Mất một ngày cuối cùng Franz cũng đến được Hoàng Gia ma pháp học viện. Đây không phải là một ngôi trường mà đúng hơn chính là một tòa thành, một tòa pháo đài kiên cố. Tường thành cao hơn hai mươi mét được xây bằng đá xám, mặt nam thành dài hơn hai dặm, cứ một trăm mét lại có một tòa tiễn lâu, binh sĩ giáp trụ màu cam luôn đi tuần tra mọi lúc, cổng chính thành rộng hơn mười mét, hai cổng phụ rộng năm mét. Bình thường thì thành chỉ mở hai cổng phụ thôi. Bên trong thành giao thương rất sầm uất, chủ yếu phục vụ cho các đệ tử của học viện. Trong thành còn có khu dân cư, quán trọ, tửu lâu,…Đây chính là một tòa thành đúng nghĩa, chỉ khác là ở trung tâm thành có một công trình kiến trúc rộng lớn, đó chính là trung tâm của Hoàng Gia học viện, cũng là nơi các đệ tử học tập. Franz nhìn tòa thành to lớn mà cổ kính lòng thầm cảm thán.

“Anh chưa đến học viện bao giờ sao?”

Elena chui ra khỏi xe ngựa hỏi hắn. Gần một ngày đi cùng nhau hai người cảm thấy thân thiết vô cùng. Elena cảm thấy Franz thật đặc biệt và bí ẩn. Nhất là những điều mà hắn nói cái gì mà máy bay, tivi, tủ lạnh gì đó. Những thứ mà cô chưa từng thấy bao giờ.

“Đúng vậy, khi trước chị gái ta cũng gọi ta vào học viện nhưng ta không thích, đây là lần đầu tiên ta đến nơi này.”

Franz thở dài nói. Elena đánh vào vai hắn cười.

“Ngươi thật kỳ lạ, không biết bao nhiêu người muốn được vào Hoàng Gia học viện còn không được, còn ngươi thì không muốn.”

Franz ngơ ngẩn nhìn Elena, nụ cười của cô như bông hoa nở rộ vậy, làm trái tim hắn đập liên tục từng hồi. Elena cũng phát hiện ánh mắt của hắn, cô vội cúi đầu, hai bên gò má hơi đỏ lên càng làm vẻ diễm lệ của cô nổi bật hơn. Cố nhỏ giọng nói.

“Gì mà nhìn ghê thế, bộ mặt ta nở hoa sao?”

Franz vội thu lại ánh mắt cười nói.

“Cô cười còn đẹp hơn cả hoa cơ.”

Chợt hắn ghé sát tai cô nói.

“Cứ tiếp tục cười như thế, cô cười trông đẹp lắm.”

Hơi thở của nam tử làm tai cô nhột nhạt, bối rối, Elena nguýt hắn một cái.

“Ba hoa.”

“Em trai, ngươi để ta chờ quá lâu rồi đó.”

Leona đã đứng trước cổng thành chờ hắn từ bao giờ, bên cạnh cô là một thanh niên mặc giáp trắng, bên hông là một thanh thập tự kiếm, trên lưng là một tấm chắn màu xanh nhạt. Franz khẽ cười chào Leona một cái nói.

“Chỉ tại trên đường có vài con kiến hôi gây chuyện nên hơi trễ thôi mà. Vị này là anh rể sao?”

“Đừng có mà ngụy biện, còn hắn à, chỉ là một trong những thủ hộ kỵ sĩ của ta thôi.”

Leona gõ lên đâu Franz một cái, rồi lườm thanh niên kia. Quả nhiên thanh niên kia không dám có ý kiến, chỉ nhẹ nhàng cười, đưa tay ra nói.

“ Xin chào, ta là Alex Tsipras, là thủ hộ kỵ sĩ của tiểu thư Leona.”

“Ta là Franz Bonaparte, em trai của chị Leona, rất vui được gặp anh.”

Franz bắt tay Alex, ở Alan đại lục có tục lệ, khi một người con trai yêu con gái tuyên thệ trước thần linh thề cả đời bảo vệ cho cô gái đó thì sẽ được gọi là Thủ hộ kỵ sĩ, trang bị của người đó cũng thay đổi thành một thanh thập tự kiếm và một tấm chắn tượng trưng cho sự trung thành và thủ hộ tình yêu. Tuy Leona nói Alex chỉ là một trong những thủ hộ kỵ sĩ của cô như Franz biết muốn trở thành thủ hộ kỵ sĩ của bà chị gái mình dễ lắm sao, chỉ cần không vừa mắt thì sẽ bị Leona đặp cho một trận.

Franz khẽ đánh giá Alex, đây là một thanh niên cao lớn, tóc màu lục, gương mặt đẹp trai, trung hậu, nụ cười ấm áp, tạo cho người ta cảm giác an toàn và tin tưởng, tu vi đã đạt đến đấu Vương hậu kỳ. Hai người nhìn cũng rất xứng đôi. Franz khẽ cười nói.

“Anh là người bảo vệ, nên hãy bảo vệ chị ta thật tốt.” (Alex nghĩa là người bảo vệ, người trấn giữ).

“Tên nhóc nhà người, khinh thường ta sao, ta cần người bảo vệ không, muốn thì đấu tay đôi với ta.”

Leona lại gõ lên đầu hắn thêm một cái mắng. Thực lực của cô bây giờ cũng rất mạnh, đã đạt đến Ma đạo sĩ trung kỳ. Tất nhiên là nếu đánh tay đôi Franz sẽ đánh bại Leona dễ dàng nhưng vấn đề là hắn dám sao? Nên Franz chỉ biết vội chắp tay xin tha mạng. Nhìn bộ dáng của hắn ai cũng phải bật cười. Elena cũng nở ra một nụ cười khẽ, đối với Franz càng có hảo cảm nhiều hơn. Leona nhìn sang Elena trêu chọc.

“Ủa, vị tiểu thư này là em dâu phải không?”

“Không, không phải, em được Franz Tử tước cứu trên đường.”

Elena vội đỏ mặt nói. Franz thì chỉ cười trừ. Leona vội kéo hắn sang một bên nói nhỏ.

“Thằng nhóc. Ngươi thích con gái nhà người ta rồi phải không?”

Franz hơi xấu hổ nói.

“Ta…ta không biết.”

“Xấu hổ cái beep. Thích thì nói là thích, không thích thì nói là không thích, thật là mất mặt nam nhân nhà Bonaparte mà. Tóm lại có thích hay không? Thích thì chị ngươi có thể giúp ngươi một tay.”

Leona lại gõ lên đầu hắn một cái làm hắn thầm nghĩ qua hai năm bà chị ngày càng bạo lực hơn rồi. Franz ngập ngừng nói.

“Ta…thích một chút.”

“Được rồi. vậy có phải là tốt không.”

Leona vỗ vai hắn một cái rồi đi lại kéo lấy tay của Elena và Natasha.

“Đi, ta dẫn các ngươi đi dạo.”

Cô dẫn theo hai cô gái đi để lại mấy tên nam nhân vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

----------------------------Phân cách----------------------

Leona sắp xếp cho mọi người cùng ở chung trong một trạch viện nhỏ ở trong thành. Ba ngày hôm nay, cả ba cô gái cùng nhau đi mua sắm đến mức Franz cùng Alex muốn gãy cả chân, hầu như mọi ngõ ngách trong thành đều in dấu chân họ cả, nhưng hình như ba cô gái thì không có vấn đề gì cả. Franz giờ mới hiểu được cái cảm giác đi mua sắm cùng với con gái. Đúng là đau đớn trong hạnh phúc mà. Ba ngày nay Franz trong lòng cũng rất hạnh phúc, mỗi ngày đều được thấy Elena, được thấy cô cười là hắn đã thỏa mãn rồi. Elena hình như cũng có sự thay đổi. Không biết Leona nói chuyện gì với cô mà khi mỗi lần thấy hắn nhìn cô là cô lại đỏ mặt.

“Alex, chức nghiệp của anh là gì vậy.”

Franz hỏi Alex, đưa cho hắn bình rượu, đêm khuya hai người thanh niên luôn thích ngồi trên nóc nhà tâm sự như vậy. Alex tiếp nhận uống một ngụm nói.

“Ta chỉ là thủ hộ kỵ sĩ thôi.”

“Ý ta là trước kia cơ, trước khi anh tuyên thệ trở thành thủ hộ kỵ sĩ. Anh nói anh trước kia là kỵ sĩ nhưng ta chưa hề gặp kỵ sĩ nào lại sử dụng thập tự kiếm thành thục đến vậy, hơn nữa trên người anh có một cỗ khí tức rất đặc biệt, như là quang minh”

Franz cũng cười nói. Nhắc đến cũng lạ, Franz rất tò mò về Alex, người được chị gái hắn chọn. Hắn cũng nhận ra Alex gia cảnh cũng không hề đơn giản. Khi giới thiệu Alex không hề nhắc đến tước vị của mình nhưng Franz cảm nhận được từ trên người hắn tỏa ra một khí chất quý tộc cao quý, ngoài ra còn có một lực lượng thánh khiết nữa.

“Ngươi thật nhạy cảm.”

Alex hơi cúi đầu thở dài nói tiếp.

“Ngươi biết Trừng giới kỵ sĩ không?”

Franz gật đầu. Trừng giới kỵ sĩ là một lực lượng của Thần thánh giáo đình chuyên sử dụng để đi chinh phạt dị giáo. Những kỵ sĩ này được trang bị đầy đủ, thực lực cao cường, hơn nữa lại có một lòng cuồng tín tôn giáo nên thực lực của họ rất mạnh nhưng cũng rất tàn nhẫn. Bất kể ai bị giáo đình phán định là dị giáo thì họ sẽ sẵn sàng đi tìm và giết cả nhà kẻ đó, thậm chí có lần Trừng giới kỵ sĩ đã thảm sát cả một thôn làng, già trẻ đều không tha, nhưng đế quốc vẫn không dám nói gì. Alex lại nói.

“Thực ra Trừng giới kỵ sĩ cũng chỉ là lực lượng bên ngoài của giáo đình, nòng cốt của giáo đình là một lực lượng khác, tên là Thánh kỵ sĩ.”

“Thánh kỵ sĩ?”

Franz kinh ngạc nói. Alex gật đầu.

“Đúng vậy, Thánh kỵ sĩ là những người trung thành nhất với thần linh, là những người được thần linh chọn lựa và ban cho quang hệ đấu khí.”

“Quang hệ đấu khí là cái gì.”

Franz ngạc nhiên, những điều này hắn hoàn toàn không biết. Alex trả lời.

“Quang hệ đấu khí bản chất là một loại đặc biệt của quang hệ ma pháp. Quang hệ đấu khí rất đặc biệt, tấn công có thể bùng nổ, phòng thủ đặc biệt siêu cường, giúp cơ thể kỵ sĩ hồi phục nhanh chóng, ngoài ra nó còn làm cho Thánh kỵ sĩ có một loại khí tức làm người ta tin tưởng và nghe theo, trên chiến trường Thánh kỵ sĩ vốn đã ở vị trí lãnh đạo, giáo hoàng bây giờ bản thân khi trước cũng chính là Thánh kỵ sĩ.”

Franz lại hỏi.

“Chẳng lẽ anh chính là Thánh kỵ sĩ sao?”

Alex gật đầu.

“Ta đã từng là Thánh kỵ sĩ cho đến khi ta gặp Leona.”

“Không phải chứ, vậy chẳng phải anh sẽ bị Trừng giới kỵ sĩ truy bắt sao?”

Franz trêu chọc, Alex cũng cười ha hả.

“Đối với người khác thì có lẽ là vậy nhưng với ta thì không. CÒn vì sao thì đó là bí mật.”

Franz dừng cười hạ giọng nói.

“Chẳng qua là ô dù của anh mạnh hơn người khác thôi.”

Alex cũng hiểu ý vỗ vai hắn.

“Ta muốn ngươi đừng nói với Leona, cô ấy không thích người của giáo đình cho lắm.”

Franz xì mũi khinh thường.

“Anh cho là chị ta ngu ngốc sao, nàng ta biết từ lâu rồi, chỉ là không nói thôi, anh hiểu rồi chứ, nên cố gắng bảo vệ chị ấy. Nếu anh làm gì có lỗi thì hừ hừ.”

Franz không hề kiên dè tỏa ra khí tức Thượng nhẫn. Alex chợt cảm thấy lạnh sống lưng kinh ngạc nhìn Franz. Rõ ràng thực lực của Franz đã vượt qua hắn, mà Franz lại mới bao nhiêu tuổi đây này. Trời ạ. Alex vô thức gật đầu.

“Ngươi yên tâm, ta đã thề với thần mang cả đời mình để thủ hộ cho Leona, tuyệt đối không phản lại lời thề.”

Franz gật đầu, định thu hồi khí thế của mình. Bỗng nhiên hắn biến sắc, Tả luân nhãn chợt lóe lên. Hắn hô một tiếng, vội nhảy xuống mái nhà.

“Không tốt rồi, có kẻ đột nhập.”

Chương này hơi ngắn. Nhưng thật là không có thời gian, thi xong ta sẽ viết nhanh hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện