Chương 99
“Nơi này không có chuyện của cậu, cậu về trước đi.”
Cố Cảnh Thâm lười nhiều lời với anh ta, trực tiếp phất tay đuổi người.
“Dùng xong người ta liền vứt bỏ, thật vô tình!”
Tô Ngôn ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhấc hòm thuốc lên đi ra ngoài cửa.
Đi tới cửa, lại quay đầu nhìn một cái.
Thấy Cố Cảnh Thâm hai tay đút túi, đứng ở trước giường nhìn người phụ nữ trên giường vẻ mặt đầy lo lắng, vội vàng lấy điện thoại di động ra chụp lại.
Hắn đem ảnh chụp gửi đến trong nhóm, thuận tiện phụ họa một câu: Thiết thụ lão Cố nở hoa rồi!
Nhóm anh em lập tức nổ tung, mọi người nhao nhao cầm ảnh chụp đăng lên tường weixin.
Những con cháu nhà giàu này ít nhiều điều quen biết lẫn nhau, truyền tới truyền lui lại liền truyền tới chỗ Quý Lương Xuyên.
Quý Lương Xuyên nhìn thấy người phụ nữ nằm trên giường là Thư Vãn, có chút khiếp sợ.
Lâm Trạch Thần vừa rớt đài, cô quay đầu đã trèo lên giường của Cố Cảnh Thâm, tốc độ không khỏi quá nhanh.
Lúc trước bởi vì Thư Vãn từ chối cầm ô, anh ta còn có cái nhìn khác về cô, bây giờ lại cảm thấy người phụ nữ này tâm cơ cực sâu.
Anh ta suy nghĩ một hồi sau đó đem tấm ảnh này gửi cho Quý Tư Hàn.
Cố Cảnh Thâm là đối tượng của em gái anh ta, loại phụ nữ như Thư Vãn sao có thể bám vào?
Anh lại không tiện ra mặt giáo huấn người phụ Quý Từ Hàn từng bao nuôi, chỉ có thể giao cho hắn xử lí.
Quý Tư Hàn vừa trở lại biệt thự, nhìn thấy tấm ảnh này tâm tình liền thay đổi.
Hắn nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Chụp lúc nào?”
Quý Lương Xuyên trả lời: “Mới chụp thôi, đã truyền khắp nơi rồi.”
Quý Tư Hàn không đáp lại, tay cầm di động run rẩy.
Đương nhiên Thư Vãn không rõ những con cháu nhà giàu này đang ăn dưa của cô và Cố Cảnh Thâm.
Vốn là muốn nghỉ ngơi đỡ một chút rồi sẽ rời đi, nhưng cô đã ngủ ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Cố Cảnh Thâm còn tưởng rằng cô hôn mê, đẩy đẩy cô, phát hiện cô chỉ đang ngủ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta cau mày nhìn cô một lúc, thay cô đắp chăn xong, tắt đèn rời đi.
Ra khỏi phòng tổng thống, anh ta lạnh mặt hỏi trợ lý canh giữ ở cửa: “Tôi và cô ấy thật sự chưa từng qua lại sao?”
Trợ lý Cố Triết mặt không đổi sắc trả lời, “Đúng vậy, Cố đổng mấy năm trước không phải đã dẫn cậu đến cô nhi viện tìm viện trưởng xác minh rồi sao?”
Sau khi anh ta được đón từ bệnh viện về Cố gia, Thư Vãn đã tới tìm anh.
Lúc ấy anh ta vừa mất trí nhớ, đối với hết thảy đều rất xa lạ, cũng rất sợ chạm đến quá khứ.
Thư Vãn lại không để ý đến cảm nhận của anh ta, mỗi ngày đều đến làm phiền đuổi thế nào cũng đuổi không đi.
Cô tới tới lui lui, chỉ giải thích với anh ta một chuyện, đó chính là vì sao phải bán mình.
Cô nói rất chân thật, dường như tất cả đều là vì cứu anh ta.
Anh ta đành phải để người nhà họ Cố dẫn hắn về cô nhi viện làm điều tra.