“ Klu! Lôi nó lên!” Minh Vũ cười tà nhìn chắm chằm con ngựa đầu đàn kia. Sau đó hắn liền phân phó cho Klu chuẩn bị trang bị cũng như cách thế nào để khuất phục con ngựa cứng đầu kia.

Bởi vì bầy ngựa bị vùi quá nửa dưới bùn, nên việc mang chúng lên khá là khó khăn. Cũng phải mất hết nửa giờ mời mang con ngựa đầu đàn lên được.

Lúc này cả thân thể nó đã bị bao phủ đầy bùn nhão. Nhưng như vậy cũng không thể nào làm cho nó mất một chút nhuệ khí nào cả.

“ hỳ hỳ hỳ!” trong miện nó lúc nào cũng phát ra âm thành tỏ ra cực kỳ bất mãn, lâu lâu nó lại vùng người lên muốn thoát khỏi trói buộc.

Nhưng cho dù thế nào nó cũng không thoát khỏi trói buộc trên người cả. một sợi dây thòng lọng luôn treo trên cổ chưa tính các phần bụng, chân trước, chân sau đều có dât trói buộc cố định vào một gốc cây gần đó.

Lúc này do dù nó có sực mạnh phi thường vuột trội cũng khó có thể thoát được ma trảo của Minh Vũ cả.

Klu được giao trọng trách thuần phục con ngựa hoang này. Đối với loài ngựa không thể dùng thức ăn để thuần hóa chúng. Chúng có lòng tự tôn rất là cao, cho dù có đói chết cũng sẽ không bị khuất phục. đối với chúng chỉ có sức mạnh, kẽ mạnh hơn nó nó mới khuất phục.

Mà trong bộ lạc thì chỉ có Klu là chiến binh mạnh nhất, cũng có một chút đầu óc trong bộ lạc.

Orc khỏe mạnh, sức mạnh có thể so với một con trâu, nhưng lại bị vấn đề gen di truyền cận huyết nên rất là đần độn, cả bộ lạc hắn chỉ nghe lời duy nhất là Minh Vũ.

Melly dũng mãnh thiện chiến, có đầu óc, nhưng nàng thiên phú về nhanh nhẹn và tốc độ làm chủ. Còn để khuất phục con ngựa thì cần đến sức mạnh và sức bềnh mới làm được.

Chok thì tên này mạnh miệng nhưng nhát gan không thể nào làm được chuyện đại sự.

Iru giỏi nhất là giao tiếp du thuyết, nịn bợ không đáng nhắc tới.

Sau nhiều lần phân tích Minh Vũ quyết định cho Klu khai đao đầu tiên.

Rất nhanh mấy cái tộc nhân xung quang sau khi cột con ngựa vào gốc cây cũng nhanh chóng lùi ra một đoạn, bao bây lấy hiện trường tạo thành một hình tròn. Mà lúc này trong vòng tròn chỉ có mổi một mình Klu đối diên với con ngựa. bộ dáng cúi ngừa. nhưng ánh mắt lăng lệ hình chòng chọc con ngựa.

“ Hý!” cảm nhận được địch ý và nguy cơ trên người Klu mang lại. con ngựa đã lồng lên, cả người chồng dậy hai vó trước không ngừng đập mạnh trong không khí.

Sau đó bắt đầu cào cào đất lộ ra bộ dạng đối đầu một một, giống như đó là nghi thức chiến đấu của loài ngựa.

Klu lúc này để lộ ra bộ dáng cực kỳ thận trọng, trên người hắn lúc này đã trang bị một lớn giáp da cực dày, đề phòng khi bị ngựa đá còn có thể giảm nhẹ chấn thương.

Minh Vũ giao cho hắn việc này cũng không phải là đem con bỏ chợ tùy cho hắn tự xử lý.

Mà là Minh Vũ đã hướng dẫn cách thức, cũng như chuẩn bị cho Klu các loại công cụ phụ trợ.

Ngoài trên người mặc một bộ giáp da cá sấu thật dày ra, Klu còng được cột một sợi dây lớn, phía sau có mấy người nắm chắc sợi dây đó, một khi klu bị thương mấy người kia sẽ nhanh chóng kéo Klu ra ngoài tránh cho hắn bị thương tổn nặng hơn.

Cả một đám người im lặng, ngay cã mấy con ngựa phía dưới cũng im lặng, chăm chú quan sát trận chiến kia một người một thú im lằng, hằm hằm nhìn nhau, không một ai động cả.

Bất ngờ Klu rú lên một tiếng cả người nhảy lên, ý định muốn lao vao con ngựa đấu tay đôi.

Con ngựa cũng rú lên, một lần nữa lồng lên. Chuẩn bị giao phong.

Thế nhưng không ngờ đến Klu chỉ làm bộ xông lên thôi chứ hắn không có ý định lao lên tấn công trước. con ngựa nhất thời bị mất ưu thế ban đầu, vó ngựa vừa chạm xuống đất Klu đã thừa cơ vọt lên cả thân hình không khác gì một con khỉ ôm lấy cổ con ngựa.

Bất ngờ đầu bị tập kích, con ngựa giận dữ lồng lên, thế nhưng Klu nặng chí ít cũng 60kg, phối hợp cùng quán tính cũng như sức mạnh của mình, chỉ trong tức khác con ngựa đã bị mất đã ngã khụy xuống đất.

Nhưng nó vẫn cố gắng chống đỡ, không bị nằm bẹp xuống. bí đường cố gắng thoát ra, nhưng Klu như giòi trong xương bám lấy không tha, ưu thế của ngựa hoàn toàn không thể vận dụng, hơn nữa điểm yếu nhất của nó là cổ lại bị công kích.

Không còn đường nào khác hàm răng nó mở thật to hung hăng cắn một ngụng vào phần hông Klu.

“ Ah!” Klu hét thảm một tiếng, tuy thân trên người hắn mặc một giáp thật dày dưng lực hàm ngựa cũng không hề yếu chút nào, bị xứt thịt thì không có nhưng đau đớn vẩn có thừa.

Klu rống lên một tiếng miệng hắn cũng tiện mở ra cắn vào lỗ tai con ngựa. mau tươi phu ra đầy mặt hắn. con ngựa cũng rống lên thảm thiết, nhưng miệng vẫn không hả ra một chút nào hết.

Hai bên giằng co một hồi, mặt Minh Vũ cũng đen lại, hắn thật không ngờ ngựa cũng có thể cắn người, mà Klu cũng không khác gì chó cắn ngược lại.

Cuối cùng con ngựa cũng không chịu được nữa, thả lỏng thân hình cũng không còn giằng co nữa ý chịu thua đầu hàng. Klu nhất thời được buôn lỏng, cả người cũng đổ ập xuống thở hổn hễn.

“ rống!~ rống! rống!” chúng tộc nhân lại cuồng rống lên, điều này chứng tỏ Klu đã thành công, con ngựa kia đã khuất phục. bọn họ mắt thòm thèm nhìn mấy con ngựa bên dưới hố, ý định mình sẽ thuần phục một con trong số đó, nó sẽ là vật cưỡi của bọn họ. họn hắn muốn được như Klu có một con thú để cưỡi. hằng ngày vào buổi chiều cùng thú cưỡi đi dạo, tắm cho nó, chải lông cho nó….

Chừng 10 phút sau, Klu cũng đã phục hồi một chút thể lực, hắn liền lấy ra từ trong ngực một bộ dây cương đặc chế dành cho ngựa,với kích thước phỏng chế từ dây cương của hươu sừng tấm.

Dây cương là một cong cụ đặc thù cùng để khống chế và điều khiển ngựa, vì kim loại ít và hiếm thế nên Minh Vũ đã làm khóa hàm bằng loại gỗ màu đen tuyền cức rắng mà hắn tìm thấy ở vùng dồng cỏ.

Dây cương được mang vào, con ngựa cố tình vùng vẫy một chút, thế nhưng nó cũng đã hết sức vùng vẫy chỉ mang tính tượng trưng mà thôi.

Có kinh nghiệm từ người đầu tiên cũng như con đầu đàn cũng đã bị khuất phục thế nên việc thu phục những con còn lại hầu như rất dễ dàng, thậm chí còn không cần đến chiến thuật tay đôi chứng tỏ thực lực nữa. mà chỉ cần lôi chúng lên mặt đất rồi dùng dây cương lắp vào là xong chuyện.

Nói thì nhanh, thế nhưng đến tận ngày hôm sau, bộ lạ mới giải quyết hoàn toàn được cho bầy ngựa lên mặt đất, cũng nhưng mang chung về nơi cư trú bộ lạc.

Tuy có một số con vẫn cứng đầu, nhưng dùng thức ăn, nước uống pha muối loãng là mồi dụ, chỉ trong 5 ngày tiếp theo bầy ngựa có vẽ nghe lời hơn rất nhiều, tuy chưa có thể trèo lên lưng cưỡi được, nhưng đã tốt hơn lúc đầu rất nhiều.

Cả nhóm người cực kỳ vui mừng, còn nhóm người Baba mới gia nhập bộ lạc cũng không biết được những chiến tích lỗi lạc trước kia của bộ lạc từng thuần hóa trân sừng dài như thế nào, cũng muốn rớt con mắt khi quan sát bầy ngựa nghe lời chịu phục tùng theo từng ngày.

Mà trong những ngày này Minh Vũ cũng không có rãnh rỗi chút nào, hắn đang nghiên cứu hệ thống yên ngựa và cả móng ngựa.

Hai công cụ này cực kỳ quan trọng, không những giúp cho người cưỡi ngựa có thể thuận tiện dùng dược sức trên lưng ngựa, mà còn làm giảm khả năng thương tổn đến ngựa.

………………………………………….

Trở lại với Kai cùng đồng bọn, sau khi bất ngờ rút quân trước khi tấn công bộ lạc Sầm Sơn trong một phút suy nghĩ, lần này Kai đã mang quân trở lại, hơn nữa không hề lén lén lúc lúc ẩn nấp trong bóng đêm, mà đường đường chính chính kéo quân sang. Lấy tư thế oai nghiêm nhất, đội hình trang bị chỉnh tề, trang phụ cũng có mấy phần giống nhau chứng tỏ đây là một đội quân chính quy tiêu chuẩn.

Tuy không có được hoành tráng như giáp da, trang bị đồng sắt gì đó đồng nhất một màu, một kiểu dáng. Nhưng lại là một kỳ cảnh trong xã hội nguyên thủy lúc này.

Kai đi đầu trên người hắn là một bộ giáp da chỉnh tề, chứ không phải là quấn quấn da trên cơ thể. Cổ tay, cổ chân đều được quấn một lớp da phòng hộ và được buộc chặt bằng dây thừng, trông cực kỳ chỉnh tề.

Hắn đội trên đầu một cái nón lông chim hai màu trắng đen nguyên thủy có cấu tạo giống như những chiếc nón tù trưởng các bộ lạc da đỏ vùng bắc mỹ.

Theo sau hắn là ba hàng quân lính với trang bị, trang phục chình bược đều nhau, trong đó 4 hàng đầu đều trang bị cung tên với những mũi tên được làm bằng đá hay bằng gỗ được vót nhọn, tuy không có sát thương cao như tê của bộ lạc Đại Việt, nhưng đen so sánh với vũ khí bằng xương của bộ lạc Sầm Sơn thì tốt hơn rất nhiều.

Đội cung thủ của Kai có tầm bắn tối đa lên đến 70 mét, sức tấn không cũng không hề kém, nhưng thần hoạt động chính xác cũng như sát thương lớn nhất là nằm trong khoảng 50m.

Phía lưng đôi cung thì la một một đội hình hơn 50 người tay trái bọn cần một ngọn giáo bằng gỗ, có mũi được chế tác bằng đá hay xương, nhưng được mài ngọn vô cùng sắc bén. Tay phải là cầm một tấm khiên được kết bằng những nhánh cây có cấu tạo giống như những tấm khiên thời Đường Trung Quốc dùng để đánh giặc Oa hải tặc nhật bản. cấu tạo gọn nhẹ, nhưng lại có thể chống đỡ tốt các công kích chặt chém.

Sau lưng bọn họ lại có thêm 4 thanh giáp, nhưng ngắn hơn chỉ dài chừng một mét.

Và cuối cùng là khoảng 50 còn lại trang bị giáp da trên người, ngoài ra bên hôn bọn họ treo rất là nhiều túi được làm bằng da thú, không biết chứa gì bên trong nhưng là rất là nặng. ngoài ra dao xương, ngọn giáo bọn họ mang trên người cũng không hề thiếu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện