Tại trong một căn phòng, không khí nóng bức, không một ngọn gió, Tôn Kỳ đang chăm chú luyện đan.

Lần này là Ma Hồn Đan. Một loại đan dược giúp tăng hồn lực tạm thời, thường dùng trong lúc đột phá Luyện Linh cảnh.

Ma Hồn Đan là đan dược nhị hoàn do ba loại tinh dược chế thành: Ma Hồn Thảo làm chính, Hoả Dương Thảo làm phụ, Thuỷ Linh Quả dung hoà.

Đây là đan dược nhị hoàn đầu tiên mà Tôn Kỳ luyện, có chút khó khăn.

Nhưng mà cũng chỉ một chút mà thôi. Dù sao thì tinh chế tinh dược đối với hắn khá dễ dàng, chỉ cần mười lần làm thử là hắn có thể tinh chế tinh dược đến cao giai.

Bước tiếp theo là dung dược thành đan.

So với dung hai loại tinh dược thành đan thì dung ba loại tinh dược khó hơn gấp đôi.

Tôn Kỳ luyện đan đã được nửa canh giờ. Đã đến lúc kiểm tra thành quả.

Tôn Kỳ mở ra nắp đan lô, một luồng khói trắng bốc ra, hương thơm đan dược ngào ngạt.

Tôn Kỳ vui mừng tự nhủ: chẳng lẽ ta thành công ngay lần đầu luyện đan. Nếu vậy thì ta là thiên tài luyện đan không thể nghi ngờ.

Tôn Kỳ cầm trong tay viên đan dược nhỏ nhắn tròn trịa, nhìn không giống phế đan, hẳn là đan dược ít nhất cũng đạt bình giai.

Phải thử mới biết! Tôn Kỳ để viên đan dược trong miệng, không vội nuốt để dược tính từ từ phát ra.

“Ưm… ừm… ừm… Viên đan dược này vị như… Ưm… ưmm”

“Như vỏ cây già trộn với bùn nhão để khô ba ngày.”

“Đan này ngay cả độc đan cũng không có. Không bằng cả phế đan. Phế đan ít ra còn có độc còn có thể chuyển hoá thành linh khí. Còn đan này…”

“Hắc động hấp thụ không được một chút năng lượng.”

Tôn Kỳ ngồi ngẫm nghĩ nguyên nhân.

Có thể là dược lực đã bay hơi hết tạo thành hương thơm ngào ngạt còn tạp chất thì cô đọng lại thành đan viên. Khả năng này lớn nhất.

Tôn Kỳ tự nhủ may mắn chỉ có tự thử đan thì mới đưa ra được lý giải nhanh và chính xác nhất nếu như để hồn nô thử đan thì chỉ sợ sẽ không có hiện tượng gì lúc đó thì luyện linh sư sẽ đau đầu suy đoán nguyên nhân.

Tôn Kỳ lại tiếp tục luyện đan.

Liên tục thất bại mười lần.

Đến lần thứ mười một thành công: là Ma Hồn Đan nhị hoàn bình giai.

Lại luyện thêm bảy lần nữa cuối cùng đạt tới Ma Hồn Đan nhị hoàn cao giai.

Tôn Kỳ nhìn viên đan nhỏ trong tay mà cười khổ. Để luyện thành đan này Tôn Kỳ tốn hơn năm trăm ma thạch mua thảo dược nhưng mà một viên Ma Hồn Đan cao giai giá chỉ năm mươi ma thạch.

Tính ra thì có vẻ lỗ vốn nhưng thực chất do hắn luyện tập thất bại nhiều lần mới tốn nhiều như vậy. Số thảo dược trong một viên đan này chỉ khoảng mười ma thạch mà thôi.

Luyện linh sư là nghề có thể kiếm lời khủng khiếp nhưng trước đó sẽ phải bỏ ra số vốn cũng khủng khiếp không kém.

Tôn Kỳ lấy ra tất cả số ma thạch có trong tay đi mua thảo dược.

Hắn cần thảo dược luyện hai loại đan: Ảo Hoá Đan, Phá Linh Đan.

Ảo Hoá Đan là đan dược nhị hoàn, giúp Luyện Linh sĩ che giấu khí tức trốn tránh hồn lực dò quét, tất nhiên là với điều kiện khoảng cách tu vi chỉ là hai tiểu cảnh giới.

Ảo Hoá Đan cần Thuỷ Mộng Thạch, rễ Âm Thảo, bột Chu Sa.

Phá Linh Đan cũng là đan dược nhị hoàn, giúp tăng khả năng Luyện Linh sĩ phá cảnh. Từng cảnh giới Luyện Linh có Phá Linh Đan phù hợp như: Phá Linh Đan nhất hoàn dành cho Luyện Linh nhất trọng phá cảnh vào nhị trọng, Phá Linh Đan nhị hoàn dành cho Luyện Linh nhị trọng phá cảnh vào tam trọng…

Phá Linh Đan nhị hoàn cần Hồn Thạch Thảo, Linh Sâm Củ, Chu Sầu Huyết. Phá Linh Đan các cấp cao hơn thì sẽ cần thêm các loại thảo dược khác.

Tôn Kỳ giam mình trong phòng luyện đan suốt hai tháng trời cuối cùng cũng thành công luyện thành hai loại đan dược đều đạt cao giai.

Tôn Kỳ lúc này đã luyện thành công ba loại đan dược nhị hoàn khác nhau, đủ điều kiện để tiến cấp luyện đan sư nhị cấp. Đây cũng là mục tiêu của hắn hiện nay.

Sáng hôm sau, Tôn Kỳ chuẩn bị chỉn chu tiến đến luyện linh sư hội.

Khi Tôn Kỳ tới của luyện linh sư hội thì có một đám Ma tộc đang đi ra.

Cả bọn ồn ào, xôn xao, ríu ra ríu rít vây quanh một thanh niên trẻ luôn miệng ca tụng, nịnh hót.

Vị thanh niên trẻ ôn tồn nhã nhặn đáp lời nhưng trong ánh mắt không giấu được sự kiêu ngạo.

Thanh niên này liếc nhìn Tôn Kỳ một cái sau đó quay đi như không có gì quan trọng.

Tôn Kỳ cũng nhìn vị thanh niên này, hắn còn nhận ra đây là Dương Tùng. Lúc trước cùng My Thanh Thanh, Lưu Hiền là những thiên tài luyện đan nổi bật.

Tôn Kỳ nghe bọn họ nói chuyện thì mới biết ba bọn họ được mệnh danh là tam đại thiên tài luyện đan.

Ba tháng trước, Lưu Hiền tấn cấp đan sư nhị cấp trung giai.

Một tháng trước, My Thanh Thanh tấn cấp đan sư nhị cấp cao giai.

Hôm nay, Dương Tùng cũng tấn cấp thành đan sư nhị cấp bình giai.

Xét về thiên phú thì My Thanh Thanh hạng nhất tiếp tới là Dương Tùng rồi đến Lưu Hiền.

Ba bọn họ đang như mặt trời ban trưa được nhiều ủng hộ nhất.

Ngược lại là Tôn Kỳ bốn năm trước cùng bọn họ luyện đan cũng có chút danh tiếng nhưng sau đó lại tắt ngóm.

Tôn Kỳ cũng không để ý quá nhiều, hắn bước vào quầy đăng ký tấn cấp đan sư.

Tôn Kỳ nộp hai trăm ma thạch lệ phí, làm hắn dốc hết cả túi đau từng khúc ruột. Lão giả thu lệ phí cũng nhìn hắn đầy khinh bỉ: ma nghèo còn bày đặt học luyện đan.

Tôn Kỳ khi tiến vào phòng luyện đan chứng nhận thì được bắt đầu ngay, cái này cũng do chuẩn bị luyện đan chứng nhận cho Dương Tùng trước đó vẫn còn, mấy vị giám khảo vẫn chưa rời đi.

Quy tắc vẫn như cũ: ba ngày luyện ba loại đan dược.

Tôn Kỳ dễ dàng hoàn thành chứng nhận tấn cấp thành đan sư nhị cấp bình giai. Đây là vì hắn không muốn gây chú ý nếu như dùng hết sức thì có thể thành đan sư nhị cấp cao giai như My Thanh Thanh.

Tôn Kỳ mấy tháng nay hối hả luyện đan đã thành đan sư nhị cấp cao giai nếu như cho hắn thời gian mấy năm như bọn My Thanh Thanh thì trình độ đan đạo của hắn không biết cao tới mức nào.

Nếu không phải vì thân phận đặc thù, hắn cũng muốn tranh một hơi danh tiếng.

Có trong tay thân phận đan sư nhị cấp bình giai, Tôn Kỳ bán đi đan dược nhị hoàn do mình luyện chế thu lại chút vốn.

Vốn thảo dược là mười ma thạch, đan dược nhị hoàn bình giai bán được hai mươi ma thạch, đan dược nhị hoàn trung giai bán được ba mươi ma thạch, đan dược nhị hoàn cao giai bán được bốn mươi ma thạch nếu là đan dược nhị hoàn hoàn mỹ thì bán được năm mươi ma thạch.

Đều là một vốn mấy lời.

Nhưng mà Tôn Kỳ cười khổ không thôi bây giờ hắn chỉ có thể bán ra đan dược nhị hoàn bình giai phù hợp với thân phận đan sư nhị cấp bình giai.

Tôn Kỳ bán đan dược được một trăm ma thạch. Con số này chỉ bù đắp được một phần nhỏ mà hắn đã bỏ ra nhưng cũng đành vậy thôi.

Tôn Kỳ tạm dừng luyện đan, chờ đợi một sự kiện lớn: thí luyện tràng mở ra.

Đã mười năm trôi qua kể từ khi Tinh Niệm tham gia thí luyện tràng lần trước, cũng đã qua năm năm kể từ khi Tôn Kỳ mở lại linh trí.

Tôn Kỳ thay thế hoàn toàn Tinh Niệm, hắn muốn hoàn thành cả kế hoạch mà Tinh Niệm đã đề ra.

….

Thời gian năm mới lại tới. Khắp nơi vui múa nhảy hát.

Tôn Kỳ lặng lẽ bước trên đường, không khí vui vẻ xung quanh không thể xua đi cái giá lạnh trong lòng hắn được.

Hắn ước giá như Nhân tộc cũng có một ngày được vui chơi đàn hát thờ cúng tổ tông, kính nhớ cha ông. Nhưng đáng tiếc Nhân tộc không có tổ tông, đúng hơn là Nhân tộc không biết tổ tông là ai.

Tôn Kỳ đã tới nơi báo danh, hắn nhanh chóng xua tan đi những suy nghĩ nặng trĩu trong lòng.

Tôn Kỳ giao lệ phí, tiến hành khảo nghiệm.

Không giống như lần trước Tinh Niệm được Hắc Tông ngầm mua vé trước, lần này Tôn Kỳ trải qua khảo nghiệm là thật sự nghiêm khắc.

Nhưng với tu vi Luyện Linh ngũ trọng cùng với chiến lực vượt cấp của hắn thì hắn dễ dàng thông qua khảo nghiệm.

Tôn Kỳ trở lại trong phủ, yên lặng chờ đợi thí luyện tràng mở ra.

….

Ngày thí luyện tràng mở ra cuối cùng cũng đến.

Thanh niên thiên tài thế hệ trẻ tụ tập đông đảo, sau lưng các đại lão thế lực cũng thầm quan sát.

Tôn Kỳ cũng nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc.

Kim Thiên Lãnh, Lạc Mộ Hoa của phủ thành chủ, tu vi cùng là Luyện Linh lục trọng.

Hai bọn họ thấy Tôn Kỳ thì chủ động tiến lên bắt chuyện.

“Tinh Niệm huynh quả nhiên cũng đến rồi.”

“Lời hứa năm xưa cùng thăm dò huyết hồ làm sao quên được. Tiểu đệ ngược lại là sợ không thể đồng hành cùng hai vị đến huyết hồ. Hai vị đã là Luyện Linh lục trọng mà tiểu đệ mới là Luyện Linh ngũ trọng.”

“Tinh Niệm huynh không cần khiêm tốn. Vừa có tu vi Luyện Linh ngũ trọng vừa là đan sư nhị cấp đã là khó có được. Nếu Tinh Niệm huynh chỉ tập trung tu luyện thì sợ là tu vi đã cao hơn bọn ta.”

Tôn Kỳ cùng bọn họ lại nói vài lời khách sáo thì tách ra. Tôn Kỳ lúc này mới biết mình mặc dù điệu thấp, mới tấn cấp đan sư nhị cấp nhưng mà vẫn bị một vài thế lực chú ý.

Dù chưa để lộ sơ hở gì nhưng nhắc nhớ hắn ngày sau càng phải cẩn thận.

….

Thí luyện tràng chính thức mở ra.

Cũng như những lần khác: kẻ vào thì nhiều nhưng có thể tiến đến cuối cùng thật không có mấy.

Tôn Kỳ là Luyện Linh ngũ trọng nhưng sức chiến đấu cực cao, hắn không cần mất quá nhiều sức để vượt qua các khảo nghiệm nhưng do muốn quá trương dương nên nhìn hắn khá chật vật.

Khi Tôn Kỳ lên núi, lúc này đã có bốn bóng hình khác.

Kim Thiên Lãnh, Lạc Mộ Hoa nhìn hắn gật đầu mỉm cười cũng không ngạc nhiên khi hắn đến.

Còn lại là Đông Chung tu vi Luyện Linh cửu trọng.

Dương Tùng thiên tài luyện đan thế hệ trẻ, tu vi Luyện Linh tứ trọng.

Trong số năm bọn có thể thấy rõ Kim Thiên Lãnh, Lạc Mộ Hoa trạng thái tốt nhất rồi đến Đông Chung tiếp theo là Tôn Kỳ cuối cùng là Dương Tùng.

Cái này cũng phù hợp với nhận thức chung là luyện linh sư chiến lực thường thấp hơn cùng giai.

Bọn họ ngồi tĩnh toạ điều chỉnh trạng thái đạt tới mức tốt nhất.

Sau đó lần lượt nhảy xuống huyết hồ.

Kim Thiên Lãnh, Lạc Mộ Hoa, Đông Chung có thể cầm cự gần hai mươi tức hơi thở.

Dương Tùng thì chỉ được mười hơi thở đã ngoi lên, sắc mặt không tốt.

Bốn bọn họ lập tức ngồi khôi phục.

Tôn Kỳ thì đứng lên, hít một hơi thật sâu.

Bí mật hắc động của hắn nằm ngay tại dưới hồ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện