Một đêm lặng lẽ trôi qua, rốt cuộc bình minh cũng lên mang theo ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp nhân gian.
Triệu Linh Tiêu là con chim dậy sớm, bình minh vừa lên hắn đã ra ngoài tập thể dục. Tâm tình hắn rất ư là tốt, tối qua tu luyện một đêm hắn có chút thu hoạch, lại đột phá một cảnh kỳ, việc tu luyện của hắn đúng là nước chảy mây trôi, ngày đi ngàn dặm.
Triệu Linh Tiêu đứng giữa sân đánh bậy đánh bạ mấy đường quyền thô thiển để làm nóng người, đây là thói quen của hắn. Sau đó hắn ra khỏi biệt viện đi dạo một vòng Hàn gia.
Hàn gia không nhỏ, được đặt lên một mảnh đất hình vuông rộng mấy mẫu. Bên trong có mấy chục biệt viện, đình viện san sát, hoàng lâu, thủy tạ liên miên. Nhưng lớn nhất chính là khu luyện khí, nó chiến một phần ba gia trang.
Hàn gia là một khí gia có tiếng ở nơi này. Hầu hết binh khí ở mấy vùng lân cận đều là do Hàn gia cung cấp, đây là một khoảng tài phú rất lớn Hàn gia không muốn phát triển cũng khó.
Triệu Linh Tiêu đảo một vòng quanh Hàn gia sau đó đi đến khu vực luyện khí.
Trong gian hồ nguy hiểm trùng trùng, việc sử dụng chân khí cường đại cũng chưa chắc đã đánh bại đối thủ. Khi chạm trán với hung thú mà đánh tai không thì tỉ lệ thất bại là rất cao, vì thế việc luyện khí vô cùng quan trọng. Cách luyện khí bình thường chính là rèn, đó là cách phổ thông dễ dàng nhất, hầu hết những người mới bắt đầu luyện khí đều tập rèn đúc đầu tiên. Khu rèn đúc của Hàn gia rộng rãi vô cùng, bên trong có mấy chục cái lò lớn, bên trong than đỏ ngùn ngụt toát ra hơi nóng kinh người. Trong sân có mười mấy thanh niên vóc dáng lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, da ngăm đen đang hì hục nện búa tạ xuống đe nghe đang đang. Theo quan sát thì đây là phần rất cực nhọc, chất lượng binh khí tạo ra rất kém, khó có thể vượt qua phàm cấp nên Triệu Linh Tiêu không quan tâm lắm. Hắn rảo bước đến nơi cao cấp hơn, chính là luyện khí. Luyện ở đây chính là sử dụng lô đỉnh để thay cho việc rèn đúc. Luyện khí sẽ cho ra những binh khí cao cấp hơn, quá trình cũng không tốn nhiều sức lực nhưng lại hao tổn chân khí vô cùng.
Triệu Linh Tiêu đến đây là thử luyện vài món binh khí. Khu vực luyện khí có đặt mười mấy lô đỉnh, phẩm chất khác nhau, tùy thuộc vào thực lực của mỗi người. Phẩm chất của lô đỉnh cũng rất quan trọng, lô đỉnh phẩm chất càng cao thì tỉ lệ thành công càng cao, phẩm chất binh khí càng cao.
Hôm nay khu luyện khí cũng như ngày bình thường, những tộc nhân đệ tử vẫn miệt mài luyện khí, tiếng hỏa diễm vang trong lo đỉnh nghe xèo xèo. Hầu như mọi chỗ đều đã có người chiếm chỉ còn dư lại hai lô đỉnh là không có người sử dụng, một cái là nhất đẳng, một cái là thất đẳng. Lô đỉnh chia làm cửu đẳng, phân theo thấp đến cao. Những người mới tập sự sẽ bắt đầu từ nhất đẳng.
•Ồh, không phải là thiếu gia của đại tiểu tư sao, không ngờ hôm nay rảnh rỗi đi đến đây vậy...
Thấy Triệu Linh Tiêu lảng vảng trước cửa một lão già bên trong lên tiếng, thế nhưng trong giọng điệu khinh thường.
•Ô, thì ra là Nguyên Trưởng lão, ta chỉ là muốn bắt chước mọi người thử luyện vài món...
Triệu Linh Tiêu thong thả bước vào, miệng cười nói nhưng không có chút nhún nhường, yếu thế.
•Aaaa... Ngươi nói muốn luyện khí sao...
Câu nói của hắn làm lão già ngạc nhiên, không chỉ có lão mà toàn bộ những người có mặt đều nhếch lên vẻ xem thường, danh tiếng phế vật của hắn không nhỏ chút nào.
•Sao, có vấn đề gì à...
Triệu Linh Tiêu giả bộ ngu ngơ hỏi.
Lão già kia rất muốn mở miệng trào phúng nhưng cố nén lại, cười nói.
•À! Không gì, thiếu gia có thể tự nhiên như ở nhà...
Triệu Linh Tiêu vốn biết tâm tư của lão già kia nhưng không để ý đến, dù ở chỗ nào thì những loại người như thế không hề thiếu.
•Tất nhiên đây là nhà của ta mà...
Trước khi đi Triệu Linh Tiêu còn ném lại một câu rồi ung dung bước vào. Lão già nghe hắn nói bực tức trong bụng nhưng không nói ra, mấy tên đệ tử nghe hắn vô lễ với sư phụ cũng nghiến răng nghiến lợi nhưng thấy sư phụ không có phản ứng nên cũng không tiện ra tay.
Triệu Linh Tiêu bước tới mấy cái lô đỉnh lặng im suy nghĩ, ở đây chỉ còn một cái nhất đẳng, một cái thất đẳng. Nếu bây giờ thử cái nhất đẳng thì sẽ thành trò cười, hơn nữa nhất đẳng quá thấp không phù hợp với hắn. Nhưng thất đẳng thì hơi cao, vì hắn chỉ mới có kiến thức mà chưa có kinh nghiệm thực tiễn. Ngẫm nghĩ một lúc rốt cuộc Triệu Linh Tiêu quyết định chọn lô đỉnh thất đẳng, chuyện này khiến không ít người cười khẩy, trong bụng thầm nghĩ “ hừ, đồ không biết sống chết, định ra uy sao, chờ đến khi ngươi thất bại bị lô đỉnh phản hệ để xem ngươi sẽ chết như thế nào “.
Triệu Linh Tiêu bước tới lô đỉnh thất đẳng, lô đỉnh cao hơn hai thước, bên trên có bí văn rậm rạp, một ngọn lửa màu vàng đang hừng hực cháy bên trong, sức nóng kinh người lan tỏa. Triệu Linh Tiêu đi đến một cái bồ đoàn vãi sai đó ngồi xuống. Móc ra một ít nguyên liệu đã lấy từ kho nguyên liệu chuẩn bị luyện khí.
Để luyện khí chỉ cần truyền chân khí của bản thân vào lô đỉnh để phát động nó, sau đó đem nguyên liệu bỏ vào là được. Nói là nói vậy nhưng khi luyện thì sao dễ dàng như thế, không nói đến việc chân khí sẽ hao tổn kinh khủng, việc khống chế, điều tiết, chiết xuất nguyên liệu cũng cực kỳ khó khăn, nó cần lực lượng thần thức phải vô cùng mạnh mẽ, cũng may thần thức của hắn không thấp.
Triệu Linh Tiêu vận chân khí vào lòng bàn tay tay sau đó chậm rãi truyền vào lô đỉnh, ngọn lửa bên trong lô đỉnh tiếp nhận chân khí bắt đầu bùng phát. Đúng như hắn dự đoán, sử dụng lô đỉnh thất đẳng khiến chân khí của hắn bị rút đi rất nhanh, nếu không phải đan điền khí hải của hắn rộng hơn bình thường thì sẽ không chịu nổi tiêu hao. Triệu Linh Tiêu vừa phát động Hỗn độn Phệ Thiên quyết vừa khống chế hỏa diễm trong lô, tay còn lại bắt đầu đem nguyên liệu ném vào. Những nguyên liệu này hầu hết đều là những thứ bình thường, không phải quý hiếm, Triệu Linh Tiêu định dùng chúng đểu luyện ra mấy món linh khí. Nếu nói một tên chưa từng luyện khí lại muốn luyện linh khí thì đúng là một kẻ điên, thế nhưng Triệu Linh Tiêu có kiến thức của một luyện khí gia Nguyên sư trong đầu nên mọi chuyện sẽ khác.
Triệu Linh Tiêu dù sao cũng là người mới nên không dám lơ là, hắn cẩn thận từng chút dẫn dắt hỏa diễm bao phủ nguyên liệu, từ từ chiết xuất luyện hóa nó.
Triệu Linh Tiêu là con chim dậy sớm, bình minh vừa lên hắn đã ra ngoài tập thể dục. Tâm tình hắn rất ư là tốt, tối qua tu luyện một đêm hắn có chút thu hoạch, lại đột phá một cảnh kỳ, việc tu luyện của hắn đúng là nước chảy mây trôi, ngày đi ngàn dặm.
Triệu Linh Tiêu đứng giữa sân đánh bậy đánh bạ mấy đường quyền thô thiển để làm nóng người, đây là thói quen của hắn. Sau đó hắn ra khỏi biệt viện đi dạo một vòng Hàn gia.
Hàn gia không nhỏ, được đặt lên một mảnh đất hình vuông rộng mấy mẫu. Bên trong có mấy chục biệt viện, đình viện san sát, hoàng lâu, thủy tạ liên miên. Nhưng lớn nhất chính là khu luyện khí, nó chiến một phần ba gia trang.
Hàn gia là một khí gia có tiếng ở nơi này. Hầu hết binh khí ở mấy vùng lân cận đều là do Hàn gia cung cấp, đây là một khoảng tài phú rất lớn Hàn gia không muốn phát triển cũng khó.
Triệu Linh Tiêu đảo một vòng quanh Hàn gia sau đó đi đến khu vực luyện khí.
Trong gian hồ nguy hiểm trùng trùng, việc sử dụng chân khí cường đại cũng chưa chắc đã đánh bại đối thủ. Khi chạm trán với hung thú mà đánh tai không thì tỉ lệ thất bại là rất cao, vì thế việc luyện khí vô cùng quan trọng. Cách luyện khí bình thường chính là rèn, đó là cách phổ thông dễ dàng nhất, hầu hết những người mới bắt đầu luyện khí đều tập rèn đúc đầu tiên. Khu rèn đúc của Hàn gia rộng rãi vô cùng, bên trong có mấy chục cái lò lớn, bên trong than đỏ ngùn ngụt toát ra hơi nóng kinh người. Trong sân có mười mấy thanh niên vóc dáng lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, da ngăm đen đang hì hục nện búa tạ xuống đe nghe đang đang. Theo quan sát thì đây là phần rất cực nhọc, chất lượng binh khí tạo ra rất kém, khó có thể vượt qua phàm cấp nên Triệu Linh Tiêu không quan tâm lắm. Hắn rảo bước đến nơi cao cấp hơn, chính là luyện khí. Luyện ở đây chính là sử dụng lô đỉnh để thay cho việc rèn đúc. Luyện khí sẽ cho ra những binh khí cao cấp hơn, quá trình cũng không tốn nhiều sức lực nhưng lại hao tổn chân khí vô cùng.
Triệu Linh Tiêu đến đây là thử luyện vài món binh khí. Khu vực luyện khí có đặt mười mấy lô đỉnh, phẩm chất khác nhau, tùy thuộc vào thực lực của mỗi người. Phẩm chất của lô đỉnh cũng rất quan trọng, lô đỉnh phẩm chất càng cao thì tỉ lệ thành công càng cao, phẩm chất binh khí càng cao.
Hôm nay khu luyện khí cũng như ngày bình thường, những tộc nhân đệ tử vẫn miệt mài luyện khí, tiếng hỏa diễm vang trong lo đỉnh nghe xèo xèo. Hầu như mọi chỗ đều đã có người chiếm chỉ còn dư lại hai lô đỉnh là không có người sử dụng, một cái là nhất đẳng, một cái là thất đẳng. Lô đỉnh chia làm cửu đẳng, phân theo thấp đến cao. Những người mới tập sự sẽ bắt đầu từ nhất đẳng.
•Ồh, không phải là thiếu gia của đại tiểu tư sao, không ngờ hôm nay rảnh rỗi đi đến đây vậy...
Thấy Triệu Linh Tiêu lảng vảng trước cửa một lão già bên trong lên tiếng, thế nhưng trong giọng điệu khinh thường.
•Ô, thì ra là Nguyên Trưởng lão, ta chỉ là muốn bắt chước mọi người thử luyện vài món...
Triệu Linh Tiêu thong thả bước vào, miệng cười nói nhưng không có chút nhún nhường, yếu thế.
•Aaaa... Ngươi nói muốn luyện khí sao...
Câu nói của hắn làm lão già ngạc nhiên, không chỉ có lão mà toàn bộ những người có mặt đều nhếch lên vẻ xem thường, danh tiếng phế vật của hắn không nhỏ chút nào.
•Sao, có vấn đề gì à...
Triệu Linh Tiêu giả bộ ngu ngơ hỏi.
Lão già kia rất muốn mở miệng trào phúng nhưng cố nén lại, cười nói.
•À! Không gì, thiếu gia có thể tự nhiên như ở nhà...
Triệu Linh Tiêu vốn biết tâm tư của lão già kia nhưng không để ý đến, dù ở chỗ nào thì những loại người như thế không hề thiếu.
•Tất nhiên đây là nhà của ta mà...
Trước khi đi Triệu Linh Tiêu còn ném lại một câu rồi ung dung bước vào. Lão già nghe hắn nói bực tức trong bụng nhưng không nói ra, mấy tên đệ tử nghe hắn vô lễ với sư phụ cũng nghiến răng nghiến lợi nhưng thấy sư phụ không có phản ứng nên cũng không tiện ra tay.
Triệu Linh Tiêu bước tới mấy cái lô đỉnh lặng im suy nghĩ, ở đây chỉ còn một cái nhất đẳng, một cái thất đẳng. Nếu bây giờ thử cái nhất đẳng thì sẽ thành trò cười, hơn nữa nhất đẳng quá thấp không phù hợp với hắn. Nhưng thất đẳng thì hơi cao, vì hắn chỉ mới có kiến thức mà chưa có kinh nghiệm thực tiễn. Ngẫm nghĩ một lúc rốt cuộc Triệu Linh Tiêu quyết định chọn lô đỉnh thất đẳng, chuyện này khiến không ít người cười khẩy, trong bụng thầm nghĩ “ hừ, đồ không biết sống chết, định ra uy sao, chờ đến khi ngươi thất bại bị lô đỉnh phản hệ để xem ngươi sẽ chết như thế nào “.
Triệu Linh Tiêu bước tới lô đỉnh thất đẳng, lô đỉnh cao hơn hai thước, bên trên có bí văn rậm rạp, một ngọn lửa màu vàng đang hừng hực cháy bên trong, sức nóng kinh người lan tỏa. Triệu Linh Tiêu đi đến một cái bồ đoàn vãi sai đó ngồi xuống. Móc ra một ít nguyên liệu đã lấy từ kho nguyên liệu chuẩn bị luyện khí.
Để luyện khí chỉ cần truyền chân khí của bản thân vào lô đỉnh để phát động nó, sau đó đem nguyên liệu bỏ vào là được. Nói là nói vậy nhưng khi luyện thì sao dễ dàng như thế, không nói đến việc chân khí sẽ hao tổn kinh khủng, việc khống chế, điều tiết, chiết xuất nguyên liệu cũng cực kỳ khó khăn, nó cần lực lượng thần thức phải vô cùng mạnh mẽ, cũng may thần thức của hắn không thấp.
Triệu Linh Tiêu vận chân khí vào lòng bàn tay tay sau đó chậm rãi truyền vào lô đỉnh, ngọn lửa bên trong lô đỉnh tiếp nhận chân khí bắt đầu bùng phát. Đúng như hắn dự đoán, sử dụng lô đỉnh thất đẳng khiến chân khí của hắn bị rút đi rất nhanh, nếu không phải đan điền khí hải của hắn rộng hơn bình thường thì sẽ không chịu nổi tiêu hao. Triệu Linh Tiêu vừa phát động Hỗn độn Phệ Thiên quyết vừa khống chế hỏa diễm trong lô, tay còn lại bắt đầu đem nguyên liệu ném vào. Những nguyên liệu này hầu hết đều là những thứ bình thường, không phải quý hiếm, Triệu Linh Tiêu định dùng chúng đểu luyện ra mấy món linh khí. Nếu nói một tên chưa từng luyện khí lại muốn luyện linh khí thì đúng là một kẻ điên, thế nhưng Triệu Linh Tiêu có kiến thức của một luyện khí gia Nguyên sư trong đầu nên mọi chuyện sẽ khác.
Triệu Linh Tiêu dù sao cũng là người mới nên không dám lơ là, hắn cẩn thận từng chút dẫn dắt hỏa diễm bao phủ nguyên liệu, từ từ chiết xuất luyện hóa nó.
Danh sách chương