Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Trước đây Tạ Như Nhân còn chưa bao giờ quan tâm đến Tạ Trản như vậy, nhưng hiện tại mỗi ngày bà ta đều lên mạng đọc tin tức. Tạ Trản lên hot search bao nhiêu lần, bà ta đều ghi lại rõ ràng.
Số lần lên hot search càng nhiều, liền đại biểu danh tiếng càng lớn, kiếm được cũng càng nhiều tiền.
Đến lúc đó nếu nhãi ranh kia dám nói không có tiền, bà sẽ đem những thứ này ra làm chứng cứ!
Đã lăn lộn vì danh lợi quá lâu, so với người bình thường, Tạ Như Nhân chính là càng biết cách mưu tính nhiều hơn!
—
[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
"... Nhị Cẩu, mi biết, làm thế nào để ta giúp Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa không?"
Phồn Tinh nhìn những tin tức trên mạng, tức giận đến quai hàm phình lên, chỉ kém không biến thành con cóc nhỏ.
Một anh khỏe chấp mười anh khôn, cô có thể đánh.
Nhưng ở những việc khác, cũng không thể chỉ dùng nắm đấm giải quyết.
Loại bạo lực từ dư luận này, Phồn Tinh không biết.
Muốn làm tất cả mọi người câm miệng, chỉ có thể từng bước từng bước, đem bọn họ đánh tới khuất phục!
Sưu Thần Hào dựa trên những tiểu thuyết mình đã xem, đưa ra một chủ ý không lớn không nhỏ...
【Cô có thể tiêu tiền mua thuỷ quân*, đem tất cả những hot search bất lợi với Tạ Trản áp xuống.】
*Thủy quân: nhóm tài khoản được thuê trên mạng. Các tài khoản này sẽ tạo ra dư luận, có thể là để tẩy trắng, cũng có thể là để bôi đen thanh danh của một minh tinh nào đó.
Đầu óc nó cũng không tốt lắm! Còn phải đưa ra ý tưởng cho người đầu óc không tốt hơn nó, thật sự quá khó khăn!
Hẳn là... Khả năng... Đại khái... Chắc sẽ không có vấn đề gì đi? "Ồ."
Mua thuỷ quân.
Phồn Tinh cái hiểu cái không gật gật đầu.
"Còn có..." Phồn Tinh hỏi: "Mi biết, làm thế nào dỗ người, vui vẻ không?"
Phồn Tinh là lần đầu tiên đau lòng người khác như vậy, Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa không vui, cô muốn dỗ dỗ hắn.
Nhưng bất hạnh là cô hữu tâm vô lực!
Cô chỉ biết dạy Tiểu Hoa Hoa không ngoan, làm thế nào để dạy hắn ngoan...
Nhưng mà Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa, đã rất ngoan.
Ngoan đến, cô muốn dỗ dành hắn.
Sưu Thần Hào: 【. . .】 ¥&%¥¥&¥%¥
Giờ toàn đầu óc nó đều là loạn mã.
Trong loạn mã thỉnh thoảng còn để lộ ra một chút "con mẹ nó", này thật là... Trói định cho mình một tổ tông!
Không!
Nó chính là lập chí muốn cho đại lão lau mắt mà nhìn, đồng thời mang ơn đội nghĩa với Sưu Thần Hào nó.
Vì thế nhanh chóng nhìn một loạt các loại tiểu thuyết, từ cổ đại đến hiện đại, rốt cuộc tổng kết ra một biện pháp thời đại nào cũng có thể áp dụng...
【... Bắn pháo hoa. Căn cứ theo số liệu khoa học thống kê phân tích, thời điểm mọi người xem pháo hoa, có thể hưởng thụ suиɠ sướиɠ đến mức tận cùng.】 Nếu không, trong các loại sách tiểu nhân thiếu đứng đắn cũng không miêu tả, ở thời điểm mấu chốt nhân vật đều nhìn thấy pháo hoa nổ tung trong đầu.
Đừng hỏi nó làm sao mà biết được.
Nó còn chưa thấy qua pháo hoa.
"Ồ." Bắn pháo hoa.
Phồn Tinh cẩn thận đem hai chuyện này nhớ kỹ.
Mua thuỷ quân, bắn pháo hoa.
Hai vợ chồng Ngọc Trường Thịnh và Tần Nhụy cũng chỉ có Phồn Tinh là con gái, tất cả gia sản về sau đều là của cô, bởi vậy từ sau khi mở cho cô một cái thẻ đen, cũng không quản cụ thể cô chi tiêu thế nào.
Chỉ là ngẫu nhiên xem qua chút tình trạng tiêu phí, xem có lần nào số tiền chi ra quá lớn hay không.
Cũng không phải lo lắng Phồn Tinh tiêu nhiều tiền, mà là lo lắng cô bị người ta lừa.
Ngọc Trường Thịnh dựa theo lệ thường cho trợ lý đi tra một chút chi tiêu trong thẻ đen, nhìn đến hai lần 500 vạn liên tiếp chảy ra như nước, liền vội vàng gọi điện cho Tần Nhụy vợ mình...
"Gần đây bên cạnh con gái có xuất hiện người thiếu đứng đắn nào không?"
Phồn Tinh ngoại trừ nhan khống, cũng không có những ham mê bất lương khác, lại không thích đua đòi như người ta.
Cho nên tiêu dùng ngày thường đều không lớn, lần này hai lần liên tiếp cộng lại là 1000 vạn*, đối với Phồn Tinh mà nói, không phải số tiền nhỏ.
*1000 vạn tệ là khoảng 32.868.600.000 VND (hơn 32 tỷ, thú vui nuôi hoa thật sự tốn kém quá các bạn ạ).
Tần Nhụy sau khi nghe xong, suy tư một chút: "Tinh Tinh có phải lại yêu đương không?"
"Hiện tại con bé vẫn ở tổ tiết mục, Thẩm Anh Bác bộ dáng thế kia, con bé đã chướng mắt, còn có thể yêu đương với ai?" Ngọc Trường Thịnh vừa hỏi xong, trong lòng lập tức lộp bộp một tiếng.
Ông nghĩ trong mấy nam sinh ở tổ tiết mục, chỉ có Thẩm Anh Bác là gia thế miễn cưỡng xứng đôi với Ngọc gia, cho nên lúc suy xét việc yêu đương của Phồn Tinh, phản ứng đầu tiên là cho rằng không ai dám trèo cao.
Nhưng mà trên đời này, chưa bao giờ thiếu những kẻ muốn một bước lên trời...
"Cho người đi điều tra! Nếu để tôi biết, kẻ nào không biết sống chết câu dẫn con gái Ngọc Trường Thịnh tôi, tôi sẽ để hắn hối hận vì đã sinh ra làm người!"