Tin tức Vĩ Thành và Ninh Hinh ly hôn đã bị lan truyền, sự việc này khiến Lâm Thị rơi vào cảnh lao đao. Trước tiên là cổ phiếu công ty tuột dốc không phanh, đối tác cũng lần lượt hủy hợp đồng.

Ông Lâm hoảng loạn tìm đến sự giúp đỡ từ những người bạn trong ngành nhưng đều bị họ từ chối. Bây giờ không còn liên quan gì đến Hà Thị nữa, Lâm Thị đã nhỏ lại càng không được nể trọng.

Ninh Hinh ở trong phòng không ngừng suy nghĩ cách giải quyết. Tất cả là tại Lý Thiên Kỳ nên cô mới bị như vậy, không thể để yên được.

Ngay lập tức cô nhớ lại cái đêm bỏ thuốc mê vào ly trà cho Vĩ Thành uống và ngủ bên cạnh. Khoé môi cong lên như thể đã suy nghĩ ra một âm mưu mới, lần này thì cô sẽ đường đường chính chính trở lại Hà gia.



Trưa nay, Mộng Dao trở về nhà, cô xin lỗi ba mẹ và nói ra hết sự thật khi còn ở Mỹ: “ Con học cùng lúc hai trường đại học, vào năm ba thì bắt đầu với Paradise”.

Bà Hà thở dài: “ Sao con không nói với gia đình sớm hơn?”

“ Nếu con nói thì ba mẹ cho con học tiếp ngành điện ảnh hay sao? Với lại con không nghĩ Paradise sẽ nổi tiếng như vậy, cuối cùng con là người chiến thắng… Ba mẹ à! Con có bằng kinh doanh ở một trường đại học xuất sắc như Stanford, vừa có thể làm doanh nhân lẫn diễn viên. Con có thể làm cùng lúc hai công việc cho nên hai người hãy đồng ý đi ạ”, cô bày tỏ.

“ Mẹ thì không ép buộc con, còn ba…”, bà liếc mắt qua ông.

Mộng Dao hiểu ra thì liền qua ngồi cạnh ông với giọng ngọt lịm: “ Ba à! Ba đồng ý nha?”

Ông Hà thương con nên gật đầu: “ Được rồi… Nhưng phải hứa là không được vì đóng phim mà bỏ bê công việc kinh doanh đâu đấy”.

Cô đứng lên, giơ bàn tay lên đầu tuân theo chỉ thị: “ Con biết rồi thưa ba”.

“ Vẫn còn một chuyện này ba chưa hỏi tội con và cả Vĩ Thành. Đột nhiên công ty Hà Thị lại giao cho con điều hành, chuyện này là thế nào?”, ông bực mình khi không hề hay biết gì.

“ Là do con quyết định, Mộng Dao không có lỗi”, Vĩ Thành từ cửa bước vào.

Anh đi đến giải thích: “ Con bây giờ thất nghiệp, như thế mới tốt”.

“ Con có biết là mình đang nói gì không?”, bà Hà bực mình.

“ Thứ mà Lâm gia muốn có là Hà Thị, không phải con. Ông Lâm muốn chiếm lấy công ty của chúng ta nên từ đầu đã viện cớ lấy cuộc hôn nhân này làm bàn đạp. Ba thật sự không nhận ra sao?”, anh nói.

Mộng Dao thương anh mình chịu ấm ức nên kể ra sự thật: “ Lâm Ninh Hinh thật sự là người rất mưu mô đó ba mẹ. Chị ta giả mù để anh chịu trách nhiệm, về sau còn làm giả giấy tờ xét nghiệm khiến anh trở thành người mắc bệnh vô sinh. Tất cả đều là sự thật, có bằng chứng rõ ràng”.

Ông Hà trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng: “ Có phải còn có sự tình gì nữa không, hãy nói ra hết đi?”

Có lẽ ông cũng đã dần tin, lúc trước đến gặp Thiên Kỳ, cô đưa bằng chứng Ninh Hinh biển thủ công quỹ cho ông xem.

Vĩ Thành chậm rãi ngồi xuống ghế, anh nuốt nước mắt xuống nói: “ Con và Thiên Kỳ quen nhau được vài tháng thì cô ấy mang thai. Ninh Hinh đã bí mật hẹn Thiên Kỳ ra ngoài, sau đó nhẫn tâm đẩy Thiên Kỳ xuống vách núi”.

Nghe đến đây thôi mà cha mẹ đã xanh mặt mài cả rồi, anh tiếp tục: “ Cũng may mắn là Thiên Kỳ được một người ở gần đó cứu và đưa đến bệnh viện”.

“ Còn đứa bé… Đứa bé như thế nào?”, bà Hà nóng lòng.

“ Đứa bé mất rồi”, anh đáp.

Mẹ anh có lẽ chỉ quan tâm đến đứa bé: “ Nếu như vậy thì đâu còn hy vọng gì nữa”.

Mộng Dao chạm vào cánh tay bà: “ Mẹ à! Đừng nói vậy mà!.. Chị Thiên Kỳ không phải người xấu đâu, bữa giờ con ở nhờ nhà chị ấy đấy ạ, đối xử với con rất tốt”.

“ Con thì biết cái gì chứ, tiểu tam thì vẫn là tiểu tam, đã xen vào gia đình người khác thì đã là người xấu rồi”, bà bác bỏ.

Vĩ Thành lên tiếng bảo vệ người mình yêu: “ Lý Thiên Kỳ là người yêu của con, không phải là người xen vào gia đình ai cả. Con bây giờ đã ly hôn, cả hai có quyền ở bên nhau… Tối nay con sẽ đưa cô ấy về nhà chính thức ra mắt với gia đình mình, mọi người chuẩn bị đi”.

“ Cái gì chứ, cô ta còn mặt dày bước vào Hà gia này?”, mẹ anh tức giận.

Anh kiên quyết: “ Sáng ngày mai chúng con sẽ đến cục dân chính đăng ký kết hôn, dù ra sao con cũng không để Thiên Kỳ chịu ấm ức nữa đâu”.

Nói xong anh đứng lên: “ Con xin phép lên phòng chuẩn bị!”.

Bà Hà quay qua nói với chồng: “ Sao ông không nói gì? Chẳng lẽ ông muốn thấy gia đình mình hỗn độn như thế này?”

“ Bà đừng càu nhàu nữa, Ninh Hinh làm ra nhiều chuyện không tốt như vậy còn xứng làm con dâu nhà họ Hà hay sao?”, ông đã dần bắt đầu chấp nhận sự thật.

“ Thà không có con dâu chứ không thể để Vĩ Thành cưới người xấu về được”.

Mộng Dao thở dài vì sự khó tính của mẹ mình.



Trời sập tối, Vĩ Thành lái xe đưa Thiên Kỳ về nhà như đã hẹn. Lần đầu tiên Thiên Kỳ đến Hà gia nên vô cùng lo lắng, nói chi là ra mắt gia đình bạn trai.

“ Em đừng quá lo lắng! Anh đã nói với ba mẹ trước rồi”, anh thấy cô bồi hồi nên trấn an.

Thiên Kỳ hít thở sâu đáp: “ Anh nói trễ quá nên em không biết phải chuẩn bị gì cho đúng. Hoa, trà, và khăn choàng cổ, em chỉ nghĩ đến những món quà đơn giản như thế này thôi”.

Vĩ Thành vuốt nhẹ khuôn mặt cô cười mỉm: “ Tiết lộ cho em biết một tin vui, ba anh là trà nhân”.

“ Cái này là em gặp may phải không?”, cô cảm thấy khó tin.

Anh tiến đến hôn nhẹ lên trán cô: “ Còn phải xem em thể hiện thế nào đã… Anh sẽ chấm điểm trên thang điểm 10. Bây giờ chúng ta cùng đi vào”.

Cô gật đầu nhẹ rồi cả hai xuống xe, nắm tay nhau đi vào bên trong.

Quản gia đã chờ ở trước cửa cúi đầu chào: “ Cậu chủ về rồi! Mọi người đang ở phòng khách ạ”.

“ Cảm ơn chú! Đây là chú Vương, quản gia nhà anh đã hơn 30 năm. Còn đây là Lý Thiên Kỳ, người yêu của cháu”, anh giới thiệu.

“ Xin chào cô Lý!*.

“ Xin chào chú Vương!”.

Cả hai chào nhau rồi anh dẫn cô đi đến phòng khách

Tại đây, ba mẹ, và có cả Mộng Dao cũng đang ngồi chờ. Bà Hà thấy cô liền đưa mắt sang nơi khác, đến giờ vẫn còn có ác cảm. Còn ông mặc dù vẫn nhìn nhưng dù sao cũng khó mà động lòng.

Vĩ Thành đưa cô đến gần hơn: “ Ba! Mẹ! Thiên Kỳ, bạn gái con đến rồi”.

Thiên Kỳ cúi đầu chào: “ Cháu xin chào hai bác! Hai bác có khoẻ không ạ?”

Mẹ im lặng mà ngoảnh mặt đi chỗ khác, còn ba thì đáp lại với giọng trầm ngâm: “ Cũng khoẻ”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện