Hạ Trường Thanh cũng chỉ có thể cố gắng điều đình, nhưng cũng chỉ được hai ngày.
Hai ngày sau, xung quanh Hỏa Dược Sơn, bọn hắc nha phủ kín cành cây.

Truyện Việt Nam
Hạ Trường Thanh nhíu mày, lại là chuyện gì?
Đám quạ đen này vốn chỉ là bình thường sinh vật, không có tính uy hiếp, giết đi cũng được.

Nhưng số lượng này quá lớn, giết hết chỉ sợ không tốt lắm.
Đầu tiên là đạo đức không cho phép, thứ hai là làm sao dọn dẹp xác chết.
Hạ Trường Thanh nhiều lần xua đuổi nhưng đuổi thì bọn chúng chạy, chạy thì bọn chúng lại về.

Giết gà dọa khỉ cũng không làm bọn chúng sợ.

Giết trăm con, bọn chúng kéo đến ngàn con.
Dùng cách nào cũng không thể đuổi bọn chúng đi, chỉ một lúc là bọn chúng lại đậu đầy cây.
Cái này không chỉ khiến Hạ Trường Thanh đau đầu, mà mấy vị trưởng lão khác cũng không yên.
Quạ đen không gây nhiều thiệt hại nhưng bọn chúng thật sự rất phiền.

Tiếng kêu của bọn chúng khiến mọi người không thể tập trung, đã thế còn phóng uế bừa bãi khiến khắp nơi bốc mùi.
Mọi người chỉ có thể trốn trong phòng, lòng oán giận có thể nghĩ.
Một tháng sau, quạ đen bay đi, bí ẩn như cách bọn chúng bay đến.

Nhưng mà hậu quả để lại bốc mùi suốt nhiều ngày.
Các hiện tượng lạ sau đó cứ lần lượt kéo tới, mọi người điều tra, cho dù không rõ ràng nhưng cũng cảm thấy liên quan đến Hỏa Dược Sơn.
Hạ Trường Thanh đặc biệt chú ý tới Tôn Kỳ, không có bằng chứng, chỉ là cảm giác.
Khi lão chuẩn bị tiến hành sâu hơn điều tra, trọng tâm đặt tại Tôn Kỳ thì Tôn Kỳ kết thúc việc luyện đan.
Tôn Kỳ ngồi khoanh chân tĩnh tọa, tiến vào trạng thái minh tưởng.


Hắn đã cơ bản nắm được hệ thống luyện đan Thần tộc, tiếp theo hắn cần chọn lọc dung nhập vào hệ thống bản thân.
Hắn cần tính đến nhiều yếu tố như:
Yếu tố tuổi thọ: Nhân tộc và Thần tộc giống nhau về hình dáng nhưng tiên thiên ưu thế quá chênh lệch.

Thần tộc có thể luyện đan mất mười năm, trăm năm nhưng Nhân tộc không được, Nhân tộc tuổi thọ quá ngắn không chờ được lâu như vậy.
Tương lai Nhân tộc bước vào tu luyện, tuổi thọ nâng cao, có thể như Thần tộc dùng nhiều thời gian đi luyện.

Nhưng hiện tại không được.

Nhất định phải giảm thời gian xuống, tốt nhất là trong vài giờ luyện xong.
Yếu tố nguy hiểm: Thần tộc thực lực mạnh, có những nguy hiểm với bọn hắn lại không phải nguy hiểm như nổ lô, độc khí, hỏa bạo… nhưng mà con người không được.
Yếu tố dược liệu: Thảo dược trồng tại Thần giới sẽ nhiễm phải thần khí, giúp đan dược nâng cao chất lượng.

Nhân tộc sẽ không có những loại thảo dược này, chỉ có thể dùng thảo dược tự nhiên.
Yếu tố tạp chất: Thần tộc sở hữu cơ thể có chức năng tự loại bỏ độc chất, tạp chất, bởi vậy bọn họ gần như không có hạn chế trong dụng đan.

Nhưng con người không được, đan nếu chỉ có ba phần dược lực coi như phế đan.
Ngoài ra còn yếu tố tính cách, nguồn hỏa, đan lô, tu luyện… tất cả đều phải tính đến.
Hệ thống đan đạo của hắn vốn lột xác từ hệ thống đan đạo Ma tộc, bây giờ lại dung nạp hệ thống đan đạo Thần tộc.

Hắn cần gọt tỉa, sắp xếp lại một lần nữa.
Hắn dùng thời gian mười năm chỉ để ngồi suy nghĩ.
Trong mười năm này lại không dị tượng, Hạ Trường Thanh một mực nhìn chằm chằm hắn, lão đang chờ một cơ hội bắt tận tay.
Một ngày, hắn chợt mở mắt, mọi chuyện thông suốt, hệ thống đan đạo của hắn tiến thêm một bước hoàn thiện.
Phất tay một cái, lò đan lơ lửng.

Sau lưng hắn dựng lên Chuyển Luân, bảy cái Hỏa Chủng hiển hiện.
Hỏa đạo tuôn ra nung nóng lò.

Một phút sau, các loại thảo dược lần lượt đầu nhập vào trong.

Hương thảo dược bay lên.
Đan lô cực tốc xoay tròn.

Hắn tay tốc độ cực nhanh, liên tục đánh các loại thủ ấn vào đan lô.
Nếu có Thần tộc chứng kiến, chắc chắn mắng hắn ngu ngốc, đan dược không phải như thế luyện.
Hai giờ sau, hắn bắt đầu tụ đan.
Đồng thời trên trời ngũ sắc thần quang xuất hiện.
Hạ Trường Thanh đang ngồi đứng bật dậy, lần này lại là cái gì? rất giống dị tượng dẫn đạo nhập đan, nhưng trải qua nhiều cú lừa lão bây giờ không tin nữa.
Lão lập tức hướng thần ý đến trước cửa động Tôn Kỳ, cũng không quên chú ý các động khác.

Nhưng không có cái gì phát hiện.

Lão suy nghĩ, có nên hay không xâm nhập sâu, cái này quấy nhiễu là cấm kỵ.
Lão còn đang phân vân thì cửa động đột ngột mở ra.

Tôn Kỳ tay nâng đan lô được hỏa diễm bao bọc, bay lên trời.
Trời quang ầm ầm phát ra tiếng nổ.
Tôn Kỳ đằng không, ngước mặt nhìn thương khung, tinh thần kéo lên mười phần, chuẩn bị đón nhận thử thách.
Ầm!!! một tiếng vang trầm thấp từ trong tầng mây vang lên.
Một viên cự thạch rơi xuống, không phải là thật cự thạch, chỉ là hư ảnh do thạch thuộc tính tạo hình.
Tôn Kỳ sắc mặt nghiêm túc, không dám khinh thường, một tay nâng đan lô, một tay rút ra sau thủ thế sau đó đấm ra.
Oanh! hư ảnh cự thạch tan vỡ, rất nhiều sợi thạch đạo rơi rụng, Tôn Kỳ phất tay dẫn thạch đạo vào đan lô, nhập đan.
Tôn Kỳ luyện là Hóa Thạch Đan, một loại đan dược cấp 4, bởi vậy dị tượng xuất hiện giáng xuống thạch kiếp.

Hạ Trường Thanh đứng phía dưới tròn mắt, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là dẫn đạo nhập đan.

Lão luyện đan bao nhiêu năm cũng chưa làm được bước này, mới chỉ được chứng kiến vài lần.
Không chỉ Hạ lão, dị tượng này rất nhiều người thấy được, người bình thường chỉ xem cho vui nhưng với đan sư phải bắt lấy cơ hội này.
Quan sát một vị đan sư dẫn đạo nhập đan sẽ cho bọn hắn rất nhiều tham khảo.
Bởi vậy phàm là đan sư, không thấy thì thôi, nếu thấy nhất định phải chạy đến xem.

Không thiếu lão đan sư kéo cả đám học trò tới, có đan sư cấp tốc kêu gọi đồng bạn xuất quan…
Bọn họ sở dĩ sốt sắng như vậy vì dẫn đạo nhập đan là sự thăng hoa trong đan đạo.
Dẫn đạo nhập đan, không ai có thể nói rõ làm thế nào, nhưng mà trải qua so sánh, có thể lấy ra mấy cái điểm chung: vật liệu cao cấp nếu dính tới một tia đại đạo càng tốt, phẩm chất đan cao, cuối cùng là người luyện tu vi cao.
Phần lớn trường hợp dẫn đạo nhập đan trước đây đều do phong thần đan sư làm.
Tôn Kỳ ở cái này tu vi có thể dẫn đạo nhập đan là cực kỳ cực kỳ hy hữu.
Oanh! lúc này đạo thứ hai thiên thạch rơi xuống.
Tôn Kỳ vẫn một đấm quăng tới, kết quả thiên thạch vỡ tan, nhưng mà hắn cũng đông đông lùi lại không có nhẹ nhàng như lần đầu.
Có vị trưởng lão nhỏ giọng giải thích cho đám học trò:
“Mỗi trọng đan kiếp, trọng sau mạnh hơn trọng trước.”
“Thầy, vậy có bao nhiêu trọng?” tên học trò hỏi.
“Không cố định, tùy thuộc vào phẩm chất đan dược, phụ thuộc vào khả năng chịu đựng của đan sư và đan dược.

Lần nhiều nhất ta thấy được chính là 17 trọng đan kiếp, lịch sử ghi lại nhiều nhất chính là 46 trọng.”
“Tập trung quan sát, có thể có ích với các ngươi.” Vị trưởng lão dặn dò.

Đám học trò nhìn xem đầy ngưỡng mộ.

Trong lòng lão cũng dâng lên một cỗ nhiệt huyết, nếu như có thể lấy đan này tới tay cẩn thận nghiên cứu, vậy thì vô cùng tốt.
Nên nhớ phần lớn Đạo Đan đều do phong thần luyện, được quan sát đã là may mắn, độ kiếp xong cũng không đến phiên bọn hắn.

Nhưng Tôn Kỳ khác, hắn nhỏ bé, có cơ hội mua hoặc trao đổi tới.
Lão thầm nghĩ cho dù có phải dốc hết gia sản cũng phải chiếm được.

Đưa mắt nhìn quanh, bắt gặp những ánh mắt dò xét tương tự, ánh mắt chạm nhau bọn họ cười cười, nhưng trong lòng đều thấy không ổn, xem ra bọn họ đều có chung một suy nghĩ.
Lúc này đã là đạo thứ sáu đan kiếp giáng xuống.
Tôn Kỳ đã không còn nhẹ nhàng tiếp đỡ, trong tay đã xuất hiện một cây ngân thương.
Một thương đánh ra.
Trực Tâm Vô Ngại!!
Oanh! thiên thạch vỡ tung, mũi thương xuất hiện vết mẻ, thân thương không ngừng rung.
Rung động truyền từ thân thương vào tay hắn, khiến cho hắn khí huyết nhộn nhạo bất ổn.
Mới chỉ là đạo thứ sau, đan của hắn còn có thể tiếp tục dẫn đạo.

Tiếp tục như vậy không ổn.
Tôn Kỳ đặt đan lô vào trong Chuyển Luân, hai tay cầm thương, hắn phải dùng toàn lực.
Hai trọng kiếp tiếp theo đánh cho Tôn Kỳ quần áo tả tơi, chật vật không thể tả mà trên trời kiếp vẫn chưa hết, vẫn còn một đạo đang súc thế, đạo này nhìn khí thế vô cùng cường đại, có thể là đạo cuối cùng mạnh nhất.
Mọi người ở dưới lo lắng nhìn.
“Có thể cản kiếp thay sao?” một tên học trò thắc mắc.
“Có người đã từng thử qua, kết quả bị đánh cháy đen thui, đan cũng bị hủy.” vị trưởng lão bên cạnh lạnh nhạt nói.
Tôn Kỳ là người trong cuộc, càng cảm nhận rõ mức độ nguy hiểm của đạo cuối cùng này.
Tôn Kỳ thu lại ngân thương, lấy ra Khai Sơn Việt Phủ, tập trung tất cả sức mạnh vào hai tay, thiên kiếp tụ thế, hắn cũng tụ thế.
Ngũ sắc vân bị hút hết vào trong thiên thạch, dồn tất cả lực lượng vào một chiêu cuối cùng.
Ầm, ầm, ầm… thiên thạch nặng nề rơi xuống.
Tôn Kỳ hét lên một tiếng, chân đạp mạnh khiến cho không gian cũng phải chấn động, nâng rìu qua đầu, cả người uốn cong, sau đó dùng hết sức ném ra Khai Sơn Việt Phủ.
Oanh! một tiếng nổ lớn.
Sóng chấn động càn quét, Tôn Kỳ bị đẩy ngược về sau, nội tạng đau nhức, không nhịn được há miệng phun ra một ngụm máu.

Nhưng mà hắn vẫn không quên việc chính.
“Mở!” Tôn Kỳ quát một tiếng.

Đan lô mở ra, một viên đan dược óng ánh ngân sắc bay lên.

Tôn Kỳ phất tay muốn dẫn đạo nhập đan, đây chính là bước cuối cùng.
Mọi người căng mắt nhìn, ai cũng không muốn bỏ lỡ khoảnh khắc cuối cùng này.
Nhưng tất cả đã sai.
Kiếp vẫn chưa hết.
Khai Sơn Việt Phủ mới chỉ mở ra lớp vỏ thiên thạch, phần lõi vẫn tiếp tục ép xuống.
“A!” Tôn Kỳ kêu lên một tiếng, quá gấp không còn thời gian phòng thủ.
Hắn chỉ kịp bắt chéo hai tay.
Oanh! một tiếng nổ lớn.
Tôn Kỳ như lạc nhạn rơi thẳng xuống dưới, phá ra hố lớn.
Trên không, Hóa Thạch Đan bị đánh tan.

Đan lô lon cong rơi trên mặt đất, không quá tổn thương, hiển nhiên kiếp này chủ yếu nhằm vào đan.
Một tiếng nổ lớn qua đi, trời quang mây tan, trong sáng tự nhiên.
Tất cả mọi người một giây bất động, sau đó đồng loạt chạy tới xem kết quả.
Hạ Trường Thanh trước tiên đỡ lấy Tôn Kỳ, thấy hắn còn thở, lão thở ra nhẹ nhõm, một vị thiên tài luyện đan chết bởi dẫn đạo nhập đan không nên tý nào.
Lão lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng Tôn Kỳ, tay đặt lên ngực, hỗ trợ hắn thôi phát dược lực.
Có mấy vị lão đan sư chạy tới kiểm tra đan lô, mặc dù Hóa Thạch Đan cặn bã cũng không còn, nhưng tạp chất vẫn nằm lại trong đan lô, mấy lão vẫn có thể nhìn ra gì đó.
Một vị vân vê mụi than, đưa lên mũi ngửi, nói:
“Hóa Thạch Đan.”
Một vị khác nếm thử, gật đầu:
“Cấp 4 đan dược.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thật là không thể tin nổi, đan dược cấp 4 cũng có thể dẫn đạo nhập đan, đây là chuyện cực kỳ khó tin, bình thường đều là cực kỳ cao phẩm cấp đan dược mới có thể.
Tình huống thế nào không ai giải thích được, chỉ có thể chờ Tôn Kỳ tỉnh dậy.
Mười phút sau, Tôn Kỳ tỉnh lại.

Mọi người trước tiên ân cần hỏi thăm sức khỏe, sau đó cũng không nhịn được hỏi về tình huống dẫn đạo nhập đan.
Ở đây rất nhiều lão đan sư nhưng chưa có vị nào có thể dẫn đạo nhập đan, quá xa xôi với bọn họ lúc này, vậy nên Tôn Kỳ trở thành miếng mồi ngon trong mắt bọn họ, phải hỏi cho ra lẽ.
“Học trò cũng không rõ ràng, chỉ là rất chăm chú vào luyện đan, lúc sắp hoàn thanh chợt cảm thấy một cỗ sức mạnh đại đạo.” Tôn Kỳ giọng thành thật nhưng tất nhiên không phải sự thật.
Hắn sau khi dung nạp hai hệ thống luyện đan, liền phát hiện ra một chút quy luật có thể dẫn đạo nhập đan.

Nhưng chuyện này không thể tiết lộ, bởi vậy tại đạo cuối cùng thiên kiếp, hắn cố ý hủy đan.
Viên đan này thành hại nhiều hơn lợi.
Đan này mà lọt vào tay cao nhân chỉ sợ sẽ nhìn ra một hai, hắn sẽ gặp rắc rối.
Giống như hiện tại, đan mà thành mấy lão giả này sẽ phiền chết hắn.

Đan hủy, mọi người hỏi thăm một chút, sau đó đều tán đi.
Tôn Kỳ lấy cớ cần nghỉ ngơi, trở về phủ.
Hạ Trường Thanh nhìn bóng lưng hắn, ngưỡng mộ.

Những chuyện trước đó là hắn làm cũng được, không phải cũng được! một chút thiệt hại đổi lấy một lần dẫn đạo nhập đan, bất kỳ ai cũng sẽ chấp nhận.

Thậm chí thiệt hại gấp mười lần nữa cũng nguyện ý..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện