•Phụ thân ngạc nhiên lắm đúng không..
Triệu Linh Tiêu cười ấm áp nói.
•Hảo nhi tử không hổ danh là con trai của ta...
Triệu Tinh Thành bước tới vỗ vai Triệu Linh Tiêu, trong giọng nói cất chứa tự hào.
Hàn Y Nhi đứng lặng phía xa, tay ôm cổ, không nói một lời.
•Mẫu thân, người làm sao thế...
Triệu Linh Tiêu nhìn thấy nàng đứng ngẩn ngơ tại chỗ thì bước lại hỏi.
Hàn Y Nhi
•Tiêu nhi... Tiêu nhi con thật sự đã lớn thật rồi, ta... Ta thật sự rất vui...
Nàng rưng rưng nói.
Triệu Linh Tiêu dang tay ôm lấy nữ nhân.. À không mẫu của mình vào lòng, nàng lúc nào cũng yếu đuối như vậy.
•Mẫu thân đừng khóc, người phải mừng cho Tiêu nhi chứ...
Hắn nhẹ nhàng dỗ dành nàng.
Triệu Tinh Thành đứng một bên vui vẻ cười. Khung cảnh thật đầm ấm, hạnh phúc.
Một lúc sau, Triệu Linh Tiêu buôn Hàn Y Nhi ra, thần thái nghiêm trọng nói.
•Mẫu thân, phụ thân, hiện tại tình huống quan trọng, chúng ta phải......
...............
Nữa canh giờ sau, Triệu Kỳ lê lết bò đến phòng của phụ thân mình là Triệu Tam Tam.
•Phụ thân, cứu mạng...
Hắn vừa bò vừa gào khóc, mặt mũi máu me nhìn rất thê thảm.
•Aaa.. Kỳ nhi, là kẻ nào đã làm con ra nông nỗi này...
Triệu Tam Tam nhìn nhi tử lòng bốc lên lửa giận rống to.
•Phụ thân, chính là tên khốn Triệu Tinh Thành đã hạ độc thủ với hài nhi, phụ thân người phải trả thù cho hài nhi...
Triệu Kỳ nước mắt giàn giụa kể lể.
•Aaaaa.. Triệu Tinh Thành, lâu nay ta nể tình huynh đệ luôn chừa cho ngươi một con đường sống, không ngờ ngươi lại dám ra tay tàn độc với nhi tử của ta, hôm nay các ngươi chết chắc rồi.
Triệu Tam Tam hung ác gầm to.
•Người Triệu gia nghe lệnh, cùng ta truy sát phản nghịch...
Giọng nói của Triệu Tam Tam vang vọng khắp Triệu gia, như hồi chuông cảnh báo.
•Phụ thân ta muốn đi theo, ta phải nhìn thấy ba tên khốn đó chết không toàn thây...
Triệu Kỳ biểu tình độc ác nói.
•Được...
Triệu Tam Tam gật đầu một cái, bước tới xách Triệu Kỳ lên vụt một cái đã bay ra khỏi Triệu gia.
....
Trên con đường nhỏ phía sau Triệu gia, ba người Triệu Tinh Thành hì hục cưỡi ngựa bỏ chạy, đằng sau họ vang lên tiếng hét của Triệu Tam Tam.
•Chết tiệt, đuổi theo tới nơi rồi, Y Nhi muội mau dẫn Trệu nhi chạy đi, ta ở lại cản đường..
Triệu Tinh Thành cắn răng nói.
•Không được, như vậy quá nguy hiểm...
Hàn Y Nhi lo lắng nói.
•Ta tự có thể giữ an toàn cho mình, hai người đi trước đi,..
Triệu Tinh Thành gấp rút nói, không chần chừ liền nhảy xuống ngựa, chạy về phía ngược lại. Hàn Y Nhi tuy bộn bề lo lắng nhưng vẫn cắn răng ôm nhi tử bỏ chạy thật nhanh.
Triệu Tinh Thành chạy một đoạn, giữ khoảng cách đủ để Hàn Y Nhi bỏ chạy thì dừng lại, hắn đứng giữa không trung tay bắt pháp quyết chân khí hùng hồn lan tỏa, một bước tường ánh sáng xuất hiện chắn ngang hư không, bất kỳ thứ gì cũng không thể đi qua.
•Muốn bắt được họ trước hết phải bước qua xác ta...
Mặt Triệu Tinh Thành nghiêm nghị nói.
Triệu Tam Tam tay ôm Triệu Kỳ không ngừng chạy với tốc độ cực nhanh, Luyện linh cảnh tuy không thể lăng không nhưng áp lực thiên địa lên người đã không còn nhiều, hoàn có thể vượt qua không gian để chạy, tốc độ cực nhanh. Phía sau hắn, đám người Triệu gia như ong vỡ tổ ùng ục chạy theo.
•Ha ha.. Lại là Hộ Phiến Quang, chiêu này đã quá cũ rích..
Triệu Tam Tam cười lớn, tay bắn ra một mũi tên lửa, bay thẳng vào Triệu Tinh Thành. Triệu Tinh Thành không dám lơ là lập tức dang tay ứng phó, tay tụ ra một cái thuẫn bằng ánh sáng chặn đứng mũi tên. Đây không phải là mũi tên bình thường, nói gọi là Hạ Nhật Tiễn, là linh khí thượng phẩm, uy lực rất lớn, nghe đồn có thể bắn rơi Mặt Trời. Tấm thuẫn trong tay Triệu Tinh Thành sắp chống không nổi, rạn nứt nhiều chỗ, nhưng hắn vẫn cắn răng chống đỡ. Triệu Tam Tam cười đắc chí, lao nhanh tới, bàn tay đánh mạnh vào gốc mũi tên, gia tăng cường độ. Tấm thuẫn của Triệu Tinh Thành như đậu hũ bị xuyên thủng, hắn chỉ kịp đảo người tránh né, vai trái bị mũi tên xuyên qua. Mũi tên không dừng lại mà tiếp tục bay thẳng vào tường ánh sáng, mạnh mẽ đâm qua nó, Triệu Tam Tam theo lực đạo bắn tới, lập tức phá vỡ một lỗ hổng chạy đi.
Triệu Tinh Thành muốn ngăn lại nhưng không kịp, rõ ràng Triệu Tam Tam không nhắm tới hắn mà là thê nhi của hắn. Triệu Tinh Thành hiểu rõ ý đồ của Triệu Tam Tam, biết sự độc ác vô tình của đệ đệ mình, lòng lo lắng khôn nguôi, nhưng đám người Triệu gia phía xa đã xông tới, hắn muốn chạy đi giải cứu cũng không kịp, chỉ có thể bấm bụng cầu mong hai người bọn họ chay trốn kịp.
Triệu Tinh Thành đứng thẳng, lấy ra một chiếc nỏ hoàng kim, bên trên chạm khắc bí văn ảo diệu, toát ra khí linh hùng hậu, là một linh khí thượng phẩm, Nhật Quang Nỏ. Triệu Tinh Thành kéo dây, một vòng tròn ánh sáng xuất hiện trước đầu nỏ.
•Các ngươi tốt nhất nên dừng lại đây đi... Nhật Quang Vạn Tiễn..
Triệu Tinh Thành bóp cò, dây cung bắn ra, từ trong vòng tròn hàn vạn mũi tên ánh sáng như mưa ào ào bay ra, lũ mưa tên giăng kín một góc trời, bao phủ đường đến của đám người Triệu gia, uy thế làm họ phải chùn bước.
Triệu Linh Tiêu cười ấm áp nói.
•Hảo nhi tử không hổ danh là con trai của ta...
Triệu Tinh Thành bước tới vỗ vai Triệu Linh Tiêu, trong giọng nói cất chứa tự hào.
Hàn Y Nhi đứng lặng phía xa, tay ôm cổ, không nói một lời.
•Mẫu thân, người làm sao thế...
Triệu Linh Tiêu nhìn thấy nàng đứng ngẩn ngơ tại chỗ thì bước lại hỏi.
Hàn Y Nhi
•Tiêu nhi... Tiêu nhi con thật sự đã lớn thật rồi, ta... Ta thật sự rất vui...
Nàng rưng rưng nói.
Triệu Linh Tiêu dang tay ôm lấy nữ nhân.. À không mẫu của mình vào lòng, nàng lúc nào cũng yếu đuối như vậy.
•Mẫu thân đừng khóc, người phải mừng cho Tiêu nhi chứ...
Hắn nhẹ nhàng dỗ dành nàng.
Triệu Tinh Thành đứng một bên vui vẻ cười. Khung cảnh thật đầm ấm, hạnh phúc.
Một lúc sau, Triệu Linh Tiêu buôn Hàn Y Nhi ra, thần thái nghiêm trọng nói.
•Mẫu thân, phụ thân, hiện tại tình huống quan trọng, chúng ta phải......
...............
Nữa canh giờ sau, Triệu Kỳ lê lết bò đến phòng của phụ thân mình là Triệu Tam Tam.
•Phụ thân, cứu mạng...
Hắn vừa bò vừa gào khóc, mặt mũi máu me nhìn rất thê thảm.
•Aaa.. Kỳ nhi, là kẻ nào đã làm con ra nông nỗi này...
Triệu Tam Tam nhìn nhi tử lòng bốc lên lửa giận rống to.
•Phụ thân, chính là tên khốn Triệu Tinh Thành đã hạ độc thủ với hài nhi, phụ thân người phải trả thù cho hài nhi...
Triệu Kỳ nước mắt giàn giụa kể lể.
•Aaaaa.. Triệu Tinh Thành, lâu nay ta nể tình huynh đệ luôn chừa cho ngươi một con đường sống, không ngờ ngươi lại dám ra tay tàn độc với nhi tử của ta, hôm nay các ngươi chết chắc rồi.
Triệu Tam Tam hung ác gầm to.
•Người Triệu gia nghe lệnh, cùng ta truy sát phản nghịch...
Giọng nói của Triệu Tam Tam vang vọng khắp Triệu gia, như hồi chuông cảnh báo.
•Phụ thân ta muốn đi theo, ta phải nhìn thấy ba tên khốn đó chết không toàn thây...
Triệu Kỳ biểu tình độc ác nói.
•Được...
Triệu Tam Tam gật đầu một cái, bước tới xách Triệu Kỳ lên vụt một cái đã bay ra khỏi Triệu gia.
....
Trên con đường nhỏ phía sau Triệu gia, ba người Triệu Tinh Thành hì hục cưỡi ngựa bỏ chạy, đằng sau họ vang lên tiếng hét của Triệu Tam Tam.
•Chết tiệt, đuổi theo tới nơi rồi, Y Nhi muội mau dẫn Trệu nhi chạy đi, ta ở lại cản đường..
Triệu Tinh Thành cắn răng nói.
•Không được, như vậy quá nguy hiểm...
Hàn Y Nhi lo lắng nói.
•Ta tự có thể giữ an toàn cho mình, hai người đi trước đi,..
Triệu Tinh Thành gấp rút nói, không chần chừ liền nhảy xuống ngựa, chạy về phía ngược lại. Hàn Y Nhi tuy bộn bề lo lắng nhưng vẫn cắn răng ôm nhi tử bỏ chạy thật nhanh.
Triệu Tinh Thành chạy một đoạn, giữ khoảng cách đủ để Hàn Y Nhi bỏ chạy thì dừng lại, hắn đứng giữa không trung tay bắt pháp quyết chân khí hùng hồn lan tỏa, một bước tường ánh sáng xuất hiện chắn ngang hư không, bất kỳ thứ gì cũng không thể đi qua.
•Muốn bắt được họ trước hết phải bước qua xác ta...
Mặt Triệu Tinh Thành nghiêm nghị nói.
Triệu Tam Tam tay ôm Triệu Kỳ không ngừng chạy với tốc độ cực nhanh, Luyện linh cảnh tuy không thể lăng không nhưng áp lực thiên địa lên người đã không còn nhiều, hoàn có thể vượt qua không gian để chạy, tốc độ cực nhanh. Phía sau hắn, đám người Triệu gia như ong vỡ tổ ùng ục chạy theo.
•Ha ha.. Lại là Hộ Phiến Quang, chiêu này đã quá cũ rích..
Triệu Tam Tam cười lớn, tay bắn ra một mũi tên lửa, bay thẳng vào Triệu Tinh Thành. Triệu Tinh Thành không dám lơ là lập tức dang tay ứng phó, tay tụ ra một cái thuẫn bằng ánh sáng chặn đứng mũi tên. Đây không phải là mũi tên bình thường, nói gọi là Hạ Nhật Tiễn, là linh khí thượng phẩm, uy lực rất lớn, nghe đồn có thể bắn rơi Mặt Trời. Tấm thuẫn trong tay Triệu Tinh Thành sắp chống không nổi, rạn nứt nhiều chỗ, nhưng hắn vẫn cắn răng chống đỡ. Triệu Tam Tam cười đắc chí, lao nhanh tới, bàn tay đánh mạnh vào gốc mũi tên, gia tăng cường độ. Tấm thuẫn của Triệu Tinh Thành như đậu hũ bị xuyên thủng, hắn chỉ kịp đảo người tránh né, vai trái bị mũi tên xuyên qua. Mũi tên không dừng lại mà tiếp tục bay thẳng vào tường ánh sáng, mạnh mẽ đâm qua nó, Triệu Tam Tam theo lực đạo bắn tới, lập tức phá vỡ một lỗ hổng chạy đi.
Triệu Tinh Thành muốn ngăn lại nhưng không kịp, rõ ràng Triệu Tam Tam không nhắm tới hắn mà là thê nhi của hắn. Triệu Tinh Thành hiểu rõ ý đồ của Triệu Tam Tam, biết sự độc ác vô tình của đệ đệ mình, lòng lo lắng khôn nguôi, nhưng đám người Triệu gia phía xa đã xông tới, hắn muốn chạy đi giải cứu cũng không kịp, chỉ có thể bấm bụng cầu mong hai người bọn họ chay trốn kịp.
Triệu Tinh Thành đứng thẳng, lấy ra một chiếc nỏ hoàng kim, bên trên chạm khắc bí văn ảo diệu, toát ra khí linh hùng hậu, là một linh khí thượng phẩm, Nhật Quang Nỏ. Triệu Tinh Thành kéo dây, một vòng tròn ánh sáng xuất hiện trước đầu nỏ.
•Các ngươi tốt nhất nên dừng lại đây đi... Nhật Quang Vạn Tiễn..
Triệu Tinh Thành bóp cò, dây cung bắn ra, từ trong vòng tròn hàn vạn mũi tên ánh sáng như mưa ào ào bay ra, lũ mưa tên giăng kín một góc trời, bao phủ đường đến của đám người Triệu gia, uy thế làm họ phải chùn bước.
Danh sách chương