bây giờ còn muốn cướp mất quyền hành trong căn cứ của cha mẹ cô, nói cha mẹ cô thất đức không xứng có được quyền hành trong căn cứ. Mà đứa con trai từ nhỏ đã được cha mẹ cô nhận nuôi, cứ cưng chiều nhìn cô gái kia chiếm đi tất cả mọi thứ.
Mà người Tô gia bọn họ còn bị những người trong căn cứ sỉ nhục, chửi rủa. Mà Tiêu Vũ Đồng cũng không có nửa câu giải thích, yên tâm thoải mái như thế? Quả nhiên là trả ơn, trả cho bọn họ hai bàn tay trắng!
Mắt cô bị mù, không biết như thế nào lại cảm thấy cô ấy là bạn của mình, cô ta xứng đáng với tình cảm của cô sao? Cô giận cô hận, phẫn nộ đã che tất cả lý trí của cô, cuối cùng cô lại làm ra chuyện ngu xuẩn là ám sát Tiêu Vũ Đồng, người không có năng lực như cô cuối cùng lại chết thảm trên tay người đàn ông mình yêu nhất, mà nguyên nhân còn là vì hắn muốn bảo vệ người phụ nữ khác.
Cuối cùng, bởi vì quyết định sai lầm của Tô Lăng, ám sát người được xem là Thần minh như Tiêu Vũ Đồng, làm cho người trong căn cứ đối với hai người lớn ở Tô gia căm hận tới cùng cực, bắt bọn họ ra khỏi căn cứ, cuối cùng họ chết trên tay những con tang thi mạnh mẽ.
Thi thể của Tiêu Vũ Đồng cũng bị người khác ghét bỏ ném ra khỏi căn cứ, trở thành đồ ăn của tang thi. Cuối cùng Tô gia lại bị người ta biến thành chết không có chỗ chôn.
Mà Tiêu Vũ Đồng và Chu Hạo Dương cuối cùng thu phục tất cả các căn cứ khác, chiến thắng vương của giới tang thi, trở thành chúa cứu thế của con người, từ nay về sau lưu danh trăm đời.
Có thể nói, Tô Lăng như một quân cờ tuyệt hảo thành toàn cho nam nữ chính.
Cho nên có thể biết được oán khí của Tô Lăng lớn đến bao nhiêu, lớn đến mức dùng linh hồn của cô ấy để trao đổi.
Ở trong biển thức Tô Lăng biết bản thân tới đây để tiêu trừ oán khí của cô gái tên Tô Lăng kia, nhận được linh hồn lực, nếu cô đoán không sai, linh hồn lực này có thể kéo dài sinh mạng. Bởi vậy Tô Lăng biết mình phải hoàn thành nhiệm vụ bằng mọi giá, nếu không nói theo cách của quả cầu thủy tinh, không có tiêu trừ được oán khí của Tô Lăng này trong nguyên văn, sau khi cô quay về chủ thần mặt biên chỉ có một kết cục chính là chết.
Một cô gái sinh ra đã lợi hại như vậy tất nhiên rất nhanh đã nhận được sự tán thưởng và hâm mộ của tất cả mọi người.
Huống chi vì dọc đường có Tiêu Vũ Đồng gia nhập, cô ta còn là một nhân vật rất lợi hại, lại có dị năng hệ lôi nên chẳng mấy chốc đã trở thành tâm phúc của toàn đội ngũ. Hơn nữa Tiêu Vũ Đồng rất thân thiện, trong đội dường như không có bao nhiêu người không thích cô, ngoại trừ người hay ghen tị như Diêu Mỹ Mỹ.
Ngay cả Tô Lăng cũng rất thích cô ta, đặc biệt là lúc nghe nói Tiêu Vũ Đồng cũng từng là quân nhân, còn là đệ tử đắc ý của cha mình, trong lòng cô rất vui mừng, hơn nữa dọc theo đường đi, Tiêu Vũ Đồng rất quan tâm cô. Theo tiểu thuyết, Tô Lăng liền tự giác đem cô ta thành chị em tốt, bởi vì không có anh chị em, cũng không có bạn bè gì, nên Tô Lăng đem tất cả tình cảm chân thành mà mình có dành hết cho Tiêu Vũ Đồng.
Đương nhiên dọc theo lộ trình, Tô Lăng đều được Tô Vũ Đồng bảo vệ, cộng thêm cơ thể Tô Lăng vẫn không tốt lắm, cho nên cứ làm chậm trễ thời gian trở về căn cứ, cũng vì vậy mà vài lần làm cho cả đội rơi vào nguy hiểm. Cuối cùng tuy rằng cũng về tới căn cứ, nhưng ngoại trừ Tiêu Vũ Đồng ra thì chẳng ai thích cô cả.
Gặp được cha mẹ mình, cô tự nhiên phải giới thiệu chị em tốt của mình với họ, đồng thời đòi sống đòi chết bắt bọn họ nhận Tiêu Vũ Đồng làm con gái nuôi. Bởi vì bản thân cũng có chút thích Tiêu Vũ Đồng nên tất nhiên họ đã đồng ý với yêu cầu của con gái.
Sau khi nhận được sự tán thành của cha mẹ, Tô Lăng vô cùng vui mừng, sau đó thì vội vàng nói tin tức này cho Tiêu Vũ Đồng, cô ấy đâu biết rằng Tiêu Vũ Đồng kịch liệt phản đối chuyện này, cô ta nói mình có cha có mẹ, Tô Lăng làm như vậy căn bản chính là sỉ nhục cô ta, sỉ nhục cha mẹ của tô ta, nói Tiêu Vũ Đồng cô ta không cần bất cứ chỗ dựa nào, cô ta muốn cái gì thì sẽ tự mình cướp lấy, đối xử tốt với Tô Lăng chỉ là nhớ ơn nghĩa của ba Tô đối với cô ta mà thôi, cô ta báo ơn xong rồi thì không còn nợ cô bất cứ thứ gì nữa.
Tô Lăng vốn rất muốn giải thích, thật ra Tô Lăng rất thích Tiêu Vũ Đồng, nếu cô ta không muốn, cô sẽ không ép buộc. Nhưng Tiêu Vũ Đồng này cũng không cho Tô Lăng thời gian giải thích, rời khỏi căn cứ ngay trong đêm.
Nhưng khi Tô Vũ Đồng rời khỏi, trong căn cứ lại lưu truyền một tin đồn chỉ trích Tô gia. Rất nhiều người nói hai người lớn ở Tô gia thật ra muốn độc chiếm mãnh tướng Tiêu Vũ Đồng, cũng không biết là ai lan truyền tin dọc đường đi cô đều dựa vào sự bảo vệ của Tiêu Vũ Đồng để đi đến căn cứ một cách an toàn.
Tô gia đã không cảm ơn Tiêu Vũ Đồng thì thôi, còn ép bức con gái người ta nhận họ làm cha mẹ, muốn một người lợi hại như Tiêu Vũ Đồng bảo vệ cho một thiên kim phế vật.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn Tô gia đã bị người ngoài nói trở thành loại người khinh thiện sợ ác, tiểu nhân lấy oán trả ơn, bị mọi người phỉ nhổ.
Bản thân Tô Lăng có ý tốt, không biết chuyện đó lại trở thành chuyện lớn như thế? Cô đã rất nhiều lần có ý định giải thích rõ ràng, nhưng cô càng cố giải thích, người khác lại càng ghét cô thêm, nói cô chỉ cố gắng diễn kịch. Cô đã nghĩ có lẽ chỉ có thể khi tìm được Tiêu Vũ Đồng mới hòa giải được trận "chiến nước miếng" này. Vì cha mẹ và gia đình mình, cũng vì giải sạch oan uổng của bản thân.
Nhưng đã trôi qua nửa năm, cô cũng không tìm được Tiêu Vũ Đồng, chỉ đến khi có một cuộc họp của những căn cứ lớn, cô mới nhìn thấy Tiêu Vũ Đồng, cô ta cũng có căn cứ riêng của mình.
Lần này càng có nhiều người chê cười Tô gia, người ta có căn cứ còn lớn hơn căn cứ của Tô gia, tất cả mọi người đều muốn nịnh bợ người ta. Muốn nhận người ta làm người thân, cũng không nhìn xem mặt mũi mình lớn bao nhiêu.
Đó là chuyện Tô Lăng nghe người khác nói, cho đến khi cô nhìn thấy Tiêu Vũ Đồng, bụng cô ta đã lớn rồi, mà người đứng bên cạnh cô ta cũng là nam chính, chồng chưa cưới của Tô Lăng, Chu Hạo Dương, người đàn ông này trong nửa gần đây còn thường đến căn cứ của Tô gia làm việc, là một người đàn ông không những lạnh lùng, đẹp trai mà còn sở hữu dị năng rất mạnh mẽ. Là chàng trai mà từ nhỏ Tô Lăng đã thầm mến. Là thanh mai trúc mã đối với cô, cũng là con nuôi của cha mẹ cô! Là vị hôn phu cô rất yêu mến!
Cô tự cho rằng hắn tới đây là muốn bồi dưỡng tình cảm với mình, vì hắn cũng chưa từng nói muốn hủy hôn ước với cô.
Nhưng bây giờ cô biết được câu nói cuối cùng của cô ta trước khi bỏ đi là cô ta không nợ gì của cô rốt cục có ý nghĩa gì rồi! Cô ta tự cho rằng cứu Tô Lăng vài lần, thì có thể thoải mái yên tâm cướp vị hôn phu của cô, thậm chí bây giờ còn muốn cướp mất quyền hành trong căn cứ của cha mẹ cô, nói cha mẹ cô thất đức không xứng có được quyền hành trong căn cứ. Mà đứa con trai từ nhỏ đã được cha mẹ cô nhận nuôi, cứ cưng chiều nhìn cô gái kia chiếm đi tất cả mọi thứ.
Mà người Tô gia bọn họ còn bị những người trong căn cứ sỉ nhục, chửi rủa. Mà Tiêu Vũ Đồng cũng không có nửa câu giải thích, yên tâm thoải mái như thế? Quả nhiên là trả ơn, trả cho bọn họ hai bàn tay trắng!
Mắt cô bị mù, không biết như thế nào lại cảm thấy cô ấy là bạn của mình, cô ta xứng đáng với tình cảm của cô sao? Cô giận cô hận, phẫn nộ đã che tất cả lý trí của cô, cuối cùng cô lại làm ra chuyện ngu xuẩn là ám sát Tiêu Vũ Đồng, người không có năng lực như cô cuối cùng lại chết thảm trên tay người đàn ông mình yêu nhất, mà nguyên nhân còn là vì hắn muốn bảo vệ người phụ nữ khác.
Cuối cùng, bởi vì quyết định sai lầm của Tô Lăng, ám sát người được xem là Thần minh như Tiêu Vũ Đồng, làm cho người trong căn cứ đối với hai người lớn ở Tô gia căm hận tới cùng cực, bắt bọn họ ra khỏi căn cứ, cuối cùng họ chết trên tay những con tang thi mạnh mẽ.
Thi thể của Tiêu Vũ Đồng cũng bị người khác ghét bỏ ném ra khỏi căn cứ, trở thành đồ ăn của tang thi. Cuối cùng Tô gia lại bị người ta biến thành chết không có chỗ chôn.
Mà Tiêu Vũ Đồng và Chu Hạo Dương cuối cùng thu phục tất cả các căn cứ khác, chiến thắng vương của giới tang thi, trở thành chúa cứu thế của con người, từ nay về sau lưu danh trăm đời.
Có thể nói, Tô Lăng như một quân cờ tuyệt hảo thành toàn cho nam nữ chính.
Cho nên có thể biết được oán khí của Tô Lăng lớn đến bao nhiêu, lớn đến mức dùng linh hồn của cô ấy để trao đổi.
Ở trong biển thức Tô Lăng biết bản thân tới đây để tiêu trừ oán khí của cô gái tên Tô Lăng kia, nhận được linh hồn lực, nếu cô đoán không sai, linh hồn lực này có thể kéo dài sinh mạng. Bởi vậy Tô Lăng biết mình phải hoàn thành nhiệm vụ bằng mọi giá, nếu không nói theo cách của quả cầu thủy tinh, không có tiêu trừ được oán khí của Tô Lăng này trong nguyên văn, sau khi cô quay về chủ thần mặt biên chỉ có một kết cục chính là chết.
Danh sách chương