Anh Tử Thành là cái quái quỷ gì thế
Tô Niên Niên trợn tròn mắt, nhìn thấy ba nữ sinh đang đi về phía cô; Trên người đều mặc bộ váy màu hồng, đầu tóc chải chuốt mượt mà, cằm nhọn chữ V, nhìn vừa thanh tú lại xinh đẹp.
(/)
Cố Tử Thần mặt không biểu cảm, nữ sinh đó vẫn ngọt ngào gọi. “ Anh Tử Thần, chúng ta đã hai tháng không gặp nhau rồi, anh cũng đến tham gia lễ nhập học phải không?”
Ọe.
Tô Niên Niên nhất thời không nhịn được, ọe khan một tiếng, suýt nữa nôn chỗ sữa hồi sáng uống ra.
Nữ sinh đó trợn mắt liếc nhìn Tô Niên Niên, lại nhìn Tô Niên Niên đứng bên cạnh xe của Cố Tử Thần, nheo mày nói: “ Cậu ý gì thế, còn nữa, tại sao cậu lại đứng cùng anh Tử Thần?”
Câu hỏi chất vấn đó dường như cô đi cướp bạn trai của cô ta vậy, đằng sau có một nữ sinh tóc ngắn kéo váy của nữ sinh phía trước, “ Sơ Hạ à, lẽ nào cậu ta ngồi xe của nam thần Cố đến sao?”
Doãn Sơ Hạ nghiến răng, dậm dậm chân, ấm ức nhìn Cố Tử Thần, “ Anh Tử Thần, tại sao anh có thể đi cùng người con gái khác chứ? “ Ngữ khí đó giống như nũng nịu với tình nhân vậy.
Tô Niên Niên lại ọe khan một tiếng, ý thức ánh mắt khác thường ở xung quanh, cô giơ hai tay lên. “ A tôi ăn quá no, tôi không kiềm chế được, để tôi đi góc yên tĩnh nôn một lát.”
Cô cầm balo chạy như bay đi, Cố Tử Thần đằng sau cau mày lại, còn khóe miệng Tô Niên Niên nhếch lên nụ cười gian xảo.
Xem ra hôm qua Trần Nguyên nói không sai, Cố Tử Thần đúng là rất được chào đón.
“ Anh Tử Thần, chúng ta cùng đi nhé.” Doãn Sơ Hạ vẫn nhìn Cố Tử Thần, Cố Tử Thần để ngoài tau, nhét tay túi quần đi vào lễ đường.
Cho đến khi Doãn Sơ Hạ tiến sát vào mình, anh mới cụp mắt liếc nhìn cô ta, nhếch nhếch lông mày. “ Cô là ai”
Nụ cười trên môi Doãn Sơ Hạ đột nhiên tắt ngấm, hai nữ sinh lớp dưới cũng bị dọa cho giật nảy người, không dám ho he gì.
“ Chị Sơ Hạ, nam thần Cố không phải có bạn gái rồi chứ?” Trương Hiểu Tiệp dè dặt hỏi một câu, trên khuôn mặt xinh đẹp của Doãn Sơ Hạ lộ ra vẻ đắc ý nói. “ Sao thế được chứ, anh Tử Thành sao có thể chơi cùng loại con gái đó chứ.”
Cô ta giận dữ bỏ đi, Trương Hiểu Tiệp và Lưu Doãn Nhi nhìn nhau, vội vàng đi theo sau cô ta.
Đi một vòng trong trường, Tô Niên Niên mới phát hiện lo lắng của mình hoàn toàn là thừa, hôm nay ngày đầu tiên nhập học, 9h tổ chức lễ nhập học, không cần lo bị muộn.
Đi một vòng, khi Tô Niên Niên đến chỗ rẽ, không cẩn thận va phải một người.
“ Xin lỗi, cậu không sau chứ.” Cô dìu nữ sinh yếu đuối đó.
“ Ồ, không sao.” Nữ sinh đó mỉm cười dịu dàng với cô, mái tóc ngắn ngang vai.
Nhìn Tô Niên Niên đang nhìn đông ngó tây, cô ấy hỏi, “ Cậu là học sinh của lớp nào, không đi tham gia lễ nhập học à?”
Tô Niên Niên ngại ngùng vuốt vuốt đầu, “ Mình là học sinh chuyển trường, không biết nên đi đâu.”
“ Thế à, thế mình sẽ dẫn cậu đi, mình tên là Tống Dư Hi, chào cậu.” Nụ cười Tống Dư Hi sáng lạn tươi tắn, đưa tay chào Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên cũng bắt tay cô ấu, cùng Tống Dư Hi đi vào lễ đường.
Tô Niên Niên trợn tròn mắt, nhìn thấy ba nữ sinh đang đi về phía cô; Trên người đều mặc bộ váy màu hồng, đầu tóc chải chuốt mượt mà, cằm nhọn chữ V, nhìn vừa thanh tú lại xinh đẹp.
(/)
Cố Tử Thần mặt không biểu cảm, nữ sinh đó vẫn ngọt ngào gọi. “ Anh Tử Thần, chúng ta đã hai tháng không gặp nhau rồi, anh cũng đến tham gia lễ nhập học phải không?”
Ọe.
Tô Niên Niên nhất thời không nhịn được, ọe khan một tiếng, suýt nữa nôn chỗ sữa hồi sáng uống ra.
Nữ sinh đó trợn mắt liếc nhìn Tô Niên Niên, lại nhìn Tô Niên Niên đứng bên cạnh xe của Cố Tử Thần, nheo mày nói: “ Cậu ý gì thế, còn nữa, tại sao cậu lại đứng cùng anh Tử Thần?”
Câu hỏi chất vấn đó dường như cô đi cướp bạn trai của cô ta vậy, đằng sau có một nữ sinh tóc ngắn kéo váy của nữ sinh phía trước, “ Sơ Hạ à, lẽ nào cậu ta ngồi xe của nam thần Cố đến sao?”
Doãn Sơ Hạ nghiến răng, dậm dậm chân, ấm ức nhìn Cố Tử Thần, “ Anh Tử Thần, tại sao anh có thể đi cùng người con gái khác chứ? “ Ngữ khí đó giống như nũng nịu với tình nhân vậy.
Tô Niên Niên lại ọe khan một tiếng, ý thức ánh mắt khác thường ở xung quanh, cô giơ hai tay lên. “ A tôi ăn quá no, tôi không kiềm chế được, để tôi đi góc yên tĩnh nôn một lát.”
Cô cầm balo chạy như bay đi, Cố Tử Thần đằng sau cau mày lại, còn khóe miệng Tô Niên Niên nhếch lên nụ cười gian xảo.
Xem ra hôm qua Trần Nguyên nói không sai, Cố Tử Thần đúng là rất được chào đón.
“ Anh Tử Thần, chúng ta cùng đi nhé.” Doãn Sơ Hạ vẫn nhìn Cố Tử Thần, Cố Tử Thần để ngoài tau, nhét tay túi quần đi vào lễ đường.
Cho đến khi Doãn Sơ Hạ tiến sát vào mình, anh mới cụp mắt liếc nhìn cô ta, nhếch nhếch lông mày. “ Cô là ai”
Nụ cười trên môi Doãn Sơ Hạ đột nhiên tắt ngấm, hai nữ sinh lớp dưới cũng bị dọa cho giật nảy người, không dám ho he gì.
“ Chị Sơ Hạ, nam thần Cố không phải có bạn gái rồi chứ?” Trương Hiểu Tiệp dè dặt hỏi một câu, trên khuôn mặt xinh đẹp của Doãn Sơ Hạ lộ ra vẻ đắc ý nói. “ Sao thế được chứ, anh Tử Thành sao có thể chơi cùng loại con gái đó chứ.”
Cô ta giận dữ bỏ đi, Trương Hiểu Tiệp và Lưu Doãn Nhi nhìn nhau, vội vàng đi theo sau cô ta.
Đi một vòng trong trường, Tô Niên Niên mới phát hiện lo lắng của mình hoàn toàn là thừa, hôm nay ngày đầu tiên nhập học, 9h tổ chức lễ nhập học, không cần lo bị muộn.
Đi một vòng, khi Tô Niên Niên đến chỗ rẽ, không cẩn thận va phải một người.
“ Xin lỗi, cậu không sau chứ.” Cô dìu nữ sinh yếu đuối đó.
“ Ồ, không sao.” Nữ sinh đó mỉm cười dịu dàng với cô, mái tóc ngắn ngang vai.
Nhìn Tô Niên Niên đang nhìn đông ngó tây, cô ấy hỏi, “ Cậu là học sinh của lớp nào, không đi tham gia lễ nhập học à?”
Tô Niên Niên ngại ngùng vuốt vuốt đầu, “ Mình là học sinh chuyển trường, không biết nên đi đâu.”
“ Thế à, thế mình sẽ dẫn cậu đi, mình tên là Tống Dư Hi, chào cậu.” Nụ cười Tống Dư Hi sáng lạn tươi tắn, đưa tay chào Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên cũng bắt tay cô ấu, cùng Tống Dư Hi đi vào lễ đường.
Danh sách chương