Edit: Hoa Hồng Đào

Ngón tay Đường Lẫm quẹt một chút dịch phun ra trên bụng y, bỏ vào trong miệng nếm nếm: "Anh Xuyên, thật nồng..."

Phí lời, tôi cũng cấm dục hơn một tháng, không nồng thì tức là có bệnh nha. La Tiểu Xuyên rất muốn hét lên một câu như thế, nhưng có lẽ vừa bắn xong, cả người mềm nhũn một chút sức lực cũng không có nên chỉ đành nằm thở dốc. Y liếc mắt thấy đối phương cúi xuống một lần nữa, vùi đầu vào giữa hai chân mình. Y vừa cuống quít vừa kinh ngạc thốt lên: "Cậu làm gì... đừng..."

Được nơi ẩm ướt nóng bỏng bao lấy rồi dịu dàng liếm mút, tính khí căn bản vừa phát tiết nên rất mẫn cảm, hơi chạm qua một chút liền bị kích thích, La Tiểu Xuyên khổ sở nâng eo, vừa muốn trốn khỏi cái khoang miệng ấm áp dằn vặt người kia, lại vừa lưu luyến không muốn rời. Y mới cho ra, bây giờ dĩ nhiên bắn không nổi, thế nhưng tính khí lại bị Đường Lẫm liếm láp mà lần nữa phấn chấn ngóc lên, không ngừng run rẩy nhỏ ra chút nước.

"A a...! Đừng... liếm nữa... tôi cũng bắn không ra!"

"Hửm, vậy em sẽ cố gắng hơn." Đường Lẫm ngậm cái đồ vật kia hàm hồ nói, đầu lưỡi tinh tế rà quét qua mỗi nếp gấp, làn da và đường gân, thậm chí còn dùng đầu lưỡi tách cái miệng nhỏ trên đỉnh, sau đó mút một ngụm thật mạnh.

"A!!" La Tiểu Xuyên kêu to, cả người co lại trên tấm ga trải giường, trong âm điệu mang theo tiếng nức nở, động tác của nam nhân khiến y cảm thấy linh hồn cứ như bị hút ra, phía dưới lại phun ra một lượng lớn dịch hỗn hợp, cảm giác sắp đạt tới cao trào nhưng lại không đủ khiến y vỡ nát, tiểu huyệt ở mặt sau cũng co rút một trận.

Đường Lẫm chẹp chẹp miệng, nhả tính khí ra, lập tức bị La Tiểu Xuyên bất mãn dùng chân kẹp cổ lại. Hắn không nhịn được bật cười, hôn một cái lên bắp đùi người dưới thân: "Đừng nóng vội, thời gian của chúng ta còn dài lắm."

La Tiểu Xuyên rên rỉ, không kịp đợi liền tự mình đưa tay xuống tuốt lên, nhưng làm thế nào cũng không đạt được chút khoái cảm kia. Giữa lúc toàn thân y sắp bị đốt cháy, một giọt chất lỏng lạnh lẽo nhỏ lên tính khí, cảm giác này thật sự là... cả người y run lên, rên khẽ, thứ chất lỏng kia nhỏ vào bụng, hạ thể, bắp đùi y càng nhiều hơn.

"A... rất lạnh. Đó là..."

"Gel bôi trơn." Đường Lẫm đổ ra hơn nửa lọ thuốc, làm phía dưới La Tiểu Xuyên một mảnh dinh dính, hắn xoa chất lỏng lên tay, tinh tế bôi vòng quanh hậu huyệt, còn nhoài người lên đem hai viên nhũ xoa nắn một hồi. Một tay hắn vén mái tóc dày của La Tiểu Xuyên, tay kia trượt xuống khe mông, khàn khàn mở miệng: "Anh Xuyên, thoải mái hay không? Miệng nhỏ phía dưới cũng mở ra..."

"... Mẹ cậu... ô!"

Đường Lẫm chầm chậm - luồn một ngón tay vào trong tiểu huyệt đang co rút, bên trong thật nóng, nhiều lần siết chặt khiến ngón tay hắn không di chuyển được. Hắn lại đổ thêm chút bôi trơn, tiếp tục động ngón tay, lần này khá hơn, cho dù La Tiểu Xuyên có kẹp chặt mặt sau hơn nữa cũng không ngăn cản được âm thanh ma sát ra vào.

Đem tràng đạo hoàn toàn bôi trơn, hắn lùi ngón tay ra một chút, tìm tòi trên mặt vách trơn trợt, mãi cho đến khi đối phương than nhẹ một tiếng – phía dưới đột nhiên căng lên, hắn mới hiểu rõ mà nhếch miệng, sau đó không ngừng tạo áp lực ở điểm nhỏ vừa tìm thấy, các ngón tay cong lại đầu ngón tay đẩy mạnh vào nơi kia.

La Tiểu Xuyên bị kích thích đến không thốt nên lời, miệng há to liều mạng mà thở, đầu tính khí ẩm ướt một mảnh cũng không biết là do thuốc bôi trơn hay là thuỷ dâm chảy ra.

"Chờ... chờ chút! Bên kia... a!" Âm thanh của y cao vút, mang theo sự vô lực yếu ớt. Cảm giác tuyến tiền liệt bị kích thích tuy không trực tiếp khiến tính khí phát tiết, nhưng khoái cảm ập tới liên miên, không chỉ gián tiếp kích thích phía trước, còn kéo theo tiểu huyệt co giật, khiến y có thể rõ ràng - cảm nhận được thay đổi trên cơ thể mình. Y muốn đưa tay xuống tự an ủi nhưng lại bị Đường Lẫm giữ chặt, y không nhịn được mắng to: "Đường Lẫm tôi xx cậu. Buông tay ra! Ô ô..."

"Hả? Ai xx ai?" Nam nhân ép ở trên người y không tức giận mà trái lại cười cợt cúi đầu hôn một cái lên tính khí y, thêm một ngón tay vào, tiếp đó hai ngón đồng thời dùng lực xoa bóp cái nơi điên cuồng kia.

"A! Nơi đó... nhanh..." rốt cuộc La Tiểu Xuyên bị kích thích thêm mấy lần, nhưng muốn bắn còn có chút không đủ, mặt trước đã cứng đến phát đau, mặt sau lại nóng hừng hực, mềm mại chuyển động không ngừng, phảng phất như hóa thành một vũng nước nóng bỏng, bị khuấy đảo mà không ngừng vang lên tiếng nước khiến người ta xấu hổ.

"Để tôi bắn... ô... không xong..." động tác đối phương thực sự kiên trì khiến y nhịn không nổi, liền nghẹn ngào thúc giục.

Đường Lẫm chơi đùa một trận bỗng rút ngón tay ra, sau đó không chờ La Tiểu Xuyên kháng nghị liền đem vật cứng nhịn đến phát đau chống đỡ ở miệng huyệt, chầm chậm mà kiên định – đẩy vào.

"Phía dưới của em cũng nhẫn nại không xong..."

"A..." La Tiểu Xuyên hút khí, cố gắng thả lỏng để bao lấy cái vật to lớn kia. Tính khí vừa chui vào thì miệng huyệt sẽ có cảm giác như bị nứt ra, nhưng tiến vào sâu hơn sẽ dễ chịu hơn nhiều.

Đường Lẫm vẫn chưa đi vào đến cùng, mà chờ cái miệng nhỏ co rút hai lần, mới tiếp tục đẩy vào, mãi đến lúc cả cây đi vào bên trong cơ thể đối phương hắn mới làm ra động tác mãnh liệt hơn.

"Ha... chậm, chậm chút!!" Ngón tay sao có thể so cùng thiết côn nóng rực – đang ở bên trong cơ thể của y hung hãn trắng trợn ra vào, đỉnh cho y có ảo giác như lục phủ ngũ tạng đều bị đảo lộn.

"Chậm một chút thì sao khiến anh bắn ra được, hả? Anh Xuyên?" Đường Lẫm nói xong liền nâng mông y lên một chút, nhắm vào điểm khoái cảm đỉnh mạnh hai cái.

"A! Đỉnh, đỉnh tới! không..." cả người La Tiểu Xuyên run rẩy, tiểu huyệt siết chặt, bụng dưới co giật, điểm nhỏ kia bị đụng vào vừa chua xót vừa đau đớn, cứ như là đã nín tiểu còn bị người dùng sức ấn vào bụng vậy.

Đường Lẫm bị y siết chặt đến suýt chút nữa thì bắn ra, hắn thầm mắng một tiếng rồi nhanh chóng đưa đẩy cái eo, nhiều lần đỉnh qua điểm mẫn cảm khiến tràng đạo không ngừng nhúc nhích rồi từ từ buông lỏng ra.

Vẻ mặt La Tiểu Xuyên vừa vặn vẹo thống khổ, lại vừa như vui thích đến cực hạn, khóe miệng tràn ra chút nước.

"Đừng... đừng vào... a, rất căng... đừng đỉnh chỗ đó..." y kêu lên, một hồi lại như than khóc nức nở, tính khí nhỏ ra từng giọt chất lỏng, y đã không còn suy nghĩ được gì nữa cứ mặc cơ thể bồi hồi chìm đắm trong cao trào khoái cảm kia.

Tốc độ của đối phương càng lúc càng nhanh, khiến y cảm thấy cứ như mình sẽ bị làm đến chết, y kêu to một tiếng, toàn thân đột nhiên co giật, tính khí phun ra hai ba dòng tinh dịch, cuối cùng cũng đạt đến đỉnh điểm.

Đường Lẫm vì đối phương đạt đến cao trào mà tiểu huyệt siết chặt khiến tính khí đau đớn, hắn cũng không nhẫn nữa lập tức xuất ra.

Tràng đạo vừa mới đạt cao trào phảng phất so với lúc trước càng ẩm ướt và nóng bỏng hơn, bao bọc lấy vật cứng của hắn mà co rút rồi ngọ nguậy, khiến hắn thoả mãn vô cùng, hắn thở dài một tiếng ngã lên người La Tiểu Xuyên, làm nũng – cọ cọ cổ y: "Anh Xuyên, thật thoải mái..."

La Tiểu Xuyên vừa mới lấy lại tinh thần, nghe nói liền hoảng hốt, y sờ sờ đầu nam nhân đang chôn ở cần cổ mình, giả bộ hung ác mà kéo tóc hắn mắng: "Cậu muốn làm phản hả? Còn không mau lăn xuống."

Đường Lẫm nhe răng nhếch miệng - gặm gặm cổ y, tính khí một lần nữa lại hiên ngang đứng dậy, bông cúc La Tiểu Xuyên thực sự là tội nghiệp: "Anh Xuyên, anh thật hung... em làm còn chưa có đủ..."

Giả bộ đáng thương cái gì? La Tiểu Xuyên trừng hắn, vì sao mình lại dễ dàng mắc mưu tên này như vậy, nhìn nam nhân trước mắt ngay cả động tác nhỏ đều cẩn thận, tâm y mềm nhũn đến nỗi không thốt thêm được lời hung ác nào nữa. Hài! Cũng không biết rốt cục là ai bị người ta ăn chết rồi.

"Trước hết... cứ từ từ đã..." làm tiếp thì thật sự y sẽ ngất mất. Lời tiếp theo y ngượng ngùng không muốn nói, nửa câu truớc cũng đủ để cái mặt già của y đỏ bừng rồi, may mà đối phương không nhìn thấy.

"Ừm, không sao, em sẽ đợi một chút, anh nhìn, em lại vừa cứng lên." Đường Lẫm nói xong thì như là muốn chứng minh, tay ôm chặt eo La Tiểu Xuyên rồi nhắm gậy chọt chọt vào nơi kia: "Thế nào, đủ cứng hay không?"

Ai quản cậu có đủ hay không chứ! La Tiểu Xuyên quả thực khóc không ra nước mắt.

"A... còn không đủ... ưm!" tràng đạo mẫn cảm dị thường lại bị ma sát, theo bản năng liền co rút một trận, cho dù bị đâm vào có một chút cũng làm cho y run rẩy không ngừng. Vừa nghĩ tới lúc nãy bị làm đến bắn ra, y hơi hoảng sợ, bụng dưới liền cảm thấy chua chua: "Đường Lẫm, không được, thật sự không được, đừng, đừng cử động! Ô..."

"Bắt em không được cử động, nhưng bên trong của anh lại động liên tục nha."

"Cậu... đồ vô lại! ưm..." y đã bắn hai lần, mà mỗi lần đều bắn rất nhiều, lần này thật sự là không còn gì mà bắn, dù kích thích như thế nào đi nữa, phía trước cũng chỉ chảy ra chút dịch, khoái cảm vẫn là có, trái lại còn mạnh mẽ hơn. Mặt sau bị ma sát đến khó chịu thế nhưng đối phương vừa rút ra thì y lại thấy trống rỗng.

Vừa nãy Đường Lẫm đã phát tiết một lần, bây giờ không vội vã mà rất nhẫn nại, hắn muốn mang cho La Tiểu Xuyên nhiều vui thích hơn. Hắn chầm chậm đưa đẩy, sâu sắc cảm thụ khi tràng đạo bị hắn đỉnh một cái thì ngọ nguậy, lúc hắn rút ra thì níu lại, tình cờ lúc đẩy trúng điểm mẫn cảm thì tiếng nước xấu hổ lại vang lên. Bởi vì đèn không bật nên cái gì cũng không nhìn thấy, hắn đành đưa tay mò mẫm xuống vị trí hai người đang gắn chặt, cảm nhận tiểu huyệt đang siết chặt lấy cây gậy của hắn.

"Anh Xuyên, bên trong sao lại ra nhiều nước như vậy, em sắp bị anh làm bỏng chết, anh nhìn, đều chảy ra rồi." Hắn nói, còn thật sự đem ngón tay ấn vào miệng La Tiểu Xuyên, phối hợp cùng tiết tấu ra vào phía dưới, kẹp lấy đầu lưỡi của y mà khuấy đảo. "Aaa!" La Tiểu Xuyên nói không nên lời, gương mặt ửng đỏ, không biết vì cảm giác ở phía dưới hay vì lời nói vô sỉ của đối phương, khiến cho y càng cảm nhận được vật cứng dữ tợn ma sát trong thân thể ra sao, ngay cả hình dạng cùng đường gân nhô ra đều rõ như ban ngày... Y hận không thể lấy tay bịt miệng người này lại, rõ ràng lúc làm nũng thì hắn giống Đường Khả như đúc, nhưng lời nói ra lại khiến người ta... khiến người ta... trình độ văn hóa của y không đủ để hình dung sự vô liêm sỉ hạ lưu của hắn nữa. Đường Lẫm trầm thấp thở một tiếng, đột nhiên cúi xuống bắt lấy miệng La Tiểu Xuyên, gần như điên cuồng cùng y trao đổi nước bọt, cặp lưỡi quấn lấy nhau dây dưa, cứ như là muốn đem đối phương gặm sạch sẽ: "Anh Xuyên... Tiểu Xuyên... Em yêu anh... Em yêu anh..." tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh khiến La Tiểu Xuyên kinh sợ hô lên một tiếng, y vòng tay ôm chặt thắt lưng Đường Lẫm, thân thể của bọn họ kề sát nhau, nửa dưới kết hợp làm một, làm ra hành vi tình cảm nguyên thủy nhất nhưng cũng bùng nổ nhất. Căn phòng vốn tối om nhưng thật giống như có thể xuyên thấu qua bóng tối mà nhìn thấy yêu thương nồng nàn cháy trong đôi mắt của đối phương.

"Phắc... Cậu chậm một chút! A a... nhanh quá... ô... Đường Lẫm, đừng, bắn không ra... ô!" La Tiểu Xuyên bị đỉnh đến cả người co quắp, hai chân run đến độ không bám được lên eo Đường Lẫm. "Anh Xuyên, sau này đừng rời bỏ em, có được không?" Đường Lẫm lấy một cái gối nhét dưới eo La Tiểu Xuyên, sau đó tách một chân y gác trên cánh tay mình, thuận lợi dong duổi bên trong tiểu huyệt trơn trượt, hai quả cầu no đủ đập vào cánh mông đối phương kêu bồm bộp, có thể thấy được sức lớn đến đâu. Thấy đối phương không trả lời, hắn hung hăng đẩy tính khí vào đến tận cùng, trầm thấp - hỏi lại: "Anh Xuyên, cùng em cả đời có được không?", "A..." La Tiểu Xuyên hét lên một tiếng, muốn co chân lại, nhưng bị đối phương cương quyết tách ra, y không nhịn được cào lên lưng hắn vài đường rớm máu: "Được, cùng nhau... ô... cả đời... Nhanh một chút... Muốn nữa, ô, không... bên kia..." y kêu lung tung, chỉ cảm giác phía sau của mình co rút càng lợi hại, càng ngày càng chua xót, y biết phía trước có bắn cũng không ra, chỉ biết phía sau không khống chế nổi cứ vậy mà co giật, cuối cùng y nức nở một tiếng, cả người nảy lên, giật giật hơn mười giây mới ngã xuống giường, cả người ướt đẫm mồ hôi. Phía trước vẫn chưa phát tiết mà là hoàn toàn dựa vào phía sau bị làm tới kích thích rồi đạt đến đỉnh điểm. Đường Lẫm sợ La Tiểu Xuyên khó chịu, liền nhanh chóng đỉnh hai cái - cũng đạt tới cao trào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện