Vĩ Thành đẩy hông mạnh và sâu khiến cô không ngừng rên la, phía dưới nhạy cảm lại một lần nữa rỉ nước.
Thiên Kỳ quay đầu ra sau với biểu cảm hưng phấn khó tả, miệng thở dốc liên tục nói: “ N... Nhẹ... Thành à... nhẹ một... chút...”.
“ Em gọi anh là gì cơ?”, anh thích thú gặn hỏi.
Cô lắc đầu, biểu cảm không thay đổi: “ Ưm~”.
Anh dụ dỗ với giọng ngọt lịm: “ Ngoan! Anh sẽ nhẹ nhàng lại”.
“ T... Th... Thành!”, vừa dứt lời, phía dưới ngay tức khắc một lực mạnh đẩy vào. Công cụ vào sâu đến tận đích đến làm cô la lên một tiếng: “Ahh~~!”.
Lúc này cô biết mình đã bị anh lừa rồi, những cú đâm cứ sâu thẳm, cô bé phía dưới lại siết chặt hơn. Anh giơ chân cô lên, tăng tốc độ đẩy hông, tay còn lại ôm eo cô giữ thăng bằng.
“ Em... E... Em raaa~”, Thiên Kỳ gồng mình rồi miệng mở ra thở mạnh. Khi anh rút ra, cô bé tung tóe nước khắp sàn.
Thiên Kỳ rung rẩy khó khăn quay người lại, cả hai ngay lập tức lại lao vào nhau hôn tới tấp. Anh chạm vào môi cô vuốt ve một cách dịu dàng: “ Biểu cảm này của em khiến anh điên dại... Thật sự muốn ăn tươi nuốt sống”.
Anh nhấc bổng cô lên nằm xuống bàn, nhẹ nhàng đưa cậu nhỏ vào bên trong h.uyệt đ.ạo trơn ẩm. Đôi mắt cô nhắm lại, ngả đầu về phía sau tận hưởng, hai tay nắm chặt lấy vạt áo.
Phía dưới càng lúc càng đẩy nhanh, tiếng ‘ phạch phạch’ vang lên, căn phòng bếp bây giờ vô cùng ám muội.
“ Anh sắp ra rồi... Hưmk~”.
Thiên Kỳ nắm lấy cổ tay anh, thở hồng hộc: “ Cho em... Hãy xuất vào bên trong đi anh”.
Vĩ Thành nghe mà hạnh phúc: “ Được, tất cả đều là của em”.
Anh đẩy thật mạnh vào sâu bên trong cùng với tiếng gầm lớn: “ Agg~”. T.inh d.ịch được bắn vào, Thiên Kỳ ưỡn người cảm nhận phần dưới dần nóng lên.
Cô chậm rãi lấy lại hơi thở, anh cũng rút cậu nhỏ ra để lại cô bé đang rỉ ra những giọt t.inh trắng đục. Vĩ Thành đỡ cô ngồi dậy, hôn lên trán rồi nói: “ Em vất vả rồi”.
Thiên Kỳ cười hạnh phúc, vòng tay ôm chặt lấy anh.
....
Mới sáng sớm, Ninh Hinh đã hẹn Mộc Hoa đi ra ngoài nói chuyện. Cả hai gặp nhau ở trên sân thượng Hà Thị.
“ Điều tra đến đâu rồi?”, Ninh Hinh giọng nặng nề gây áp lực.
Thư ký cúi đầu, giả vờ như đã điều tra lại: “ Thưa phu nhân! Tôi vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường ạ”.
Ninh Hinh cười khẩy: “ Vậy cô có biết ả ta đang bất chính qua lại với chồng tôi hay không?”
Nói đến đây thì Mộc Hoa khựng người lại khiến đối phương sinh nghi: “ Tôi lệnh cô phải theo dõi Vĩ Thành 24/7, báo cáo những lịch trình hàng ngày. Không lẽ cô bị phát hiện rồi, là muốn tạo phản”.
“ Th... Thưa phu nhân! Tôi không dám ạ”.
“ Bỏ qua chuyện đó đi, có nhiệm vụ mới cho cô đây... Nội trong hôm nay tôi muốn Ngô Cẩn Du chết không bằng sống. Hãy tạo ra một vụ tai nạn giao thông, hay tạt axit vào mặt khiến ả ta què quặc, hủy diệt gương mặt đó,.... Bằng cách nào cũng được, miễn là khiến Vĩ Thành ghê tởm, hết mê mẩn ả tiểu tam đó”, Ninh Hinh với đôi mắt như dao găm, và lời nói chất chứa hận thù ra lệnh.
Thư ký Triệu cảm thấy vô cùng kinh tởm trước lòng dạ độc ác của người phụ nữ này. Cô lắp bắp: “ Có cần phải làm đến mức này không ạ?”
Ninh Hinh hét vào mặt: “ Vậy là còn nhẹ đấy... Nếu Ngô Cẩn Du đó thuộc tầng lớp hạ đẳng thì không chỉ là cảnh cáo thế này, kết cục sẽ như tiểu tam trước”.
Cô cười nhạt: “ Tôi muốn cô trực tiếp ra tay”.
Mộc Hoa rung lẩy bẩy: “ Tôi không làm được đâu thưa phu nhân”.
“ Không được cũng phải được... Cô cứ yên tâm, xong vụ này tôi cho cô một số tiền, chuyển đến thành phố khác sống, dư dả mua một căn chung cư. Thế này hời quá rồi còn gì”, cô ra phần thưởng béo bở.
Cô lấy trong túi ra một phong bì đưa cho thư ký: “ Đây là một phần ba, sau khi xong xuôi, tôi sẽ đưa phần còn lại”.
Ninh Hinh cố tình làm rơi phong bì xuống đất rồi cười khẩy rời khỏi đó. Mộc Hoa nhặt lên nhìn theo bóng lưng của người phụ nữ độc ác mà sởn cả sóng lưng. Cô biết rõ nếu làm theo thì bản thân không còn đường lui, còn ngược lại, mạng sống của cô sẽ khó mà giữ.
Sau khi rời đi, Ninh Hinh đến khách sạn quen thuộc hẹn hò với người bạn trai cũ Chu Hắc Minh. Vừa gõ cửa, anh ta đã mở và nhanh chóng kéo cô vào phòng.
“ Sao nay lại đến trễ quá vậy, anh chờ em mà chịu hết nổi rồi có biết không?”
Cô nựng nịu cằm anh: “ Có một con kỳ đà cản mũi nên tôi phải giải quyết”.
Hắc Minh hỏi han: “ Ai mà dám đụng đến cục cưng của anh vậy hả? “ Thật ra cũng không khó khăn lắm, chuyện quan trọng nhất bây giờ Hắc Minh à, hãy làm tôi lên đ.ỉnh”. Nói xong cô đẩy mạnh anh xuống giường: “ Thật nhiều lần vào”, cô nhảy lên người chủ động hôn hít khắp người anh.
Cứ thế đôi nam nữ này lại ân ái miệt mài đến khi kiệt quệ sức lực.
....
Diệc Thần đang lái xe trên đường, vì cứ suy nghĩ về CEO Paradise có giọng nói vừa quen vừa lạ. Một chốc lát sau thì anh đi ngang qua chung cư mà Mộng Dao sống, bất giác anh lái xe vào.
Anh lấy chiếc khăn tay từ trong túi áo ra, chữ thêu ‘R’ màu đỏ nổi bật khiến anh rất tò mò, nó có ý nghĩa gì.
Chu Đồng, bạn của Mộng Dao mua đồ về thấy chiếc xe quen quen thì đi đến xem thử. Nhìn thấy người đàn ông đã từng đưa bạn mình về thì hào hứng gõ cửa xe.
Danh sách chương