o
Ngày mùng 5 tháng 1, Quảng Châu về đêm, trên chiếc bàn bày la liệt xiên nướng không và lon bia rỗng trong một quán ăn bình thường, hai người đàn ông ăn uống no nê ngồi đối diện nhau.
Người bên trai có gương mặt non choẹt, trên ngực đeo một mặt dây trường mệnh, tay đeo một chuỗi hạt bồ đề, mặt đỏ bừng, mở miệng thì lại: “Dạo này ông làm sao thế Tịch Lưu, chương mới không thêm, phiếu chẳng thèm xin, phiếu tháng bị người ta đè năm ngày còn chưa đủ, định chắp tay thoái vị thật đấy hả?”
Tịch Lưu là một người đàn ông rất béo, vóc người cao to, trắng trẻo, bụng bự, trông đàn hồi cực kỳ, có cảm giác mềm mại khiến người ta muốn vùi vào đó.
Tính tình gã cũng như vẻ bề ngoài, không nhanh không chậm, không nóng không lạnh: “Mỏ à, thêm chương thì có vấn đề gì đâu, nhưng tình hình dạo này làm người ta căng thẳng quá, tôi không muốn mặc đồ nữ thật mà.”
ID trên mạng của mặt con nít là “Nhà Có Mỏ”, là Hoàng Kim Tổng Minh của Tịch Lưu.

Lần này cậu ta dõi theo cuộc chiến phiếu tháng giữa Tịch Lưu và Lịch Duyệt Tinh, mắt nhìn, lòng sốt ruột, nhắn cho Tịch Lưu trên mạng mấy lần mà không có được câu trả lời rõ ràng nên hôm nay bay thẳng tới tìm người luôn.
Nhà Có Mỏ đập bàn một cái, há cái mồm sực nức mùi rượu: “Đồ nữ thì làm sao, chỉ là đồ nữ thôi mà! Ông không mặc thì ông thua, cái ông mất là danh dự! Danh dự đàn ông! Danh dự của tác giả đấy!”
Tịch Lưu không nói gì, lòng gã hiểu rõ.
Mình không mặc đồ nữ, mình thua phiếu tháng, mình mất danh dự một tháng.
Mình mặc đồ nữ, mình thắng phiếu tháng, mình mất danh dự mười năm.
Không được đáp lại, Nhà Có Mỏ quýnh lên: “Tôi cho ông một cái Hoành Kim Minh, ông mau thu xếp vụ đồ nữ đi!”
Tịch Lưu: “Không đời nào.”
Nhà Có Mỏ: “Mười cái!”
Tịch Lưu bất đắc dĩ: “Chúng ta thực tế tí đi được không, ông coi cái vóc người này của tôi xem có giống kiểu mặc được đồ nữ không?”
Nhà Có Mỏ vung mạnh tay, hất hết lon trên bàn, cậu ta nghiến răng nghiến lợi: “Được rồi, ông không mặc đồ nữ thì để tôi, không muốn debut thì để tôi, debut đồ nữ thôi chứ gì? Ai sợ ai! Chúng ta phải khô máu đến cùng với bên kia, là đàn ông thì tuyệt đối không chịu thua!” Cậu ta kêu gào, “Ông nhớ thêm chương mới, mười chương, hai mươi chương, ba mươi chương, tôi tặng ông gói quà lớn! ——”
Cái tên này uống nhiều rồi…
Tịch Lưu nhìn Nhà Có Mỏ, nghĩ bụng.
Thêm chương không thành vấn đề, thêm chương là tiết tấu gã quen thuộc, miễn không mặc đồ nữ, mọi chuyện đều dễ nói.
Tịch Lưu sảng khoái đồng ý: “Không vấn đề gì hết.”
Gã đã bắt đầu lên kế hoạch trong đầu, làm thế nào để tối đa hóa lợi ích của nổ chương, vừa cho tên này debut vừa rút mình sạch sẽ khỏi vòng xoáy đồ nữ…
Tịch Lưu cười tủm tỉm nhìn Nhà Có Mỏ, liên tiếp rót rượu, ân cần mời rượu.
***
Ngày mùng 7 tháng 1, tám giờ tối, ngày cuối nhân đôi phiếu tháng tháng 1 của Chung Điểm.
App Chung Điểm đột nhiên hiển thị thanh quảng cáo với tất cả người dùng, nội dung là:
“Nhà Có Mỏ khen thưởng “Vạn Thừa Chi Chủ” 100000000 Chung Điểm tệ: Tịch Lưu bất tịch, anh em ủng hộ ông!”
Ngay khi quảng cáo nhảy ra, tất cả người dùng cầm điện thoại nhìn thấy đều bị hấp dẫn bởi chuỗi 0 thật dài trong thông báo, bắt đầu đếm số 0 trong vô thức.
1, 2, 3, 4,5, 6, 7, 8…   

Chắc hoa mắt rồi, để đếm lại.
1, 2, 3…
Không đếm nhầm, tám số 0 theo sát sau số 1, Nhà Có Mỏ khen thưởng Tịch Lưu một trăm triệu Chung Điểm tệ, là một triệu Nhân dân tệ.
Mọi người im lặng, tiếp đó bùng nổ.
Bọn họ sốc đến váng đầu bởi một triệu, hoàn toàn không điều khiển nổi hai tay mình, nhấp vào app, cướp rương báu chí tôn rồi vào “Vạn Thừa Chi Chủ”, đúng lúc nhìn thấy đại gia Nhà Có Mỏ trong quảng cáo ban nãy đang trực tiếp cà khịa ở khu thảo luận.

Đại gia ngoài giàu, khả năng chém gió cũng áp đảo đám người:
“Đồ nữ thôi mà? Làm như không ai mặc được ấy”
“Tôi, Nhà Có Mỏ, livestream mặc đồ nữ”
“Tất cả đều mặc đồ nữ, mấy người còn đắc chí gì nữa? Giờ này mà vẫn chưa có Hoàng Kim Minh cơ à? Ờ, chỉ cần mấy người gom góp được một Hoàng Kim Minh thì tôi sẽ viết “phục” rồi ăn luôn!”
Người dùng trong Chung Điểm đã sốc trước số lượng khen thưởng của Nhà Có Mỏ, song còn sốc hơn thế nữa.
Mười phút sau, “Vạn Thừa Chi Chủ” cập nhật năm mươi chương.

Tịch Lưu nổ thẳng một trăm nghìn chữ, báo đáp khen thưởng kếch xù của Nhà Có Mỏ!
Bầu không khí hoàn toàn nóng lên, tóe tia lửa chói mắt, mọi người đều phát điên, ngay cả phiếu tháng cũng điên rồi.
Một triệu Nhân dân tệ tặng mười nghìn phiếu tháng, cộng thêm hiệu ứng nhân đối vé tháng đầu tháng 1, khiến “Vạn Thừa Chi Chủ” tăng vọt thêm hai mươi nghìn phiếu tháng, cùng với sự bầu chọn nhiệt tình của đông đảo độc giả, trực tiếp tăng ba mươi nghìn phiếu, vượt qua “Cửu Độ” với tốc độ tên lửa, leo lên hạng nhất bảng phiếu tháng!
***
Lúc này, Lịch Duyệt Tinh đang xem video.
Đồ nữ mà Bạch Ngân Minh hứa hẹn đã được thực hiện lần lượt, ngay cả video cũng đang quay, chẳng qua vẫn đang trong quá trình chỉnh sửa, chưa đăng lên mạng.
Nhờ tài khoản của bé con, cả đêm Lịch Duyệt Tinh đã xem đủ các thể loại phiên bản, mém cười tắc thở.

Sau đó hắn bị Đản Định Tự Nhiên @.
Đản Định Tự Nhiên: “Công công ơi, bên kia làm quả một triệu Nhân dân tệ, cảm giác sắp tiêu rồi.”
Lịch Duyệt Tinh giật mình.
Đản Định Tự Nhiên: “Sau đấy thằng Tịch Lưu nổ năm mươi chương, thấy càng toang hơn.”
Lịch Duyệt Tinh giật nảy mình.
Đản Định Tự Nhiên mặc sức tưởng tượng: “Tuy cực kỳ không có khả năng.

Nhưng công công à, nếu truyện của ông cũng được khen thưởng một triệu, ôi, cảnh tượng ấy tuyệt vời biết bao…”
Lịch Duyệt Tinh giật mình đánh thót, bỗng hoảng sợ.

Chuyện Đản Định Tự Nhiên nói đúng là cực kỳ không có khả năng.
Nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Để đề phòng lỡ có chuyện gì xảy ra, Lịch Duyệt Tinh vội mở truyện của mình, không kịp nhìn khu thảo luận mà soạn đăng trước một chương riêng.

Hắn nói rõ ràng trong chương: “Mọi người tuyệt đối đừng kích động! Không có năm mươi chương, thế nào cũng không có năm mươi chương! Dù tôi có mặc đồ nữ thì cũng không có năm mươi chương đâu!”
Ngay lúc hắn đăng chương riêng, Chung Điểm lại nhảy ra quảng cáo.
“Bill Steve Jobs khen thưởng “Cửu Độ” 100000000 Chung Điểm tệ: Nhà ai mà chả có mỏ? Công công cố lên năm mươi chương! Đồ nữ tôi gánh”
Nhóm người dùng Chung Điểm lại sốc lần nữa, fan và người qua đường bị thụi cho hai phát, tất cả đều vùng dậy.
Khu thảo luận của Lịch Duyệt Tinh cũng giống khu thảo luận của Tịch Lưu, đều sắp bị các độc giả spam cháy.
Ngay khi nhìn thấy quảng cáo, Lịch Duyệt Tinh lập tức tê dại.
Hắn gắng gượng để lại bình luận vào bài đăng được thảo luận nhiều nhất: “Không có năm mươi chương thật mà, trả lại thưởng được không…”
Sau khi hắn bình luận không lâu, Bill Steve Jobs đi vào.
Bill Steve Jobs trả lời hắn: “: )”
Các độc giả cười rồ.
Lúc này người đọc hết sức dịu dàng, cả đám không cần dạy cũng biết thắp sáng skill lừa gạt:
“Công công đừng sợ, xuống khỏi cây đi, ông không cần phải mặc đồ nữ đâu, thật đấy”
“Đứa nào bảo muốn đồ nữ? Ra đây tui đánh chết nó!”
“Công công là tác giả cơ mà, tụi tôi chỉ đùa thôi, tụi tôi chưa bao giờ muốn nhìn ông mặc đồ nữ, tụi tôi chỉ muốn nhìn ông ra chương mới thôi”
“Chính ông nói đấy nhé, ông chỉ cần gánh trọng trách tiến về phía trước là được, bọn tôi ở phía sau ủng hộ ông~”
Mấy người tưởng tôi sẽ bị mấy người lừa hả?
Ha ha.
Chờ tôi cập nhật năm mươi chương, mấy người ăn xong chùi mép, chắc chắn sẽ lại nhắc đến đồ nữ, bắt tôi debut lần nữa.
Lịch Duyệt Tinh nhìn những bình luận này, nghĩ.
Hắn tiếp tục từ chối, kiên quyết từ chối, từ chối hết lần này đến lần khác.
Nhưng bất kể hắn đăng gì, Bill Steve Jobs luôn có thể xuất hiện kịp thời, trả lời hắn chính xác: “: )”
Giằng co hồi lâu, Lịch Duyệt Tinh nhận được một cú điện thoại.
Xương Bồ gọi tới, cô nàng đã biến thành một con gà la hét: “Á á á á á á á á á á á một triệu á á á á á á á á á á, công công ơi cậu phải ra chương mới đi, cập nhật năm mươi chương một chương cũng không được thiếu, là một triệu lận đó á á á á á á á á á á!”
Lịch Duyệt Tinh cúp máy.

Cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Hốc mắt hắn đỏ bừng, hắn đi tới trước máy tính, muốn bé con an ủi, vô cùng đáng thương: “Bé con ơi ——”
Sự việc ầm ĩ như thế, Túc Minh Khiêm đã hiểu rõ tình huống từ trước.
Cậu thấy Tây Mộc đỏ mắt lại gần thì căng thẳng, vội vỗ hắn qua màn hình: “Không sao đâu Tây Mộc, chữ rồi sẽ có, bạn cập nhật một trăm nghìn chữ rồi vẫn còn tám mươi nghìn mà.”
Trái tim Lịch Duyệt Tinh đã vỡ thành từng mảnh: “Không có nữa đâu, một trăm nghìn chữ của tôi…”
Túc Minh Khiêm: “Có mà có mà, tôi sẽ giám sát bạn viết truyện nghiêm túc hơn!”
Con tim Lịch Duyệt Tinh tan nát thành mảnh vụn: “Bé con à, nhóc phải an ủi tôi, nhóc phải hôn tôi, tôi không sống nổi nữa, Tịch Lưu, ông đúng là kẻ địch cả đời của tôi!!!”
Lúc này Túc Minh Khiêm không quan tâm đến việc do dự, kỳ thực cậu rất muốn ra ngoài ôm Tây Mộc một cái, tiếc rằng không thể, đánh phải lại gần màn hình, chuẩn bị thơm gương mặt kề sát của Lịch Duyệt Tinh.
Lịch Duyệt Tinh nghiêng người về phía trước, nghiêng được nửa chừng, hắn dừng lại, giơ ngón tay đặt lên môi: “Không phải mặt, ở đây cơ.”
Túc Minh Khiêm sững người, cậu nhìn Lịch Duyệt Tinh, thấy đôi mắt lẫn ý cười lại có chút nghiêm túc của đối phương: “Hôn môi…?”
Lịch Duyệt Tinh: “Nếu nhóc không muốn thì mình có thể đổi về vị trí cũ.”
Túc Minh Khiêm vô thức nói: “Không có.”
Mở miệng rồi cậu mới nhận ra mình nói cái gì.

Mặt cậu hơi nóng, cậu nhìn Tây Mộc, chậm rãi tới gần.
Lịch Duyệt Tinh đã chờ sẵn trên màn hình.
Hắn tì trán lên màn hình, mắt khép hờ, tư thế này khó có thể nhìn thấy hành động của Túc Minh Khiêm.

Nhưng nháy mắt nào đó, trong lòng hắn chợt hiện cảm giác mãnh liệt ——
Túc Minh Khiêm hôn mình rồi.
Cảm giác…
Chuếnh choáng như uống rượu.
Lịch Duyệt Tinh đỡ trán, cảm nhận hơi nóng trên da.

Hắn im lặng một lúc, ngước mắt lên, trêu Túc Minh Khiêm trong màn hình: “Nhóc cướp mất nụ hôn đầu của tôi rồi, phải chịu trách nhiệm với tôi đấy nhé.”
Túc Minh Khiêm gật đầu qua quýt, quay ngoắt đã cưỡi thảm bay đi mất, chỉ để lại một câu úp úp mở mở: “Đang chịu trách nhiệm rồi.”
Ở mép màn hình còn có mấy dòng lời dẫn khoan thai lướt qua:
【Túc Minh Khiêm vô cùng xấu hổ】
【Túc Minh Khiêm hết sức vui vẻ】
【Túc Minh Khiêm chạy trốn】
***
Cuối ngày hôm nay, Lịch Duyệt Tinh vẫn ra năm mươi chương mới, cập nhật xong, hắn liệt luôn.
Mà sự việc vẫn đang tiếp tục xôn xao.
Vườn sau của nhóm tác giả mạng, Chỉ Quan Thiên Hạ cũng bị sự kiện lần này tác động.


Diễn đàn đã hoàn toàn bị vụ này spam, mỗi mảng mỗi bài đăng mỗi người đều nói về chuyện này.
Trong đó có một bài viết tiêu biểu nhất.
Chủ thớt:
“Phiếu tháng năm mới dậy khói súng, nổ chương mới một trăm nghìn chả lạ gì.

Đập một triệu cho nhau vẫn chưa ngừng, tập thể mặc đồ nữ bừng bừng làm center——Phải đánh giá cuộc chiến giành phiếu tháng giữa Tiêu Đường Tây Mộc và Tịch Lưu thế nào đây?”
Mọi người bình luận:
“Hai cuốn thần thư, hai Đấng phi phàm, người phàm tụi mình chỉ có hít khói”
“Đồ nữ chính nghĩa, đồ nữ tuyệt nhất!”
“Dạo này pro cứ là lạ, đừng đoán trong lòng đang nghĩ gì”
“Con đường phong thần của công công”
“Đỉnh cao năm nay của Chung Điểm, chấm dứt tại đây”
Sang hôm sau, sự việc hãy còn náo động, đầu tiên là được tất cả người đọc truyền bá thảo luận, trực tiếp khơi gợi rất nhiều chủ đề nóng trên Weibo, xong lại được các truyền thông mạng tổng kết bình luận, tiếp đó, tag #fan độc giả Chung Điểm giàu có đập một triệu Nhân dân tệ#, mấy cái tên lên hot search.
Công ty Chung Điểm vẫn luôn để ý chuyện này tranh thủ cho kịp thời, tỉnh rụi, lặng lẽ mua hot search đầu tiên.
Ngay khi hot search lên top, sự việc triệt để gây sốt với cả bên ngoài!
Nhân dân toàn Weibo đều biết đến chuyện này, trước hết bọn họ khuất phục trước ma lực của đồng tiền, tiếp đó lại mù mắt chó bởi những bức ảnh mặc đồ nữ cay mắt trong tài khoản marketing.

Bị kích thích qua lại giữa tiêu cực và tích cực, họ dồn dập ùa vào Chung Điểm, tụ tập hóng hai quyển thần thư.
Tiêu Đường Tây Mộc, Tịch Lưu, Bill một triệu, Mỏ một triệu, nháy mắt spam đầy Weibo Weichat thậm chí cả trang bìa giấy báo.
Sức nóng mạnh mẽ này cũng mang đến cho Lịch Duyệt Tinh hiệu quả vô cùng mạnh mẽ.
35W lượt thích ban đầu đã tăng mạnh thêm 20W trong một ngày thành 55W.

Lượt đăng ký 4W5 cũng tăng gấp đôi, sắp gần 100000 lượt, làm mới kỷ lục đăng ký trung bình cao nhất của web chính Chung Điểm.
Đối với những đầu vô tuyến ngoài web chính, hiệu suất cũng mạnh mẽ chẳng kém, trong tình huống số chữ cực ít, đã lọt vào top 3 hot search, có thể nói là cực hot.
Cuộc chiến phiếu tháng biến đổi bất ngờ đến đây về cơ bản đã kết thúc sớm.
Không bên nào thua, sức nóng mà cộng đồng khơi dậy đã mang đến lợi ích to lớn cho hai bên cạnh tranh.
Mà đôi bên được lợi, Lịch Duyệt Tinh và Tịch Lưu, đều ở trước máy tính, chán chường cực khổ thức trắng đêm gõ chữ.
Mệt.
Buồn ngủ.
Muốn ngủ quá ——
 
------oOo------


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện