Chương 386

Nhạc Cận Ninh đi tới bên cạnh, đưa máy tính bảng cho Niệm Ninh: “Hôm nay em không phải là tò mò lí do tại sao anh dứt khoát đưa 100 triệu cho nhà họ Niệm hay sao? Xem cái này xong thì em sẽ hiểu thôi.”

Cô nhận lấy máy tính bảng từ tay anh, xem nội dung ở trên đó, từng dòng chữ chỉ chít dày đặc, cô đều xem rất nghiêm túc chăm chú, rồi nhanh chóng hiểu ra ý nghĩa của những dòng chữ này.

“Đây là…” Cô có chút kinh ngạc.

Nhạc Cận Ninh bình tĩnh nói: “Đây là hợp đồng anh đã nói với nhà họ Niệm vào hôm nay, chỉ là anh đã cho thêm một vài điều kiện vào đó, nói thẳng ra là, chỉ cần bọn họ kí vào đây, sau này em sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với nhà bọn họ nữa.”

Trên bản hợp đồng viết rất uyển chuyển, có điều ông Niệm không phải đồ ngốc, nhất định có thể nhìn ra được ý tứ trong đó.

Một trăm tỷ này, đâu có dễ dàng lấy được như vậy.

“Anh đã có dự định từ trước rồi phải không?” Trong lòng Niệm Ninh có chút vui mừng.

Cô từ trước tới giờ luôn lo lắng nhà họ Niệm sẽ lợi dụng mối quan hệ với cô để đòi hỏi Nhạc Cận Ninh hết yêu cầu này đến yêu cầu khác, như cứ như vậy, cô sẽ trở thành điều khó xử trong nhà họ Nhạc.

Quan trọng nhất là, người nhà họ Niệm có lòng tham không đáy như vậy, nếu như Nhạc Cận Ninh mềm lòng, vậy thì mọi chuyện sẽ càng khó giải quyết.

Nhưng mà bây giờ đã có bản hợp đồng này, vậy thì sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.

Nhạc Cận Ninh nói với Niệm Ninh: “Hôm nay khi em ngồi nói chuyện với bọn họ ở phòng khách, anh đã sớm đoán ra được bọn họ muốn gì rồi, vì vậy lúc chuẩn bị đồ ngọt cho em, anh đã nghĩ ra sẽ phải nói với bọn họ thế nào rồi.”

Niệm Ninh thở phào nhẹ nhốm, cũng may anh thật sự đã có tính toán.

“Vậy mà em còn tưởng rằng anh thật sự muốn đáp ứng sự đòi hỏi của họ chứ” Cô trả lại máy tính bảng cho Nhạc Cận Ninh.

Nhạc Cận Ninh vừa nhận lấy máy tình vừa vươn tay ra khẽ búng lên trán cô: “Anh đường đường là cậu chủ của gia đình họ Nhạc, là tổng giám đốc của một công ty chứ đâu phải là một thằng ngốc, muốn chèn ép anh sao, bọn họ vẫn còn chưa có cái bản lĩnh đó.”

Niệm Ninh nghĩ kĩ lại, xem ra cô ta quả thực đã lo lắng quá nhiều rồi, dù sao thì Nhạc Cận Ninh lợi hại như thế, người nhà họ Niệm dù có xảo quyệt đến đâu cũng không thể khống chế được anh.

“Được được được, em biết anh lợi hại rồi.” Giải quyết xong chuyện nhà họ Niệm, tâm trạng của cô đã tốt lên không ít.

Tuy nhiên, cô vần còn có chút lo lắng một chuyện, cô đứng dậy đến bên cạnh Nhạc Cận Ninh, yên tâm dựa vào vòng tay của anh, hỏi nhỏ: “Có điều nếu đã như vậy, thì anh đưa cho bọn họ một chút thôi cũng được, đưa tận một trăm tỷ có phải nhiều quá rồi không?”

Cứ nghĩ đến có nhiều số không như vậy, cho dù không phải tiền của mình, cô vấn không đành lòng đưa cho nhà họ Niệm.

Họ dựa vào cái gì mà lấy đi nhiều tiên như vậy chứ? h Nhạc Cận Ninh bá đạo nói: “Có một trăm tỷ thôi mà, đổi lại sự yên tâm cho em, coi như là kinh doanh không lõ i0 Niệm Ninh bị chọc cười bởi bốn chữ kinh doanh không lỗ của Nhạc Cận Ninh: “Em lấy đâu ra lắm tiền như thế chứ.”

Cả đời này, cô chưa từng nhìn thấy một trăm tỷ nó hình dạng ra sao.

Nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy, sắc mặt của Nhạc Cận Ninh đột nhiên trở nên nghiêm túc.

“Anh sao vậy?” Niệm Ninh nhận ra được vẻ mặt của Nhạc Cận Ninh, bối rối hỏi.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện