“Bắn tên”
Lập tức hơn trăm mũi tên kéo thành hình vòng cung mang theo đủ loại màu sắc đấu khí bay thẳng về đội hình của Cấm quân.
“Đấu khí phóng ngoại, tất cả đều là Đại đấu sư, tất cả nấp sau chiến mã”
Pecival vội vàng ra lệnh, dù sao đây là thế giới ma pháp, mũi tên của Đại đấu sư được gia trì đấu khí cũng không phải là dễ tránh vậy đấy. Tả luân nhãn trong mắt Franz lại lóe lên màu đỏ yêu dị, trong lúc tên được phóng ra hắn đã đứng trước xe ngựa, hai tay kết ấn đập xuống đất.
“Thổ độn – Thổ tường thuật”
“Phập, phập..”
Trong sát na đó một bức tường đất dựng lên che chắn cho hai nữ trong xe ngựa. Franz thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng kinh ngạc vô cùng. Những mũi tên này cơ hồ đều muốn xuyên qua cả tường đất, tuy nói thổ tường thuật chỉ là nhẫn thuật loại C nhưng sức phòng ngự của nó không phải là thấp, không ngờ lại bị những mũi tên này suýt nữa đột phá, quả nhiên không thể khinh thường người ở thế giới này.
Tuy hai nữ được an toàn nhưng Cấm quân lại không được như thế. Nếu như bình thường thì với khôi giáp của bọn hắn không hề sợ những mũi tên kia, nhưng với khoảng cách chỉ hơn một trăm bước, đối thủ thực lực ngang bằng lớp khôi giáp cũng không thể bảo vệ được bọn hắn. Chỉ một loạt tên qua đi Cấm quân đã tử thương hơn ba mươi người, chiến mã chỉ còn lại vài chục con, Pecival cũng bị một mũi tên trúng tay phải.
“Chết tiệt, không thể tiếp tục như thế này được.”
Franz trầm giọng nói với Pecival, một loạt tên qua đi, đối phương không có vẻ gì là muốn tiếp tục xông lên, có hồ là muốn dùng cung tiễn để tiêu hao bọn hắn. Pecival nghiến răng rút mũi tên ra, một vòi máu phun thẳng vào mặt hắn, nhìn thế này xem ra hắn cũng không còn lực chiến nữa rồi.
“Điện hạ, xin ngài hãy cùng Bonaparte Tử tước rút lui khỏi đây, quay về Hoàng gia học viện, thuộc hạ sẽ cản phía sau.”
Đội trưởng đội Cấm vệ quỳ xuống nói với Pecival, xung quanh Cấm quân cũng biểu đạt ý chí như thế. Pecival đôi mắt hơi nhòe vỗ vai viên đội trưởng.
“Ta mắc nợ các ngươi”
“Thề chết bảo vệ điện hạ.”
Cả đội Cấm quân hô vang lên, Pecival và Franz lên ngựa dẫn theo mười kỵ sĩ quay lại đường cũ, ở lại còn hơn một trăm Cấm quân còn có thể chiến đấu được. Bên kia tên áo đen dẫn đầu cũng nhận ra được điều này liền nở một nụ cười lạnh.
“Các ngươi thoát được sao? Toàn quân, giết”
Hơn một trăm kỵ binh liền xông về phía Cấm quân, phía sau là một đội cung tiễn thủ chạy sau yểm trợ, tên bắn về phía đội hình của Cấm quân. Viên đội trưởng nhìn từng người, từng người anh em ngã xuống, trong lòng quặng đau, những người ở đây đều là thân vệ theo Hoàng tử nhiều năm, tình cảm không phải chỉ là một sớm một chiều. Hắn cắn răng xoay người lại với Cấm quân, trường thương trên tay vung vẫy hét lên.
“Anh em, nói cho chúng biết chúng ta là ai?”
“Kỵ sĩ Cấm quân”
Cả đội liền hô vang đáp trả.
“Cho chúng biết kỵ sĩ chúng ta như thế nào?”
“Khiêm tốn”
“Vinh dự”
“Hi sinh”
“Anh dũng”
“Liên mẫn” (Trắc ẩn, thương người)
“Nghị lực”
“Thành thật”
“Công chính”
Đây chính là tám đức tính của kỵ sĩ, mỗi lần hô vang lên như đánh một hồi trống vào trong lòng mỗi người. Bọn hắn là kỵ sĩ cao quý, điều đầu tiên bọn hắn học được chính là tám điều này, chỉ khi bọn hắn thực hiện được tám đức tính này thì mới chân chính là một người kỵ sĩ. Viên đội trưởng mãn nguyện gật đầu, trường thương lại đưa về phía trước gầm lên.
“Vậy những ai là kỵ sĩ hãy đứng lên theo ta, giết”
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Hơn một trăm người, vài chục kỵ binh cứ như thế xông pha về trước, trong đầu bọn họ không còn gì cả, chỉ mãi vang lên từng tiếng hô vang đức tính của kỵ sĩ: “Khiêm tốn, vinh dự, hi sinh,…”
“Đây mới đúng là binh sĩ của đế quốc ta, vì kính nể các ngươi vậy để ta tiễn các ngươi một đoạn.”
Tên dẫn đầu đám kỵ binh áo đen cảm khái, kỵ sĩ thương quét ngang, một vầng sáng đỏ lòm phát ra từng đầu thương bay thẳng về phía đội Cấm quân đang xung trận. Viên đội trưởng trừng mắt.
“Đấu đế”
-------------------------------------------Phân cách--------------------
Lại nói đến dám người Franz, bọn hắn cũng không chạy được bao xa liền gặp một đoàn người cản đường. Trang phục cũng đều là màu đen như đám người trước, nhưng lần này tất cả chỉ có hơn năm mươi người mà đều là bộ binh cầm trường thương, phía sau là hai lão già mặc ma pháp bào màu xám. Giữa hai đoàn người là hàng chục xác chết ngổn ngang bị thiêu khét lẹt, Cấm quân có mà đám nghịch tặc cũng có. Bên này hai cô gái trong xe ngựa sắc mặt đều trắng bệch có vẻ như đã tiêu hao quá nhiều ma pháp lực. Franz cũng thở dốc, bên vai hắn cũng bị một vết thương lớn, nhưng không hề chảy máu, bởi vì nơi đó đã bị đốt đến chín thịt rồi. Không ngờ một trong hai lão giả kia chính là một hỏa hệ Ma đạo sĩ trung kỳ. Những đám xác chết kia chính là bị một cấp sáu ma pháp của lão đốt cháy. Franz may mắn kịp thời dùng dịch chuyển tức thời, nếu không hắn cũng đã mất mạng rồi. Franz cười khổ với Pecival.
“Ông anh ngươi vì giết ngươi cũng quá tiêu tốn đi, còn liên lụy đến ta.”
Pecival cũng chỉ cười khổ, khẽ động đậy chạm đến vết thương làm hắn đau đến nhe răng. Xung quanh Cấm quân đều đã chết hết, chỉ còn bốn người bọn hắn, hai nữ đều không thể chiến đấu, Franz thì cũng bị thương, hắn cũng thương tích đấy mình. Chẳng lẽ ta lại chết chỗ này sao? Hoàng huynh, anh muốn thế sao? “Thôi được rồi, để ta đi, giết được hai lão kia chúng ta sẽ thoát được.”
Dứt lời Franz liền cầm lấy Kusanagi xông lên, hắn phóng một thanh Kunai đến trước chân hai lão già. Hỏa hệ ma đạo sĩ cười khẩy nói.
“Ngươi xem, thằng nhóc đó nổi giận đến mức phóng ám khí mà cũng không đủ lực nữa.”
Lúc này Franz liền nở nụ cười gian xảo.
“Cứ cười đi, Phi lôi thần thuật”
Ngay tức khắc Franz xuất hiện trước mặt hai lão già Kusanagi chém ngang hướng thẳng về cổ của hai lão.
“Chết đi”
Bên này ba người Pecival cũng kinh ngạc hô lên.
“Không gian ma pháp.”
Không gian ma pháp là một loại ma pháp cực hiếm trên đại lục, dù là tứ đại đế quốc cũng chưa chắc đã có một người sở hữu không gian ma pháp. Theo truyền thuyết người nắm giữ không gian ma pháp được gọi là kết giới sư bởi vì bọn hắn nắm quyền điều động không gian, có thể di chuyển tức thời. NHìn Franz cứ như thuấn di vậy hắn là Kết giới sư sao, trước giờ chưa thấy kết giới sư dùng kiếm bao giờ.
“Ngươi”
Hỏa hệ ma đạo sĩ chỉ hô lên được một tiếng lưỡi Kusanagi sắc bén đã đưa đầu hắn lìa khỏi cổ.
“Coong”
Nhưng khi Kusanagi chém đến lão già còn lại thì dường như bị một bức tường vô hình cản lại. Franz kinh ngạc nhìn lão già, đôi mắt Tả luân nhãn màu đỏ yêu dị muốn dùng ảo thuật với lão nhưng đáng tiếc lúc này lão gì cho mình là cao thượng dĩ nhiên lại nhắm mắt khinh thường nói.
“Nhóc con, ngươi biết cái gì là không gian nhẫn thuật sao”
“Binh”
Một lực lượng vô hình đánh mạnh vào lồng ngực Franz làm hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu. Rõ ràng lão già này chính là kết giới sư trong truyền thuyết, Kusanagi bị cản lại chính là do kết giới lão tạo ra.
“Franz (em trai)”
Leona và Elena thấy thế hô lên một tiếng kinh hoàng muốn lao lên. Franz vội quát.
“Đừng đến đây.”
Franz khẽ lau vết máu trên khóe miệng nhìn lão già. Nếu là kết giới sư thì khó chơi rồi. Nếu không thể phá được kết giới của lão thì cũng đừng mong đụng đến lão được một cọng lông. Lão già nhìn Franz đầy thú vị.
“Này nhóc, nể tình ngươi và ta đều biết không gian ma pháp, ngươi nhận ta làm sư phụ ta sẽ tha chết cho ngươi.”
Người biết ma pháp không gian cực kỳ hiếm có, nhìn thanh niên này lão thực lòng có ý muốn thu làm đồ đệ. Thiên phú của lão không cao, lão biết mình đến ma đạo sĩ đã là cực hạn rồi. Thời gian của lão cũng không còn nhiều nữa nên muốn tìm người để kế thừa y bác, nhưng tìm người sở hữu không gian hệ ma pháp dễ lắm sao? Franz cười lạnh gầm lên một tiếng.
“Sư phụ con mẹ ngươi ấy.”
Tả luân nhãn sáng lên, xung quanh Franz hình thành nên một bộ xương người đỏ rực, rồi da thịt cũng “mọc” ra, đôi mắt màu vàng sáng như ánh nắng mặt trời.
“Quái…quái vật”
Pecival hơi kinh sợ nói. Leona và Elena mặc dù đã thấy qua một lần nhưng vẫn có tâm lý sợ hãi, dù sao bộ dáng của Susanoo cũng quá dọa người đi.
“Susanoo”
Franz gầm lên một tiếng Susanoo vung nắm về phía lão già.
“Ầm”
Nắm đấm va chạm với kết giới tạo thành rung động không nhỏ. Lão già bình tĩnh nói.
“Công kích không tệ, nhưng chưa thể làm gì được ta.”
“Thật sao”
Franz cười lạnh một cái. Từ nắm đấm của Susanoo không gian kết giới bắt đầu nứt vỡ tạo nên những ấm thanh như thủy tinh vỡ. Lão già kinh hoảng lùi về phía sau nói.
“Không, không thể như thế được, làm sao ngươi có thể phá được không gian kết giới của ta.”
Không gian là do thần tạo ra, chỉ có thần mới có thể phá được không gian kết giới. Chính vì vậy mà xưa nay đối chiến kết giới sư luôn đứng ở thế bất bại. Nhưng hôm nay truyền thuyết đó bị phá vỡ rồi. Bị phá bởi một thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi. Thần mới có thể phá sao. Susanoo chính là thần. (Susanoo là thần bão tố)
“Không gì là không thể cả.”
Franz buột miệng nói ra câu của lão tổ nhà Bonaparte. Hắn cười lạnh.
“Giờ thì ngươi đi chết đi”
Susanoo lại tấn công về phía lão già, cuồng phong nổi lên đánh tan cả đám binh sĩ giáp đen phía dưới. Nhưng bất ngờ lúc này một bóng đen lại hiện ra trước mắt Franz, đáu khí đỏ lòm đánh mạnh vào lồng ngực Susanoo xé toan lớp chakra bảo vệ đánh văng Franz ra khỏi Susanoo. Franz bị đấu khí chém ngang lồng ngực lộ cả xương trắng, miệng trào ra từng ngụm máu trông thật ghê rợn.
“Là ngươi.”
Bóng đen này không phải ai khác chính là tên áo đen dẫn đầu đội kị binh kia. Hắn nhìn Franz kinh ngạc nói.
“Chịu được một kiếm của Talon ta ngươi có bản lĩnh để kiêu ngạo.”
Nói rồi Talon nhìn về phía đám người Pecival cung kính chào một cái.
“Tội thần Alonso, kính chào điện hạ.”
Pecival kinh ngạc nhìn Talon hỏi.
“Ngươi chính là Trung nghĩa tướng quân Talon Alonso”
“Chính là tội thần”
Talon vẫn một bộ cung kính như thế, bản thân vẫn xưng là tội thần. Franz có chút không hiểu cũng mặc kệ, chakra dồn lên tay, bắt đầu điều trị vết thương, Talon nhìn hắn kinh ngạc nhưng cũng không ngăn cản. Pecival nhìn chằm chằm Talon trầm giọng nói.
“Không phải Trung nghĩa tướng quân đã mất tích tại pháo đài Nucamp sao, tại sao ngươi lại ám sát ta, ngươi không biết đây là tội phản nghịch sao?”
Talon Alonso là một kỵ sĩ đế giai phụ trách binh mã ở pháo đài Nucamp. Mười năm trước một cuộc nổi loạn diễn ra dưới sự xúi dục của đế quốc Jeva. Chỉ trong vòng năm ngày ba pháo đài ở Tây Nam thất thủ, pháo đài Nucamp bị cô lập. Nhưng không hiểu sao Thiết Huyết quân đoàn mười vạn quân khi đó lại cứu viện còn chậm hơn cả ốc sên, đến ngày thứ sáu thành chủ pháo đài Nucamp âm thầm đầu hàng phản tặc, mở cửa thành đầu hàng. Khi đó Talon lãnh đạo đội thân vệ của mình chống giữ thành bắc hi sinh đến người cuối cùng, pháo đài thất thủ, Talon hạ lạc ở đâu không ai biết. Hai ngày sau Thiết Huyết quân đoàn chạy đến quét sạch bọn phản tặc chỉ trong vòng ba ngày. Cảm khái tinh thần ái quốc của Talon, Nikolai đại đế sắc phong Talon là Trung nghĩa tướng quân.
“Talon khi đó đã chết, còn tội thần không xứng đáng với hai chữ trung nghĩa đại đế ban cho.”
Talon chua chát nói. Ai ngờ một người tướng quân mang danh trung nghĩa giờ phải làm việc phản nghịch này. Pecival nhìn Talon thật sâu như muốn nhìn xem trong tâm của hắn nghĩ cái gì, lát sau Pecival thở dài nói.
“Ngươi có thể giết ta, nhưng hãy để cho họ đi được không?”
Talon nhìn hai cô gái rồi lại nhìn Franz lắc đầu nói.
“Xin lỗi điện hạ, thần không thể. Những ai ở đây cũng đều phải chết”
“Muốn giết vợ ta đã hỏi ý kiến ta chưa?”
Franz chống tay đứng dậy. Thương thế cũng đã khôi phục được đến tám phần. Tuy không ở trạng thái đỉnh phong nhưng hắn không thể ngồi chờ chết. Ngay cả Susano mà Talon cũng có thể đánh vỡ, thế cũng đủ biết thực lực của hắn đã ngoài đấu Hoàng rồi. Talon nhìn Franz lắc đầu.
“Nếu cho ngươi mười năm nhất định ngươi sẽ đánh bại ta, nhưng giờ thì không thể.”
Franz cười lạnh.
“Thật sao?”
Nói rồi hắn cắn chảy máu ngosn cái mình rồi kết ấn.
“Thông linh chi thuật.”
Bùm, khói trắng tỏa ra một vùng rộng lớn, mộng con cóc khổng lồ màu đồng gỉ hiện ra trước mắt mọi người. Đó chính là thông linh thú của Franz – Gamabunta.
không hiểu sao hôm qua lại đăng chap không được phải dời đến hôm nay
Lập tức hơn trăm mũi tên kéo thành hình vòng cung mang theo đủ loại màu sắc đấu khí bay thẳng về đội hình của Cấm quân.
“Đấu khí phóng ngoại, tất cả đều là Đại đấu sư, tất cả nấp sau chiến mã”
Pecival vội vàng ra lệnh, dù sao đây là thế giới ma pháp, mũi tên của Đại đấu sư được gia trì đấu khí cũng không phải là dễ tránh vậy đấy. Tả luân nhãn trong mắt Franz lại lóe lên màu đỏ yêu dị, trong lúc tên được phóng ra hắn đã đứng trước xe ngựa, hai tay kết ấn đập xuống đất.
“Thổ độn – Thổ tường thuật”
“Phập, phập..”
Trong sát na đó một bức tường đất dựng lên che chắn cho hai nữ trong xe ngựa. Franz thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng kinh ngạc vô cùng. Những mũi tên này cơ hồ đều muốn xuyên qua cả tường đất, tuy nói thổ tường thuật chỉ là nhẫn thuật loại C nhưng sức phòng ngự của nó không phải là thấp, không ngờ lại bị những mũi tên này suýt nữa đột phá, quả nhiên không thể khinh thường người ở thế giới này.
Tuy hai nữ được an toàn nhưng Cấm quân lại không được như thế. Nếu như bình thường thì với khôi giáp của bọn hắn không hề sợ những mũi tên kia, nhưng với khoảng cách chỉ hơn một trăm bước, đối thủ thực lực ngang bằng lớp khôi giáp cũng không thể bảo vệ được bọn hắn. Chỉ một loạt tên qua đi Cấm quân đã tử thương hơn ba mươi người, chiến mã chỉ còn lại vài chục con, Pecival cũng bị một mũi tên trúng tay phải.
“Chết tiệt, không thể tiếp tục như thế này được.”
Franz trầm giọng nói với Pecival, một loạt tên qua đi, đối phương không có vẻ gì là muốn tiếp tục xông lên, có hồ là muốn dùng cung tiễn để tiêu hao bọn hắn. Pecival nghiến răng rút mũi tên ra, một vòi máu phun thẳng vào mặt hắn, nhìn thế này xem ra hắn cũng không còn lực chiến nữa rồi.
“Điện hạ, xin ngài hãy cùng Bonaparte Tử tước rút lui khỏi đây, quay về Hoàng gia học viện, thuộc hạ sẽ cản phía sau.”
Đội trưởng đội Cấm vệ quỳ xuống nói với Pecival, xung quanh Cấm quân cũng biểu đạt ý chí như thế. Pecival đôi mắt hơi nhòe vỗ vai viên đội trưởng.
“Ta mắc nợ các ngươi”
“Thề chết bảo vệ điện hạ.”
Cả đội Cấm quân hô vang lên, Pecival và Franz lên ngựa dẫn theo mười kỵ sĩ quay lại đường cũ, ở lại còn hơn một trăm Cấm quân còn có thể chiến đấu được. Bên kia tên áo đen dẫn đầu cũng nhận ra được điều này liền nở một nụ cười lạnh.
“Các ngươi thoát được sao? Toàn quân, giết”
Hơn một trăm kỵ binh liền xông về phía Cấm quân, phía sau là một đội cung tiễn thủ chạy sau yểm trợ, tên bắn về phía đội hình của Cấm quân. Viên đội trưởng nhìn từng người, từng người anh em ngã xuống, trong lòng quặng đau, những người ở đây đều là thân vệ theo Hoàng tử nhiều năm, tình cảm không phải chỉ là một sớm một chiều. Hắn cắn răng xoay người lại với Cấm quân, trường thương trên tay vung vẫy hét lên.
“Anh em, nói cho chúng biết chúng ta là ai?”
“Kỵ sĩ Cấm quân”
Cả đội liền hô vang đáp trả.
“Cho chúng biết kỵ sĩ chúng ta như thế nào?”
“Khiêm tốn”
“Vinh dự”
“Hi sinh”
“Anh dũng”
“Liên mẫn” (Trắc ẩn, thương người)
“Nghị lực”
“Thành thật”
“Công chính”
Đây chính là tám đức tính của kỵ sĩ, mỗi lần hô vang lên như đánh một hồi trống vào trong lòng mỗi người. Bọn hắn là kỵ sĩ cao quý, điều đầu tiên bọn hắn học được chính là tám điều này, chỉ khi bọn hắn thực hiện được tám đức tính này thì mới chân chính là một người kỵ sĩ. Viên đội trưởng mãn nguyện gật đầu, trường thương lại đưa về phía trước gầm lên.
“Vậy những ai là kỵ sĩ hãy đứng lên theo ta, giết”
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Hơn một trăm người, vài chục kỵ binh cứ như thế xông pha về trước, trong đầu bọn họ không còn gì cả, chỉ mãi vang lên từng tiếng hô vang đức tính của kỵ sĩ: “Khiêm tốn, vinh dự, hi sinh,…”
“Đây mới đúng là binh sĩ của đế quốc ta, vì kính nể các ngươi vậy để ta tiễn các ngươi một đoạn.”
Tên dẫn đầu đám kỵ binh áo đen cảm khái, kỵ sĩ thương quét ngang, một vầng sáng đỏ lòm phát ra từng đầu thương bay thẳng về phía đội Cấm quân đang xung trận. Viên đội trưởng trừng mắt.
“Đấu đế”
-------------------------------------------Phân cách--------------------
Lại nói đến dám người Franz, bọn hắn cũng không chạy được bao xa liền gặp một đoàn người cản đường. Trang phục cũng đều là màu đen như đám người trước, nhưng lần này tất cả chỉ có hơn năm mươi người mà đều là bộ binh cầm trường thương, phía sau là hai lão già mặc ma pháp bào màu xám. Giữa hai đoàn người là hàng chục xác chết ngổn ngang bị thiêu khét lẹt, Cấm quân có mà đám nghịch tặc cũng có. Bên này hai cô gái trong xe ngựa sắc mặt đều trắng bệch có vẻ như đã tiêu hao quá nhiều ma pháp lực. Franz cũng thở dốc, bên vai hắn cũng bị một vết thương lớn, nhưng không hề chảy máu, bởi vì nơi đó đã bị đốt đến chín thịt rồi. Không ngờ một trong hai lão giả kia chính là một hỏa hệ Ma đạo sĩ trung kỳ. Những đám xác chết kia chính là bị một cấp sáu ma pháp của lão đốt cháy. Franz may mắn kịp thời dùng dịch chuyển tức thời, nếu không hắn cũng đã mất mạng rồi. Franz cười khổ với Pecival.
“Ông anh ngươi vì giết ngươi cũng quá tiêu tốn đi, còn liên lụy đến ta.”
Pecival cũng chỉ cười khổ, khẽ động đậy chạm đến vết thương làm hắn đau đến nhe răng. Xung quanh Cấm quân đều đã chết hết, chỉ còn bốn người bọn hắn, hai nữ đều không thể chiến đấu, Franz thì cũng bị thương, hắn cũng thương tích đấy mình. Chẳng lẽ ta lại chết chỗ này sao? Hoàng huynh, anh muốn thế sao? “Thôi được rồi, để ta đi, giết được hai lão kia chúng ta sẽ thoát được.”
Dứt lời Franz liền cầm lấy Kusanagi xông lên, hắn phóng một thanh Kunai đến trước chân hai lão già. Hỏa hệ ma đạo sĩ cười khẩy nói.
“Ngươi xem, thằng nhóc đó nổi giận đến mức phóng ám khí mà cũng không đủ lực nữa.”
Lúc này Franz liền nở nụ cười gian xảo.
“Cứ cười đi, Phi lôi thần thuật”
Ngay tức khắc Franz xuất hiện trước mặt hai lão già Kusanagi chém ngang hướng thẳng về cổ của hai lão.
“Chết đi”
Bên này ba người Pecival cũng kinh ngạc hô lên.
“Không gian ma pháp.”
Không gian ma pháp là một loại ma pháp cực hiếm trên đại lục, dù là tứ đại đế quốc cũng chưa chắc đã có một người sở hữu không gian ma pháp. Theo truyền thuyết người nắm giữ không gian ma pháp được gọi là kết giới sư bởi vì bọn hắn nắm quyền điều động không gian, có thể di chuyển tức thời. NHìn Franz cứ như thuấn di vậy hắn là Kết giới sư sao, trước giờ chưa thấy kết giới sư dùng kiếm bao giờ.
“Ngươi”
Hỏa hệ ma đạo sĩ chỉ hô lên được một tiếng lưỡi Kusanagi sắc bén đã đưa đầu hắn lìa khỏi cổ.
“Coong”
Nhưng khi Kusanagi chém đến lão già còn lại thì dường như bị một bức tường vô hình cản lại. Franz kinh ngạc nhìn lão già, đôi mắt Tả luân nhãn màu đỏ yêu dị muốn dùng ảo thuật với lão nhưng đáng tiếc lúc này lão gì cho mình là cao thượng dĩ nhiên lại nhắm mắt khinh thường nói.
“Nhóc con, ngươi biết cái gì là không gian nhẫn thuật sao”
“Binh”
Một lực lượng vô hình đánh mạnh vào lồng ngực Franz làm hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu. Rõ ràng lão già này chính là kết giới sư trong truyền thuyết, Kusanagi bị cản lại chính là do kết giới lão tạo ra.
“Franz (em trai)”
Leona và Elena thấy thế hô lên một tiếng kinh hoàng muốn lao lên. Franz vội quát.
“Đừng đến đây.”
Franz khẽ lau vết máu trên khóe miệng nhìn lão già. Nếu là kết giới sư thì khó chơi rồi. Nếu không thể phá được kết giới của lão thì cũng đừng mong đụng đến lão được một cọng lông. Lão già nhìn Franz đầy thú vị.
“Này nhóc, nể tình ngươi và ta đều biết không gian ma pháp, ngươi nhận ta làm sư phụ ta sẽ tha chết cho ngươi.”
Người biết ma pháp không gian cực kỳ hiếm có, nhìn thanh niên này lão thực lòng có ý muốn thu làm đồ đệ. Thiên phú của lão không cao, lão biết mình đến ma đạo sĩ đã là cực hạn rồi. Thời gian của lão cũng không còn nhiều nữa nên muốn tìm người để kế thừa y bác, nhưng tìm người sở hữu không gian hệ ma pháp dễ lắm sao? Franz cười lạnh gầm lên một tiếng.
“Sư phụ con mẹ ngươi ấy.”
Tả luân nhãn sáng lên, xung quanh Franz hình thành nên một bộ xương người đỏ rực, rồi da thịt cũng “mọc” ra, đôi mắt màu vàng sáng như ánh nắng mặt trời.
“Quái…quái vật”
Pecival hơi kinh sợ nói. Leona và Elena mặc dù đã thấy qua một lần nhưng vẫn có tâm lý sợ hãi, dù sao bộ dáng của Susanoo cũng quá dọa người đi.
“Susanoo”
Franz gầm lên một tiếng Susanoo vung nắm về phía lão già.
“Ầm”
Nắm đấm va chạm với kết giới tạo thành rung động không nhỏ. Lão già bình tĩnh nói.
“Công kích không tệ, nhưng chưa thể làm gì được ta.”
“Thật sao”
Franz cười lạnh một cái. Từ nắm đấm của Susanoo không gian kết giới bắt đầu nứt vỡ tạo nên những ấm thanh như thủy tinh vỡ. Lão già kinh hoảng lùi về phía sau nói.
“Không, không thể như thế được, làm sao ngươi có thể phá được không gian kết giới của ta.”
Không gian là do thần tạo ra, chỉ có thần mới có thể phá được không gian kết giới. Chính vì vậy mà xưa nay đối chiến kết giới sư luôn đứng ở thế bất bại. Nhưng hôm nay truyền thuyết đó bị phá vỡ rồi. Bị phá bởi một thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi. Thần mới có thể phá sao. Susanoo chính là thần. (Susanoo là thần bão tố)
“Không gì là không thể cả.”
Franz buột miệng nói ra câu của lão tổ nhà Bonaparte. Hắn cười lạnh.
“Giờ thì ngươi đi chết đi”
Susanoo lại tấn công về phía lão già, cuồng phong nổi lên đánh tan cả đám binh sĩ giáp đen phía dưới. Nhưng bất ngờ lúc này một bóng đen lại hiện ra trước mắt Franz, đáu khí đỏ lòm đánh mạnh vào lồng ngực Susanoo xé toan lớp chakra bảo vệ đánh văng Franz ra khỏi Susanoo. Franz bị đấu khí chém ngang lồng ngực lộ cả xương trắng, miệng trào ra từng ngụm máu trông thật ghê rợn.
“Là ngươi.”
Bóng đen này không phải ai khác chính là tên áo đen dẫn đầu đội kị binh kia. Hắn nhìn Franz kinh ngạc nói.
“Chịu được một kiếm của Talon ta ngươi có bản lĩnh để kiêu ngạo.”
Nói rồi Talon nhìn về phía đám người Pecival cung kính chào một cái.
“Tội thần Alonso, kính chào điện hạ.”
Pecival kinh ngạc nhìn Talon hỏi.
“Ngươi chính là Trung nghĩa tướng quân Talon Alonso”
“Chính là tội thần”
Talon vẫn một bộ cung kính như thế, bản thân vẫn xưng là tội thần. Franz có chút không hiểu cũng mặc kệ, chakra dồn lên tay, bắt đầu điều trị vết thương, Talon nhìn hắn kinh ngạc nhưng cũng không ngăn cản. Pecival nhìn chằm chằm Talon trầm giọng nói.
“Không phải Trung nghĩa tướng quân đã mất tích tại pháo đài Nucamp sao, tại sao ngươi lại ám sát ta, ngươi không biết đây là tội phản nghịch sao?”
Talon Alonso là một kỵ sĩ đế giai phụ trách binh mã ở pháo đài Nucamp. Mười năm trước một cuộc nổi loạn diễn ra dưới sự xúi dục của đế quốc Jeva. Chỉ trong vòng năm ngày ba pháo đài ở Tây Nam thất thủ, pháo đài Nucamp bị cô lập. Nhưng không hiểu sao Thiết Huyết quân đoàn mười vạn quân khi đó lại cứu viện còn chậm hơn cả ốc sên, đến ngày thứ sáu thành chủ pháo đài Nucamp âm thầm đầu hàng phản tặc, mở cửa thành đầu hàng. Khi đó Talon lãnh đạo đội thân vệ của mình chống giữ thành bắc hi sinh đến người cuối cùng, pháo đài thất thủ, Talon hạ lạc ở đâu không ai biết. Hai ngày sau Thiết Huyết quân đoàn chạy đến quét sạch bọn phản tặc chỉ trong vòng ba ngày. Cảm khái tinh thần ái quốc của Talon, Nikolai đại đế sắc phong Talon là Trung nghĩa tướng quân.
“Talon khi đó đã chết, còn tội thần không xứng đáng với hai chữ trung nghĩa đại đế ban cho.”
Talon chua chát nói. Ai ngờ một người tướng quân mang danh trung nghĩa giờ phải làm việc phản nghịch này. Pecival nhìn Talon thật sâu như muốn nhìn xem trong tâm của hắn nghĩ cái gì, lát sau Pecival thở dài nói.
“Ngươi có thể giết ta, nhưng hãy để cho họ đi được không?”
Talon nhìn hai cô gái rồi lại nhìn Franz lắc đầu nói.
“Xin lỗi điện hạ, thần không thể. Những ai ở đây cũng đều phải chết”
“Muốn giết vợ ta đã hỏi ý kiến ta chưa?”
Franz chống tay đứng dậy. Thương thế cũng đã khôi phục được đến tám phần. Tuy không ở trạng thái đỉnh phong nhưng hắn không thể ngồi chờ chết. Ngay cả Susano mà Talon cũng có thể đánh vỡ, thế cũng đủ biết thực lực của hắn đã ngoài đấu Hoàng rồi. Talon nhìn Franz lắc đầu.
“Nếu cho ngươi mười năm nhất định ngươi sẽ đánh bại ta, nhưng giờ thì không thể.”
Franz cười lạnh.
“Thật sao?”
Nói rồi hắn cắn chảy máu ngosn cái mình rồi kết ấn.
“Thông linh chi thuật.”
Bùm, khói trắng tỏa ra một vùng rộng lớn, mộng con cóc khổng lồ màu đồng gỉ hiện ra trước mắt mọi người. Đó chính là thông linh thú của Franz – Gamabunta.
không hiểu sao hôm qua lại đăng chap không được phải dời đến hôm nay
Danh sách chương