Thế nhưng Minh Vũ đã quá đề cao nồi đất của mình rồi, các bộ lạc nơi đây chú trông mai rùa không phải vì nó có tác dụng nấu thuốc, hay đun sôi nước gì cả.
Thử nghĩ mà xem, cần gì nhiều nồi nấy thuốc như thế, có thể tay phiên nhau mà dùng. Mục đích sử dụng chính của mai rùa đó chính là nơi cất dự trữ nước uống.
Tại vùng đồng có thứ quý giá nhất không phải là thức ăn, mà chính là nước uống. bây giờ chỉ là giửa mùa khô, các nguồn nước uống vẫn còn khá phong phú, nhưng thêm 1 -2 tháng nữa, các nguồn nước này sẽ cạn kiệt, thậm chí là khô cạn chỉ còn bùn, lúc này giữa các bộ lạc này lại nỗ ra những trận chiến tranh giành nguồn nước.
Một số bộ lạc thì mạo hiểm ra những hồ nước ngọt lớn thu thập nước uống, nhưng bọn họ phải đương đầu với cá sấu đầm lầy cực kỳ hung hiểm.
Bởi vì công nghệ đồ gốm vẫn không có phát triển tại đây, thế nên vật chứa đựng nước cực kỳ hiếm có. Mà mai rùa lại có chức năng chứa đựng rất tốt, vì thề mai rùa mới là vật quan trọng nhất, trai đổi.
Mà nồi của bộ lạc Đại Việt lại dùng nước làm thức ăn, như thế tiêu hao nước rất là lớn, những bộ lạc tại nơi đây cũng không có chú trọng vấn đề này. Chỉ qua tâm đến sức chứa nước có được nhiều hay không. Như thế bọn họ mới định ra giá cả trao đổi.
Đương nhiên giá cả phải tùy thuộc vào chất lượng cũng như số lượng mai rùa bộ lạc Mai Đá mang đến.
Ba ngày sau, dưới sự mong đợi của hàng trăm con người, cuối cùng bộ lạc Mai Đá cũng đến, đội hình bọn họ cực kỳ rầm rộ, có ít ít khoảng 100 người, dẫn đầu là một gã đàn ông trung niên tóc cũng đã hoa râm, đồng thời trên người bọn họ mang một cỗ khí tức rất khác xa những người sinh sống tại vùng đồng cỏ. đó là hương vị của biển, mùi đặc trưng của biển.
Minh Vũ cũng không có vội trao đổi với đám người kia, hắn chỉ âm thầm quan sát, cũng như nhìn xem thái độ của những bộ lạc đối với bộ lạc Mai Đá này.
Quả thật bộ lạc Mai Đá được chào đón cực kỳ nồng nhiệt, hơn nữa Minh Vũ còn cảm nhận được có một sự kính trọng đối với gã dẫn đầu kia.
Ito thủ lĩnh bộ lạc Mai Đá nằm tận tít xa phia nam dòng Quada rộng lớn, bộ lạc này thuộc loại cở lớn bộ lạc nằm tại rìa bờ biển. bộ lạc có khoảng 1200- 1500 nhân khẩu.
Bộ lạc này thức ăn chủ yếu là các loại sản vật dưới biển, cá tôm ốc ven biển rất nhiều. thế nên nhu cầu thức ăn đối với bộ lạc này không có bấp bách. Nhưng mặt lợi thì cũng có mặt hại, nước ngọt chính là thứ bộ lạc này thiếu thốn nhất đặc biệt là vào mùa khô.
Từ nhiều năm trước, bộ lạc này đã biết dùng mai rùa biển chế tạo thành những vật để dự trữ nước, đồng thời cũng giao du với các bộ lạc ở vùng đồng cỏ để trao đổi những thứ cần thiết, ví dụ như thịt khô, da thú, thảo dược. và một thứ đặc biệt khác nữa chính là bao tử động vật ăn cỏ.
Không ai biết bộ lạc này thu gom bao tử động vật ăn cỏ để làm gì, thế nhưng giá cả thu gom lại rất là cao. Thông thường thì 5 bao tử động vật ăn cỏ sẽ trao đổi được một túi thịt của bộ lạc Mai Đá.
Đội hình cả trăm người thế kia, nhưng chỉ có khoảng 10 người vác trên lưng một cái mai rùa lớn có đường kính chừng 1 mét.
Ngoài ra bọn họ vác rất nhiều túi bằng da thú, rất to lớn trên lưng, nhưng không biết chứa thứ gì bên trong, nhưng nhìn dáng đi thì những vật kia rất là nhẹ.
Dưới sự chào đón nồng nhiệt của mọi người Ioto dẫn theo tộc nhân của mình vào một vị trí ngya tại trung tâm cực kỳ rộng rãi. Cũng như đã được dọn cỏ sẵn chỉ cần đám người kia vào dựng lều trại là được.
Không để cho Ito kịp thở, đã có rất nhiều bộ lạc đến đó chờ đợi sẵn, giống như bộ lạc Mai Đá chuẩn bị phát thức ăn bố thí vậy.
Ito tuy bộ dáng phong trần mệt mỏi, nhưng lão vẫn ân cần giao tiếp với đám người kia, lúc này dường như lão là trung tâm của cả thể giới vậy.
“ Melly! Chuyện kia là sao?” Minh Vũ cảm thấy khó hiểu, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người lại được các thủ lĩnh bộ lạc khác tôn trọng và tiếp đón nồng nhiệt đến thế.
“ Ito có trứng! trứng của lão ăn rất tốt! ăn rất ngon! Nhưng rất nhỏ, chỉ bằng chừng này thôi!” Melly ngây người nói. Bộ dáng của nàng lúc này cực kỳ mập mờ khiến cho Minh Vũ có một suy nghĩ khác. Hắn hay lập tức đen mặt hỏi Melly cho ngô ra khoai mọi chuyện.
Thì ra thứ trứng ma Melly nói là một loại trứng chỉ có tại bộ lạc Mai Đá, hơn nữa Ito hoàn toàn cho miễn phí. Nếu như lúc này Melly không được Minh Vũ nuôi cho mập ăn cho ngập mặt thì lúc này nàng cũng từ bỏ liêm sĩ đến tìm lão Ito tìm trứng của lão rồi.
………………………………………………………………………
Ngày hôm sau, su khi bộ lạc Mai Đá đến được một ngày cũng là lúc phiên chợ trao đổi bắt đầu. lấy bộ lạc Mai Đá làm trung tâm, các bộ lạc bày biện gian hàng của mình ra chung quanh, tùy thoe vào người đến trước, kẽ đến sau mà những vị trí tiếp theo có sự thay đổi nhất định.
Riêng bộ lạc Đại Việt, vì đến khá trễ, nên vị trí thuộc về vòng ngoài không được chú ý.
Vật phẩm trao đổi cũng không có gì nhiều mới lạ, chủ yếu là các sản vật của vùng đồng cỏ, đồng thời da thú, thịt khô, hạt khô, hoa quả khô, xương thú lớn cũng được mang ra trao đổi rất nhiều.
Bộ lạc Ngà Voi mang đến một cặp ngà voi cực lớn, thứ kia hẳn là được lấy ra từ cơ thể của một con voi đực lớn. đồng thời bộ da to lớn cũng đuôc cắt ra từng mãnh lớn. những thứ kia nếu vào mùa đông dùng làm lều trại sẽ dùng rất tốt, bên trong sẽ rất ấm áp. Gió đông không thể lùa vào.
Với những bộ lạc ở vùng đồng cỏ thì thứ này cực kỳ có giá trị nhưng đối với những bộ lạc kiểu như Đồ Sơn, Sầm Sơn, hay Đại Việt thì cũng không có tác dụng là bao ngoài việc lót thảm ngủ cho ấm. chứ đa phần những bộ lạc vùng rừng núi đều sống gần hang động vách núi có chức năng chắn gió rất tốt.
Minh Vũ cũng chú ý đến một bộ lạc khác, bộ lạc này đến từ vùng phía tây đầm lầy, sản vật của bộ lạc này là một loại hạt màu nâu đỏ, có vỏ rất cứng, nhưng khi nướng trong lửa hoặc vùi trong tro lửa, vỏ cứng sẽ tách ra, để lộ ra phần nhân bên trong ăn rất bùi béo. Chứng minh hàm lượng đạm và portein bên trong rất cao. Hơn nữa giả cả cũng rất ổn. hai túi thịt có thể đổi được một túi loại hạt này. Minh Vũ cũng đổi về 5 túi lớn về xem thử có trồng trọt và nhân giống được không.
Ngoài ra hắn cũng trao đổi các loại thảo dược khác, ví như thuốc trị đau bụng của bộ lạc Đồ Sơn. Thảo dược Kiba trị nóng sốt, cùng cỏ máu cũng được trao đổi rất là nhiều.
Thế nhưng về phần hạt giống hay những thứ có thể gieo trồng thi hầu như tìm không ra, bởi vì những bộ lạc này giữ hầu như rất kín.
Cuối cùng là bộ lạc Mai Đá, lấy mai rùa làm chủ đạo, giá cả cũng như năm ngoái 30 túi thịt khô đổi được một chiếc mai rùa lớn, mỗi bộ lạc chỉ đổi được một cái. Mà lần này có khoảng 15 bộ lạc đến tranh giành trao đổi, thế nên có một sự tranh giành không hề nghẹ giữa những bộ lạc có và không có đổi được mai rùa.
Minh Vũ dường như nhìn ra được có cái âm mưu gì đó trong đây, tại sao mỗi năm luôn là 10 cái mai rùa lớn, tại sao không thể hơn. Dựa theo những quả trứng mà Ito trao tặng cho đám người kia, thì hẳn là phụ cận bộ lạc Mai Đá sinh sống có một bãi rùa đẻ trứng. như thế chỉ cần canh đúng thời điểm khi rùa lên đẻ trứng thì lúc đó là thời gian bắt rùa tốt nhất dễ dàng nhất.
Minh Vũ cũng dạo qua gian hàng kia một lần, giống như những gì hắn phán đoán, những sản vật kia đều là thủy sinh dưới biển, như cá biển khô, mực khô, bạch tuộc phơi khô và cả tôm khô đều có.
Thử nghĩ mà xem, cần gì nhiều nồi nấy thuốc như thế, có thể tay phiên nhau mà dùng. Mục đích sử dụng chính của mai rùa đó chính là nơi cất dự trữ nước uống.
Tại vùng đồng có thứ quý giá nhất không phải là thức ăn, mà chính là nước uống. bây giờ chỉ là giửa mùa khô, các nguồn nước uống vẫn còn khá phong phú, nhưng thêm 1 -2 tháng nữa, các nguồn nước này sẽ cạn kiệt, thậm chí là khô cạn chỉ còn bùn, lúc này giữa các bộ lạc này lại nỗ ra những trận chiến tranh giành nguồn nước.
Một số bộ lạc thì mạo hiểm ra những hồ nước ngọt lớn thu thập nước uống, nhưng bọn họ phải đương đầu với cá sấu đầm lầy cực kỳ hung hiểm.
Bởi vì công nghệ đồ gốm vẫn không có phát triển tại đây, thế nên vật chứa đựng nước cực kỳ hiếm có. Mà mai rùa lại có chức năng chứa đựng rất tốt, vì thề mai rùa mới là vật quan trọng nhất, trai đổi.
Mà nồi của bộ lạc Đại Việt lại dùng nước làm thức ăn, như thế tiêu hao nước rất là lớn, những bộ lạc tại nơi đây cũng không có chú trọng vấn đề này. Chỉ qua tâm đến sức chứa nước có được nhiều hay không. Như thế bọn họ mới định ra giá cả trao đổi.
Đương nhiên giá cả phải tùy thuộc vào chất lượng cũng như số lượng mai rùa bộ lạc Mai Đá mang đến.
Ba ngày sau, dưới sự mong đợi của hàng trăm con người, cuối cùng bộ lạc Mai Đá cũng đến, đội hình bọn họ cực kỳ rầm rộ, có ít ít khoảng 100 người, dẫn đầu là một gã đàn ông trung niên tóc cũng đã hoa râm, đồng thời trên người bọn họ mang một cỗ khí tức rất khác xa những người sinh sống tại vùng đồng cỏ. đó là hương vị của biển, mùi đặc trưng của biển.
Minh Vũ cũng không có vội trao đổi với đám người kia, hắn chỉ âm thầm quan sát, cũng như nhìn xem thái độ của những bộ lạc đối với bộ lạc Mai Đá này.
Quả thật bộ lạc Mai Đá được chào đón cực kỳ nồng nhiệt, hơn nữa Minh Vũ còn cảm nhận được có một sự kính trọng đối với gã dẫn đầu kia.
Ito thủ lĩnh bộ lạc Mai Đá nằm tận tít xa phia nam dòng Quada rộng lớn, bộ lạc này thuộc loại cở lớn bộ lạc nằm tại rìa bờ biển. bộ lạc có khoảng 1200- 1500 nhân khẩu.
Bộ lạc này thức ăn chủ yếu là các loại sản vật dưới biển, cá tôm ốc ven biển rất nhiều. thế nên nhu cầu thức ăn đối với bộ lạc này không có bấp bách. Nhưng mặt lợi thì cũng có mặt hại, nước ngọt chính là thứ bộ lạc này thiếu thốn nhất đặc biệt là vào mùa khô.
Từ nhiều năm trước, bộ lạc này đã biết dùng mai rùa biển chế tạo thành những vật để dự trữ nước, đồng thời cũng giao du với các bộ lạc ở vùng đồng cỏ để trao đổi những thứ cần thiết, ví dụ như thịt khô, da thú, thảo dược. và một thứ đặc biệt khác nữa chính là bao tử động vật ăn cỏ.
Không ai biết bộ lạc này thu gom bao tử động vật ăn cỏ để làm gì, thế nhưng giá cả thu gom lại rất là cao. Thông thường thì 5 bao tử động vật ăn cỏ sẽ trao đổi được một túi thịt của bộ lạc Mai Đá.
Đội hình cả trăm người thế kia, nhưng chỉ có khoảng 10 người vác trên lưng một cái mai rùa lớn có đường kính chừng 1 mét.
Ngoài ra bọn họ vác rất nhiều túi bằng da thú, rất to lớn trên lưng, nhưng không biết chứa thứ gì bên trong, nhưng nhìn dáng đi thì những vật kia rất là nhẹ.
Dưới sự chào đón nồng nhiệt của mọi người Ioto dẫn theo tộc nhân của mình vào một vị trí ngya tại trung tâm cực kỳ rộng rãi. Cũng như đã được dọn cỏ sẵn chỉ cần đám người kia vào dựng lều trại là được.
Không để cho Ito kịp thở, đã có rất nhiều bộ lạc đến đó chờ đợi sẵn, giống như bộ lạc Mai Đá chuẩn bị phát thức ăn bố thí vậy.
Ito tuy bộ dáng phong trần mệt mỏi, nhưng lão vẫn ân cần giao tiếp với đám người kia, lúc này dường như lão là trung tâm của cả thể giới vậy.
“ Melly! Chuyện kia là sao?” Minh Vũ cảm thấy khó hiểu, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người lại được các thủ lĩnh bộ lạc khác tôn trọng và tiếp đón nồng nhiệt đến thế.
“ Ito có trứng! trứng của lão ăn rất tốt! ăn rất ngon! Nhưng rất nhỏ, chỉ bằng chừng này thôi!” Melly ngây người nói. Bộ dáng của nàng lúc này cực kỳ mập mờ khiến cho Minh Vũ có một suy nghĩ khác. Hắn hay lập tức đen mặt hỏi Melly cho ngô ra khoai mọi chuyện.
Thì ra thứ trứng ma Melly nói là một loại trứng chỉ có tại bộ lạc Mai Đá, hơn nữa Ito hoàn toàn cho miễn phí. Nếu như lúc này Melly không được Minh Vũ nuôi cho mập ăn cho ngập mặt thì lúc này nàng cũng từ bỏ liêm sĩ đến tìm lão Ito tìm trứng của lão rồi.
………………………………………………………………………
Ngày hôm sau, su khi bộ lạc Mai Đá đến được một ngày cũng là lúc phiên chợ trao đổi bắt đầu. lấy bộ lạc Mai Đá làm trung tâm, các bộ lạc bày biện gian hàng của mình ra chung quanh, tùy thoe vào người đến trước, kẽ đến sau mà những vị trí tiếp theo có sự thay đổi nhất định.
Riêng bộ lạc Đại Việt, vì đến khá trễ, nên vị trí thuộc về vòng ngoài không được chú ý.
Vật phẩm trao đổi cũng không có gì nhiều mới lạ, chủ yếu là các sản vật của vùng đồng cỏ, đồng thời da thú, thịt khô, hạt khô, hoa quả khô, xương thú lớn cũng được mang ra trao đổi rất nhiều.
Bộ lạc Ngà Voi mang đến một cặp ngà voi cực lớn, thứ kia hẳn là được lấy ra từ cơ thể của một con voi đực lớn. đồng thời bộ da to lớn cũng đuôc cắt ra từng mãnh lớn. những thứ kia nếu vào mùa đông dùng làm lều trại sẽ dùng rất tốt, bên trong sẽ rất ấm áp. Gió đông không thể lùa vào.
Với những bộ lạc ở vùng đồng cỏ thì thứ này cực kỳ có giá trị nhưng đối với những bộ lạc kiểu như Đồ Sơn, Sầm Sơn, hay Đại Việt thì cũng không có tác dụng là bao ngoài việc lót thảm ngủ cho ấm. chứ đa phần những bộ lạc vùng rừng núi đều sống gần hang động vách núi có chức năng chắn gió rất tốt.
Minh Vũ cũng chú ý đến một bộ lạc khác, bộ lạc này đến từ vùng phía tây đầm lầy, sản vật của bộ lạc này là một loại hạt màu nâu đỏ, có vỏ rất cứng, nhưng khi nướng trong lửa hoặc vùi trong tro lửa, vỏ cứng sẽ tách ra, để lộ ra phần nhân bên trong ăn rất bùi béo. Chứng minh hàm lượng đạm và portein bên trong rất cao. Hơn nữa giả cả cũng rất ổn. hai túi thịt có thể đổi được một túi loại hạt này. Minh Vũ cũng đổi về 5 túi lớn về xem thử có trồng trọt và nhân giống được không.
Ngoài ra hắn cũng trao đổi các loại thảo dược khác, ví như thuốc trị đau bụng của bộ lạc Đồ Sơn. Thảo dược Kiba trị nóng sốt, cùng cỏ máu cũng được trao đổi rất là nhiều.
Thế nhưng về phần hạt giống hay những thứ có thể gieo trồng thi hầu như tìm không ra, bởi vì những bộ lạc này giữ hầu như rất kín.
Cuối cùng là bộ lạc Mai Đá, lấy mai rùa làm chủ đạo, giá cả cũng như năm ngoái 30 túi thịt khô đổi được một chiếc mai rùa lớn, mỗi bộ lạc chỉ đổi được một cái. Mà lần này có khoảng 15 bộ lạc đến tranh giành trao đổi, thế nên có một sự tranh giành không hề nghẹ giữa những bộ lạc có và không có đổi được mai rùa.
Minh Vũ dường như nhìn ra được có cái âm mưu gì đó trong đây, tại sao mỗi năm luôn là 10 cái mai rùa lớn, tại sao không thể hơn. Dựa theo những quả trứng mà Ito trao tặng cho đám người kia, thì hẳn là phụ cận bộ lạc Mai Đá sinh sống có một bãi rùa đẻ trứng. như thế chỉ cần canh đúng thời điểm khi rùa lên đẻ trứng thì lúc đó là thời gian bắt rùa tốt nhất dễ dàng nhất.
Minh Vũ cũng dạo qua gian hàng kia một lần, giống như những gì hắn phán đoán, những sản vật kia đều là thủy sinh dưới biển, như cá biển khô, mực khô, bạch tuộc phơi khô và cả tôm khô đều có.
Danh sách chương