Trong tất cả các loại gia vị đứng đầu tiên đó chính là muối, thứ hai không ai khác chính là đường. có thể thu thập đường bằng nhiều cách, thế nhưng thông dụng nhất là từ cây mía đường, hoặc là từ mật ong.
Thế nhưng hắn đến đây thời gian cũng 8 tháng là ít, thế nhưng đến giờ hắn chưa có ăn bất kỳ một loại trái cây hay củ quả gì có vị ngọt cả.
Mà cũng rất khó để mà nói nơi này không có loại trái cây gì như thế, tại vì trong lúc này không thể tìm ra bất kỳ một trái chín nào cả. mùa đông vừa đi qua, mùa xuân vừa mới đến, cây cối đang trong thời gian mọc lá non, muốn có quả chít thì phải đợi ít nhất là cuối mùa xuân.
Vì thế tìm kiếm nguyên vật liệu để sản xuất đường là một chuyện rất là khó khăn trong lúc này.
Quả thật có nhiều lúc Minh Vũ muốn chế tạo nước mắm, vì sao là bởi vì đó chính là người Việt, Người Việt là phải có nước mắm, trong bửa ăn, nêm nếm gia vị đều có nó.
Nguyên vật liệu để ủ nước mắm cũng đã có sẳn, nhưng nhiệt độ lại không thích hợp chút nào.
Về nguyên tắc cơ bản muốn ủ cá làm nước mắm, nguyên liệu không thể thiếu là cá và muối. bộ lạc Đá Lớn đã có đủ, nhưng còn phải có điều kiện tự nhiên thuận lợi nữa. đó là nhiệt độ và ánh sáng mắt trời.
Nhiệt độ để ủ cá thích hợp nhất đó chính là 37-39 độ, sau thời gian ủ ba tháng phải đem ra phơi nắng để gia tăng tốc độ phân hủy của thịt cá.
Như vậy thời gian ủ nắm khoảng chừng 6 7 tháng, như thế mới có thể lọc được nước mắm. mà thời gian đó cũng trùng vào đầu hoặc giữa mùa thu.
Thế nhưng nước mắm lúc này không có thể sử dụng được ngay bởi vì nó rất là mặn, mặn đến nổi nếm thử một giọt cũng khiến bạn lên huyết áp.
Để giải quyết tình trạng này phải pha nước mắm với nước đường, đó là nguyên chính tại sao Minh Vũ mới cấp thiết tìm nguyên liệu để chế ra đường.
Còn một điều đáng lưu ý, tất cả các sản phẩm từ mắm đều phải có đường mới có thể sử dụng đường mới có thể ăn được.
Khoảng thời gian này ngoài việc vào rừng săn thú, đám người Klu vẫn tiếp tục quan sát tình hình khe núi có khoáng muối.
Phải nói một ngày như mọi ngày luôn có người trông chừng tại khe núi đó, thu thập về rất nhiều tin tức hữu ít.
Vì thế một gốc cây lớn gần đó đã trở thành một tháp canh cho bộ lạc Đá Lớn.
Gốc cây được chọn đó là một gốc cây sồi khá lớn, đường kính phải 4 người ôm mới hết. hơn nữa là tán cây có rất to và rộng có thể thiết kế một căn chòi nhỏ trên đó, để thuận tiện cho việc quan sát và ẩn nấp.
Sau hai ngày vận chuyển nguyên vật liệu và thi công công việc, căn chòi cũng đã hoàn thành. Căn chòi này khá nhỏ, được dựng trên nhánh cây to nhất, từ vị trí cái chòi này có thể quan sát rất xa.
Ngoài ra căn chòi là này còn được trang bị một vật mà khiến cho bộ lạc ai cũng ao ước muốn có được. đó là chiếc võng.
Võng chính là sản phẩm mới nhất của bộ lạc, nó được làm bằng dây thừng đan lại với nhau.
Phải nói đây là một kỳ công của Minh Vũ, hắn làm gì biết đan lưới bao giờ đâu. Thế nhưng hắn cũng bắt chước và mày mò, cái lưới mà hắn đan khác xa so với thời hiện tại.
Nghĩ đến chuyện đó cũng thật là buồn cười. đầu tiên hắn dựng lên một cái khung gổ có chiều dài 3m chiều ngang 1,5m. sau đó hắn cột những sợi dây thừng nhỏ bằng đầu nhan, dọc theo chiều dài của khung gỗ.
Cứ cách 3cm là một sợi dây, cứ như thế cột hết lên khung gỗ. tiếp theo đó là chiều ngang, lần này hắn cũng làm như thế, nhưng tại các điểm giao nhau giữa hai sợi dây, Minh Vũ sẽ cột thắt gút lại.Cứ hết sợi này qua sợi khác, đoạn này qua đoạn khác cho đến hết khung gỗ mới thôi.
Và sản phẩm cuối cùng là một tấm lưới có chiều dài gần 3m. tấm lưới này rất tốt có thể sử dụng, mà đầu tiên hắn nghĩ tới không phải là dùng để bắt cá, mà dùng để làm võng nằm.
Võng chính là một loại vật dụng đã ăn sâu vào trong mỗi gia đình việt, hiện nay trong 10 gia đình Việt thì có 8 trong số đó một cái võng ở trong nhà.
Vì thế Minh Vũ đã tự làm cho mình bộ cái, số lưới còn dư kia cũng làm được một cái võng cung cấp cho thành viên nhóm thợ săn ở trên chòi cây.
Vì thế đám tân binh tranh nhau mà làm cái nhiệm vụ nhàm chán kia, qua sát hẻm núi.
Elr là người được chọn, trên chòi cây cũng không có chứa nhiều vật phẩm, chỉ là một cây dao xương, một bộ cung tên 3 cây giáo và một tấm khiên, ngoài ra còn có một cái ruột hươu dùng để chưa nước chùng một số thức ăn đơn giản.
Mà công việc của Elr cũng không có khó gì nhiều chỉ là quan sát hẻm núi và xung quanh khu vực, nhận diện hình dáng, bộ dạng, loài và số vật đi tới hẻm núi mà thôi.
Ngoài ra khi phát hiện người của bộ tộc khác tới cũng phải nhanh chóng thông báo cho nhóm tuần tra sớm nhất có thể.
Trong thời gian gần đây, thể chất cùng sức khỏe của bộ lạc cũng cải thiện rất là nhiều, số người già cũng ít than đau lưng hay mỏi gối gì cả, có lẽ là do đầy đủ thức ăn và mối khoáng.
Nhưng có một vấn nạn đang xảy ra với bộ lạc Đá Lớn, mà nguyên nhân chính là do Minh Vũ.
Bộ lạc lúc này có thất cả 285 người tất cả, ngoài 14 người đàn ông trưởng thành ra, còn có 38 thanh thiếu niên đang chuẩn bị làm lễ trưỡng thành trong đó có Minh Vũ ( 16 tuổi- làm lễ trưởng thành). 15 trẻ sơ sinh vừa mới sinh ra trong mùa khoảng thời gian này.
Ngoài ra còn có 77 người già, nam nữ đều có, số còn lại là phụ nữ có độ tuổi từ 15 tới 38. Số lượng này không hề ít 141 người tất cả.
Trong số 141 thành viên này hiện tại đã có 80 người đã giao phối, đồng thời mang thai. Một con số cực kỳ khủng bố đối với một bộ lạc có dân số ít chưa tới 300 người này.
Số liệu đó vừa được Exp báo cáo cho Minh Vũ biết, khi hắn nghe được chuyện này việc đầu tiên là muốn lấy cục đá đập vào đầu cho ngất đi.
“ con bà nó! Sao đám người bọn họ quá là trâu bò vậy! heo nọc à!” Minh Vũ gào lên.
Đứng kế bên Exp không hiểu heo nọc có nghĩa là gì, nhưng nàng biết thủ lĩnh đang không có vui vẻ gì hết.
Chu kỳ sinh sản của thai phụ từ lúc mang thai đến lúc sinh đứa nhỏ là khoảng 9 tháng. Mà lúc này mang thai cũng hơn 2 tháng rồi. nếu tính toán mùa đúng thì đám thai phụ này sẽ sinh trong thời gian đầu hoặc cuối mùa thu.
Quả thật đó là một gánh nặng lớn cho bộ lạc, không phải cứ việc sinh nhiều là tốt.Đầu tiên đầu thu đó chính là thời gian mua nhiều đồng thời củng là mùa thu hoạch tích trữ lương thực cho mùa đông.
Thứ hai là thai phụ sinh xong phải tỉnh dưỡng ít nhất là một tháng, mới có thể là việc tốt được, ngoài ra su khi sinh họ cũng phải chăm sóc đứa nhỏ.
Hơn 80 người mang thai là gần 1/3 dân số bộ lạc. như vậy mà nói đám người Klu phải nuôi 200 người còn lại.
Đây là vấn đề cực kỳ đau đầu cần phải suy nghĩ cho tốt mới không để lại hậu quả.
Xây dựng thêm nhà ở là điều không thể tránh khỏi, ngoài ra còn phải tích cực tìm kiếm tích trữ lương thực. chuẩn bị thêm vũ khí, da thú, thậm chí là tìm thêm tài nguyên chế tạo các vật phẩm hữu ít.
Hiện tại bụng còn nhỏ, đám thai phụ này có thể làm được việc, nhưng khi thai đạt 6 tháng tuổi, lúc này bụng đã to ra, đứng lên ngồi xuống cũng khổ sở huống chi là phải đi làm việc.
Nhưng cũng may thời gian đó thì bọn họ cũng đã thu hoạch xong khoai rồi.
Hiện tại hang đá đã quá sức chịu đựng cho người ở thêm đồng thời tích trữ lương thực. vì thế Minh Vũ quyết định thêm một lần nữa sản xuất gạch để xây nhà.
Cả bộ lạc sau những ngày nhàn nhã, bọn họ tất bậc công việc mới, ai đều có nhiệm vụ riêng của mình, các công việc thu gom hạt oliu cũng ngừng lại để tập trung vào công việc lớn.
Số phụ nữ mang thai kia, vì bụng còn nhỏ nên tiếp tục làm nhiệm vụ chăm sóc các thửa ruộng khoai và rau diếp.
Số còn lại là người già và phụ nữ khác thì gia nhập nhóm làm gạch. Lần này này được chế tác có hai loại, một loại y như củ, và một loại khác.
Loại gạch mới này là do Minh Vũ yêu cầu dùng để lót sàn, mỗi miếng gạch lót sàn có hình vuông mỗi cạnh dài 30cm, dày 3cm.
Minh Vũ dự định là trong khoảng thời gian sắp tới hắn sẽ xây ít nhất là một cái nhà kho và một cái sân phơi lớn.
Đầu tiên là hang đá không có đủ không gian để chưa tất cả các loại lương thực được, hơn nữa bên trong đó rất là âm u và ẩm thấp. thức ăn rất dễ bị nấm mốc.
Điều thứ rất là quan trọng, khoai một khi thu hoạch nếu sông có cách bảo quản tốt, nó sẽ mọc mầm lúc khoai có độc ăn sẽ chết người. vì thề sân phơi khô là một công trình thiết yếu.
Đang triển khai kế hoạch thì phía bên nhóm thợ săn truyền về tin tức mới nhất của bầy trâu. Sau nhiều ngày vắng bóng bọn chúng đã trở lại hẻm núi.
Ngay lập tức nhóm thợ săn, cung thủ tập hợp chuẩn bị vật tư bắt bầy trâu hoang kia.
Thế nhưng hắn đến đây thời gian cũng 8 tháng là ít, thế nhưng đến giờ hắn chưa có ăn bất kỳ một loại trái cây hay củ quả gì có vị ngọt cả.
Mà cũng rất khó để mà nói nơi này không có loại trái cây gì như thế, tại vì trong lúc này không thể tìm ra bất kỳ một trái chín nào cả. mùa đông vừa đi qua, mùa xuân vừa mới đến, cây cối đang trong thời gian mọc lá non, muốn có quả chít thì phải đợi ít nhất là cuối mùa xuân.
Vì thế tìm kiếm nguyên vật liệu để sản xuất đường là một chuyện rất là khó khăn trong lúc này.
Quả thật có nhiều lúc Minh Vũ muốn chế tạo nước mắm, vì sao là bởi vì đó chính là người Việt, Người Việt là phải có nước mắm, trong bửa ăn, nêm nếm gia vị đều có nó.
Nguyên vật liệu để ủ nước mắm cũng đã có sẳn, nhưng nhiệt độ lại không thích hợp chút nào.
Về nguyên tắc cơ bản muốn ủ cá làm nước mắm, nguyên liệu không thể thiếu là cá và muối. bộ lạc Đá Lớn đã có đủ, nhưng còn phải có điều kiện tự nhiên thuận lợi nữa. đó là nhiệt độ và ánh sáng mắt trời.
Nhiệt độ để ủ cá thích hợp nhất đó chính là 37-39 độ, sau thời gian ủ ba tháng phải đem ra phơi nắng để gia tăng tốc độ phân hủy của thịt cá.
Như vậy thời gian ủ nắm khoảng chừng 6 7 tháng, như thế mới có thể lọc được nước mắm. mà thời gian đó cũng trùng vào đầu hoặc giữa mùa thu.
Thế nhưng nước mắm lúc này không có thể sử dụng được ngay bởi vì nó rất là mặn, mặn đến nổi nếm thử một giọt cũng khiến bạn lên huyết áp.
Để giải quyết tình trạng này phải pha nước mắm với nước đường, đó là nguyên chính tại sao Minh Vũ mới cấp thiết tìm nguyên liệu để chế ra đường.
Còn một điều đáng lưu ý, tất cả các sản phẩm từ mắm đều phải có đường mới có thể sử dụng đường mới có thể ăn được.
Khoảng thời gian này ngoài việc vào rừng săn thú, đám người Klu vẫn tiếp tục quan sát tình hình khe núi có khoáng muối.
Phải nói một ngày như mọi ngày luôn có người trông chừng tại khe núi đó, thu thập về rất nhiều tin tức hữu ít.
Vì thế một gốc cây lớn gần đó đã trở thành một tháp canh cho bộ lạc Đá Lớn.
Gốc cây được chọn đó là một gốc cây sồi khá lớn, đường kính phải 4 người ôm mới hết. hơn nữa là tán cây có rất to và rộng có thể thiết kế một căn chòi nhỏ trên đó, để thuận tiện cho việc quan sát và ẩn nấp.
Sau hai ngày vận chuyển nguyên vật liệu và thi công công việc, căn chòi cũng đã hoàn thành. Căn chòi này khá nhỏ, được dựng trên nhánh cây to nhất, từ vị trí cái chòi này có thể quan sát rất xa.
Ngoài ra căn chòi là này còn được trang bị một vật mà khiến cho bộ lạc ai cũng ao ước muốn có được. đó là chiếc võng.
Võng chính là sản phẩm mới nhất của bộ lạc, nó được làm bằng dây thừng đan lại với nhau.
Phải nói đây là một kỳ công của Minh Vũ, hắn làm gì biết đan lưới bao giờ đâu. Thế nhưng hắn cũng bắt chước và mày mò, cái lưới mà hắn đan khác xa so với thời hiện tại.
Nghĩ đến chuyện đó cũng thật là buồn cười. đầu tiên hắn dựng lên một cái khung gổ có chiều dài 3m chiều ngang 1,5m. sau đó hắn cột những sợi dây thừng nhỏ bằng đầu nhan, dọc theo chiều dài của khung gỗ.
Cứ cách 3cm là một sợi dây, cứ như thế cột hết lên khung gỗ. tiếp theo đó là chiều ngang, lần này hắn cũng làm như thế, nhưng tại các điểm giao nhau giữa hai sợi dây, Minh Vũ sẽ cột thắt gút lại.Cứ hết sợi này qua sợi khác, đoạn này qua đoạn khác cho đến hết khung gỗ mới thôi.
Và sản phẩm cuối cùng là một tấm lưới có chiều dài gần 3m. tấm lưới này rất tốt có thể sử dụng, mà đầu tiên hắn nghĩ tới không phải là dùng để bắt cá, mà dùng để làm võng nằm.
Võng chính là một loại vật dụng đã ăn sâu vào trong mỗi gia đình việt, hiện nay trong 10 gia đình Việt thì có 8 trong số đó một cái võng ở trong nhà.
Vì thế Minh Vũ đã tự làm cho mình bộ cái, số lưới còn dư kia cũng làm được một cái võng cung cấp cho thành viên nhóm thợ săn ở trên chòi cây.
Vì thế đám tân binh tranh nhau mà làm cái nhiệm vụ nhàm chán kia, qua sát hẻm núi.
Elr là người được chọn, trên chòi cây cũng không có chứa nhiều vật phẩm, chỉ là một cây dao xương, một bộ cung tên 3 cây giáo và một tấm khiên, ngoài ra còn có một cái ruột hươu dùng để chưa nước chùng một số thức ăn đơn giản.
Mà công việc của Elr cũng không có khó gì nhiều chỉ là quan sát hẻm núi và xung quanh khu vực, nhận diện hình dáng, bộ dạng, loài và số vật đi tới hẻm núi mà thôi.
Ngoài ra khi phát hiện người của bộ tộc khác tới cũng phải nhanh chóng thông báo cho nhóm tuần tra sớm nhất có thể.
Trong thời gian gần đây, thể chất cùng sức khỏe của bộ lạc cũng cải thiện rất là nhiều, số người già cũng ít than đau lưng hay mỏi gối gì cả, có lẽ là do đầy đủ thức ăn và mối khoáng.
Nhưng có một vấn nạn đang xảy ra với bộ lạc Đá Lớn, mà nguyên nhân chính là do Minh Vũ.
Bộ lạc lúc này có thất cả 285 người tất cả, ngoài 14 người đàn ông trưởng thành ra, còn có 38 thanh thiếu niên đang chuẩn bị làm lễ trưỡng thành trong đó có Minh Vũ ( 16 tuổi- làm lễ trưởng thành). 15 trẻ sơ sinh vừa mới sinh ra trong mùa khoảng thời gian này.
Ngoài ra còn có 77 người già, nam nữ đều có, số còn lại là phụ nữ có độ tuổi từ 15 tới 38. Số lượng này không hề ít 141 người tất cả.
Trong số 141 thành viên này hiện tại đã có 80 người đã giao phối, đồng thời mang thai. Một con số cực kỳ khủng bố đối với một bộ lạc có dân số ít chưa tới 300 người này.
Số liệu đó vừa được Exp báo cáo cho Minh Vũ biết, khi hắn nghe được chuyện này việc đầu tiên là muốn lấy cục đá đập vào đầu cho ngất đi.
“ con bà nó! Sao đám người bọn họ quá là trâu bò vậy! heo nọc à!” Minh Vũ gào lên.
Đứng kế bên Exp không hiểu heo nọc có nghĩa là gì, nhưng nàng biết thủ lĩnh đang không có vui vẻ gì hết.
Chu kỳ sinh sản của thai phụ từ lúc mang thai đến lúc sinh đứa nhỏ là khoảng 9 tháng. Mà lúc này mang thai cũng hơn 2 tháng rồi. nếu tính toán mùa đúng thì đám thai phụ này sẽ sinh trong thời gian đầu hoặc cuối mùa thu.
Quả thật đó là một gánh nặng lớn cho bộ lạc, không phải cứ việc sinh nhiều là tốt.Đầu tiên đầu thu đó chính là thời gian mua nhiều đồng thời củng là mùa thu hoạch tích trữ lương thực cho mùa đông.
Thứ hai là thai phụ sinh xong phải tỉnh dưỡng ít nhất là một tháng, mới có thể là việc tốt được, ngoài ra su khi sinh họ cũng phải chăm sóc đứa nhỏ.
Hơn 80 người mang thai là gần 1/3 dân số bộ lạc. như vậy mà nói đám người Klu phải nuôi 200 người còn lại.
Đây là vấn đề cực kỳ đau đầu cần phải suy nghĩ cho tốt mới không để lại hậu quả.
Xây dựng thêm nhà ở là điều không thể tránh khỏi, ngoài ra còn phải tích cực tìm kiếm tích trữ lương thực. chuẩn bị thêm vũ khí, da thú, thậm chí là tìm thêm tài nguyên chế tạo các vật phẩm hữu ít.
Hiện tại bụng còn nhỏ, đám thai phụ này có thể làm được việc, nhưng khi thai đạt 6 tháng tuổi, lúc này bụng đã to ra, đứng lên ngồi xuống cũng khổ sở huống chi là phải đi làm việc.
Nhưng cũng may thời gian đó thì bọn họ cũng đã thu hoạch xong khoai rồi.
Hiện tại hang đá đã quá sức chịu đựng cho người ở thêm đồng thời tích trữ lương thực. vì thế Minh Vũ quyết định thêm một lần nữa sản xuất gạch để xây nhà.
Cả bộ lạc sau những ngày nhàn nhã, bọn họ tất bậc công việc mới, ai đều có nhiệm vụ riêng của mình, các công việc thu gom hạt oliu cũng ngừng lại để tập trung vào công việc lớn.
Số phụ nữ mang thai kia, vì bụng còn nhỏ nên tiếp tục làm nhiệm vụ chăm sóc các thửa ruộng khoai và rau diếp.
Số còn lại là người già và phụ nữ khác thì gia nhập nhóm làm gạch. Lần này này được chế tác có hai loại, một loại y như củ, và một loại khác.
Loại gạch mới này là do Minh Vũ yêu cầu dùng để lót sàn, mỗi miếng gạch lót sàn có hình vuông mỗi cạnh dài 30cm, dày 3cm.
Minh Vũ dự định là trong khoảng thời gian sắp tới hắn sẽ xây ít nhất là một cái nhà kho và một cái sân phơi lớn.
Đầu tiên là hang đá không có đủ không gian để chưa tất cả các loại lương thực được, hơn nữa bên trong đó rất là âm u và ẩm thấp. thức ăn rất dễ bị nấm mốc.
Điều thứ rất là quan trọng, khoai một khi thu hoạch nếu sông có cách bảo quản tốt, nó sẽ mọc mầm lúc khoai có độc ăn sẽ chết người. vì thề sân phơi khô là một công trình thiết yếu.
Đang triển khai kế hoạch thì phía bên nhóm thợ săn truyền về tin tức mới nhất của bầy trâu. Sau nhiều ngày vắng bóng bọn chúng đã trở lại hẻm núi.
Ngay lập tức nhóm thợ săn, cung thủ tập hợp chuẩn bị vật tư bắt bầy trâu hoang kia.
Danh sách chương