Edit: Ôn Khách Hành

Beta: Ame

*****

Sinh hoạt của nhà Black luôn tuân theo quy luật, bọn họ thức dậy sớm hơn một chút so với những người khác trong bộ lạc, cõng một đám nhóc đi tiểu, tiện thể tập bay. Cả người toát đầy mồ hôi (cũng dừng lại ăn sáng), sau đó bọn hắn mới mang theo hai đứa nhỏ quay về, sau khi đưa chúng đến trường, cặp chồng chồng lại bắt đầu đi săn.

Hôm nay cũng thế.

Black và White đang tập bay.

Kỳ thực trong lòng bọn hắn vẫn luôn cảm thấy rất sợ hãi.

Trong trạng thái hình người, lông cánh của họ vẫn không chịu mọc ra, cứ tưởng rằng lông ở cái chỗ này cũng giống như răng nanh sẽ lại mọc ra lần nữa, ai ngờ đã lâu như vậy rồi, lớp vảy đầu tiên cũng đã đổi xong, bọn hắn mới muộn màng phát hiện ra cánh của mình tựa hồ có chút khác với giống loài Kantus —– trong hình dáng con người, cánh bọn hắn vẫn còn trụi lông.

Black và White thật sự rất lo lắng rằng bọn hắn sẽ là hai con Kantus duy nhất trên thế giới này không thể bay được.

Không có bất kỳ phương pháp giải quyết nào cho cái lo lắng này hết, bọn hắn đành phải liều mạng luyện tập.

Bọn hắn cũng không bộc lộ một chút lo lắng nào của mình trước mặt hai đứa nhỏ, nếu hơi lộ ra một chút cho Mạnh Cửu Chiêu biết thì nhất định tên nhóc trụi lông uyên bác sẽ cho cả hai một đáp án hoàn mĩ.

Hôm nay, trong trạng thái hình người, cánh của Black và White có màu đen, đây là loại tình huống cho thấy cánh của bọn hắn còn chưa có biểu hiện phát dục hoàn toàn, đáng lẽ ra bọn hắn không thể bay được.

Trong thời gian Kantus con chuyển sang giai đoạn thành niên, lớp lông nhung ban đầu trên cánh tróc ra, đổi sang một tầng vảy màu xám tro, lớp vảy này lưu giữ cả trong trạng thái hình người của họ, giống như là một cái cánh trụi lông có màu đen, vô cùng khó coi.

Kỳ thực cái lớp lông trắng dưới trạng thái hình người trên cánh của Kantus vị thành niên không phải là lớp lông bình thường, mà theo sách giáo khoa nó được gọi là Elyra(*). Bên ngoài lớp vảy của Kantus thành niên sẽ xuất hiện elyra màu trắng, tăng thêm diện tích chịu gió, vì vậy có thể mang cả cơ thể bay lên không trung.

( *)  Elyra: Số nhiều của Elytron trong tiếng anh, ở đây có thể hiểu Elyra là một lớp cứng bao bọc quanh cánh.

Mọc thêm elyra là dấu hiệu của Kantus đã chính thức thành niên.

Quá tin tưởng vào bản năng của Kantus, đến giờ Mạnh Cửu Chiêu vẫn còn tưởng rằng chuyện hai ba ba mình tập bay hàng ngày là chuyện bắt buộc của Kantus.

Đi tiểu xong, khi Louis ở bên cạnh dung móng vuốt đào đào đất, Mạnh Cửu Chiêu lại nhìn về phía không trung theo thói quen.

Cậu đang ghi chép lại khoảng thời gian mặt trời mọc.

Gần đây bình minh càng lúc càng xuất hiện sớm hơn, ban ngày tựa hồ dài hơn so với trước kia rất nhiều. Đối với những biến hóa lớn gần đây của khí hậu, Mạnh Cửu Chiêu muốn nghiên cứu một chút với Tuyết Hoa.

Có điều nam thần lại vô cùng tàn khốc tuyệt tình mà từ chối cậu.

“Sở trường của tôi là ca hát, đan áo còn có cả tết tóc đuôi sam nữa.”

Nam thần biểu thị, anh ta đối với mấy cái nghiên cứu khoa học gì gì đó, tuyệt đối không hiểu một chút gì. Mấy cái bài kiểm tra số học của anh ta từ đó tới giờ chắc đều là điểm không nhỉ.

Xem ra, nghệ thuật gia của toàn vũ trụ cũng có lúc không coi trọng các tiết học văn hóa

Trong nháy mắt, nhà bác học Mạnh Cửu Chiêu chợt cảm thấy bản thân cô đơn lạnh lẽo như tuyết, cậu đành phải cô đơn một mình nghiên cứu việc đại lục Awash  nóng lên, cái vấn đề này nghe thật là cao siêu.

Liên tưởng đến vài lần động đất trước đó, Mạnh Cửu Chiêu đưa ra giả thiết, khối đại lục này bị nứt ra rồi, nó trôi nổi trên đại dương, thong thả di chuyển theo dòng hải lưu. Hiện tại khí hậu trở nên ấm hơn, có phải nó biểu thị cho việc nơi bọn họ đang sống đây đã bị tách rời khỏi khối đại lục gốc không? Mảnh đất này trôi nổi trong bảy năm nên dần ấm lên đúng không? Mạnh Cửu Chiêu gật gật đầu, ánh mắt dại ra nhìn về phía không trung.

Đôi mắt nhỏ thất thần của cậu lọt vào trong mắt vị baba ngốc là Black lại là ‘Cục Cưng đang biểu lộ khát vọng của mình với bầu trời’.

“… Cục Cưng lại nhìn trời rồi….. Nhất định là do chúng ta đẻ trứng quá sớm, nên Cục Cưng mới không có cánh…” Black lâm vào trạng thái tự trách.

“…May mà Louis có cánh…” Trong lòng cũng có nỗi niềm áy náy y như Black, White đành phải đổi sang một góc độ khác an ủi bạn lữ của mình.

Hai người ba ba quyết định mang hai đứa nhỏ của mình “bay bay”

Khi còn bé, thời điểm ba ba bọn hắn còn sống, Black và White thích nhất ngồi trên người ba ba “bay bay” ra bên ngoài. Bờ vai ba ba rộng như vậy, ngồi trên người ba ba có thể nhìn tới thật cao thật xa! Gần đây bọn hắn liều mạng luyện tập một phần cũng là do nguyên nhân này, hai đứa nhỏ của bọn hắn trưởng thành quá nhanh, bọn hắn thì lại học mãi cũng không bay nổi, hai đứa nhỏ mà nặng thì bọn hắn chỉ có nước cõng chúng đứng bất động mà không bay nổi thôi.

Lúc còn nhỏ mà không được “bay bay” là bị thiếu hụt rồi.

Vì thế kẻ đang mải trầm tư là Mạnh Cửu Chiêu bỗng thấy mình bị ngậm lên, đợi cậu lấy lại tinh thần, mặt đầy dấu chấm hỏi thì chợt phát hiện mình đã ngồi trên đỉnh đầu White.

( ̄▽ ̄): Ba ba, người đây là muốn đi đâu vậy?

Mạnh Cửu Chiêu bỗng có một loại cảm giác không ổn.

Cậu thấy Louis cũng bị Black đội lên đầu, sau đó—-

1—2—3— NHẢY!

Từ từ từ —– đây không phải là động tác lấy đà khi tập bay của Black và White sao?

Ngày nào cũng bị ép xem hai vị baba tập luyện, đối với các bước chuẩn bị trước khi bay của họ Mạnh Cửu Chiêu vô cùng quen thuộc, chẳng lẽ… họ muốn…. mang theo mình bay lên sao?

“GÀOOOOO!” Giống như xác thực cho phỏng đoán của Mạnh Cửu Chiêu, sau khi phát ra một tiếng gầm, Black khua đôi cánh lớn của mình, sát theo tiết tấu của hắn, White – đang đội Mạnh Cửu Chiêu trên đầu – cũng nhảy lên cao chót vót______________

“Không_____________ Muốn_____ đâuuuu___!!!!!!!!!” Người bị mắc chứng sợ độ cao mức độ nghiêm trọng là Mạnh Cửu Chiêu thét lên tuyệt vọng.

Giữa tiếng kêu của cậu, White bay lên. Không! Thực ra cũng không thể gọi là bay được, nhiều nhất cũng chỉ có thể tính là chao lượn trên không trung, hiện tại White đã có thể dựa vào sức gió giữ thăng bằng để cơ thể chao lượn trên không trung một lúc, có điều, một khi lực mượn từ gió dùng để chao lượn biến mất…

Sẽ ngã đó!

White liền thuần thục rớt xuống thật nhanh. Chỉ thấy hắn rất thành thạo che cho đứa nhỏ trên đỉnh đầu mình, không có một chút tức giận nào, sau đó trong thời gian ngắn White lại bay lên.

A___ đương nhiên là lại rơi về rất nhanh.

White cứ “bay” từ trên xuống dưới, một bên vừa “bay” một bên lại cảm khái; cũng không ngờ là tên nhóc trọc lông nhà mình gan lại lớn như vậy.

Nhớ đến lần đầu tiên hắn được ba ba cõng lên lưng cho ‘bay bay’, hắn cũng bị dọa cho rớt cả nước tiểu đó.

Đứa nhỏ đội trên đầu hoàn toàn khô ráo, White cảm thấy rất là vui mừng. Mặc dù hắn bị ngã cũng rất đau, thế nhưng lại giúp đứa nhỏ nhà mình được tận hưởng một chút niềm vui khi ‘bay bay’____ Mấy người nghe mà xem___ đứa nhỏ ngốc trụi lông nhà bọn ta kêu đến là hài lòng kìa!

Quả nhiên thời kỳ còn nhỏ mà không được ‘bay bay’ là không có ổn tí nào mà!

Đợi cho đến khi hắn thấy mình bay cũng được khá khá rồi, Mạnh Cửu Chiêu đã ngất trên đầu hắn từ bao giờ.

“Cục Cưng thích không?” Lau lau mồ hôi trán, White cẩn thận lay tỉnh đứa nhỏ ngốc trụi lông nhà mình, hắn cho rằng Cục Cưng đây là đùa đến mệt mỏi nên mới đi ngủ.

Tuyệt đối không vui chút nào!

Mạnh Cửu Chiêu bị lay đến muốn nôn suýt chút nữa đã gầm ra tiếng.

Có điều nhìn tới mặt mũi bị rơi đến bầm dập mà vẫn đầy mong chờ nhìn mình của Black và White, câu nói kia lại bỗng nhiên không thể nói thành lời.

“Thích khủng khiếp__!” Mạnh Cửu Chiêu rặn từng tiếng nói ra câu nói trái ngược hoàn toàn với lòng mình, vẻ mặt đầy cam chịu.

“Vậy để lần sau ba ba mang con bay bay tiếp.” White sờ sờ đầu đứa nhỏ, nở nụ cười hài lòng.

Thời điểm kết thúc buổi luyện tập sáng sớm vui vẻ, cả nhà Black một lần nữa vui vẻ cùng nhau trở về bộ lạc.

Chờ cho đến khi bóng dáng Black và White biến mất hẳn, Mạnh Cửu Chiêu mới đi tìm một chỗ để ói ra.

Xong rồi___ hiện tại cậu cảm thấy mình hoàn toàn có thể nằm trên giường ngủ không biết trời đất là gì cả ngày luôn.

Không ngờ khi nôn xong cậu liền lập tức thấy mình khoan khoái hơn.

Được ăn thịt khủng long mà lớn lên cũng có chút khác thường nhỉ.

Cảm khái một chút về kết cấu thân thể của mình xong, đợi cho đến khi những đứa nhỏ khác lén lút qua đây bắt chuyện cũng là thời điểm cậu bắt đầu đi mạo hiểm, Mạnh Cửu Chiêu lập tức ‘gói’ Louis vào một cái bọc nhỏ rồi đưa nó đi cùng mình.

Black và White ngày nào cũng ngã thảm như vậy, cậu muốn đi thử xem có tìm được thảo dược nào dùng để trị thương hay không.

Thế nhưng tìm thảo dược không hề dễ như vậy.

Tìm kiếm cả nửa ngày, Mạnh Cửu Chiêu cũng không thu hoạch được gì, cậu đang muốn trở về theo đường cũ, lại phát hiện bọn họ đã bất giác đi tới con sông bên cạnh nơi ngày hôm qua phát hiện ra đàn sơn dương tự lúc nào.

Sau đó, bọn họ lại gặp được một đám sơn dương.

Sơn dương cũng không phải là loài nhát gan, cảm quan của sinh vật không phải là tuyệt đối không xuất hiện ở những chỗ từng bị bắt sao.

Cái đàn sơn dương nhớ ăn không nhớ đánh này thật đáng khen.

Vì vậy, nhóm trẻ con thật vui vẻ bắt được ba con sơn dương, giống hôm qua, Mạnh Cửu Chiêu và Louis kéo chỗ sơn dương được phân cho vui vẻ đi về.

Vào ban đêm Black và White lại được ăn thịt sơn dương tươi béo do đám nhóc con ánh mắt lóng lánh nhà mình dâng lên.

Nếm được hai lần ngon ngọt, đám trẻ con đã hoàn toàn mê luyến hương vị thịt sơn dương cứ cách ngày lại đi đến con sông nhỏ kia, sau đó… lại gặp được đám sơn dương đã hi sinh sáu gã đồng bọn kia.

Kết quả không cần nghĩ cũng biết.

……………………………………………

……………………………………….

Gần đây Halu vô cùng phiền não.

Số học của hắn không được tốt cho lắm, hắn chỉ biết đếm trong vòng số ngón tay cộng ngón chân, đếm đi đếm lại vẫn thấy không ổn, đợi cho đến khi đàn sơn dương từ một đoàn biến thành có hơn chục con, thì thằng ngốc cũng có thể nhìn ra là không ổn rồi.

Dê của hắn nhât định là đã bị trộm.

Halu chịu lệ thuộc vào một bộ lạc có tên là Cinnamon.

Bộ lạc Cinnamon được tạo thành từ bảy mươi hai thú nhân, thanh niên chiếm đa số, ngoài ra còn có mười lăm đứa nhóc cực kỳ trân quý. Bộ lạc này tương đối hùng mạnh so với những bộ lạc ở xung quanh. Cho dù ở trong thời kì vô cùng thiếu thốn con mồi, bọn họ cũng chưa bao giờ để đám con non bị đói, nguyên nhân là do bọn hắn nắm giữ một kỹ thuật hết sức thần kỳ — nuôi nhốt(*).

(*) nuôi nhốt: một phương pháp trong chăn nuôi:v khác mới nuôi thả, đại khái chính là nhốt một đàn gia súc / gia cầm rồi nuôi lớn chờ sinh sản và làm thịt

Đây là điều mà Halu tình cờ phát hiện ra, ngay từ đầu hắn cũng chỉ bắt được sáu con sơn dương mà thôi, không ngờ tới là trong đám sơn dương bị bắt đi lại có cả con đang có thai, ngày hôm đó sinh ra ba con sơn dương nữa, sáu con sơn dương lập tức sẽ biến thành chín con. Halu cảm thấy mình có lời rồi! Vì vậy hắn bắt đầu nuôi sơn dương, xung quanh bộ lạc Cinnamon có rất nhiều bãi cỏ, sáu con sơn dương ban đầu không cần lo ăn uống rất nhanh đã phát triển thành một đàn sơn dương.

Halu quyết định không đi săn, ngày ngày chỉ tập trung chăn dê, hắn trở thành người chăn dê đầu tiên trên cái thế giới này, hiện tại nghề nghiệp của cuộc đời hắn đang gặp phải một thách thức trước nay chưa từng có.

Biến lại nguyên hình, Halu trộm ẩn nấp trong đám sơn dương còn sót lại.

Vì vậy đợi cho đến khi đám nhóc con của bộ lạc Awash quay lại ăn trộm dê lần nữa, Halu đã thấy được bộ mặt thật của chúng.

Trời ơi! Hắn đang thấy cái gì đây?

Một con gà… mặc áo lông?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện