Chương 381

Mới có ba phần trăm cổ phần thôi, mà đã trị giá mấy trăm tỷ.

Nghĩ đến đây, bà Niệm đột nhiên cảm thấy nhà họ Niệm sắp như phượng hoàng bay lên trời cao rồi.

“Mẹ, chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm thôi tỷ mà, lẽ nào mẹ đã quên giọng điệu vừa nấy của Niệm Ninh rồi sao? Đừng nói mấy trăm tỷ, có lẽ ngay cả việc cô ta đưa cho mẹ mấy chục ngàn cũng là điều không có khả năng rồi.” Hôm nay Niệm Tâm Như cũng theo cha mẹ tới đây, chỉ có điều vừa nãy cô ta không nói chuyện mà thôi.

“Nhóc con như con thì hiểu cái gì, có bản lĩnh thì con cũng mang về cho mẹ mấy trăm tỷ đi.” Bà Niệm rất không hài | lòng với phản ứng của Niệm Tâm Như.

Niệm Tâm Như vô cùng tức giận, nhưng mà cô ta có oán hận cũng không dám bùng nổ.

Bởi vì Niệm Ninh đã gả cho nhà họ Nhạc, giúp nhà họ Niệm giải quyết những khó khăn trước mắt, sau đó lại có được mảnh đất ở ngoại ô thành phố, khiến địa vị hiện tại của cô ta trong nhà họ Niệm đã bị giảm sút rất nhiều.

Niệm Tâm Như thầm nói trong lòng: “Niệm Ninh, cô đợi đấy, sớm muộn có một ngày, tôi nhất định sẽ đạp cô dưới gót chân, bắt cô phải cầu xin tôi bỏ qua cho cô.”

“Xin lỗi, để ba người chờ lâu.” Nhạc Cận Ninh từ phòng bếp di ra.

“Cậu Nhạc đừng nói như vậy, chúng tôi cũng chỉ vừa mới tới.” Ông Niệm lập tức ân cần nói.

Nhạc Cận Ninh đặt cái bánh ngọt vừa chuẩn bị xong lên bàn cà phê, quay đầu nhìn về phía phòng khách, nhưng không thấy bóng dáng Niệm Ninh đâu.

Ông Niệm lập tức hiểu được anh đang tìm cái gì, vì thế liền nói: “Niệm Ninh vừa | lên lầu rồi.”

Nhạc Cận Ninh mặt không cảm xúc nói: “Hóa ra là như vậy, trước đó tôi cũng đã nói trong điện thoại rồi, gọi mấy người tới bàn bạc về hôn lễ của tôi với Niệm Ninh một chút, không biết ông Niệm đây có ý kiến gì hoặc là vấn đề gì không hài lòng không?”

Ông bà Niệm đưa mắt nhìn nhau, một lúc sau, ông Niệm mới từ từ mở miệng: “Về kế hoạch tổ chức lễ cưới, trên đường tới đây chúng tôi cũng đã xem qua rồi, vô cùng hoàn hảo, chúng tôi rất hài lòng.”

Nhạc Cận Ninh cười nhẹ: “Mọi người hài lòng là được rồi, vậy còn ý ˆ kiến gì khác không?”

“Cái này…” Ông Niệm ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Nhìn bộ dạng chần chừ do dự của hai người bọn họ, Nhạc Cận Ninh liền biết chuyện này không có đơn giản như vậy.

Có điều, anh không hề sốt ruột.

Thấy Nhạc Cận Ninh không tiếp lời, ông Niệm chỉ có thể mặt dày tiếp tục nói: “Thật ra cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là của hồi môn cho cô dâu…”

“Mấy người vẫn còn mặt mũi đòi của hồi môn?” Niệm Ninh vừa xuống lâu đã nghe thấy người cha tốt của mình đang nói chuyện với Nhạc Cận Ninh về lễ vật đính hôn.

Ngay lập tức, lửa giận bùng lên, không nhịn được đẩy nhanh tốc độ đi xuống tầng.

Cô vừa đi vừa nói: “Nói khó nghe một chút thì lúc đầu Nhạc Cận Ninh đã bỏ ra hai trăm bốn mươi tỷ để mua tôi về, sau đó mấy người lại nhờ Nhạc Cận Ninh giúp ông giải quyết chuyện về mảnh đất, cộng cả hai cái này lại, nói thế nào cũng phải đến hơn năm trăm tỷ rồi phải không? Vậy mà nhà mấy người còn không có liêm sỉ mở miệng đòi của hồi môn?”

Niệm Ninh vừa nghĩ đến bọn họ không biết xấu hổ đi đòi của hồi môn, lập tức lại tức giận không chịu nổi.

Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh kích động như vậy, vội vàng đi tới rồi ôm cô vào lòng: “Em cẩn thận một chút, đã sắp làm mẹ rồi mà sao vẫn còn dễ kích động như vậy chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện