“Chào mừng ngươi đến với thế giới của Tsukuyomi”.
David mở mắt ra chỉ thấy quanh mình đã là một không gian khác chỉ là màu đen và đỏ, đến cả trên ầu trời cũng đều là một màu máu kinh dị, bản thân hắn thì bị treo lên một cây thánh giá, phía trước hắn hiện ra người thanh niên kia nở với hắn một nụ cười lạnh lẽo. David cố sức vùng vẫy muốn thoát khỏi xiềng xích nhưng bỗng nhận ra đấu khí không hề vận dụng được, cứ như nó đã bị mang ra khỏi cơ thể của mình vậy.
“Phập”.
Franz nhẹ nhàng đâm thanh kiếm vào bụng cừu nhân trước mặt, trên gương mặt vẫn duy trì nụ cười nhẹ nhàng đó chầm chậm nói.
“Đã lâu lắm rồi không ai bước vào nơi này, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh về điều đó”.
David phát ra một tiếng hét thảm. Thanh trường kiếm quái lạ đâm vào da thịt hắn dường như cũng không chỉ đâm trên thân thể, mà còn đâm vào tinh thần của hắn làm bản thân David là một cường giả nhưng vẫn không chịu được phát ra một tiếng hét thảm thiết. Thế nhưng trên thân thể David không hề có vết thương, sự việc vừa rồi cứ như một ảo giác vậy, chỉ có cảm giác đau đớn mà David không muốn nhớ vẫn còn lưu lại. David lắc lắc đầu thì thào nói.
“Đây chỉ là huyễn thuật, là ảo cảnh”.
“Phập”.
“A”.
Franz lại đâm hắn một kiếm, vẫn cái giọng chầm chậm, từ từ ấy nói.
“Đây là thế giới của Tsukuyomi, ở nơi đây ta kiểm soát sự vật, không gian, thời gian,…tất cả mọi thứ”.
Cứ mỗi lần dừng lại Franz lại đâm David một kiếm, nhìn kẻ thù sắc mặt thống khổ nổi hận trong lòng hắn lại ngày càng tăng lên. Franz lại nói tiếp.
“Trong vòng bảy mươi hai giờ, ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là sống không bằng chết”.
“Phập”.
“AAAAAA”.
Trong Nguyệt giới gió lạnh thét gào thổi bay đi mây đen lộ ra một vầng huyết nguyệt, trong không gian bay theo gió là từng thiết hét thảm thương như hàng vạn lệ quỷ ở chốn tu la địa ngục, chỉ là chủ nhân của chốn tu là này chính là Franz.
David lắc lư đầu hơi mở ra đôi mắt không còn ánh sáng, đã hơn hai ngày hắn cuối cùng hiểu được cái mà thanh niên kia gọi là sống không bằng chết. Đau đớn không nằm ở thể xác mà là từ linh hồn, hơn hai ngày qua linh hồn hắn chưa bao giờ được dừng lại tra tấn. Thanh niên kia lúc nào cũng đâm vào người hắn hàng ngàn nhát kiếm nhưng trên người hắn lại không hề bị thương, hắn bị lóc ra từng miếng thịt chỉ trong chớp mắt đã lành lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Mà thiếu niên kia trên mặt vẫn duy trì nụ cười như vậy. Hắn không phải người. Hắm chính là ác quỷ.
“Làm ơn, làm ơn giết ta đi, cho ta được thống khoái”.
Franz cười nhạt nhìn David, hắn cuối cùng cũng biết được “lăng trì” làm như thế nào. Hình phạt tàn ác nhất của chế độ phong kiến nằm trong thế giới Tsukuyomi đã phá nát hoàn toàn tinh thần của một vị cường giả.
“Dù sao ngươi cũng nên nôn ra cái giá trị cuối cùng của ngươi thôi”.
------------Phân cách-------------
Trở về với thế giới thực, bên dưới hơn một vạn binh sĩ Tinh Hà đế quốc kinh sợ nhìn Sussanoo khổng lồ trước mặt đến thở mạnh cũng không dám thở. Sussanoo sừng sững như những pho tượng thần linh thiên nhất đặt trong Thần thánh giáo đình, cảm giác như đối với nó những người ở dưới chẳng khác nào những con kiến hôi đang giãy dụa cầu sinh. Mà đứng trong lồng ngực Susanoo Franz bỗng mở mắt ra cười nhẹ nhàng nói.
“Đã để các vị đợi lâu rồi”.
Mà cùng lúc đó thân hình David cũng đổ ầm xuống, trên mặt vị cường giả hằn lên vẻ thống khổ, đau đớn. Hắn không chết, nhưng sẽ mãi mãi phải ngủ say với cơ ác mộng đó.
Franz bây giờ muốn giết chóc, hắn cần phát tiết, phát ra những sát khí, thù hận đã tồn tại trong hắn ấy lâu. Lời thề của hắn mới chỉ hoàn thành một nửa, hắn phải ắt Tinh Hà đế quốc chôn cùng với Emon, như vậy lấy hai vạn quân ở đây tế kiếm trước đi.
Susanoo biến mất, Franz lao vào đám binh sĩ chém giết như hổ vào bầy cừu, chỉ thấy từng ánh sáng chớp nhoáng hàng hàng binh sĩ ôm lấy cổ mà chết. Mỗi người chỉ một kiếm nhưng đều là những nơi trí mạng. Franz là Shinobi, cách chiến đấu của hắn lấy nhanh, hiểm, xảo làm chủ, một khi tốc độ không bằng hắn thì phải cầm cố không gian, hạn chế phạm vi duy chuyển của hắn, nhưng tất nhiên đám binh sĩ không làm được điều này, số phận của bọn hắn chỉ là bị tàn sát.
“Mau cản hắn lại”.
Hai vị kiếm thánh lúc này mới giật mình lao đến, đấu khí sáng loáng phát ra phá vỡ tung cả mặt đất thành muôn ngàn “hố bom”, sạn đạo bị đánh nát đến không còn hình dáng. Franz bay người lên không xoay người lại, đôi Tả luân nhãn chuyển hóa trạng thái xoay tròn.
“Amaterasu”.
Một ngọn lửa đen từ đôi mắt hắn phóng ra chắn trước hai vị kiếm thánh. Hai vị cường giả hiển nhiên tránh né không kịp, bỗng nhiên Husky kiếm thánh dùng vai đẩy một cái đánh bay Andrew kiếm thánh ra ngoài, ngọn lửa đen ngay lập tức bám lên tay thiêu đốt hắn. Nhưng vị kiếm thánh này cũng vô cùng quyết đoán, hắn hét lên một tiếng vung kiếm chặt bỏ đi tay trái thoát li hoàn toàn với hắc diễm, tránh khỏi kiếp bị đốt thành tro.
“Có ý tứ. Hác”.
Franz quát lên một tiếng gây sự chú ý, Husky kiếm thánh tự nhiên giật mình nhìn thoáng qua Franz, nhưng chỉ trong chớp mắt đó hắn bị đôi mắt màu đỏ yêu đị kia cuốn vào.
“Ma thuật chi hỏa”.
Husky kiếm thánh chỉ thấy dưới chân mình bỗng phát ra một ngọn lửa trong chớp mắt đã thiêu đốt cả người hắn, mà người ngoài nhìn vào chỉ thấy bỗng nhiên vị kiếm thánh cường giả phát ra tiếng hét thảm nằm lăn lộn trên đất. Đây là một ảo thuật của Tả luân nhãn, làm đối phương tưởng như bị vây nhốt trong biển lửa. Franz lập tức chớp lấy cơ hội, kết ba ấn pháp, trên tay trái Franz mọc ra một quả cầu lôi điện chớp giật ánh sáng hồ quang màu lam, từ trong quả cầu phát ra tiếng rít rít như hàng ngàn chỉ chim chóc cùng hót vang.
“Thiên điểu” (Chidori).
Thiên điểu theo tay Franz chuẩn xác đâm vào thân thể của Husky, dù là Kiếm thánh cường giả nhưng dưới sức công phá của lôi điện ngực trái hắn cũng bị đục ra một lỗ trốn rợn người, nơi đó trái tim hoàn toạn bị đốt thành tro tàn không dấu vết. Husky trợn trừng đôi mắt không cam lòng ngã xuống châm dứt cuộc đời cường giả.
“Ta giết ngươi”.
Andrew kiếm thánh thấy động bạn chết thảm nổi lên cơn cuồn nộ, đấu khí màu xanh như bão táp hướng thẳng đến Franz, năng lượng đánh xuống mặt đất phá ra hàng ngàn đạo kiếm khí kéo dài, thậm chí có vài tên lính xấu số ăn “đạn lạc” bị cắt ra làm đôi.
“Oanh”.
Dưới cơn mưa đấu khí cuối cùng Franz cũng không thể tránh khỏi trước ngực bị chém ra một vết thương sâu lộ cả xương kéo từ ngực phải xuống tới bụng. Nếu không phải hắn kịp thời rút ra Quân Phối che chắn trước người thì đã bị mấy đạo kiếm khí này cắt cổ.
Thở phào một hơi Franz nhìn lại tình trạng của mình. Chỉ thấy tại hp đã tụt xuống gần thấy đáy đánh dấu hai chữ “trọng thương”, Chakra thì càng thêm thê thảm, phải biết rằng lúc đầu giao đấu hắn đã tiêu hao hết một nửa chakra, lại thêm sử dụng các loại nhãn thuật của Tả luân nhãn chakra lại càng thêm kiệt quệ. Nhãn thuật cái gì cũng tốt, mỗi tội chakra tiêu hao quá nhiều đi. Dưới tình trạng này hắn không cam đoan có thể chiến thắng được Andrew. Huống chi hắn cảm nhận được có một luồn khí tức cường đại vài dặm quanh đây, rất có thể là vị Thần cấp cao thủ kia, hắn cần tốc chiến tốc thắng.
David mở mắt ra chỉ thấy quanh mình đã là một không gian khác chỉ là màu đen và đỏ, đến cả trên ầu trời cũng đều là một màu máu kinh dị, bản thân hắn thì bị treo lên một cây thánh giá, phía trước hắn hiện ra người thanh niên kia nở với hắn một nụ cười lạnh lẽo. David cố sức vùng vẫy muốn thoát khỏi xiềng xích nhưng bỗng nhận ra đấu khí không hề vận dụng được, cứ như nó đã bị mang ra khỏi cơ thể của mình vậy.
“Phập”.
Franz nhẹ nhàng đâm thanh kiếm vào bụng cừu nhân trước mặt, trên gương mặt vẫn duy trì nụ cười nhẹ nhàng đó chầm chậm nói.
“Đã lâu lắm rồi không ai bước vào nơi này, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh về điều đó”.
David phát ra một tiếng hét thảm. Thanh trường kiếm quái lạ đâm vào da thịt hắn dường như cũng không chỉ đâm trên thân thể, mà còn đâm vào tinh thần của hắn làm bản thân David là một cường giả nhưng vẫn không chịu được phát ra một tiếng hét thảm thiết. Thế nhưng trên thân thể David không hề có vết thương, sự việc vừa rồi cứ như một ảo giác vậy, chỉ có cảm giác đau đớn mà David không muốn nhớ vẫn còn lưu lại. David lắc lắc đầu thì thào nói.
“Đây chỉ là huyễn thuật, là ảo cảnh”.
“Phập”.
“A”.
Franz lại đâm hắn một kiếm, vẫn cái giọng chầm chậm, từ từ ấy nói.
“Đây là thế giới của Tsukuyomi, ở nơi đây ta kiểm soát sự vật, không gian, thời gian,…tất cả mọi thứ”.
Cứ mỗi lần dừng lại Franz lại đâm David một kiếm, nhìn kẻ thù sắc mặt thống khổ nổi hận trong lòng hắn lại ngày càng tăng lên. Franz lại nói tiếp.
“Trong vòng bảy mươi hai giờ, ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là sống không bằng chết”.
“Phập”.
“AAAAAA”.
Trong Nguyệt giới gió lạnh thét gào thổi bay đi mây đen lộ ra một vầng huyết nguyệt, trong không gian bay theo gió là từng thiết hét thảm thương như hàng vạn lệ quỷ ở chốn tu la địa ngục, chỉ là chủ nhân của chốn tu là này chính là Franz.
David lắc lư đầu hơi mở ra đôi mắt không còn ánh sáng, đã hơn hai ngày hắn cuối cùng hiểu được cái mà thanh niên kia gọi là sống không bằng chết. Đau đớn không nằm ở thể xác mà là từ linh hồn, hơn hai ngày qua linh hồn hắn chưa bao giờ được dừng lại tra tấn. Thanh niên kia lúc nào cũng đâm vào người hắn hàng ngàn nhát kiếm nhưng trên người hắn lại không hề bị thương, hắn bị lóc ra từng miếng thịt chỉ trong chớp mắt đã lành lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Mà thiếu niên kia trên mặt vẫn duy trì nụ cười như vậy. Hắn không phải người. Hắm chính là ác quỷ.
“Làm ơn, làm ơn giết ta đi, cho ta được thống khoái”.
Franz cười nhạt nhìn David, hắn cuối cùng cũng biết được “lăng trì” làm như thế nào. Hình phạt tàn ác nhất của chế độ phong kiến nằm trong thế giới Tsukuyomi đã phá nát hoàn toàn tinh thần của một vị cường giả.
“Dù sao ngươi cũng nên nôn ra cái giá trị cuối cùng của ngươi thôi”.
------------Phân cách-------------
Trở về với thế giới thực, bên dưới hơn một vạn binh sĩ Tinh Hà đế quốc kinh sợ nhìn Sussanoo khổng lồ trước mặt đến thở mạnh cũng không dám thở. Sussanoo sừng sững như những pho tượng thần linh thiên nhất đặt trong Thần thánh giáo đình, cảm giác như đối với nó những người ở dưới chẳng khác nào những con kiến hôi đang giãy dụa cầu sinh. Mà đứng trong lồng ngực Susanoo Franz bỗng mở mắt ra cười nhẹ nhàng nói.
“Đã để các vị đợi lâu rồi”.
Mà cùng lúc đó thân hình David cũng đổ ầm xuống, trên mặt vị cường giả hằn lên vẻ thống khổ, đau đớn. Hắn không chết, nhưng sẽ mãi mãi phải ngủ say với cơ ác mộng đó.
Franz bây giờ muốn giết chóc, hắn cần phát tiết, phát ra những sát khí, thù hận đã tồn tại trong hắn ấy lâu. Lời thề của hắn mới chỉ hoàn thành một nửa, hắn phải ắt Tinh Hà đế quốc chôn cùng với Emon, như vậy lấy hai vạn quân ở đây tế kiếm trước đi.
Susanoo biến mất, Franz lao vào đám binh sĩ chém giết như hổ vào bầy cừu, chỉ thấy từng ánh sáng chớp nhoáng hàng hàng binh sĩ ôm lấy cổ mà chết. Mỗi người chỉ một kiếm nhưng đều là những nơi trí mạng. Franz là Shinobi, cách chiến đấu của hắn lấy nhanh, hiểm, xảo làm chủ, một khi tốc độ không bằng hắn thì phải cầm cố không gian, hạn chế phạm vi duy chuyển của hắn, nhưng tất nhiên đám binh sĩ không làm được điều này, số phận của bọn hắn chỉ là bị tàn sát.
“Mau cản hắn lại”.
Hai vị kiếm thánh lúc này mới giật mình lao đến, đấu khí sáng loáng phát ra phá vỡ tung cả mặt đất thành muôn ngàn “hố bom”, sạn đạo bị đánh nát đến không còn hình dáng. Franz bay người lên không xoay người lại, đôi Tả luân nhãn chuyển hóa trạng thái xoay tròn.
“Amaterasu”.
Một ngọn lửa đen từ đôi mắt hắn phóng ra chắn trước hai vị kiếm thánh. Hai vị cường giả hiển nhiên tránh né không kịp, bỗng nhiên Husky kiếm thánh dùng vai đẩy một cái đánh bay Andrew kiếm thánh ra ngoài, ngọn lửa đen ngay lập tức bám lên tay thiêu đốt hắn. Nhưng vị kiếm thánh này cũng vô cùng quyết đoán, hắn hét lên một tiếng vung kiếm chặt bỏ đi tay trái thoát li hoàn toàn với hắc diễm, tránh khỏi kiếp bị đốt thành tro.
“Có ý tứ. Hác”.
Franz quát lên một tiếng gây sự chú ý, Husky kiếm thánh tự nhiên giật mình nhìn thoáng qua Franz, nhưng chỉ trong chớp mắt đó hắn bị đôi mắt màu đỏ yêu đị kia cuốn vào.
“Ma thuật chi hỏa”.
Husky kiếm thánh chỉ thấy dưới chân mình bỗng phát ra một ngọn lửa trong chớp mắt đã thiêu đốt cả người hắn, mà người ngoài nhìn vào chỉ thấy bỗng nhiên vị kiếm thánh cường giả phát ra tiếng hét thảm nằm lăn lộn trên đất. Đây là một ảo thuật của Tả luân nhãn, làm đối phương tưởng như bị vây nhốt trong biển lửa. Franz lập tức chớp lấy cơ hội, kết ba ấn pháp, trên tay trái Franz mọc ra một quả cầu lôi điện chớp giật ánh sáng hồ quang màu lam, từ trong quả cầu phát ra tiếng rít rít như hàng ngàn chỉ chim chóc cùng hót vang.
“Thiên điểu” (Chidori).
Thiên điểu theo tay Franz chuẩn xác đâm vào thân thể của Husky, dù là Kiếm thánh cường giả nhưng dưới sức công phá của lôi điện ngực trái hắn cũng bị đục ra một lỗ trốn rợn người, nơi đó trái tim hoàn toạn bị đốt thành tro tàn không dấu vết. Husky trợn trừng đôi mắt không cam lòng ngã xuống châm dứt cuộc đời cường giả.
“Ta giết ngươi”.
Andrew kiếm thánh thấy động bạn chết thảm nổi lên cơn cuồn nộ, đấu khí màu xanh như bão táp hướng thẳng đến Franz, năng lượng đánh xuống mặt đất phá ra hàng ngàn đạo kiếm khí kéo dài, thậm chí có vài tên lính xấu số ăn “đạn lạc” bị cắt ra làm đôi.
“Oanh”.
Dưới cơn mưa đấu khí cuối cùng Franz cũng không thể tránh khỏi trước ngực bị chém ra một vết thương sâu lộ cả xương kéo từ ngực phải xuống tới bụng. Nếu không phải hắn kịp thời rút ra Quân Phối che chắn trước người thì đã bị mấy đạo kiếm khí này cắt cổ.
Thở phào một hơi Franz nhìn lại tình trạng của mình. Chỉ thấy tại hp đã tụt xuống gần thấy đáy đánh dấu hai chữ “trọng thương”, Chakra thì càng thêm thê thảm, phải biết rằng lúc đầu giao đấu hắn đã tiêu hao hết một nửa chakra, lại thêm sử dụng các loại nhãn thuật của Tả luân nhãn chakra lại càng thêm kiệt quệ. Nhãn thuật cái gì cũng tốt, mỗi tội chakra tiêu hao quá nhiều đi. Dưới tình trạng này hắn không cam đoan có thể chiến thắng được Andrew. Huống chi hắn cảm nhận được có một luồn khí tức cường đại vài dặm quanh đây, rất có thể là vị Thần cấp cao thủ kia, hắn cần tốc chiến tốc thắng.
Danh sách chương