o
Ngay khi thấy câu này, Lịch Duyệt Tinh lập tức quay đầu nhìn Túc Minh Khiêm.
Nhưng khiến hắn bất ngờ là Túc Minh Khiêm trông rất bình tĩnh, lúc đọc tài liệu này cũng không biểu lộ gì thêm.
Lịch Duyệt Tinh hỏi dò: “Em biết tài liệu này à?”
Túc Minh Khiêm: “Em hả? Em không biết.

Nhưng em có thể đoán được.

Thật ra ngay khi mới bắt đầu dự án này, em, John và George đều lo lắng về mặt này, Ask không khác là bao so với vũ khí bình thường, thậm chí vũ khí hủy diệt hàng loạt.

Nếu nó thật sự mất kiểm soát, tính nguy hại mà nó có thể gây ra cho xã hội loài người là không thể lường được…”
Nói tới đây, Túc Minh Khiêm dừng lại một lúc.
“Em chỉ không ngờ rằng, họ lại bí mật giám sát bọn em.

Nhưng không sao, Ask đã vượt qua bài kiểm tra một cách hoàn hảo, dưới những thao tác hết sức chuẩn mực.

Em cũng không làm giả kết quả thí nghiệm, dù có bao nhiêu nhân viên giám sát nữa tới đây thì cũng thế”
Lịch Duyệt Tinh cúi đầu im lặng một hồi, lúc ngẩng đầu lên, tầm mắt dán vào thứ trên bàn.

Ở đó ngoài tài liệu tuyệt mật, còn có một quyển mật mã và một hàng nút bấm.
Đây là tín hiệu mãnh liệt không ai có thể bỏ qua.
Lịch Duyệt Tinh: “Tôi có thắc mắc.”
Túc Minh Khiêm: “Thắc mắc gì?”
Lịch Duyệt Tinh: “Hàng nút bấm thêm quyển mật mã trước mắt này, nghĩ bằng đầu gối cũng có thể liên tưởng đến kênh liên lạc bí mật giữa đội an ninh với bên ngoài, nhưng điều tôi không hiểu đó là, bọn em chỉ là một nhóm các nhà khoa học bình thường, dù cho đội an ninh nhận nhiệm vụ bí mật giám thị cũng đầu cần sử dụng loại phương thức liên lạc như mã Morse này? Gọi điện thông báo cho cấp trên không được à?”
Túc Minh Khiêm: “Không, không được.

Tuy thị trấn này có mạng nhưng chỉ là mạng cục bộ cỡ lớn thôi.

Thật ra nơi đây là một…” Cậu sắp xếp ý, “Một chiếc hộp bị cô lập về mặt vật lý, là một một trường thí nghiệm khổng lồ, khép kín để khảo nghiệm Ask, không thể liên lạc với bên ngoài.”
Lịch Duyệt Tinh đã hiểu.
Nói cách khác.
Lịch Duyệt Tinh: “Đây là thiết bị điện tử duy nhất trong thị trấn có thể truyền tin ra bên ngoài.”
【Suy luận manh mối thành công, điểm sự thật +10】
10 điểm vừa tới tay đã được Lịch Duyệt Tinh dùng để kiểm tra.

【Sử dụng máy thăm dò, điểm sự thật -10】
【Tên】: Máy mật mã liên lạc với bên ngoài
【Chú thích】: Có người gửi tin thông qua nó.

Nội dung tin nhắn là: “27, 9, xx, xx”
Trong chốc lát Lịch Duyệt Tinh không hiểu chú thích này.
Hắn vừa mới xắn tay áo định giải thì Túc Minh Khiêm đã nói: “Đây là thời gian bọn em rút lui…”
Lịch Duyệt Tinh: “Thời gian rút lui?”
Túc Minh Khiêm khẽ lắc đầu để nhớ lại nhiều thứ hơn: “Đúng thế, số 27 là ngày bọn em rút lui, bọn em sẽ lên đường rời khỏi đây lúc 7 giờ sáng, về phần kinh độ và vĩ độ đằng sau…”
Lịch Duyệt Tinh tiếp lời: “Dễ thấy là kinh độ và vĩ độ của điểm đến mà các em tới lúc 9 giờ.”
Sau khi sắp xếp một hồi, Lịch Duyệt Tinh bỗng hiểu ra nhiều điều.
Hắn đưa ra một suy luận cơ bản: “Người sử dụng máy mật mã là Tom.”
【Suy luận manh mối thành công, điểm sự thật +10】
Lịch Duyệt Tinh tiếp tục suy luận: “Nhưng đối tượng Tom sử dụng máy mật mã để liên lạc, không phải chính phủ.”
Logic này rất đơn giản rõ ràng.
Nếu chính phủ cho rằng nên tiêu hủy Ask, thì đương nhiên sẽ trực tiếp tiêu hủy trong căn cứ bọn họ xây dụng, việc gì phải cho đội ngũ đi trước một đoạn rồi lại bất chợt tiêu hủy, tự nhiên thêm vô số biến hóa?
【Suy luận manh mối thành công, điểm sự thật +10】
Lịch Duyệt Tinh: “Tom đã lợi dụng dự án khẩn cấp của chính phủ, đánh cắp mạng lưới chuyên dụng để cấu kết với thế lực thứ ba, mục tiêu là Ask!”
【Suy luận manh mối thành công, điểm sự thật +100】
“Hơn nữa,” Túc Minh Khiêm chợt lên tiếng, ngày càng nhiều hình ảnh xuất hiện trong đầu cậu, trong những hình ảnh rắc rối ấy, cậu tìm nội dung mình cần, chậm rãi giải thích, “Trên đường rất dễ gây án.

Khi ấy Ask ở trong ổ cứng.

Ổ cứng đó em mang theo bên mình.

Bất kể cướp hay hủy đều vô cùng đơn giản…”
Phân tích tới đây, hai người đều có suy đoán về kết quả cuối cùng.
Sau đó, Lịch Duyệt Tinh thình lình ngồi xổm xuống, gõ gõ đập đập lên cái bàn trước mặt.
Túc Minh Khiêm còn chưa kịp xúc động thì đã ngẩn ngơ trước động tác của Lịch Duyệt Tinh, cậu hỏi: “Anh đang làm gì vậy Tây Mộc?”
Lịch Duyệt Tinh: “Tôi tìm xem nơi này còn thứ khác không, trong tình huống bình thường… À há!”
Một tiếng cười ngạc nhiên vang lên.
Lịch Duyệt Tinh nhìn dưới gầm xem có cái hốc nào không thì chẳng thấy gì, nhưng hắn phát hiện ô biểu tượng hình bàn tay hơi mờ.
Hắn nhấp lên biểu tượng.
【Tên】: Điểm giấu đạo cụ an toàn – hai

【Yêu cầu mở khóa】:  Tích lũy điểm sự thật từ 300 trở lên
【Người chơi nhận được tổng cộng 470 điểm sự thật】
【Người chơi đáp ứng điều kiện mở khóa】
【Mở khóa điểm đạo cụ】
Gầm bàn đóng kín trượt ra, hai bộ áo chống đạn rơi vào lòng Lịch Duyệt Tinh.

Hắn đưa tay đỡ, vô thức sờ vào, lập tức cảm giác được độ dày nặng của áo chống đạn.
Lịch Duyệt Tinh tức khắc yên tâm, hắn cầm áo chống đạn, quay đầu, từ dưới gầm bàn cười tủm tỉm nhìn Túc Minh Khiêm.
Túc Minh Khiêm bất giác sờ mũ bảo hiểm, bỗng nảy sinh nhiều dự cảm chẳng lành…
***
Giải mã được cách giết người và thân phận của hung thủ, thì chỉ còn lại vấn đề cuối cùng.
Rốt cuộc động cơ của hung thủ là gì.
Mà muốn biết điều này, hiển nhiên phải kiểm tra không gian cá nhân của Tom trước đã.
Mười lăm phút sau, hai người võ trang đầy đủ trở lại khách sạn họ xuất hiện ban đầu.
Bọn họ tới quầy lễ tân hỏi Tom ở phòng nào.
Cô nàng lễ tân tỉnh bơ trước trang phục của họ, rất ân cần đưa cho họ một tấm thẻ phòng: “Phòng 603.”
Hai người đi thẳng tới số 603.
Lịch Duyệt Tinh đưa tay gõ cửa trước, không ai trả lời.

Thế là hắn dùng thẻ phòng quẹt máy cảm ứng, trực tiếp mở cửa.
Một căn phòng xép xa hoa xuất hiện trước mắt Túc Minh Khiêm và Lịch Duyệt Tinh.
Lịch Duyệt Tinh dạo quanh một vòng, phát hiện căn phòng này đã được dọn dẹp kha khá, chiếc vali của Tom đặt cạnh giường lớn của khách sạn.

Nó mở toang, trên cùng đặt một khung ảnh, bên trong có ảnh của gia đình Tom.
Trong ảnh, Tom đứng cùng bố mẹ, nở nụ cười rạng rỡ.
Lịch Duyệt Tinh cúi người nhặt tấm ảnh này, hắn nhìn ảnh, lẩm bẩm: “Dựa theo điểm đặt manh mối của tiểu thuyết trinh thám, bức ảnh này hết sức khả nghi…”
Hắn kiểm tra bức ảnh.
【Tên】: Ảnh gia đình
【Chú thích】: Hình như trong ảnh giấu gì đó
Lịch Duyệt Tinh nhìn chằm chằm chú thích này mấy giây.

Hắn gỡ khung ảnh ra, nhác thấy mấy mẩu báo được cắt ra giấu sau ảnh.
Hắn mở ra xem, thấy mẩu báo có tiêu đề là: “Người máy AI mất kiểm soát trên bàn mổ, dẫn tới tai nạn y tế.”

Túc Minh Khiêm: “…”
Chân tướng vô cùng sống động.
Khoảng cách giữa quá khứ và hiện tại, dường như chỉ cách một bức màn sân khấu.
Hắn đứng ở đầu này, nhìn từng cái bóng xẹt qua hỗn loạn ở đầu kia.
Chỉ cần vén tấm màn cuối cùng này lên là có thể tìm lại những quá khứ ấy.
Lịch Duyệt Tinh: “Ô kê, mảnh ghép cuối cùng đã được ghép lại.” Hắn không khỏi bùi ngùi, “Quả nhiên tất cả nhân vật phản diện tươi sáng xán lạn đều có một quá khứ đau thương, tất cả nhân vật phản diện tuấn tú nhã nhặn đều từng biến thái… Tóm lại, tôi đoán, cha mẹ của Tom có xác suất 99% liên quan đến sự cố tương tự, cho nên gã bắt đầu căm thù tất cả máy móc thông minh, nhất là siêu trí tuệ.”
“Gã muốn,” Lịch Duyệt Tinh cho ra kết luận cuối cùng, “Hủy diệt Ask.”
【Suy luận manh mối thành công, điểm sự thật +300】
Thêm một tiếng “tinh”.
Ô biểu tượng ra dấu chỉ dẫn hơi mờ xuất hiện ở đầu giường.
Lịch Duyệt Tinh nhấp vào ô biểu tượng, lập tức mở khóa rương báu hoàn toàn mới.
【Tên】: Điểm giấu đạo cụ an toàn – ba
【Yêu cầu mở khóa】:  Tích lũy điểm sự thật từ 600 trở lên
【Người chơi nhận được tổng cộng 770 điểm sự thật】
【Người chơi đáp ứng điều kiện mở khóa】
【Mở khóa điểm đạo cụ】
Tủ đầu giường mở ra.
Hai đạo cụ nhỏ được đặt bên trong, Lịch Duyệt Tinh lấy ra xem, phát hiện đãi ngộ của đạo cụ trong tay có vẻ khác hai món trước đó, còn có thêm phần mô tả vật phẩm:
【Tên】: Khiên chống bạo động toàn năng thu nhỏ
【Chú thích】: Mang theo bên mình, có thể tự động chống lại mọi thương tổn
Lịch Duyệt Tinh cảm động trước tinh thần hận không thể vũ trang cho Túc Minh Khiêm đến tận chân tơ kẽ tóc của Ask.
Hắn cầm một cái trong đó đặt vào tay Túc Minh Khiêm, Túc Minh Khiêm cầm rồi mới lấy cái của mình nhưng không cất đi.
Hắn ước với hệ thống: “Hệ thống, tao không cần khiên chống bạo động, mày đổi thành khẩu bazooka được không?”
Hệ thống im lặng.
Lịch Duyệt Tinh không ngừng cố gắng: “Bazooka hợp với tính cách của tao hơn, mày không thấy cái cảnh khi bên kia rút súng mà tao lại móc bazooka ra đẹp trai hết sảy à?”
Hệ thống vẫn im lặng.
Nhưng tấm khiên trong tay Lịch Duyệt Tinh bắt đầu thay đổi.
Ánh sáng màu lam nhạt bao phủ tấm khiên kia, dần dần, hình dáng của nó thay đổi, nó dài ra, biến dạng, cuối cùng thật sự trở thành khẩu bazooka mà Lịch Duyệt Tinh ước!
Lịch Duyệt Tinh búng tay: “Cảm ơn nha!”
Hệ thống chỉ đáp lại như sau:
【Người chơi đã giải tất cả câu đố】
【Sắp tiến vào chế độ CG cốt truyện】
【Vui lòng chờ…】
【Đếm ngược, ba, hai, một…】
Phong cảnh quanh người Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm bắt đầu thay đổi.
Mây mù kéo đến, xoay tròn, chỉ trong quá trình nhắm và mở mắt, phòng khách sạn biến mất, mùi xăng xộc vào mũi, cảm giác tròng trành truyền vào đầu.

Lịch Duyệt Tinh tập trung nhìn, phát hiện mình đang ngồi cùng Túc Minh Khiêm trên một chiếc xe jeep.
Bên ngoài xe, khắp nơi đều là cát vàng, trên bãi cát vàng có một hai bụi xương rồng, may mắn thay phía trước không xa là một ốc đảo với thảm thực vật tươi tốt.
Lịch Duyệt Tinh vừa tranh thủ thời gian nhìn hết xung quanh thì đột nhiên, tiếng đạn “bằng bằng bằng” vang lên, chiếc xe jeep đang băng băng về phía trước bỗng rung bần bật.


Bên ngoài cửa sổ xe, đội an ninh hộ tống đoàn xe đang đánh giáp lá cà với phần tử vũ trang không biết từ đâu xuất hiện.
Cát bụi như một tấm lụa màu vàng, nháy mắt bao phủ đoàn xe.

Trong tấm lụa mờ ảo này, chỉ thấy máu tựa những đóa hoa tươi, chốc chốc nở rộ.
Một lúc sau, cửa xe jeep bị đánh bật ra.
Gương mặt Tom xuất hiện bên ngoài cửa xe.
Vẻ mặt gã căng thẳng: “Giáo sư, chúng ta bị mai phục rồi, chỗ này không đủ an toàn, mau đi theo tôi!”
Cuối cùng cũng chờ được mày!
Lịch Duyệt Tinh đang định hành động, nhưng lập tức phát hiện cơ thể mình bị cố định tại chỗ, không thể tự do di chuyển.
CG chuyển tiếp chưa kết thúc.
Dưới sự lãnh đạo và bảo vệ của Tom, Túc Minh Khiêm ôm chặt ba lô, cúi người chạy trốn tới ốc đảo phía trước.
Trong quá trình này, Lịch Duyệt Tinh tựa như một hồn ma bóng quế, tự động đi theo sau lưng hai người.
Từ góc nhìn trên cao, hắn thấy một toán phần tử khủng bố khác đang mai phục trong ốc đảo, đồng thời cũng nhìn thấy vẻ lạnh lẽo thoáng qua gương mặt Tom và nỗi lo sợ trên mặt Túc Minh Khiêm.
Mà đây đều là những chuyện đã từng thật sự xảy ra.
Phẫn nộ biến thành ngọn lửa bừng bừng, đun chảy trái tim Lịch Duyệt Tinh thành dung nham.
Trước khi dung nham phun trào, Tom dừng lại trước ổ phục kích của bọn khủng bố.

Gã xoay người, nhắm súng ngay đầu Túc Minh Khiêm.
Tom: “Giáo sư, rất tiếc phải nói với anh rằng, phía trước không phải đường sống mà là nơi phần tử khủng bố phục kích, anh sẽ bất hạnh trở thành một thanh niên tài giỏi chết trong tay bọn khủng bố… Nhưng thật ra tôi rất kính trọng anh, tôi cũng không muốn làm hại anh, chỉ cần anh đồng ý ký tên vào báo cáo Ask trượt khảo nghiệm, giao Ask cho tôi tiêu hủy thì tôi sẽ thả anh.”
Họng súng đen ngòm ở ngay trước mắt Túc Minh Khiêm.
Cái bóng núp sau màn đột nhiên nhảy ra phía trước.
Khoảng cách giữa quá khứ và hiện tại bị phá vỡ, lựa chọn tương tự lại xuất hiện lần nữa trước mặt Túc Minh Khiêm.
Đầu óc Túc Minh Khiêm trống rỗng, cậu hét lên giống quá khứ: “Nó đã qua khảo nghiệm rồi, tại sao các người lại không chịu thử tin tưởng nó!”
Tom: “Máy móc, vĩnh viễn, không thể tin! Giáo sư, anh chỉ có thể lựa chọn để tôi giết nó, hoặc là chết cùng nó, rồi làm giả thành nó mất kiểm soát khiến tất cả các anh bỏ mạng!”
Túc Minh Khiêm bắt đầu lùi lại.
Loạng choạng thất thểu.
Nhưng họng súng trước mắt ngày một gần.
Cậu vô cùng căng thẳng, hai tay mướt mồ hôi thấm ướt quai ba lô, giờ phút này cậu chỉ có một lựa chọn, cứu mình hay không.
Sau đó cậu giấu ba lô ra sau lưng, nỗi sợ ngưng tụ thành lớp vỏ kiên nghị trên gương mặt cậu.
Dù làm lại bao lần đi chăng nữa, lựa chọn cũng sẽ không thay đổi.
Túc Minh Khiêm: “Nó không sai.

Tôi tuyệt đối không giao nó cho cậu.”
“Bằng ——”
Tiếng súng nổ.
 
------oOo------


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện